Sống Lại Vả Mặt Nhà Chồng Tiêu Chuẩn Kép
Đánh giá: 10/10 từ 2 lượt
Bạn đang đọc truyện Sống Lại Vả Mặt Nhà Chồng Tiêu Chuẩn Kép của tác giả Ôn Nhuận Như Ngọc Đích Mạc Mạc.
Vào đêm trước ngày cưới, mẹ chồng tôi gặp tai nạn ô tô nghiêm trọng.
Bố chồng gọi thẳng cho tôi, yêu cầu tôi và chồng sắp cưới gấp rút chuẩn bị tiền phẫu thuật.
Vì tôi và mẹ chồng rất thân thiết với nhau nên từ trước khi kết hôn, tôi đã gọi bà là mẹ.
Chồng sắp cưới tưởng rằng người gặp tai nạn ô tô là mẹ ruột của tôi, hắn không đồng ý cho tôi dùng số tiền 200.000 tệ từ của hồi môn để cứu mạng bà.
"Đó là mẹ của em chứ có phải mẹ của anh đâu. Bà không sinh ra anh, cũng không nuôi anh một ngày nào, thế tại sao bây giờ bị tai nạn thì lại muốn dùng tiền mua xe của anh để chữa bệnh cho bà ấy?!”
“Anh nói cho em biết, nếu em dám động vào số tiền này thì không có đám cưới gì nữa!”
Lúc đó tôi đã hiểu rõ bản chất thật người đàn ông này, quay người bỏ đi.
Sau đó, bởi vì chậm trễ đóng viện phí nên mẹ chồng không được cứu chữa kịp thời, dẫn đến tàn phế vĩnh viễn.
Gia đình bọn họ đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi.
Bọn họ giăng biểu ngữ trước cửa chung cư nơi tôi ở, hò hét qua loa phóng thanh mắng tôi độc ác, đổi trắng thay đen rằng tôi thà mua một chiếc ô tô còn hơn là cứu mạng mẹ chồng mình.
Tôi bị bọn họ làm phiền suốt ngày, đành phải tạm thời trốn ở công ty, không dám về nhà nữa.
Sau đó, bọn họ lại đến công ty để chặn đường tôi.
Cuối cùng, mọi chuyện vỡ lở, tôi bị toàn bộ cộng đồng mạng chửi bới, công ty cũng sa thải tôi.
Ngay cả mẹ tôi cũng không tin tưởng tôi.
"Lẽ ra tao nên bóp chec mày từ lúc mới đẻ ra. Là do tao quá tốt bụng nên mới bị mày hại cho mất mặt thế này! Sao mày còn chưa chec đi?"
Cuối cùng, tôi đã nhảy hồ 44, gây ra một trận xôn xao trên mạng.
Mọi người vui vẻ bình luận rằng tôi chec là đúng! Đây là quả báo của tôi! Họ cảm thấy rất vui.
Mở mắt ra lần nữa, tôi đã được sống lại vào thời khắc nhận được cuộc gọi của bố chồng.
Vào đêm trước ngày cưới, mẹ chồng tôi gặp tai nạn ô tô nghiêm trọng.
Bố chồng gọi thẳng cho tôi, yêu cầu tôi và chồng sắp cưới gấp rút chuẩn bị tiền phẫu thuật.
Vì tôi và mẹ chồng rất thân thiết với nhau nên từ trước khi kết hôn, tôi đã gọi bà là mẹ.
Chồng sắp cưới tưởng rằng người gặp tai nạn ô tô là mẹ ruột của tôi, hắn không đồng ý cho tôi dùng số tiền 200.000 tệ từ của hồi môn để cứu mạng bà.
"Đó là mẹ của em chứ có phải mẹ của anh đâu. Bà không sinh ra anh, cũng không nuôi anh một ngày nào, thế tại sao bây giờ bị tai nạn thì lại muốn dùng tiền mua xe của anh để chữa bệnh cho bà ấy?!”
“Anh nói cho em biết, nếu em dám động vào số tiền này thì không có đám cưới gì nữa!”
Lúc đó tôi đã hiểu rõ bản chất thật người đàn ông này, quay người bỏ đi.
Sau đó, bởi vì chậm trễ đóng viện phí nên mẹ chồng không được cứu chữa kịp thời, dẫn đến tàn phế vĩnh viễn.
Gia đình bọn họ đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi.
Bọn họ giăng biểu ngữ trước cửa chung cư nơi tôi ở, hò hét qua loa phóng thanh mắng tôi độc ác, đổi trắng thay đen rằng tôi thà mua một chiếc ô tô còn hơn là cứu mạng mẹ chồng mình.
Tôi bị bọn họ làm phiền suốt ngày, đành phải tạm thời trốn ở công ty, không dám về nhà nữa.
Sau đó, bọn họ lại đến công ty để chặn đường tôi.
Cuối cùng, mọi chuyện vỡ lở, tôi bị toàn bộ cộng đồng mạng chửi bới, công ty cũng sa thải tôi.
Ngay cả mẹ tôi cũng không tin tưởng tôi.
"Lẽ ra tao nên bóp chec mày từ lúc mới đẻ ra. Là do tao quá tốt bụng nên mới bị mày hại cho mất mặt thế này! Sao mày còn chưa chec đi?"
Cuối cùng, tôi đã nhảy hồ 44, gây ra một trận xôn xao trên mạng.
Mọi người vui vẻ bình luận rằng tôi chec là đúng! Đây là quả báo của tôi! Họ cảm thấy rất vui.
Mở mắt ra lần nữa, tôi đã được sống lại vào thời khắc nhận được cuộc gọi của bố chồng.