Sự Trả Thù Ngọt Ngào Của Thiếu Phu Nhân Nhà Họ Lâm
Chương 20: Ăn giấm chua
Tg Mể
27/10/2022
Tan làm mọi người cùng nhau tập trung trước sảnh công ty đi ăn để chúc
mừng công ty vừa được một dự án lớn, Tiểu Khuê và Chí Thượng cũng đi ra để cùng đi với mọi người, bỗng nhiên có một tiếng gọi.
" Tiểu Khuê."
Tiểu Khuê và Chí Thượng đồng loạt quay lại nhìn về phía đó, cô liền vui mừng chạy về phía đó.
" Duy Tân sao cậu lại đến đây."
Duy Tân nhìn Tiểu Khuê khẽ cười nói.
" Hôm nay cậu rãnh không, tớ muốn tâm sự với cậu cũng đã lâu lắm rồi chúng ta chưa gặp nhau."
Tiểu Khuê nắm lấy tay của Duy Tân vì cô và cậu bạn quá thân thiết với nhau chẳng có một khoảng cách nào cả hai người đã chơi với nhau từ nhỏ.
" Được chứ mình cũng rất nhớ cậu."
Nhìn thấy Tiểu Khuê đang thân thiết với người đàn ông khác bỗng nhiên Chí Thượng cảm thấy vô cùng khó chịu, Tiểu Khuê đi đến nói với Chí Thượng.
" Hôm nay anh cùng mọi người đi ăn đi tôi có việc phải đi rồi, tôi xin lỗi trước nha."
Chí Thượng nhìn Tiểu Khuê với dáng vẻ dò xét.
" Người đó là ai?"
Tiểu Khuê xua tay nói.
" Không cần quan tâm đâu."
Cô đi đến nói với các nhân viên trong công ty là mình đi không được rồi cúi đầu xin lỗi, Chí Thượng phải tự mình đi ăn cùng nhân viên còn Tiểu Khuê lại đi cùng người đàn ông khác hắn như ăn phải giấm chua gương mặt vô cùng bất mãn.
Tiểu Khuê và Duy Tân đi đến một quán ăn lề đường hai người ngồi xuống ghế Duy Tân đã gọi cho Tiểu Khuê món hoành thánh mà cô thích nhất, Tiểu Khuê cười vui vẻ nói.
" Cậu vẫn biết tớ thích món này à."
Duy Tân lấy khăn giấy lau đũa và muỗng rồi đưa cho Tiểu Khuê.
" Tớ sợ cậu ăn những món ăn đắt tiền quen rồi những món ở lề đường như thế cậu không còn thích nữa.'
Tiểu Khuê buồn bã nói.
" Sao cậu lại nói thế tớ vẫn là tớ không thay đổi gì cả, không phải tớ học đòi theo cách sống của nhà giàu đâu tớ còn cảm thấy nó vô cùng ngột ngạt chỉ vì bất đắc dĩ tớ mới bước chân vào ngôi nhà đó."
Duy Tân nhìn thấy Tiểu Khuê buồn liền xin lỗi.
" Tớ xin lỗi tớ không có ý nói cậu như vậy."
Tiểu Khuê mỉm cười nói.
" Không sao đâu tớ hiểu mà."
Ăn xong hai người cùng nhau đi dạo Tiểu Khuê uyên thuyên kể về chuyện lúc nhỏ của hai người, Duy Tân luôn dõi theo ánh mắt của Tiểu Khuê cách cậu ấy nhìn cô đầy tình yêu thương, Duy Tân cảm thấy vô cùng hối hận vì đã không thổ lộ tình cảm của mình với cô sớm hơn để vụt mất cơ hội đẩy Tiểu Khuê vào vòng tay của người đàn ông khác.
" Cậu sống hạnh phúc không?"
Tiểu Khuê quay sang nhìn Duy Tân nói.
" Sao cậu lại hỏi như thế, tớ vẫn ổn hiện tại thì mọi chuyện vẫn bình thường tớ chỉ kết hôn với anh trên danh nghĩa ngoài ra tớ và anh chẳng có tình cảm gì với nhau cả."
Duy Tân khó hiểu nhìn Tiểu Khuê hỏi.
" Trên Danh nghĩa là sao? "
Tiểu Khuê kể cho Duy Tân nghe tất cả mọi chuyện vì giữ hai người chưa từng có một bí mật nào cả Tiểu Khuê rất tin tưởng cậu ấy, Duy Tân nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm khi nghe Tiểu Khuê nói, cậu ấy cứ tưởng là sẽ không còn cơ hội để bày tỏ tình cảm với cô nữa, tâm trạng của Duy Tân bỗng chốc tốt lên rất nhiều.
Tiểu Khuê thắc mắc hỏi.
" Chỗ chúng ta sống lúc trước đã được mua lại bây giờ cậu sống ở đâu, tớ có gọi điện hỏi thăm mà cậu không bắt máy."
Vì lúc đó Duy Tân rất giận Tiểu Khuê vì cô kết hôn bất ngờ khiến cho cậu ấy vô cùng buồn nên không muốn nghe điện thoại của cô.
" Điện Thoại của tớ bị hư, bây giờ tớ đang quản lý một gara sửa xe ô tô ở thành phố, tớ đang định mua nhà để đưa ba mẹ lên thành phố ở để tiện chăm sóc."
Tiểu Khuê mỉm cười hiền hòa nói.
" Vậy thì tốt quá rồi ba mẹ của cậu sẽ rất vui đấy, tớ cũng cảm thấy mừng cho cậu."
Duy Tân: " À dì Hạnh sao rồi, lúc trước dì ấy thương tớ vô cùng còn nấu cơm cho tớ ăn nữa chứ."
Tiểu Khuê: " Tớ cũng đã mua cho mẹ một căn nhà để ở dạo gần đây mẹ thường hay đau bệnh tớ lại không thể thường xuyên về để chăm sóc bà ấy được nhưng tớ có thuê người chăm sóc và làm việc nhà để mẹ có thể được nghỉ ngơi. "
Duy Tân lên tiếng đề nghị.
" Để hôm nào rảnh cậu đưa tớ đến nhà thăm dì Hạnh có được không? "
Tiểu Khuê vui vẻ nói.
" Dĩ nhiên rồi mẹ tớ cũng thường hay nhắc đến cậu gặp cậu chắc bà ấy vui lắm."
Duy Tân dùng xe máy của mình đưa Tiểu Khuê về nhà,hai cười tạm biệt nhau Chí Thượng đứng trên lan can nhìn xuống hắn nhìn thấy Tiểu Khuê cười nói vô cùng vui vẻ với Duy Tân vô cùng tình tứ, cơ mặt liền co giật, lúc nãy đến nhà hàng Chí Thượng chỉ uống chung vui vào ly với nhân viên rồi lái xe về nhà hắn tưởng Tiểu Khuê về trước mình không ngờ cô lại đi đến tận giờ này mới chịu về.
" Tiểu Khuê."
Tiểu Khuê và Chí Thượng đồng loạt quay lại nhìn về phía đó, cô liền vui mừng chạy về phía đó.
" Duy Tân sao cậu lại đến đây."
Duy Tân nhìn Tiểu Khuê khẽ cười nói.
" Hôm nay cậu rãnh không, tớ muốn tâm sự với cậu cũng đã lâu lắm rồi chúng ta chưa gặp nhau."
Tiểu Khuê nắm lấy tay của Duy Tân vì cô và cậu bạn quá thân thiết với nhau chẳng có một khoảng cách nào cả hai người đã chơi với nhau từ nhỏ.
" Được chứ mình cũng rất nhớ cậu."
Nhìn thấy Tiểu Khuê đang thân thiết với người đàn ông khác bỗng nhiên Chí Thượng cảm thấy vô cùng khó chịu, Tiểu Khuê đi đến nói với Chí Thượng.
" Hôm nay anh cùng mọi người đi ăn đi tôi có việc phải đi rồi, tôi xin lỗi trước nha."
Chí Thượng nhìn Tiểu Khuê với dáng vẻ dò xét.
" Người đó là ai?"
Tiểu Khuê xua tay nói.
" Không cần quan tâm đâu."
Cô đi đến nói với các nhân viên trong công ty là mình đi không được rồi cúi đầu xin lỗi, Chí Thượng phải tự mình đi ăn cùng nhân viên còn Tiểu Khuê lại đi cùng người đàn ông khác hắn như ăn phải giấm chua gương mặt vô cùng bất mãn.
Tiểu Khuê và Duy Tân đi đến một quán ăn lề đường hai người ngồi xuống ghế Duy Tân đã gọi cho Tiểu Khuê món hoành thánh mà cô thích nhất, Tiểu Khuê cười vui vẻ nói.
" Cậu vẫn biết tớ thích món này à."
Duy Tân lấy khăn giấy lau đũa và muỗng rồi đưa cho Tiểu Khuê.
" Tớ sợ cậu ăn những món ăn đắt tiền quen rồi những món ở lề đường như thế cậu không còn thích nữa.'
Tiểu Khuê buồn bã nói.
" Sao cậu lại nói thế tớ vẫn là tớ không thay đổi gì cả, không phải tớ học đòi theo cách sống của nhà giàu đâu tớ còn cảm thấy nó vô cùng ngột ngạt chỉ vì bất đắc dĩ tớ mới bước chân vào ngôi nhà đó."
Duy Tân nhìn thấy Tiểu Khuê buồn liền xin lỗi.
" Tớ xin lỗi tớ không có ý nói cậu như vậy."
Tiểu Khuê mỉm cười nói.
" Không sao đâu tớ hiểu mà."
Ăn xong hai người cùng nhau đi dạo Tiểu Khuê uyên thuyên kể về chuyện lúc nhỏ của hai người, Duy Tân luôn dõi theo ánh mắt của Tiểu Khuê cách cậu ấy nhìn cô đầy tình yêu thương, Duy Tân cảm thấy vô cùng hối hận vì đã không thổ lộ tình cảm của mình với cô sớm hơn để vụt mất cơ hội đẩy Tiểu Khuê vào vòng tay của người đàn ông khác.
" Cậu sống hạnh phúc không?"
Tiểu Khuê quay sang nhìn Duy Tân nói.
" Sao cậu lại hỏi như thế, tớ vẫn ổn hiện tại thì mọi chuyện vẫn bình thường tớ chỉ kết hôn với anh trên danh nghĩa ngoài ra tớ và anh chẳng có tình cảm gì với nhau cả."
Duy Tân khó hiểu nhìn Tiểu Khuê hỏi.
" Trên Danh nghĩa là sao? "
Tiểu Khuê kể cho Duy Tân nghe tất cả mọi chuyện vì giữ hai người chưa từng có một bí mật nào cả Tiểu Khuê rất tin tưởng cậu ấy, Duy Tân nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm khi nghe Tiểu Khuê nói, cậu ấy cứ tưởng là sẽ không còn cơ hội để bày tỏ tình cảm với cô nữa, tâm trạng của Duy Tân bỗng chốc tốt lên rất nhiều.
Tiểu Khuê thắc mắc hỏi.
" Chỗ chúng ta sống lúc trước đã được mua lại bây giờ cậu sống ở đâu, tớ có gọi điện hỏi thăm mà cậu không bắt máy."
Vì lúc đó Duy Tân rất giận Tiểu Khuê vì cô kết hôn bất ngờ khiến cho cậu ấy vô cùng buồn nên không muốn nghe điện thoại của cô.
" Điện Thoại của tớ bị hư, bây giờ tớ đang quản lý một gara sửa xe ô tô ở thành phố, tớ đang định mua nhà để đưa ba mẹ lên thành phố ở để tiện chăm sóc."
Tiểu Khuê mỉm cười hiền hòa nói.
" Vậy thì tốt quá rồi ba mẹ của cậu sẽ rất vui đấy, tớ cũng cảm thấy mừng cho cậu."
Duy Tân: " À dì Hạnh sao rồi, lúc trước dì ấy thương tớ vô cùng còn nấu cơm cho tớ ăn nữa chứ."
Tiểu Khuê: " Tớ cũng đã mua cho mẹ một căn nhà để ở dạo gần đây mẹ thường hay đau bệnh tớ lại không thể thường xuyên về để chăm sóc bà ấy được nhưng tớ có thuê người chăm sóc và làm việc nhà để mẹ có thể được nghỉ ngơi. "
Duy Tân lên tiếng đề nghị.
" Để hôm nào rảnh cậu đưa tớ đến nhà thăm dì Hạnh có được không? "
Tiểu Khuê vui vẻ nói.
" Dĩ nhiên rồi mẹ tớ cũng thường hay nhắc đến cậu gặp cậu chắc bà ấy vui lắm."
Duy Tân dùng xe máy của mình đưa Tiểu Khuê về nhà,hai cười tạm biệt nhau Chí Thượng đứng trên lan can nhìn xuống hắn nhìn thấy Tiểu Khuê cười nói vô cùng vui vẻ với Duy Tân vô cùng tình tứ, cơ mặt liền co giật, lúc nãy đến nhà hàng Chí Thượng chỉ uống chung vui vào ly với nhân viên rồi lái xe về nhà hắn tưởng Tiểu Khuê về trước mình không ngờ cô lại đi đến tận giờ này mới chịu về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.