Chương 2: Songoku và Nhạc Bất Quần
Nam Cực Liệt Nhật
16/12/2019
Trong nháy mắt Chu Dương vào phòng, hệ thống liền truyền một đoạn tin tức vào đầu hắn.
"Tính danh: Songoku
Thân phận: Long châu vị diện, người Saiyan."
"Tính danh: Nhạc Bất Quần.
Thân phận: Tiếu ngạo giang hồ vị diện, chưởng môn phái Hoa Sơn chưởng môn."
Chu Dương thở phào nhẹ nhõm đi về phía hai người, cũng không lo lắng hai người này sẽ quất hắn, ở nơi này, người dám ra tay với hắn đều sẽ bị hệ thống trực tiếp trấn áp.
- Ngươi có phải là chủ tiệm hay không? Ngươi có đồ vật gì để ăn sao?
Songoku nhìn thấy ngoài cửa có người bước vào cũng không hiểu vì sao trong đầu liền có một chuỗi tin tức, trong nháy mắt liền biết thân phận của người này.
Nguyên nhân? Không cần quan tâm, Songoku cũng không thèm nghĩ nhiều như vậy, nhét đầy dạ dầy quan trọng hơn bất kỳ cái gì.
Chu Dương nhìn qua hai thùng mỳ tôm, do hắn mua trong hoạt động mua một tặng một trong siêu thị, là thức ăn hai tuần qua của hắn, hắn đã ăn sạch, bất quá nghĩ đến cái dạ dày không thấy đáy của Songoku, hai thùng mì tôm cũng không đủ ăn.
- Được rồi, một hồi cho ngươi ăn đủ.
Chu Dương nhìn quả tóc dựng ngược của Songoku, nội tâm kích động, đây chính là thần tượng của hắn, tự nhiên không thể để hắn ăn mì tôm được, cầm điện thoại gọi một trăm suất KFC xa hoa ở cửa hàng KFC ở gần đây, tốn gần năm ngàn đồng.
- Tại hạ Nhạc Bất Quần, gặp qua chủ tiệm.
Nhạc Bất Quần xoay người đứng lên, chắp tay cuối đầu chào với Chu Dương, hắn cũng không phải như Songoku thuần khiết, biết người trẻ tuổi trước mặt thân phận không tầm thường.
Ánh mắt Chu Dương có chút phức tạp nhìn Nhạc Bất Quần trước mắt, đây chính là đại boss bên trong nhân vật phản diện của Tiếu ngạo giang hồ sao? Nhìn bộ dáng như một thư sinh đọc đủ thứ thi từ, kinh sách.
Trong khi Chu Dương đang dò xét Nhạc Bất Quần, Nhạc Bất Quần cũng đang cẩn thận từng li từng tí, âm thầm đánh giá Chu Dương.
Nhạc Bất Quần còn nhớ bản thân đang trên đỉnh Hoa Sơn, suy nghĩ đường lui sau này cho phái Hoa Sơn, từ khi phái Hoa Sơn nổ ra tranh chấp “kiếm” “khí”, hai mạch khí tông và kiếm tông chia rẽ, lại thêm Ma giáo xâm lấn, cao thủ đỉnh phong ở Hoa Sơn hầu như là chết sạch.
Phái Hoa Sơn cường đại vô cùng, hoành hành ngang dọc, trong một đêm uy danh rớt xuống ngàn trượng, bảo tạo minh chủ Ngũ Nhạc cũng mất đi, toàn bộ Hoa Sơn chỉ còn lại vài ba con a miêu a cẩu.
Mặc dù trãi qua mười năm cố gắng, chính mình cũng đánh ra tên tuổi Quân Tử Kiếm trên giang hồ, nhưng so với chưởng môn Tả Lãnh Thiền của phái Tung Sơn, Ngũ Nhạc kiếm phái vẫn còn chênh lệch rất nhiều.
Tên Tả Lãnh Thiền kia là cao thủ tu vi hậu thiên đại viên mãn, một thân hàn băng chân khí, lạnh lẽo vô cùng, một khi bị đánh trúng thì chân khí khó vận chuyển, còn có Tung Sơn Thập Tam Thái Bảo, mỗi một tên đều có tu vi hậu thiên hậu kỳ, có thể nói nhân tài đông đúc, cao thủ như mây, con đường phục hưng phái Hoa Sơn phải nói là khó như lên trời.
Đúng lúc này, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một chuỗi tin tức “Tại cửa hàng vạn giới” có thể giúp hắn nhanh chóng gia tăng thực lực.
Hắn còn cho đây chỉ là ảo giác, nhưng một lúc sau, đầu óc mê muội, khi tỉnh dậy hắn liền phát hiện mình đang đứng trước một căn phòng, trong lúc mơ hồ có thể thấy mấy chữ “Cửa hàng vạn giới”, đẩy cửa ra cho dù lấy nội tâm của hắn cũng cảm thấy kinh hãi, khó có thể tin được.
Một thiếu niên trên mông mọc đuôi, ôm một hòm đồ ăn dốc ngược xuống, không sai, là dốc ngược vào mồm, miệng ăn nhồm nhoàm, mặc dù không biết ăn cái gì, nhưng hòm đồ ăn kia cũng đủ hắn ăn trong ba bốn ngày mà thiếu niên kia trong một khắc liền ăn không còn một miếng.
Thiếu niên mọc đuôi tựa hồ có chút kỳ quái, nhưng rất dễ nói chuyện, Nhạc Bất Quần rất nhanh liền biết rõ, thiếu niên trước mắt là một võ giả tu luyện một mình trong núi sâu, vậy mà không phải đến cùng một thế giới với hắn, mà thực lực chỉ sợ đã vượt xa hắn, giống như hắn, bất tri bất giác được đưa tới nơi này.
Ổn định lại tâm tình, Chu Dương khẽ mỉm cười, nói.
- Tại hạ Chu Dương, gặp qua Nhạc chưởng môn.
Nhạc Bất Quần nghe vậy trong lòng càng thêm kính sợ, người trước mắt chỉ nghe được tính danh của mình liền biết được thân phận của mình, sau một hồi quan sát hắn cũng thấy Chu Dương tinh khí nội liễm, thực lực thâm bất khả trắc, chính mình căn bản cũng nhìn không ra khí tức của đối phương.
Trên giang hồ, hắn còn chưa gặp qua cường giả cao thâm khó lường như vậy bao giờ.
- Chẵng lẻ thế giới này thật có thần tiên tồn tại?
Nhạc Bất Quần trong lòng tràn ngập nghi hoặc cùng tò mò, đối với Chu Dương càng thêm cung kính.
Chu Dương nếu biết được nhất định phun hắn đầy mặt, lão tử đúng là chưa từng tu luyện qua.
Hít sâu một hơi, Nhạc Bất Quần đứng dậy, có hơi do dự nói.
- Chủ tiệm, ta nguyện dùng tất cả bí tịch võ công ở phái Hoa Sơn đổi lấy một khỏa đan dược tăng công lực hoặc bí tịch võ công cao thâm.
Mặc dù hệ thống cũng cho hắn biết "Cửa hàng vạn giới" cũng thu bí tịch võ công nhưng Nhạc Bất Quần vẫn lo lắng Chu Dương chướng mắt bí tịch võ công phái Hoa Sơn, có thể chính hắn cũng tu luyện pháp quyết Tiên gia, võ công phái Hoa Sơn làm sao so được.
Hơn mười bản bí tịch võ công từ trống rỗng xuất hiện trên tay, Nhạc Bất Quần phát hiện, vật gì thuộc về hắn đều có thể lấy ra giao dịch, cho dù không mang theo trên người.
Chu Dương đứng bên cạnh nhìn chảy nước miếng.
Tất cả bí tịch võ công của phái Hoa Sơn?
Mạc dù bí tịch võ công của phái Hoa Sơn không cao thâm lắm nhưng bí tịch có thể tu luyện ra chân khí đều là đồ tốt.
Trong lòng Chu Dương cũng một trận đáng tiếc, hắn làm gì có cái gì để trao đổi, Songoku còn có thể cho đồ ăn, Chu Dương bao hắn ăn no, còn đan dược gia tăng công lực, bí tịch võ công cao thâm, hắn thấy cũng chưa từng thấy qua.
- Đưa thức ăn tới đây.
Trong lúc Chu Dương đang phát sầu thì một trăm suất KFC đã giao đến, mua một trăm suất KFC cũng là khách hàng lớn, KFC đương nhiên không dám thất lễ, trực tiếp phái ra hai nhân viên đến giao hàng.
- Cám ơn, các ngươi để thức ăn ngoài cửa là được.
Chu Dương hô lên, Songoku cùng tên Nhạc Bất Quần này trang phục quá dị, căn phòng bừa bộn, hắn không muốn để người khác thấy, tránh gây là phiền phức không cần thiết.
Thấy người bên ngoài đã đi, Chu Dương mới mở cửa đi ra.
- Ta ngửi được mùi đồ ăn ngon.
Cửa vừa mở, Songoku lắc mình một cái liền xuất hiện trước hai hòm đồ ăn, một tay xách hai cái hòm đi vào.
Rung động! Quá hết hồn!
Songuku cứ như hóa thân thành Thao Thiết há cái miệng máu, trong nháy mắt một trăm suất KFC xa hoa đều bị nuốt vào bụng, bị hắn ăn không còn một mảnh.
- Rốt cục cũng hơi no!
Đem một trăm suất KFC ăn sạch, Songoku nhắm hiếp hai mắt lại, bộ dáng thỏa mãn.
- Ta đi tu luyện đây, đây là thứ ngươi muốn.
Một tia huyết dịch từ người Songoku bay về phía Chu Dương.
“Huyết mạch người Saiyan cấp thấp, mười giọt, giá trị: 500 đồng”
- Đây là huyết mạch người Saiyan?
Chu Dương có chút khó tin nhìn dòng huyết dịch lấp lóe quang mang trước mắt, ăn một bữa cơm cũng không dắt như vậy, bất quá hắn vẫn mừng rỡ thu hồi huyết dịch lại.
Không phải ăn cơm quá đắt, mà Songoku căn bản dốt toán, một phần trăm của một giọt huyết dịch là bao nhiêu hắn đếm không ra đành tùy tiện cho máu.
- Nhạc chưởng môn, ngươi đem bí tịch lấy ra, ta giúp ngươi xem giá, tìm vật phẩm thích hợp cho ngươi.
Thu thập xong huyết dịch người Siayan vào không gian hệ thống, cái huyết mạch Saiyan này vậy mà bị hệ thống chiết xuất, cải tiến, hấp thu vào người không có chút tác dụng phụ nào. Chu Dương tự nhiên là mừng rỡ vô cùng, cuộc làm ăn đầu tiên, thành công.
Huyết mạch Saiyan mạnh cỡ nào, giải thích đơn giản chính là Tiểu Cường đánh không chết, càng đánh càng mạnh, một giọt mặc dù ít nhưng có thể cường hóa tiềm năng cho Nhạc Bất Quần một lần.
Nhạc Bất Quần nghe vậy liền vội vàng đem bí tịch trong tay đưa tới.
- Ngươi chờ một chút để ta xem qua.
Cầm lấy bí tịch từ trong tay Nhạc Bất Quần, Chu Dương nhanh chống dùng hệ thống kiểm tra đo lường giá trị của bí tịch.
“Tử Hà Thần Công, võ học cao cấp, nội công tâm pháp của chưởng môn phái Hoa Sơn chuyên tu luyện, giá trị: 200 đồng”
"Đoạt mệnh liên hoàn tam kiếm, võ học trung cấp võ học, một trong tuyệt học phái Hoa Sơn, giá trị: 80 đồng"
"Hoa Sơn Kiếm Pháp, võ học cấp thấp, võ học cơ sở phái Hoa Sơn, giá trị: 10 đồng"
"Hỗn Nguyên Công, võ học trung cấp, một trong tuyệt học phái Hoa Sơn, giá trị: 100 đồng"
·······
- Mười ba bản bí tịch võ công, giá trị 643 đồng, có thể đổi được một giọt huyết mạch người Saiyan cấp thấp.
Chu Dương nhìn vẻ mặt mong đợi của Nhạc Bất Quần cũng không kéo dài mà nói thẳng.
- Huyết mạch người Saiyan?
Nghe vậy, Nhạc Bất Quần cũng có hơi nghi hoặc.
- Thiếu niên vừa rồi chính là người Saiyan, một giọt huyết mạch người Saiyan mặc dù tiến vào cơ thể sẽ bị pha loãng nhưng thiên phú của ngươi có thể gia tăng một cấp bậc.
Huyết mạch của Songuku ở Long châu vị diện mặc dù rất thấp nhưng ở thế giới võ hiệp đã mười phần cường hãn, cao thủ ở Tiếu ngạo giang hồ có thể vượt nóc nhà, khiêng cả đỉnh, ở Long châu, cao thủ một đấm có thể đấm nổ tinh cầu, phá hủy vũ trụ, đây căn bản không phải cùng một đẳng cấp.
Songoku hiện tại còn chưa khai phá huyết mạch, bằng không giá trị 500 đồng chỉ đủ để ngươi nhìn qua một chút.
- Thiên phú thăng lên một cấp bậc?
Nhạc Bất Quần nghe xong không khỏi hít một hơi lạnh, một giọt máu của thiếu niên đã có thể làm cho thiên phú của hắn thăng lên một cấp bậc, như vậy thiên phú của thiếu niên kia là bao nhiêu?
- Chủ tiệm, ta đồng ý.
Bờ môi Nhạc Bất Quần rung rẩy, ánh mắt lóe ra tinh quang.
Chu Dương chỉ búng một ngón tay, một giọt huyết dịch người Saiyan liên bay vào cơ thể Nhạc Bất Quần.
- Cám ơn, chủ tiệm.
Nhạc Bất Quần cảm giác lực lượng đang xông kích cơ thể, hắn đã không kịp chờ đợi muốn đi tu luyện một hồi.
- Nhạc chưởng môn, về sau nơi này còn có vật phẩm bán đồ vật trợ giúp Hậu Thiên tu thành Tiên Thiên, nhớ thường xuyên ghé tiệm.
Nhìn thấy Nhạc Bất Quần vội vã nói hai câu liền muốn đi, Chu Dương nói khẽ, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.
Một giọt huyết dịch người Saiyan tuy mạnh, nhưng cũng chỉ khiến thực lực của Nhạc Bất Quần tăng trưởng đến gần với Tả Lãnh Thiền, về phần ai sẽ phất, thì phải xem vào cơ duyên.
Âm thanh từ sau lưng truyền đến, như ma chú làm cho cơ thể Nhạc Bất Quần run lên như bị điện giật.
"Tính danh: Songoku
Thân phận: Long châu vị diện, người Saiyan."
"Tính danh: Nhạc Bất Quần.
Thân phận: Tiếu ngạo giang hồ vị diện, chưởng môn phái Hoa Sơn chưởng môn."
Chu Dương thở phào nhẹ nhõm đi về phía hai người, cũng không lo lắng hai người này sẽ quất hắn, ở nơi này, người dám ra tay với hắn đều sẽ bị hệ thống trực tiếp trấn áp.
- Ngươi có phải là chủ tiệm hay không? Ngươi có đồ vật gì để ăn sao?
Songoku nhìn thấy ngoài cửa có người bước vào cũng không hiểu vì sao trong đầu liền có một chuỗi tin tức, trong nháy mắt liền biết thân phận của người này.
Nguyên nhân? Không cần quan tâm, Songoku cũng không thèm nghĩ nhiều như vậy, nhét đầy dạ dầy quan trọng hơn bất kỳ cái gì.
Chu Dương nhìn qua hai thùng mỳ tôm, do hắn mua trong hoạt động mua một tặng một trong siêu thị, là thức ăn hai tuần qua của hắn, hắn đã ăn sạch, bất quá nghĩ đến cái dạ dày không thấy đáy của Songoku, hai thùng mì tôm cũng không đủ ăn.
- Được rồi, một hồi cho ngươi ăn đủ.
Chu Dương nhìn quả tóc dựng ngược của Songoku, nội tâm kích động, đây chính là thần tượng của hắn, tự nhiên không thể để hắn ăn mì tôm được, cầm điện thoại gọi một trăm suất KFC xa hoa ở cửa hàng KFC ở gần đây, tốn gần năm ngàn đồng.
- Tại hạ Nhạc Bất Quần, gặp qua chủ tiệm.
Nhạc Bất Quần xoay người đứng lên, chắp tay cuối đầu chào với Chu Dương, hắn cũng không phải như Songoku thuần khiết, biết người trẻ tuổi trước mặt thân phận không tầm thường.
Ánh mắt Chu Dương có chút phức tạp nhìn Nhạc Bất Quần trước mắt, đây chính là đại boss bên trong nhân vật phản diện của Tiếu ngạo giang hồ sao? Nhìn bộ dáng như một thư sinh đọc đủ thứ thi từ, kinh sách.
Trong khi Chu Dương đang dò xét Nhạc Bất Quần, Nhạc Bất Quần cũng đang cẩn thận từng li từng tí, âm thầm đánh giá Chu Dương.
Nhạc Bất Quần còn nhớ bản thân đang trên đỉnh Hoa Sơn, suy nghĩ đường lui sau này cho phái Hoa Sơn, từ khi phái Hoa Sơn nổ ra tranh chấp “kiếm” “khí”, hai mạch khí tông và kiếm tông chia rẽ, lại thêm Ma giáo xâm lấn, cao thủ đỉnh phong ở Hoa Sơn hầu như là chết sạch.
Phái Hoa Sơn cường đại vô cùng, hoành hành ngang dọc, trong một đêm uy danh rớt xuống ngàn trượng, bảo tạo minh chủ Ngũ Nhạc cũng mất đi, toàn bộ Hoa Sơn chỉ còn lại vài ba con a miêu a cẩu.
Mặc dù trãi qua mười năm cố gắng, chính mình cũng đánh ra tên tuổi Quân Tử Kiếm trên giang hồ, nhưng so với chưởng môn Tả Lãnh Thiền của phái Tung Sơn, Ngũ Nhạc kiếm phái vẫn còn chênh lệch rất nhiều.
Tên Tả Lãnh Thiền kia là cao thủ tu vi hậu thiên đại viên mãn, một thân hàn băng chân khí, lạnh lẽo vô cùng, một khi bị đánh trúng thì chân khí khó vận chuyển, còn có Tung Sơn Thập Tam Thái Bảo, mỗi một tên đều có tu vi hậu thiên hậu kỳ, có thể nói nhân tài đông đúc, cao thủ như mây, con đường phục hưng phái Hoa Sơn phải nói là khó như lên trời.
Đúng lúc này, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một chuỗi tin tức “Tại cửa hàng vạn giới” có thể giúp hắn nhanh chóng gia tăng thực lực.
Hắn còn cho đây chỉ là ảo giác, nhưng một lúc sau, đầu óc mê muội, khi tỉnh dậy hắn liền phát hiện mình đang đứng trước một căn phòng, trong lúc mơ hồ có thể thấy mấy chữ “Cửa hàng vạn giới”, đẩy cửa ra cho dù lấy nội tâm của hắn cũng cảm thấy kinh hãi, khó có thể tin được.
Một thiếu niên trên mông mọc đuôi, ôm một hòm đồ ăn dốc ngược xuống, không sai, là dốc ngược vào mồm, miệng ăn nhồm nhoàm, mặc dù không biết ăn cái gì, nhưng hòm đồ ăn kia cũng đủ hắn ăn trong ba bốn ngày mà thiếu niên kia trong một khắc liền ăn không còn một miếng.
Thiếu niên mọc đuôi tựa hồ có chút kỳ quái, nhưng rất dễ nói chuyện, Nhạc Bất Quần rất nhanh liền biết rõ, thiếu niên trước mắt là một võ giả tu luyện một mình trong núi sâu, vậy mà không phải đến cùng một thế giới với hắn, mà thực lực chỉ sợ đã vượt xa hắn, giống như hắn, bất tri bất giác được đưa tới nơi này.
Ổn định lại tâm tình, Chu Dương khẽ mỉm cười, nói.
- Tại hạ Chu Dương, gặp qua Nhạc chưởng môn.
Nhạc Bất Quần nghe vậy trong lòng càng thêm kính sợ, người trước mắt chỉ nghe được tính danh của mình liền biết được thân phận của mình, sau một hồi quan sát hắn cũng thấy Chu Dương tinh khí nội liễm, thực lực thâm bất khả trắc, chính mình căn bản cũng nhìn không ra khí tức của đối phương.
Trên giang hồ, hắn còn chưa gặp qua cường giả cao thâm khó lường như vậy bao giờ.
- Chẵng lẻ thế giới này thật có thần tiên tồn tại?
Nhạc Bất Quần trong lòng tràn ngập nghi hoặc cùng tò mò, đối với Chu Dương càng thêm cung kính.
Chu Dương nếu biết được nhất định phun hắn đầy mặt, lão tử đúng là chưa từng tu luyện qua.
Hít sâu một hơi, Nhạc Bất Quần đứng dậy, có hơi do dự nói.
- Chủ tiệm, ta nguyện dùng tất cả bí tịch võ công ở phái Hoa Sơn đổi lấy một khỏa đan dược tăng công lực hoặc bí tịch võ công cao thâm.
Mặc dù hệ thống cũng cho hắn biết "Cửa hàng vạn giới" cũng thu bí tịch võ công nhưng Nhạc Bất Quần vẫn lo lắng Chu Dương chướng mắt bí tịch võ công phái Hoa Sơn, có thể chính hắn cũng tu luyện pháp quyết Tiên gia, võ công phái Hoa Sơn làm sao so được.
Hơn mười bản bí tịch võ công từ trống rỗng xuất hiện trên tay, Nhạc Bất Quần phát hiện, vật gì thuộc về hắn đều có thể lấy ra giao dịch, cho dù không mang theo trên người.
Chu Dương đứng bên cạnh nhìn chảy nước miếng.
Tất cả bí tịch võ công của phái Hoa Sơn?
Mạc dù bí tịch võ công của phái Hoa Sơn không cao thâm lắm nhưng bí tịch có thể tu luyện ra chân khí đều là đồ tốt.
Trong lòng Chu Dương cũng một trận đáng tiếc, hắn làm gì có cái gì để trao đổi, Songoku còn có thể cho đồ ăn, Chu Dương bao hắn ăn no, còn đan dược gia tăng công lực, bí tịch võ công cao thâm, hắn thấy cũng chưa từng thấy qua.
- Đưa thức ăn tới đây.
Trong lúc Chu Dương đang phát sầu thì một trăm suất KFC đã giao đến, mua một trăm suất KFC cũng là khách hàng lớn, KFC đương nhiên không dám thất lễ, trực tiếp phái ra hai nhân viên đến giao hàng.
- Cám ơn, các ngươi để thức ăn ngoài cửa là được.
Chu Dương hô lên, Songoku cùng tên Nhạc Bất Quần này trang phục quá dị, căn phòng bừa bộn, hắn không muốn để người khác thấy, tránh gây là phiền phức không cần thiết.
Thấy người bên ngoài đã đi, Chu Dương mới mở cửa đi ra.
- Ta ngửi được mùi đồ ăn ngon.
Cửa vừa mở, Songoku lắc mình một cái liền xuất hiện trước hai hòm đồ ăn, một tay xách hai cái hòm đi vào.
Rung động! Quá hết hồn!
Songuku cứ như hóa thân thành Thao Thiết há cái miệng máu, trong nháy mắt một trăm suất KFC xa hoa đều bị nuốt vào bụng, bị hắn ăn không còn một mảnh.
- Rốt cục cũng hơi no!
Đem một trăm suất KFC ăn sạch, Songoku nhắm hiếp hai mắt lại, bộ dáng thỏa mãn.
- Ta đi tu luyện đây, đây là thứ ngươi muốn.
Một tia huyết dịch từ người Songoku bay về phía Chu Dương.
“Huyết mạch người Saiyan cấp thấp, mười giọt, giá trị: 500 đồng”
- Đây là huyết mạch người Saiyan?
Chu Dương có chút khó tin nhìn dòng huyết dịch lấp lóe quang mang trước mắt, ăn một bữa cơm cũng không dắt như vậy, bất quá hắn vẫn mừng rỡ thu hồi huyết dịch lại.
Không phải ăn cơm quá đắt, mà Songoku căn bản dốt toán, một phần trăm của một giọt huyết dịch là bao nhiêu hắn đếm không ra đành tùy tiện cho máu.
- Nhạc chưởng môn, ngươi đem bí tịch lấy ra, ta giúp ngươi xem giá, tìm vật phẩm thích hợp cho ngươi.
Thu thập xong huyết dịch người Siayan vào không gian hệ thống, cái huyết mạch Saiyan này vậy mà bị hệ thống chiết xuất, cải tiến, hấp thu vào người không có chút tác dụng phụ nào. Chu Dương tự nhiên là mừng rỡ vô cùng, cuộc làm ăn đầu tiên, thành công.
Huyết mạch Saiyan mạnh cỡ nào, giải thích đơn giản chính là Tiểu Cường đánh không chết, càng đánh càng mạnh, một giọt mặc dù ít nhưng có thể cường hóa tiềm năng cho Nhạc Bất Quần một lần.
Nhạc Bất Quần nghe vậy liền vội vàng đem bí tịch trong tay đưa tới.
- Ngươi chờ một chút để ta xem qua.
Cầm lấy bí tịch từ trong tay Nhạc Bất Quần, Chu Dương nhanh chống dùng hệ thống kiểm tra đo lường giá trị của bí tịch.
“Tử Hà Thần Công, võ học cao cấp, nội công tâm pháp của chưởng môn phái Hoa Sơn chuyên tu luyện, giá trị: 200 đồng”
"Đoạt mệnh liên hoàn tam kiếm, võ học trung cấp võ học, một trong tuyệt học phái Hoa Sơn, giá trị: 80 đồng"
"Hoa Sơn Kiếm Pháp, võ học cấp thấp, võ học cơ sở phái Hoa Sơn, giá trị: 10 đồng"
"Hỗn Nguyên Công, võ học trung cấp, một trong tuyệt học phái Hoa Sơn, giá trị: 100 đồng"
·······
- Mười ba bản bí tịch võ công, giá trị 643 đồng, có thể đổi được một giọt huyết mạch người Saiyan cấp thấp.
Chu Dương nhìn vẻ mặt mong đợi của Nhạc Bất Quần cũng không kéo dài mà nói thẳng.
- Huyết mạch người Saiyan?
Nghe vậy, Nhạc Bất Quần cũng có hơi nghi hoặc.
- Thiếu niên vừa rồi chính là người Saiyan, một giọt huyết mạch người Saiyan mặc dù tiến vào cơ thể sẽ bị pha loãng nhưng thiên phú của ngươi có thể gia tăng một cấp bậc.
Huyết mạch của Songuku ở Long châu vị diện mặc dù rất thấp nhưng ở thế giới võ hiệp đã mười phần cường hãn, cao thủ ở Tiếu ngạo giang hồ có thể vượt nóc nhà, khiêng cả đỉnh, ở Long châu, cao thủ một đấm có thể đấm nổ tinh cầu, phá hủy vũ trụ, đây căn bản không phải cùng một đẳng cấp.
Songoku hiện tại còn chưa khai phá huyết mạch, bằng không giá trị 500 đồng chỉ đủ để ngươi nhìn qua một chút.
- Thiên phú thăng lên một cấp bậc?
Nhạc Bất Quần nghe xong không khỏi hít một hơi lạnh, một giọt máu của thiếu niên đã có thể làm cho thiên phú của hắn thăng lên một cấp bậc, như vậy thiên phú của thiếu niên kia là bao nhiêu?
- Chủ tiệm, ta đồng ý.
Bờ môi Nhạc Bất Quần rung rẩy, ánh mắt lóe ra tinh quang.
Chu Dương chỉ búng một ngón tay, một giọt huyết dịch người Saiyan liên bay vào cơ thể Nhạc Bất Quần.
- Cám ơn, chủ tiệm.
Nhạc Bất Quần cảm giác lực lượng đang xông kích cơ thể, hắn đã không kịp chờ đợi muốn đi tu luyện một hồi.
- Nhạc chưởng môn, về sau nơi này còn có vật phẩm bán đồ vật trợ giúp Hậu Thiên tu thành Tiên Thiên, nhớ thường xuyên ghé tiệm.
Nhìn thấy Nhạc Bất Quần vội vã nói hai câu liền muốn đi, Chu Dương nói khẽ, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.
Một giọt huyết dịch người Saiyan tuy mạnh, nhưng cũng chỉ khiến thực lực của Nhạc Bất Quần tăng trưởng đến gần với Tả Lãnh Thiền, về phần ai sẽ phất, thì phải xem vào cơ duyên.
Âm thanh từ sau lưng truyền đến, như ma chú làm cho cơ thể Nhạc Bất Quần run lên như bị điện giật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.