Sủng Tận Trời Vợ Nhỏ Tinh Nghịch
Đánh giá: 5.8/10 từ 9 lượt
Sủng Tận Trời Vợ Nhỏ Tinh Nghịch - Đang tiến hành - Khinh Vãn
Giới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc này:
Chết mất thôi, bị cúp điện rồi!
Loại tình huống này, là ông trời muốn diệt cô ah?
Cửa được mở ra, tiếng bước chân mỗi lúc một gần, cô có thể ngửi được hơi thở riêng biệt thuộc về đàn ông trên người anh. Tiếp sau đó, váy cô bị vén lên, rồi bàn tay to lớn lạnh lẽo chạm vào người cô, cả người Đường Mộc Ca run lẫy bẫy.
Anh Mặc Phong, anh làm gì vậy? Em là Mộc Ca đây nè, anh không nhận ra em sao? Nội tâm Đường Mộc Ca hò hét inh ỏi, tim lại không ngớt run rẩy, liều mạng muốn hất bỏ bàn tay của anh ra, nhưng lại không có cách nào nhúc nhích.
Anh Mặc Phong của cô không phải người như vậy, trước giờ anh ấy là người nho nhã, ôn hòa, luôn đối xử với cô giống như em gái của anh vậy, nhưng bây giờ anh ấy đang làm gì?
Cả người cô căng thẳng, thậm chí còn có thể nghe rõ tiếng tim của anh và cô đang đập thình thịch. Sau đó, chiếc váy trên người cô bị xé rách.
Không muốn ah!
Anh Mặc Phong...
Cô căng thẳng đến mức tim cũng nhảy ra khỏi miệng, ước chừng quần áo trên người đã bị anh gỡ bỏ sạch sẽ, một nháy mắt sau đó, dưới thân truyền đến một trận đau nhói, mà cơn đau này tựa như điện chạy, phóng một cái đã lan khắp toàn thân.
Đau!
Đau đến mức mặt cô chảy đầy mồ hôi hột!
Nước mắt cũng tràn khắp mặt!
Chỉ bằng thời gian của một cái nháy mắt, cô từ một cô gái liền trở thành một người phụ nữ. Cô chỉ mới mười tám tuổi ah… Người đàn ông đang nằm trên người cô, không phải là anh Mặc Phong của cô, phải không?
Làm sao anh ấy có thể đối xử với cô như thế cơ chứ?
Làm sao anh ấy có thể...
Giới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc này:
Chết mất thôi, bị cúp điện rồi!
Loại tình huống này, là ông trời muốn diệt cô ah?
Cửa được mở ra, tiếng bước chân mỗi lúc một gần, cô có thể ngửi được hơi thở riêng biệt thuộc về đàn ông trên người anh. Tiếp sau đó, váy cô bị vén lên, rồi bàn tay to lớn lạnh lẽo chạm vào người cô, cả người Đường Mộc Ca run lẫy bẫy.
Anh Mặc Phong, anh làm gì vậy? Em là Mộc Ca đây nè, anh không nhận ra em sao? Nội tâm Đường Mộc Ca hò hét inh ỏi, tim lại không ngớt run rẩy, liều mạng muốn hất bỏ bàn tay của anh ra, nhưng lại không có cách nào nhúc nhích.
Anh Mặc Phong của cô không phải người như vậy, trước giờ anh ấy là người nho nhã, ôn hòa, luôn đối xử với cô giống như em gái của anh vậy, nhưng bây giờ anh ấy đang làm gì?
Cả người cô căng thẳng, thậm chí còn có thể nghe rõ tiếng tim của anh và cô đang đập thình thịch. Sau đó, chiếc váy trên người cô bị xé rách.
Không muốn ah!
Anh Mặc Phong...
Cô căng thẳng đến mức tim cũng nhảy ra khỏi miệng, ước chừng quần áo trên người đã bị anh gỡ bỏ sạch sẽ, một nháy mắt sau đó, dưới thân truyền đến một trận đau nhói, mà cơn đau này tựa như điện chạy, phóng một cái đã lan khắp toàn thân.
Đau!
Đau đến mức mặt cô chảy đầy mồ hôi hột!
Nước mắt cũng tràn khắp mặt!
Chỉ bằng thời gian của một cái nháy mắt, cô từ một cô gái liền trở thành một người phụ nữ. Cô chỉ mới mười tám tuổi ah… Người đàn ông đang nằm trên người cô, không phải là anh Mặc Phong của cô, phải không?
Làm sao anh ấy có thể đối xử với cô như thế cơ chứ?
Làm sao anh ấy có thể...