Sự Trả Thù Ngọt Ngào Của Thiếu Phu Nhân Nhà Họ Lâm
Chương 70: Cầu xin chị hãy giúp gia đình của em
Tg Mể
08/12/2022
Tiểu Khuê vẫn luôn canh cánh trong lòng cô lo sợ cho ông Lâm sẽ bị Vân Tường hãm hại nhưng cô hoàn toàn không đủ tư cách để xen vào chuyện của gia đình họ,Tiểu khuê muốn làm gì đó để giúp ông Lâm cô đang nghi ngờ tai nạn ngã cầu thang của ông Lâm là do có một người nào đó tác động.
Duy Tân bị Mỹ Vân đeo bám như một cái đuôi kể cả đi bất cứ đâu cô ấy cũng luôn theo sát khiến cho Duy Tân không được thoải mái, cậu ấy lái xe đến chỗ của Tiểu Khuê, Mỹ Vân không nói lời nào cũng leo lên xe ôm chặt lấy Duy Tân.
Cậu ấy cáo gắt nói.
“ Đi xuống chỗ này cô đi không được.”
Mỹ Vân vẫn cố chấp nói.
“ Không xuống anh đi đâu mà phải giấu giếm em.”
Duy Tân bất lực thở dài cậu ấy cố tình vặn ga để xe lau đi với tốc độ nhanh nhưng Mỹ Vân không những không sợ mà còn thích thú cậu ấy chưa thấy ai kì lạ nhưng Mỹ Vân cô ấy ôm chặt lấy Duy Tân. Đến cửa hàng hoa của Tiểu Khuê Mỹ Vân trèo xuống nói.
“ Anh định mua hoa tặng cho em à.”
Tiểu Khuê cùng với chiếc bụng đã to vượt mặt đi ra nói.
“ Cậu đến rồi à.”
Mỹ Vân nhìn thấy Tiểu Khuê liền vui mừng nói lớn.
“ Chị ở đây sao?”
Tiểu Khuê hơi sượng người lại cô mỉm cười nói.
“ Sao em lại đến đây?”
Mỹ Vân đi đến khoác lấy tay của Duy Tân rồi đánh dấu chủ quyền.
“ Đây là bạn trai của em.”
Duy Tân vội vàng rút tay ra giải thích.
“ Ai là bạn trai của cô chính cô là người đã đeo bám tôi ấy chứ.”
Tiểu khuê nhìn đôi trẻ thì bật cười.
“ Là cô bé mà cậu bảo là phiền phức đấy sao không ngờ lại là Mỹ Vân.”
Mỹ Vân bất ngờ nói.
“ Hai người quen biết nhau à?”
Tiểu Khuê gật đầu nói.
“ Đúng vậy cậu ấy là bạn thân của chị.”
Cô nhìn về phía của Duy Tân nói.
“ Đây là em họ của Chí Thượng.”
Cô nói với hai người.
“ Được rồi vào nhà đi.”
Mỹ Vân đi vào bên trong cô ấy nhìn ngó xung quang cửa tiệm hoa của Tiểu Khuê rồi cảm thán nói.
“ Đẹp quá.”
Cô ấy di chuyển ánh mắt xuống chiếc bụng to của Tiểu Khuê.
“ Chị đang mang thai sao chẳng lẽ nào là con của anh…”
Duy Tân đi đến ghế ngồi mỉa mai nói.
“ Đúng vậy của tên anh trai bội bạc của cô, nếu biết cô là em gái của Chí Thượng tôi đã không liên quan gì với cô rồi.”
Mỹ Vân bĩu môi nói.
“ Anh đừng đánh giá người khác như thế chứ em khác anh trai của em khác nhưng anh Chí Thượng đang rất áp lực vì tình hình công ty đang rất tệ.”
Tiểu Khuê lo lắng hỏi.
“ Sau thế?”
Mỹ Vân buồn bã nói.
“ Thông tin mật của công ty liên tục bị rò rỉ ra bên ngoài nhưng vẫn chưa tìm được người đứng sau tất cả anh Chí Thượng đang cố hết sức để giữ vững công ty.”
Tiểu Khuê lo lắng nói.
“ Vậy bây giờ tình hình của công ty sao rồi có cải thiện được phần nào không?”
Mỹ Vân lắc đầu nói.
“ Anh Chí Thượng đi công tác liên tục để tìm kiếm đối tác nhưng vẫn chưa có kết quả cho lắm.”
Tiểu Khuê lại tiếp tục hỏi.
“ Vậy ba Lâm của em sức khỏe đã cãi thiện hơn chưa?”
Mỹ Vân vẫn lắc đầu nói.
“ Vẫn nằm một chỗ không có ý thức gì cả, em đã gọi điện về nói với ba mẹ về những vấn đang xảy ra ở đây bọn họ cũng đang hỗ trợ cho anh Chí Thượng mong là sẽ vượt qua được.”
Mỹ Vân chợt nghĩ đến điều gì đó cô ấy lập tức lên tiếng nói.
“ À còn bà chị Vân Tường vô cùng hóng hách em đang rất hoài nghi chị ta cứ đến cuối tuần là chị ta đến bệnh viện thăm ba Lâm nhưng lại đợi lúc em hoặc anh Chí Thượng đi ra ngoài mới vào bên trong phòng, có lần em tò mò nên đã lén lúc xem chị ta đang làm gì thì nhìn thấy chị ấy đang nói gì với ba Lâm mà gương mặt rất hung hăng em rất sợ nhưng có nói thì má nuôi và anh Chí Thượng cũng không tin, bọn họ bảo là chị ta có lòng tốt đến giúp chăm sóc ba Lâm, Chị ấy cũng luôn đồng hành cùng anh Chí Thượng trên công ty nhưng em có cảm giác mọi chuyện là do chị ta gây ra, có lần em nhìn thấy chị ta ngồi vào một chiếc xe của người lạ trao đổi thứ gì đó hình rất nhỏ giống một chiếc USB.”
Duy Tân cười khinh bỉ nói.
“ Gia đình cô đang gặp rắc rối sao cô cứ đeo bám theo tôi mãi thế.”
Mỹ Vân buồn bã nói.
“ Em vẫn chưa học xong mà làm sao hiểu hết được những vấn để đó nên chỉ biết lạc quan bám theo anh để có thể tìm niềm vui cho bản thân thôi.”
Tiểu Khuê ra hiệu cho Duy Tân không được đả kích Mỹ Vân nữa cô nhẹ nhàng nói với Mỹ Vân.
“ Em đã nói những vấn đề đó cho anh Chí Thượng nghe hết chưa?”
Mỹ Vân liền khóc nức nở nắm lấy tay của Tiểu Khuê.
“ Chị Tiểu Khuê xin chị hãy giúp gia đình của em bây giờ em có nói thì anh trai cũng không có thời gian để nghe đâu còn má Nguyệt thì chỉ bênh vực chị ta, em không muốn gia đình của mình phải sụp đổ tất cả sự nghiệp trong tay chị ta, chị thì nói anh trai em sẽ nghe đấy.”
Duy Tân liền phẩn nộ nói.
“ Không được cô có biết gia đình đó đối xử với Tiểu Khuê như thế nào không mà còn bảo cậu ấy giúp họ.”
Duy Tân bị Mỹ Vân đeo bám như một cái đuôi kể cả đi bất cứ đâu cô ấy cũng luôn theo sát khiến cho Duy Tân không được thoải mái, cậu ấy lái xe đến chỗ của Tiểu Khuê, Mỹ Vân không nói lời nào cũng leo lên xe ôm chặt lấy Duy Tân.
Cậu ấy cáo gắt nói.
“ Đi xuống chỗ này cô đi không được.”
Mỹ Vân vẫn cố chấp nói.
“ Không xuống anh đi đâu mà phải giấu giếm em.”
Duy Tân bất lực thở dài cậu ấy cố tình vặn ga để xe lau đi với tốc độ nhanh nhưng Mỹ Vân không những không sợ mà còn thích thú cậu ấy chưa thấy ai kì lạ nhưng Mỹ Vân cô ấy ôm chặt lấy Duy Tân. Đến cửa hàng hoa của Tiểu Khuê Mỹ Vân trèo xuống nói.
“ Anh định mua hoa tặng cho em à.”
Tiểu Khuê cùng với chiếc bụng đã to vượt mặt đi ra nói.
“ Cậu đến rồi à.”
Mỹ Vân nhìn thấy Tiểu Khuê liền vui mừng nói lớn.
“ Chị ở đây sao?”
Tiểu Khuê hơi sượng người lại cô mỉm cười nói.
“ Sao em lại đến đây?”
Mỹ Vân đi đến khoác lấy tay của Duy Tân rồi đánh dấu chủ quyền.
“ Đây là bạn trai của em.”
Duy Tân vội vàng rút tay ra giải thích.
“ Ai là bạn trai của cô chính cô là người đã đeo bám tôi ấy chứ.”
Tiểu khuê nhìn đôi trẻ thì bật cười.
“ Là cô bé mà cậu bảo là phiền phức đấy sao không ngờ lại là Mỹ Vân.”
Mỹ Vân bất ngờ nói.
“ Hai người quen biết nhau à?”
Tiểu Khuê gật đầu nói.
“ Đúng vậy cậu ấy là bạn thân của chị.”
Cô nhìn về phía của Duy Tân nói.
“ Đây là em họ của Chí Thượng.”
Cô nói với hai người.
“ Được rồi vào nhà đi.”
Mỹ Vân đi vào bên trong cô ấy nhìn ngó xung quang cửa tiệm hoa của Tiểu Khuê rồi cảm thán nói.
“ Đẹp quá.”
Cô ấy di chuyển ánh mắt xuống chiếc bụng to của Tiểu Khuê.
“ Chị đang mang thai sao chẳng lẽ nào là con của anh…”
Duy Tân đi đến ghế ngồi mỉa mai nói.
“ Đúng vậy của tên anh trai bội bạc của cô, nếu biết cô là em gái của Chí Thượng tôi đã không liên quan gì với cô rồi.”
Mỹ Vân bĩu môi nói.
“ Anh đừng đánh giá người khác như thế chứ em khác anh trai của em khác nhưng anh Chí Thượng đang rất áp lực vì tình hình công ty đang rất tệ.”
Tiểu Khuê lo lắng hỏi.
“ Sau thế?”
Mỹ Vân buồn bã nói.
“ Thông tin mật của công ty liên tục bị rò rỉ ra bên ngoài nhưng vẫn chưa tìm được người đứng sau tất cả anh Chí Thượng đang cố hết sức để giữ vững công ty.”
Tiểu Khuê lo lắng nói.
“ Vậy bây giờ tình hình của công ty sao rồi có cải thiện được phần nào không?”
Mỹ Vân lắc đầu nói.
“ Anh Chí Thượng đi công tác liên tục để tìm kiếm đối tác nhưng vẫn chưa có kết quả cho lắm.”
Tiểu Khuê lại tiếp tục hỏi.
“ Vậy ba Lâm của em sức khỏe đã cãi thiện hơn chưa?”
Mỹ Vân vẫn lắc đầu nói.
“ Vẫn nằm một chỗ không có ý thức gì cả, em đã gọi điện về nói với ba mẹ về những vấn đang xảy ra ở đây bọn họ cũng đang hỗ trợ cho anh Chí Thượng mong là sẽ vượt qua được.”
Mỹ Vân chợt nghĩ đến điều gì đó cô ấy lập tức lên tiếng nói.
“ À còn bà chị Vân Tường vô cùng hóng hách em đang rất hoài nghi chị ta cứ đến cuối tuần là chị ta đến bệnh viện thăm ba Lâm nhưng lại đợi lúc em hoặc anh Chí Thượng đi ra ngoài mới vào bên trong phòng, có lần em tò mò nên đã lén lúc xem chị ta đang làm gì thì nhìn thấy chị ấy đang nói gì với ba Lâm mà gương mặt rất hung hăng em rất sợ nhưng có nói thì má nuôi và anh Chí Thượng cũng không tin, bọn họ bảo là chị ta có lòng tốt đến giúp chăm sóc ba Lâm, Chị ấy cũng luôn đồng hành cùng anh Chí Thượng trên công ty nhưng em có cảm giác mọi chuyện là do chị ta gây ra, có lần em nhìn thấy chị ta ngồi vào một chiếc xe của người lạ trao đổi thứ gì đó hình rất nhỏ giống một chiếc USB.”
Duy Tân cười khinh bỉ nói.
“ Gia đình cô đang gặp rắc rối sao cô cứ đeo bám theo tôi mãi thế.”
Mỹ Vân buồn bã nói.
“ Em vẫn chưa học xong mà làm sao hiểu hết được những vấn để đó nên chỉ biết lạc quan bám theo anh để có thể tìm niềm vui cho bản thân thôi.”
Tiểu Khuê ra hiệu cho Duy Tân không được đả kích Mỹ Vân nữa cô nhẹ nhàng nói với Mỹ Vân.
“ Em đã nói những vấn đề đó cho anh Chí Thượng nghe hết chưa?”
Mỹ Vân liền khóc nức nở nắm lấy tay của Tiểu Khuê.
“ Chị Tiểu Khuê xin chị hãy giúp gia đình của em bây giờ em có nói thì anh trai cũng không có thời gian để nghe đâu còn má Nguyệt thì chỉ bênh vực chị ta, em không muốn gia đình của mình phải sụp đổ tất cả sự nghiệp trong tay chị ta, chị thì nói anh trai em sẽ nghe đấy.”
Duy Tân liền phẩn nộ nói.
“ Không được cô có biết gia đình đó đối xử với Tiểu Khuê như thế nào không mà còn bảo cậu ấy giúp họ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.