Chương 7
Tử Kim Trần
29/09/2017
Phó giám đốc Sở
Công an huyện chuyên phụ trách các vụ án hình sự Vương Các Đông mặt hầm
hầm bước tới, giơ tay vẫy anh Trần - tổ trưởng tổ pháp y đang bận rộn
bên trong.
"Anh cả, anh đến rồi à."
"Chết mấy người?" Vương Các Đông cau mày.
"Chắc là bốn người, vì hiện trường bị nổ tan tành, xác chết không thể ghép hoàn chỉnh được, nghe nói trong căn phòng bị nổ chỉ có bốn người tất cả. Còn mười sáu người bị thương ở mức độ khác nhau, có năm người bị thương nặng, đang cấp cứu."
"Có cứu được không?"
"Hỏi tình hình qua bác sĩ rồi, chắc là không chết được."
Vương Các Đông khẽ day huyệt thái dương, thở dài: "Khiếp thật, ai làm hả?"
"Không rõ, đội Trinh sát hình sự vẫn đang điều tra, bên tôi chỉ biết là do thuốc nổ."
"Loại thuốc nổ gì?"
"Còn chưa khẳng định được chính xác, phải tiếp tục phân tích vật chất phản ứng trước và sau nổ, bây giờ mới tiến hành được một nửa, theo tôi thì chắc là Trinitrotoluene."
"Trinitrotoluen? Là cái chết tiệt gì vậy?"
"TNT."
Hai mắt Vương Các Đông bỗng sáng lên, anh quên mất tên đầy đủ của TNT là Trinitrotoluene, khi nghe đến từ TNT, anh như bị giội một gáo nước lạnh, trầm giọng hỏi: "Thuốc nổ quân dụng?"
"Quân dụng tương đối nhiều, rất nhiều các công trình nổ phá dân dụng cũng dùng cái này."
Vương Các Đông đưa cho anh Trần một điếu thuốc, lại tự tay châm thuốc, suy nghĩ một lát rồi nói: "Hung thủ cũng chết trong vụ nổ, hay là đã chạy thoát?"
"Không rõ, nghe nói đội Trinh sát hình sự vẫn đang ghi lời khai của những người bị thương ở văn phòng tổ dân phố, sự việc buổi sáng rốt cuộc đầu đuôi là như thế nào, bên tôi cũng chưa rõ lắm."
Vương Các Đông ngẫm nghĩ giây lát rồi lại hỏi: "Trên thị trường có bán Trinitrotoluene không?"
Ông Trần đáp: "Loại này bị quản lý tương đối nghiêm, các cơ quan xây dựng mua bao nhiêu, dùng bao nhiêu đều bị giám sát chặt chẽ. Trước đây tỉnh mình cũng đã từng xảy ra vụ án tương tự như thế này, nhưng đều là sử dụng chất nổ truyền thống, sức công phá của chất nổ truyền thống có hạn, tính ổn định lại kém, rất nhiều trường hợp, hung thủ không còn cách nào khác, đành phải hy sinh tính mạng khi gây nổ. Tôi thực sự chưa thấy vụ nào dùng TNT để giỡn mặt thần chết cả."
Vương Các Đông bóp đầu lọc điếu thuốc lá, hỏi: "Thuốc nổ truyền thống thường là tự làm đúng không?"
"Ừ, loại này rất đơn giản, chỉ cần mua tí nguyên liệu là xong, hoặc là chế bằng thuốc pháo."
Vương Các Đông lại hỏi: "TNT thì sao, có tự làm được không?"
Ông Trần lắc đầu: "Rất khó, muốn sử dụng Axit fuming nitric và Axit sulphuric đặc, cần có thiết bị công nghiệp, chắc không tự làm được."
Vương Các Đông khẽ gật đầu: "Thôi được rồi, anh tiếp tục làm việc đi, tôi hỏi những người khác xem tình hình thế nào."
Vương Các Đông đã nghĩ kĩ, vụ án này có ảnh hưởng rất lớn, hiện giờ trên huyện đã huy động tất cả các cơ quan liên quan phong tỏa thông tin, nhưng hiển nhiên là một vụ việc như thế này thì không thể kiểm soát được. Cần sớm phá án, làm rõ sự việc mới được.
Trước mắt có mấy việc cần làm, thứ nhất là đợi bên anh Trần có kết quả xác định thành phần của chất nổ cuối cùng, nếu đúng là TNT, phải đến những nơi liên quan ở các huyện thị xung quanh điều tra một lượt. Một việc khác nữa là phải hỏi tình hình bên điều tra hình sự xem tiến triển mới nhất thế nào.
Anh đi về phía khu vực văn phòng của đội Trinh sát hình sự, còn chưa tới nơi, đội trưởng Lâm Kiệt đã chạy đến trước mặt, vội bảo: "Anh cả, chắc là xác định được hung thủ rồi."
"Ồ, nhanh thế à?" Vương Các Đông hơi bất ngờ, vui ra mặt, không ngờ chỉ mất có nửa ngày mà đã xác định được hung thủ.
Lâm Kiệt nói: "Sáng nay trên thị trấn ký thỏa thuận với nhà họ Hà, chính là cái nhà bị Giang Bình làm hại ấy, người đến ký là cô con dâu của chủ hộ. Lúc đó, trong văn phòng có tất cả bốn người, ngoài Cam Giai Ninh ra, những người còn lại gồm phó chủ tịch thị trấn Lý Cương, Giang Bình, với cả tổ trưởng tổ dân phố Lục Vệ Quốc. Cả bốn người đều chết tại chỗ. Tất nhiên là xác chết đều bị nổ tan tành, cháy đen, không còn nguyên vẹn, nhưng đã ở trong căn phòng đó thì không thể nào thoát chết được. Bọn em cũng đã hỏi những người khác, chắc chắn lúc đó trong phòng chỉ có bốn người. Vụ nổ chính là từ văn phòng đó. Bọn em đã kiểm tra lại camera giám sát rồi, lúc đó Cam Giai Ninh có mang một cái túi xách tay, không nhìn rõ trong túi đựng gì, em đoán là thuốc nổ. Sau đó, bọn em đã điều tra lý lịch của Cam Giai Ninh, hơn mười năm trước cô ta là sinh viên khoa Hóa của trường Đại học Triết Giang, em lại xem qua hồ sơ ở trường của cô ta, thì phát hiện ra mấy bài nghiên cứu của cô ta đều viết về công nghệ chế tạo thuốc nổ, cô ta rất am hiểu về việc chế tạo thuốc nổ."
"Việc này…" Vương Các Đông hiển nhiên không thể ngờ được, một phụ nữ lại có thể tự làm thuốc nổ để quyết đấu sinh tử, nhưng anh lập tức cười nhạt, "Cái thằng Giang Bình ngu xuẩn đó chết cũng đáng kiếp, nếu không phải là có người đỡ cho nó, tôi đã phế nó từ lâu rồi. Cái thằng Lý Cương cũng không phải là loại tốt đẹp gì. Có điều, Lục Vệ Quốc, tôi nghe nói ông ấy cũng được tiếng tốt trong dân, việc này vốn không liên quan gì đến ông ấy, thế mà…"
Anh suy nghĩ giây lát rồi nói tiếp: "Bây giờ tình tiết vụ án cơ bản là rõ ràng rồi, các anh nhận lệnh khám xét, đến khám nhà họ Hà đi. Xong thì tổng hợp toàn bộ động cơ phạm tội, quá trình phạm tội, camera ghi hình giám sát, rồi kết thúc vụ án. Vài hôm nữa bàn với lãnh đạo cấp trên, quyết định xem khi nào thì công bố ra bên ngoài, công bố bằng hình thức nào."
"Vâng, em sẽ làm luôn."
Sau đó, Lâm Kiệt dẫn một số cảnh sát đến khám nhà họ Hà, tìm thấy các loại dụng cụ hóa học và những nguyên liệu chưa dùng hết, còn phát hiện thấy cả một ít hạt TNT còn sót trong nhà.
Sở Công an huyện cho người đi điều tra những điểm bán nguyên liệu liên quan, nguyên liệu Cam Giai Ninh sử dụng hầu hết là mua ở chợ bán nguyên liệu dùng trong nông nghiệp và những điểm bán chất hóa học dùng cho chương trình học cấp hai, cấp ba. Cam Giai Ninh đã sử dụng các loại nguyên liệu mua được gồm phân bón hóa học, diêm tiêu, lưu huỳnh, thuốc trừ sâu, tiến hành tinh chế, làm phản ứng hóa học nhiều lần, cuối cùng chế ra thuốc nổ TNT.
Tình tiết toàn bộ vụ án, động cơ phạm tội đều rõ ràng, chứng cứ đầy đủ.
Cả hung thủ và người bị hại đều chết, người nhà hung thủ không hề biết gì về sự việc, vì vậy tiếp đó cũng không cần phải suy nghĩ xem xét vấn đề xử phạt, bồi thường thế nào.
Khi công bố sự việc, lãnh đạo huyện gặp phải một chút phiền phức, họ không thể nói là Hà Kiến Sinh bị công an thị trấn bắt, cuối cùng công an trả cho người nhà họ một lọ tro cốt, vì thế nên vợ Hà Kiến Sinh quá uất ức, đã cho nổ tan tành.
Sau khi thống nhất, huyện công bố là Cam Giai Ninh có tính cách kỳ quặc, rất ít khi nói chuyện với người khác, mắc bệnh tâm thần nặng, đồng thời cuộc sống lại gặp khó khăn, quan hệ vợ chồng bế tắc nghiêm trọng, vì vậy cô ta oán hận xã hội. Bằng chứng là mấy năm trước cô ta đã vào mục bình luận trên mạng viết mấy câu chửi bới chính quyền và mấy câu đùa nhạo cuộc sống hôn nhân.
Huyện cũng cử thêm người, củng cố quy mô giữ gìn trật tự xã hội, kiểm soát dư luận và các cơ quan truyền thông trong mấy tuần đó, đặc biệt là không để các cơ quan truyền thông của địa phương khác đến phỏng vấn người nhà Cam Giai Ninh.
Tóm lại, vụ án kết thúc ở đó.
Họ cứ tưởng rằng sự việc đã kết thúc, sẽ lại nhanh chóng trời yên bể lặng.
Nhưng họ không biết rằng, người đó, đã trở về.
Trong mắt người đó, việc mà Cam Giai Ninh làm thật là trò trẻ con.
Từ Tăng nói chỉ số thông minh của người đó là một trăm sáu, mặc dù anh ta chưa bao giờ đo chỉ số thông minh, nhưng chắc chắn không thấp.
Thời còn đi học, các bạn cùng khoa Hóa gọi Cam Giai Ninh là "Nữ hoàng hóa học", nếu thật sự có "nữ hoàng hóa học", thì anh ta hẳn sẽ là "Giáo hoàng hóa học" đích thực, có điều, anh ta không thích những cách thức bi kịch kiểu như sử dụng thuốc nổ.
Một khi đã làm, thì phải sử dụng loại bậc cao!
"Anh cả, anh đến rồi à."
"Chết mấy người?" Vương Các Đông cau mày.
"Chắc là bốn người, vì hiện trường bị nổ tan tành, xác chết không thể ghép hoàn chỉnh được, nghe nói trong căn phòng bị nổ chỉ có bốn người tất cả. Còn mười sáu người bị thương ở mức độ khác nhau, có năm người bị thương nặng, đang cấp cứu."
"Có cứu được không?"
"Hỏi tình hình qua bác sĩ rồi, chắc là không chết được."
Vương Các Đông khẽ day huyệt thái dương, thở dài: "Khiếp thật, ai làm hả?"
"Không rõ, đội Trinh sát hình sự vẫn đang điều tra, bên tôi chỉ biết là do thuốc nổ."
"Loại thuốc nổ gì?"
"Còn chưa khẳng định được chính xác, phải tiếp tục phân tích vật chất phản ứng trước và sau nổ, bây giờ mới tiến hành được một nửa, theo tôi thì chắc là Trinitrotoluene."
"Trinitrotoluen? Là cái chết tiệt gì vậy?"
"TNT."
Hai mắt Vương Các Đông bỗng sáng lên, anh quên mất tên đầy đủ của TNT là Trinitrotoluene, khi nghe đến từ TNT, anh như bị giội một gáo nước lạnh, trầm giọng hỏi: "Thuốc nổ quân dụng?"
"Quân dụng tương đối nhiều, rất nhiều các công trình nổ phá dân dụng cũng dùng cái này."
Vương Các Đông đưa cho anh Trần một điếu thuốc, lại tự tay châm thuốc, suy nghĩ một lát rồi nói: "Hung thủ cũng chết trong vụ nổ, hay là đã chạy thoát?"
"Không rõ, nghe nói đội Trinh sát hình sự vẫn đang ghi lời khai của những người bị thương ở văn phòng tổ dân phố, sự việc buổi sáng rốt cuộc đầu đuôi là như thế nào, bên tôi cũng chưa rõ lắm."
Vương Các Đông ngẫm nghĩ giây lát rồi lại hỏi: "Trên thị trường có bán Trinitrotoluene không?"
Ông Trần đáp: "Loại này bị quản lý tương đối nghiêm, các cơ quan xây dựng mua bao nhiêu, dùng bao nhiêu đều bị giám sát chặt chẽ. Trước đây tỉnh mình cũng đã từng xảy ra vụ án tương tự như thế này, nhưng đều là sử dụng chất nổ truyền thống, sức công phá của chất nổ truyền thống có hạn, tính ổn định lại kém, rất nhiều trường hợp, hung thủ không còn cách nào khác, đành phải hy sinh tính mạng khi gây nổ. Tôi thực sự chưa thấy vụ nào dùng TNT để giỡn mặt thần chết cả."
Vương Các Đông bóp đầu lọc điếu thuốc lá, hỏi: "Thuốc nổ truyền thống thường là tự làm đúng không?"
"Ừ, loại này rất đơn giản, chỉ cần mua tí nguyên liệu là xong, hoặc là chế bằng thuốc pháo."
Vương Các Đông lại hỏi: "TNT thì sao, có tự làm được không?"
Ông Trần lắc đầu: "Rất khó, muốn sử dụng Axit fuming nitric và Axit sulphuric đặc, cần có thiết bị công nghiệp, chắc không tự làm được."
Vương Các Đông khẽ gật đầu: "Thôi được rồi, anh tiếp tục làm việc đi, tôi hỏi những người khác xem tình hình thế nào."
Vương Các Đông đã nghĩ kĩ, vụ án này có ảnh hưởng rất lớn, hiện giờ trên huyện đã huy động tất cả các cơ quan liên quan phong tỏa thông tin, nhưng hiển nhiên là một vụ việc như thế này thì không thể kiểm soát được. Cần sớm phá án, làm rõ sự việc mới được.
Trước mắt có mấy việc cần làm, thứ nhất là đợi bên anh Trần có kết quả xác định thành phần của chất nổ cuối cùng, nếu đúng là TNT, phải đến những nơi liên quan ở các huyện thị xung quanh điều tra một lượt. Một việc khác nữa là phải hỏi tình hình bên điều tra hình sự xem tiến triển mới nhất thế nào.
Anh đi về phía khu vực văn phòng của đội Trinh sát hình sự, còn chưa tới nơi, đội trưởng Lâm Kiệt đã chạy đến trước mặt, vội bảo: "Anh cả, chắc là xác định được hung thủ rồi."
"Ồ, nhanh thế à?" Vương Các Đông hơi bất ngờ, vui ra mặt, không ngờ chỉ mất có nửa ngày mà đã xác định được hung thủ.
Lâm Kiệt nói: "Sáng nay trên thị trấn ký thỏa thuận với nhà họ Hà, chính là cái nhà bị Giang Bình làm hại ấy, người đến ký là cô con dâu của chủ hộ. Lúc đó, trong văn phòng có tất cả bốn người, ngoài Cam Giai Ninh ra, những người còn lại gồm phó chủ tịch thị trấn Lý Cương, Giang Bình, với cả tổ trưởng tổ dân phố Lục Vệ Quốc. Cả bốn người đều chết tại chỗ. Tất nhiên là xác chết đều bị nổ tan tành, cháy đen, không còn nguyên vẹn, nhưng đã ở trong căn phòng đó thì không thể nào thoát chết được. Bọn em cũng đã hỏi những người khác, chắc chắn lúc đó trong phòng chỉ có bốn người. Vụ nổ chính là từ văn phòng đó. Bọn em đã kiểm tra lại camera giám sát rồi, lúc đó Cam Giai Ninh có mang một cái túi xách tay, không nhìn rõ trong túi đựng gì, em đoán là thuốc nổ. Sau đó, bọn em đã điều tra lý lịch của Cam Giai Ninh, hơn mười năm trước cô ta là sinh viên khoa Hóa của trường Đại học Triết Giang, em lại xem qua hồ sơ ở trường của cô ta, thì phát hiện ra mấy bài nghiên cứu của cô ta đều viết về công nghệ chế tạo thuốc nổ, cô ta rất am hiểu về việc chế tạo thuốc nổ."
"Việc này…" Vương Các Đông hiển nhiên không thể ngờ được, một phụ nữ lại có thể tự làm thuốc nổ để quyết đấu sinh tử, nhưng anh lập tức cười nhạt, "Cái thằng Giang Bình ngu xuẩn đó chết cũng đáng kiếp, nếu không phải là có người đỡ cho nó, tôi đã phế nó từ lâu rồi. Cái thằng Lý Cương cũng không phải là loại tốt đẹp gì. Có điều, Lục Vệ Quốc, tôi nghe nói ông ấy cũng được tiếng tốt trong dân, việc này vốn không liên quan gì đến ông ấy, thế mà…"
Anh suy nghĩ giây lát rồi nói tiếp: "Bây giờ tình tiết vụ án cơ bản là rõ ràng rồi, các anh nhận lệnh khám xét, đến khám nhà họ Hà đi. Xong thì tổng hợp toàn bộ động cơ phạm tội, quá trình phạm tội, camera ghi hình giám sát, rồi kết thúc vụ án. Vài hôm nữa bàn với lãnh đạo cấp trên, quyết định xem khi nào thì công bố ra bên ngoài, công bố bằng hình thức nào."
"Vâng, em sẽ làm luôn."
Sau đó, Lâm Kiệt dẫn một số cảnh sát đến khám nhà họ Hà, tìm thấy các loại dụng cụ hóa học và những nguyên liệu chưa dùng hết, còn phát hiện thấy cả một ít hạt TNT còn sót trong nhà.
Sở Công an huyện cho người đi điều tra những điểm bán nguyên liệu liên quan, nguyên liệu Cam Giai Ninh sử dụng hầu hết là mua ở chợ bán nguyên liệu dùng trong nông nghiệp và những điểm bán chất hóa học dùng cho chương trình học cấp hai, cấp ba. Cam Giai Ninh đã sử dụng các loại nguyên liệu mua được gồm phân bón hóa học, diêm tiêu, lưu huỳnh, thuốc trừ sâu, tiến hành tinh chế, làm phản ứng hóa học nhiều lần, cuối cùng chế ra thuốc nổ TNT.
Tình tiết toàn bộ vụ án, động cơ phạm tội đều rõ ràng, chứng cứ đầy đủ.
Cả hung thủ và người bị hại đều chết, người nhà hung thủ không hề biết gì về sự việc, vì vậy tiếp đó cũng không cần phải suy nghĩ xem xét vấn đề xử phạt, bồi thường thế nào.
Khi công bố sự việc, lãnh đạo huyện gặp phải một chút phiền phức, họ không thể nói là Hà Kiến Sinh bị công an thị trấn bắt, cuối cùng công an trả cho người nhà họ một lọ tro cốt, vì thế nên vợ Hà Kiến Sinh quá uất ức, đã cho nổ tan tành.
Sau khi thống nhất, huyện công bố là Cam Giai Ninh có tính cách kỳ quặc, rất ít khi nói chuyện với người khác, mắc bệnh tâm thần nặng, đồng thời cuộc sống lại gặp khó khăn, quan hệ vợ chồng bế tắc nghiêm trọng, vì vậy cô ta oán hận xã hội. Bằng chứng là mấy năm trước cô ta đã vào mục bình luận trên mạng viết mấy câu chửi bới chính quyền và mấy câu đùa nhạo cuộc sống hôn nhân.
Huyện cũng cử thêm người, củng cố quy mô giữ gìn trật tự xã hội, kiểm soát dư luận và các cơ quan truyền thông trong mấy tuần đó, đặc biệt là không để các cơ quan truyền thông của địa phương khác đến phỏng vấn người nhà Cam Giai Ninh.
Tóm lại, vụ án kết thúc ở đó.
Họ cứ tưởng rằng sự việc đã kết thúc, sẽ lại nhanh chóng trời yên bể lặng.
Nhưng họ không biết rằng, người đó, đã trở về.
Trong mắt người đó, việc mà Cam Giai Ninh làm thật là trò trẻ con.
Từ Tăng nói chỉ số thông minh của người đó là một trăm sáu, mặc dù anh ta chưa bao giờ đo chỉ số thông minh, nhưng chắc chắn không thấp.
Thời còn đi học, các bạn cùng khoa Hóa gọi Cam Giai Ninh là "Nữ hoàng hóa học", nếu thật sự có "nữ hoàng hóa học", thì anh ta hẳn sẽ là "Giáo hoàng hóa học" đích thực, có điều, anh ta không thích những cách thức bi kịch kiểu như sử dụng thuốc nổ.
Một khi đã làm, thì phải sử dụng loại bậc cao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.