Sủng Tới Nghiện: Vợ Yêu Có Độc
Chương 240
Phạm Phạm
24/08/2021
“Chị ơi, chị định đi làm à?” Anh ngước mắt nhìn cô.
“Ừ” Lăng Y Mộc đáp, lấy lại điện thoại di động trên tay anh rồi bỏ vào chiếc túi nhỏ thường ngày, cầm túi lên chuẩn bị đi.
“Ăn sáng cùng tôi đã.” Anh nằm chặt cổ tay cô nói.
“Tôi sẽ không kịp đến chỗ làm mất.” Cô vội vàng nói. Anh cười nhẹ: “Tôi nói chị tới kịp thì chắc chắn tới kịp!” Cô cứng người!
Cả hai đi xuống phòng ăn ở tầng dưới. Lăng Y Mộc kinh ngạc khi thấy bữa sáng đã được bày sẵn trên bàn.
Phải biết bây giờ mới năm giờ hơn, chẳng có gia đình bình thường nào chuẩn bị bữa sáng sớm như vậy.
“Sau này, bữa sáng ở đây sẽ được quyết định dựa theo thời gian đi làm của chị. Chắc chắn chị sẽ ăn sáng trước khi đến chỗ làm.” Dịch Quân Phi nói, dẫn Lăng Y Mộc tới cạnh bàn, sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên vai ẩn cô ngồi xuống.
Lăng Y Mộc cũng ngoan ngoãn làm theo, nhìn bữa sáng đa dạng bày trên bàn, có cả món Đông món Tây đều có. Cuối cùng, cô uống một ly sữa, một bát cháo và vài miếng bánh ngọt. . Truyện Phương Tây
Bữa sáng kiểu này phong phú hơn nhiều so với bữa sáng với bánh bao sáu nghìn một cái cô thường ăn. Điều này cũng làm cho cô cảm giác chân thực rất rõ ràng, cô đã thật sự đến ở chỗ của Dịch Quân Phi mà không phải cái phòng trọ nhỏ đó nữa.
“Lát nữa tôi bảo tài xế đưa chị đến Sở Bảo Vệ Môi Trường. Dịch Quân Phi nói.
“Không cần đầu, tôi đi xe buýt tới đó là được rồi.” Lăng Y Mộc vội vàng nói.
“Chỗ này cách Sở Bảo Vệ Môi Trường cũng không gần đầu. Nếu đi xe buýt thì phải đi tận hai chuyển, chị không sợ trễ làm sao?” Anh dù bận vẫn ung dung nhìn cô, như thể đã chắc chắn mọi chuyện.
Lăng Y Mộc đột nhiên yên lặng.
Vì vậy, sau khi ăn sáng xong, tài xế nhà họ Dịch lái chiếc Maybach màu bạc chở Lăng Y Mộc đến Sở Bảo Vệ Môi Trường.
Mãi đến khi ngồi trên xe, Lăng Y Mộc vẫn còn cảm thấy hơi buồn cười. Cô làm công việc rẻ tiền nhất mà anh lại dùng chiếc xe đắt tiền như vậy đưa cô đi làm, thật giống như một sự mỉa mai.
Lăng Y Mộc bảo tài xế đậu xe ở một nơi cách Sở Bảo Vệ Môi Trường năm trăm mét rồi xuống xe đi bộ tới Sở Bảo Vệ Môi Trường. Nếu để tài xế đưa cô tới cửa thật rồi bị đồng nghiệp nào nhìn thấy, e rằng sẽ lại có mấy tin đồn thất thiệt.
Cô bước vào phòng thay đồ rồi thay một bộ quần áo lao động. Mặc dù cô đã thoa thuốc mỡ lên mu bàn tay trái nhưng vẫn còn đau. Giờ cô muốn làm mấy động tác đơn giản cũng phải cố gắng hết sức.
Sau khi thay quần áo lao động và nhận dụng cụ, như thường lệ, Lăng Y Mộc đi quét con đường do cô và chị Từ phụ trách. Chị Từ nhận ra tay của Lăng Y Mộc có chút bất tiện, không khỏi hỏi: “Tay em bị sao vậy?”
“Không có gì đâu, chỉ là bị vật gì đó đập vào, mu bàn tay có hơi đau, nhưng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.” Lăng Y Mộc nói.
Chị Từ nói: “Vậy thì hôm nay em cứ quét chậm thôi, đừng cử động tay quá nhiều. Chị quét nhiều thêm là được.”
Lăng Y Mộc biết ơn nói: “Cảm ơn chị Từ. Sau khi hợp tác với chị Từ, chị Từ đã giúp đỡ có rất nhiều. Lúc trước đây cô còn lo lắng hôm nay tay bị thương sẽ làm chậm tiến độ công việc.
“Cảm ơn cái gì mà cảm ơn, hai con đường này, không phải em quét thì là chị quét. Hôm nào chị mệt thì em quét giúp chị một phần.” Chị Từ nói. Hai người bận rộn đến tận trưa, mãi cho tới khi trở về thì ăn cơm ở nhà ăn của Sở Bảo Vệ Môi Trường.
Trong nhà ăn, có người đang bàn về buổi live stream hôm qua của một hot girl mạng, nội dung có liên quan đến Dịch Quân Phi.
“Ừ” Lăng Y Mộc đáp, lấy lại điện thoại di động trên tay anh rồi bỏ vào chiếc túi nhỏ thường ngày, cầm túi lên chuẩn bị đi.
“Ăn sáng cùng tôi đã.” Anh nằm chặt cổ tay cô nói.
“Tôi sẽ không kịp đến chỗ làm mất.” Cô vội vàng nói. Anh cười nhẹ: “Tôi nói chị tới kịp thì chắc chắn tới kịp!” Cô cứng người!
Cả hai đi xuống phòng ăn ở tầng dưới. Lăng Y Mộc kinh ngạc khi thấy bữa sáng đã được bày sẵn trên bàn.
Phải biết bây giờ mới năm giờ hơn, chẳng có gia đình bình thường nào chuẩn bị bữa sáng sớm như vậy.
“Sau này, bữa sáng ở đây sẽ được quyết định dựa theo thời gian đi làm của chị. Chắc chắn chị sẽ ăn sáng trước khi đến chỗ làm.” Dịch Quân Phi nói, dẫn Lăng Y Mộc tới cạnh bàn, sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên vai ẩn cô ngồi xuống.
Lăng Y Mộc cũng ngoan ngoãn làm theo, nhìn bữa sáng đa dạng bày trên bàn, có cả món Đông món Tây đều có. Cuối cùng, cô uống một ly sữa, một bát cháo và vài miếng bánh ngọt. . Truyện Phương Tây
Bữa sáng kiểu này phong phú hơn nhiều so với bữa sáng với bánh bao sáu nghìn một cái cô thường ăn. Điều này cũng làm cho cô cảm giác chân thực rất rõ ràng, cô đã thật sự đến ở chỗ của Dịch Quân Phi mà không phải cái phòng trọ nhỏ đó nữa.
“Lát nữa tôi bảo tài xế đưa chị đến Sở Bảo Vệ Môi Trường. Dịch Quân Phi nói.
“Không cần đầu, tôi đi xe buýt tới đó là được rồi.” Lăng Y Mộc vội vàng nói.
“Chỗ này cách Sở Bảo Vệ Môi Trường cũng không gần đầu. Nếu đi xe buýt thì phải đi tận hai chuyển, chị không sợ trễ làm sao?” Anh dù bận vẫn ung dung nhìn cô, như thể đã chắc chắn mọi chuyện.
Lăng Y Mộc đột nhiên yên lặng.
Vì vậy, sau khi ăn sáng xong, tài xế nhà họ Dịch lái chiếc Maybach màu bạc chở Lăng Y Mộc đến Sở Bảo Vệ Môi Trường.
Mãi đến khi ngồi trên xe, Lăng Y Mộc vẫn còn cảm thấy hơi buồn cười. Cô làm công việc rẻ tiền nhất mà anh lại dùng chiếc xe đắt tiền như vậy đưa cô đi làm, thật giống như một sự mỉa mai.
Lăng Y Mộc bảo tài xế đậu xe ở một nơi cách Sở Bảo Vệ Môi Trường năm trăm mét rồi xuống xe đi bộ tới Sở Bảo Vệ Môi Trường. Nếu để tài xế đưa cô tới cửa thật rồi bị đồng nghiệp nào nhìn thấy, e rằng sẽ lại có mấy tin đồn thất thiệt.
Cô bước vào phòng thay đồ rồi thay một bộ quần áo lao động. Mặc dù cô đã thoa thuốc mỡ lên mu bàn tay trái nhưng vẫn còn đau. Giờ cô muốn làm mấy động tác đơn giản cũng phải cố gắng hết sức.
Sau khi thay quần áo lao động và nhận dụng cụ, như thường lệ, Lăng Y Mộc đi quét con đường do cô và chị Từ phụ trách. Chị Từ nhận ra tay của Lăng Y Mộc có chút bất tiện, không khỏi hỏi: “Tay em bị sao vậy?”
“Không có gì đâu, chỉ là bị vật gì đó đập vào, mu bàn tay có hơi đau, nhưng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.” Lăng Y Mộc nói.
Chị Từ nói: “Vậy thì hôm nay em cứ quét chậm thôi, đừng cử động tay quá nhiều. Chị quét nhiều thêm là được.”
Lăng Y Mộc biết ơn nói: “Cảm ơn chị Từ. Sau khi hợp tác với chị Từ, chị Từ đã giúp đỡ có rất nhiều. Lúc trước đây cô còn lo lắng hôm nay tay bị thương sẽ làm chậm tiến độ công việc.
“Cảm ơn cái gì mà cảm ơn, hai con đường này, không phải em quét thì là chị quét. Hôm nào chị mệt thì em quét giúp chị một phần.” Chị Từ nói. Hai người bận rộn đến tận trưa, mãi cho tới khi trở về thì ăn cơm ở nhà ăn của Sở Bảo Vệ Môi Trường.
Trong nhà ăn, có người đang bàn về buổi live stream hôm qua của một hot girl mạng, nội dung có liên quan đến Dịch Quân Phi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.