Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!
Chương 33:
Ngải Trì
27/05/2024
Nghĩ đến bí mật bên trong mặt dây chuyền này, Lạc Phi Phi nhất định phải có được.
Sau một hồi cân nhắc, cuối cùng Lạc Phi Phi cắn răng đồng ý, nếu không được, cô ta sẽ tìm người cướp lại số tiền đã đưa ra!
"Được, tôi mua!"
Tạ Thiên Cách đã đoán được Lạc Phi Phi sẽ đồng ý, nhưng nhìn biểu cảm như cắt thịt của cô ta, trong lòng cô vô cùng hả hê.
Trong lúc Lạc Phi Phi cúi đầu chuyển tiền cho mình, Tạ Thiên Cách nhìn thấy một đôi vòng tay ngọc bích đế vương trên tay cô ta, trong lòng khẽ động.
Tinh Ốc của cô hiện tại chẳng phải đang thiếu một nguyên liệu cao cấp như vậy sao?
Vì vậy, Tạ Thiên Cách liền nói: "Thêm một đôi vòng tay của cô nữa."
"Cô nói cái gì! Tạ Thiên Cách, cô có biết xấu hổ không! Một mặt dây chuyền rách nát mà cô muốn một tỷ chưa đủ, còn muốn cả vòng tay của tôi sao?"
Lạc Phi Phi tức đến bốc khói, giọng nói cũng trở nên chanh chua.
Đôi vòng tay này là cô ta lừa được từ tay mẹ của Viên Trạch An, mới đeo chưa được một ngày!
Tạ Thiên Cách hừ lạnh một tiếng, quay người bỏ đi.
Lạc Phi Phi tức muốn chết nhưng lại sợ bây giờ thả Tạ Thiên Cách đi thì sẽ không bao giờ tìm được cô nữa, cô ta tuyệt đối không thể để bảo bối này vụt khỏi tay mình.
Cô ta túm lấy quần áo của Tạ Thiên Cách, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được! Cho cô!"
Tạ Thiên Cách hơi nhướng mày, nhìn Lạc Phi Phi mặt mày xanh mét, vẻ mặt dữ tợn tháo vòng tay đưa cho mình.
Khi cô nghe thấy một tỷ đã được chuyển đến, nhìn ánh mắt méo mó của Lạc Phi Phi, cuối cùng cũng lộ ra một tia hả hê.
Đây quả là một con cừu béo ngoan ngoãn.
Sáng nay Tạ Thiên Cách mới vừa trở về Đông Xuyên, ra khỏi ga tàu hỏa là trực tiếp đến đây, giữa đường chỉ đi thuê một chiếc xe ngũ lăng hồng quang nhỏ.
Bây giờ xe thuê của cô đang ở dưới tầng hầm.
Tạ Thiên Cách đi thang máy từ tầng bốn xuống.
Thời gian gần Tết Nguyên đán ngày càng gần, người đến đây mua sắm rất đông.
Mặc dù tầng mà Tạ Thiên Cách ở không cao nhưng mỗi lần xuống một tầng đều có người lên lên xuống xuống, điều này khiến tốc độ của thang máy rất chậm.
Lúc đến tầng hầm, trong thang máy vẫn còn bốn người.
Nhiều năm thành thói quen khiến Tạ Thiên Cách không bao giờ đi trước người lạ, vì vậy cô rất kiên nhẫn chờ mọi người đi hết, sau đó mới là người cuối cùng bước ra khỏi thang máy.
Còn chưa đi đến trước xe của mình, Tạ Thiên Cách đã cảm thấy có người đang theo dõi cô.
Cô hơi quay đầu nhìn lại, quả nhiên phát hiện có bóng người, chính là bốn người đàn ông vừa cùng mình đến tầng hầm.
Bọn họ không nhanh không chậm đi theo cô, cô đi nhanh, bọn họ cũng nhanh, cô đi chậm, bọn họ cũng chậm.
Quả nhiên mục tiêu chính là cô.
Chỉ cần suy nghĩ một chút, Tạ Thiên Cách đã hiểu rõ lai lịch của những người này.
Chắc chắn là do Lạc Phi Phi và Viên Trạch An phái tới.
Sau một hồi cân nhắc, cuối cùng Lạc Phi Phi cắn răng đồng ý, nếu không được, cô ta sẽ tìm người cướp lại số tiền đã đưa ra!
"Được, tôi mua!"
Tạ Thiên Cách đã đoán được Lạc Phi Phi sẽ đồng ý, nhưng nhìn biểu cảm như cắt thịt của cô ta, trong lòng cô vô cùng hả hê.
Trong lúc Lạc Phi Phi cúi đầu chuyển tiền cho mình, Tạ Thiên Cách nhìn thấy một đôi vòng tay ngọc bích đế vương trên tay cô ta, trong lòng khẽ động.
Tinh Ốc của cô hiện tại chẳng phải đang thiếu một nguyên liệu cao cấp như vậy sao?
Vì vậy, Tạ Thiên Cách liền nói: "Thêm một đôi vòng tay của cô nữa."
"Cô nói cái gì! Tạ Thiên Cách, cô có biết xấu hổ không! Một mặt dây chuyền rách nát mà cô muốn một tỷ chưa đủ, còn muốn cả vòng tay của tôi sao?"
Lạc Phi Phi tức đến bốc khói, giọng nói cũng trở nên chanh chua.
Đôi vòng tay này là cô ta lừa được từ tay mẹ của Viên Trạch An, mới đeo chưa được một ngày!
Tạ Thiên Cách hừ lạnh một tiếng, quay người bỏ đi.
Lạc Phi Phi tức muốn chết nhưng lại sợ bây giờ thả Tạ Thiên Cách đi thì sẽ không bao giờ tìm được cô nữa, cô ta tuyệt đối không thể để bảo bối này vụt khỏi tay mình.
Cô ta túm lấy quần áo của Tạ Thiên Cách, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được! Cho cô!"
Tạ Thiên Cách hơi nhướng mày, nhìn Lạc Phi Phi mặt mày xanh mét, vẻ mặt dữ tợn tháo vòng tay đưa cho mình.
Khi cô nghe thấy một tỷ đã được chuyển đến, nhìn ánh mắt méo mó của Lạc Phi Phi, cuối cùng cũng lộ ra một tia hả hê.
Đây quả là một con cừu béo ngoan ngoãn.
Sáng nay Tạ Thiên Cách mới vừa trở về Đông Xuyên, ra khỏi ga tàu hỏa là trực tiếp đến đây, giữa đường chỉ đi thuê một chiếc xe ngũ lăng hồng quang nhỏ.
Bây giờ xe thuê của cô đang ở dưới tầng hầm.
Tạ Thiên Cách đi thang máy từ tầng bốn xuống.
Thời gian gần Tết Nguyên đán ngày càng gần, người đến đây mua sắm rất đông.
Mặc dù tầng mà Tạ Thiên Cách ở không cao nhưng mỗi lần xuống một tầng đều có người lên lên xuống xuống, điều này khiến tốc độ của thang máy rất chậm.
Lúc đến tầng hầm, trong thang máy vẫn còn bốn người.
Nhiều năm thành thói quen khiến Tạ Thiên Cách không bao giờ đi trước người lạ, vì vậy cô rất kiên nhẫn chờ mọi người đi hết, sau đó mới là người cuối cùng bước ra khỏi thang máy.
Còn chưa đi đến trước xe của mình, Tạ Thiên Cách đã cảm thấy có người đang theo dõi cô.
Cô hơi quay đầu nhìn lại, quả nhiên phát hiện có bóng người, chính là bốn người đàn ông vừa cùng mình đến tầng hầm.
Bọn họ không nhanh không chậm đi theo cô, cô đi nhanh, bọn họ cũng nhanh, cô đi chậm, bọn họ cũng chậm.
Quả nhiên mục tiêu chính là cô.
Chỉ cần suy nghĩ một chút, Tạ Thiên Cách đã hiểu rõ lai lịch của những người này.
Chắc chắn là do Lạc Phi Phi và Viên Trạch An phái tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.