Chương 56: Khám thai
Bobobobo
20/12/2019
"Ha." Sói nhếch mép một cái làm gương mặt hắn càng trở nên yêu mị. "Vụ lần trước là như thế nào?"
"Chuyện này..." Tiểu Trần có vẻ khó xử, nên nói không nhỉ?
"Tôi cũng là người bị hại nha?"
"Ồ."
"Chia sẻ một ít thông tin coi nào?"
"À há."
Tiểu Trần rất kín miệng, chưa có sự cho phép của Mục An Nhiên, cho dù Sói có tụng bao nhiêu lần, hắn cũng không nói.
------
Trời đã về khuya nhưng căn hộ của Mục An Nhiên vẫn sáng trưng đèn đóm.
"Bảo bối à, em mua đảo lúc nào vậy?" Sở Minh ôm cô từ phía sau, cùng ngắm nhìn những sự chuyển động của thành phố dưới ánh đèn lung linh.
"Vừa nãy."
"Hửm? Nhanh vậy sao có thể?"
"Có tiền."
Sở Minh "..." Giỏi!
"Mai chúng ta đi khám thai được không? Cũng nên kiểm tra lại một lần rồi." Anh xoa nhẹ vào bụng cô, thì thầm bên tai.
"Ừ." Bạn trai yêu cầu phải đồng ý.
"Vậy bây giờ chúng ta vào nhà đi? Lạnh rồi." Bây giờ anh mới phát hiện, từ "nhà" này cũng quen thuộc mất rồi! Rõ ràng chỉ mới ở đây không lâu, lẽ nào, vì nơi đây có cô?
Ở đâu cũng được, chỉ cần bên cạnh người mình yêu!
"Anh nên đến công ty một chuyến." Bỗng nhiên, Mục An Nhiên đề cập tới vấn đề này.
Quả thật từ lúc nhận chức, anh vẫn chưa có ngày làm hoàn chỉnh nào, chỉ quan sát một chút rồi về ôm cô. Đi lâu sẽ nhớ a!
"Anh chỉ muốn ở nhà với em."
"Ngoan, làm đi. Triệu Hùng tố cáo rồi."
"Được rồi, ngủ thôi." Sở Minh lướt qua chuyện này. Chết mẹ mày với tao, lắm chuyện.
------
"Lão đại, anh gọi tôi tới." Người quản lí bị Mục An Nhiên bắn khi cướp địa bàn đã được băng bó cẩn thận, đang cúi người chào K.
"A Vân, cậu vất vả rồi." K đưa đôi mắt sâu thẳm cửa mình theo từng tấc thịt trên cơ thể hắn.
"Không bảo vệ được địa bàn là lỗi của tôi, mời lão đại trách phạt." Người quản lí cúi đầu, mặc cho cơn đau nhói lên trên cơ thể.
"Biết có lỗi là tốt, tôi sẽ trả thù cho cậu. Ra ngoài đi." K phất tay, đôi mắt lơ đễnh gắn lên người kia không rời một tấc, giọng nói có phần ôn nhu, dịu dàng mà cả hai đều không phát hiện.
"Mục An Nhiên a Mục An Nhiên, chậc chậc, cô đụng vào người không nên đụng rồi. Tuy chỉ là phần mềm, chưa ảnh hưởng đến xương nhưng mà..." Đôi mắt hắn trở nên hung ác tựa như con hổ vừa nhìn thấy con mồi của mình, tàn bạo, hung ác.
-----
Sáng sớm, Mục An Nhiên đã bị lôi dậy để đi khám, cô rất cố gắng phối hợp nhưng vẫn bị chậm trễ nhiều thời gian.
Tại bệnh viện, bác sĩ bảo rằng cô đã có thể siêu âm. Hai người ngồi ghế đợi, có rất nhiều sản phụ cũng ở đấy. Dọc đường, Sở Minh chăm sóc cô từng li từng tí, chỉ sợ cô vấp cái lá hay bông hoa.
Mục An Nhiên không thích điều này, cô không phải bệnh nhân, chỉ là có thêm một cục tạ mà thôi.
Xung quanh, mọi người đều nhìn cô bằng con mắt ngưỡng mộ, cô rất vui lòng nhận điều đó.
"Số 29, Mục An Nhiên." Lúc này, y tá từ trong phòng gọi vọng ra.
Sau một hồi thủ tục, siêu âm... Mục An Nhiên mới biết mình là thai đôi. Còn là trai, gái. Bây giờ sinh đôi đã ít hơn so với sinh một một chút, vậy mà còn là hai giới tính, lại càng ít. Sở Minh thì khỏi nói, thần kinh thật rồi trời ơi.
Cô liếc mắt muốn khám xét nhìn về khắp người Sở Minh như muốn nói, vậy mà cũng được à?
"Cứng" dữ!
Anh dùng đôi mắt kiêu ngạo nhìn cô. Thấy sao? Ghê chưa.
Bác sĩ ngồi một bên toát mồ hôi. Hai vợ chồng này thật kì lạ, ngồi bên cạnh rõ ràng có thể dùng ngôn ngữ con người mà? Ánh mắt làm gì! Tôi đâu có nghe trộm đâu?
Ra khỏi bệnh viện, tâm trạng anh rất rất vui nhưng lại phải đi làm, không thể đưa cô về được, mất kịch tính! Lại có chút không yên tâm, anh liền đưa cô đến ngôi biệt thự là nơi ở của các vệ sĩ Mục bang.
Địa bàn thì lúc nào cũng an toàn hơn.
Đến nơi, còn lưu luyến mãi không chịu đi.
"Anh muốn ở nhà với em và tiểu bảo bảo cơ! Không muốn đi làm đâu."
"Ai nuôi? Tôi à?" Mục An Nhiên đanh mặt lạnh giọng. Cô sợ anh nói thêm vài câu mình lại mềm lòng mà để ở nhà.
Không thể quá nuông chiều được, hư đó!!!
Mục An Nhiên không chút gì gọi là chần chừ, quay người vào trong biệt thự.
Cô ngồi ở phòng khách, nhàn nhạ nghe đội trưởng của nhóm người, Lưu Dương, trình bày một vài thông tin.
"Tiểu thư, người chúng ta cài vào vừa báo về. Dạo này có vẻ tổ chức chuẩn bị làm gì rất lớn, hắn không thể tham gia vì quyền hạng. Rất có thể bên ấy cũng cài nội gián vào đây."
"Ting."
"Chuyện này..." Tiểu Trần có vẻ khó xử, nên nói không nhỉ?
"Tôi cũng là người bị hại nha?"
"Ồ."
"Chia sẻ một ít thông tin coi nào?"
"À há."
Tiểu Trần rất kín miệng, chưa có sự cho phép của Mục An Nhiên, cho dù Sói có tụng bao nhiêu lần, hắn cũng không nói.
------
Trời đã về khuya nhưng căn hộ của Mục An Nhiên vẫn sáng trưng đèn đóm.
"Bảo bối à, em mua đảo lúc nào vậy?" Sở Minh ôm cô từ phía sau, cùng ngắm nhìn những sự chuyển động của thành phố dưới ánh đèn lung linh.
"Vừa nãy."
"Hửm? Nhanh vậy sao có thể?"
"Có tiền."
Sở Minh "..." Giỏi!
"Mai chúng ta đi khám thai được không? Cũng nên kiểm tra lại một lần rồi." Anh xoa nhẹ vào bụng cô, thì thầm bên tai.
"Ừ." Bạn trai yêu cầu phải đồng ý.
"Vậy bây giờ chúng ta vào nhà đi? Lạnh rồi." Bây giờ anh mới phát hiện, từ "nhà" này cũng quen thuộc mất rồi! Rõ ràng chỉ mới ở đây không lâu, lẽ nào, vì nơi đây có cô?
Ở đâu cũng được, chỉ cần bên cạnh người mình yêu!
"Anh nên đến công ty một chuyến." Bỗng nhiên, Mục An Nhiên đề cập tới vấn đề này.
Quả thật từ lúc nhận chức, anh vẫn chưa có ngày làm hoàn chỉnh nào, chỉ quan sát một chút rồi về ôm cô. Đi lâu sẽ nhớ a!
"Anh chỉ muốn ở nhà với em."
"Ngoan, làm đi. Triệu Hùng tố cáo rồi."
"Được rồi, ngủ thôi." Sở Minh lướt qua chuyện này. Chết mẹ mày với tao, lắm chuyện.
------
"Lão đại, anh gọi tôi tới." Người quản lí bị Mục An Nhiên bắn khi cướp địa bàn đã được băng bó cẩn thận, đang cúi người chào K.
"A Vân, cậu vất vả rồi." K đưa đôi mắt sâu thẳm cửa mình theo từng tấc thịt trên cơ thể hắn.
"Không bảo vệ được địa bàn là lỗi của tôi, mời lão đại trách phạt." Người quản lí cúi đầu, mặc cho cơn đau nhói lên trên cơ thể.
"Biết có lỗi là tốt, tôi sẽ trả thù cho cậu. Ra ngoài đi." K phất tay, đôi mắt lơ đễnh gắn lên người kia không rời một tấc, giọng nói có phần ôn nhu, dịu dàng mà cả hai đều không phát hiện.
"Mục An Nhiên a Mục An Nhiên, chậc chậc, cô đụng vào người không nên đụng rồi. Tuy chỉ là phần mềm, chưa ảnh hưởng đến xương nhưng mà..." Đôi mắt hắn trở nên hung ác tựa như con hổ vừa nhìn thấy con mồi của mình, tàn bạo, hung ác.
-----
Sáng sớm, Mục An Nhiên đã bị lôi dậy để đi khám, cô rất cố gắng phối hợp nhưng vẫn bị chậm trễ nhiều thời gian.
Tại bệnh viện, bác sĩ bảo rằng cô đã có thể siêu âm. Hai người ngồi ghế đợi, có rất nhiều sản phụ cũng ở đấy. Dọc đường, Sở Minh chăm sóc cô từng li từng tí, chỉ sợ cô vấp cái lá hay bông hoa.
Mục An Nhiên không thích điều này, cô không phải bệnh nhân, chỉ là có thêm một cục tạ mà thôi.
Xung quanh, mọi người đều nhìn cô bằng con mắt ngưỡng mộ, cô rất vui lòng nhận điều đó.
"Số 29, Mục An Nhiên." Lúc này, y tá từ trong phòng gọi vọng ra.
Sau một hồi thủ tục, siêu âm... Mục An Nhiên mới biết mình là thai đôi. Còn là trai, gái. Bây giờ sinh đôi đã ít hơn so với sinh một một chút, vậy mà còn là hai giới tính, lại càng ít. Sở Minh thì khỏi nói, thần kinh thật rồi trời ơi.
Cô liếc mắt muốn khám xét nhìn về khắp người Sở Minh như muốn nói, vậy mà cũng được à?
"Cứng" dữ!
Anh dùng đôi mắt kiêu ngạo nhìn cô. Thấy sao? Ghê chưa.
Bác sĩ ngồi một bên toát mồ hôi. Hai vợ chồng này thật kì lạ, ngồi bên cạnh rõ ràng có thể dùng ngôn ngữ con người mà? Ánh mắt làm gì! Tôi đâu có nghe trộm đâu?
Ra khỏi bệnh viện, tâm trạng anh rất rất vui nhưng lại phải đi làm, không thể đưa cô về được, mất kịch tính! Lại có chút không yên tâm, anh liền đưa cô đến ngôi biệt thự là nơi ở của các vệ sĩ Mục bang.
Địa bàn thì lúc nào cũng an toàn hơn.
Đến nơi, còn lưu luyến mãi không chịu đi.
"Anh muốn ở nhà với em và tiểu bảo bảo cơ! Không muốn đi làm đâu."
"Ai nuôi? Tôi à?" Mục An Nhiên đanh mặt lạnh giọng. Cô sợ anh nói thêm vài câu mình lại mềm lòng mà để ở nhà.
Không thể quá nuông chiều được, hư đó!!!
Mục An Nhiên không chút gì gọi là chần chừ, quay người vào trong biệt thự.
Cô ngồi ở phòng khách, nhàn nhạ nghe đội trưởng của nhóm người, Lưu Dương, trình bày một vài thông tin.
"Tiểu thư, người chúng ta cài vào vừa báo về. Dạo này có vẻ tổ chức chuẩn bị làm gì rất lớn, hắn không thể tham gia vì quyền hạng. Rất có thể bên ấy cũng cài nội gián vào đây."
"Ting."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.