Ta Bị Bắn Xuyên Tim Bởi Ma Tôn Ta Tự Mình Nuôi Lớn
Đánh giá: 10/10 từ 4 lượt
Phù Nam vốn là một cây cỏ nhỏ trong Ma Vực tu luyện thành tinh, ngay lúc đạt thành Kim Đan sơ kỳ, trong đống thi thể cứu được một người còn sống.
Phù Nam đặt tên cho hắn là A Tùng, A Tùng thiên phú dị bẩm, tu luyện ma công tiến bộ rất nhanh, thân thế dường như còn mang theo bí mật.
Trong những năm sau đó, Phù Nam một mực đồng hành cùng A Tùng, chịu qua không biết bao nhiêu khó khăn, cuối cùng cũng tới ngày tên thối hấp hối trong đám xác ngày nào trưởng thành, thống lĩnh toàn bộ Ma Vực.
Bản thân nàng thì ngược lại, do sự hạn chế của chủng tộc, lúc gặp A Tùng là Kim Đan, mấy trăm năm sau, vẫn là Kim Đan.
Thật ra mà nói, Phù Nam cũng rất thích A Tùng, chỉ là nàng biết hắn không có ý kia với mình, chỉ mong khi hắn thành Ma Tôn ban cho nàng chức danh hộ pháp xem như đền đáp ân xưa là được rồi.
Cứ như vậy qua một khoảng thời gian cũng gọi là êm đềm vui vẻ. Bỗng một ngày nọ, A Tùng từ ngoài Ma Vực đem về một tuyệt sắc nữ tử, nàng ta không có tư vị phong tình lẳиɠ ɭơ như nữ nhân Ma Vực, ngược lại trông xương cốt là loại khí chất thanh lãnh cao ngạo.
Đêm đó, Phù Nam mơ thấy trong tương lai, A Tùng sẽ vì nữ tử này mà không tiếc vứt bỏ Ma vực, vì nàng cuồng nhiệt, cố chấp đến chết.
Nữ tử kia tựa như nữ chính bên trong thoại bản, những kẻ mạnh ở chính tà lưỡng đạo đều si mê nàng điên dại.
Về phần Phù Nam, xác nàng vùi trong đại quân khi chính đạo chinh phạt Ma Vực —— nàng bị A Tùng bỏ lại Ma Vực.
Sau khi nhiều sự việc trong mơ trở thành hiện thực, Phù Nam mượn quyền hạn của chính mình trong Ma Cung, giúp nữ chính trốn khỏi Ma vực.
Nữ chính nắm tay Phù Nam nói: Cám ơn ngươi, ngươi là người tốt duy nhất ở bên trong Ma Vực, sau này ngươi đừng về chốn bẩn thỉu kia nữa, ngươi đi theo ta đi.
Phù Nam nghĩ, mệnh này của nàng thật sự là mệnh lá xanh làm nền cho người khác, dù sao ở lại Ma vực cũng là chết, không bằng nhanh chóng đầu hàng.
Sau nhiều năm, hai đạo chính tà liên tục đấu đá nhau, phía trên mây, Phù Nam đứng sau lưng nữ chính, trông thấy A Tùng từ trong vực sâu giương cung bắn tên.
Phù Nam vẫn luôn biết tiễn pháp của A Tùng rất tốt, chỉ là hôm đó mặt trời quá chói, Phù Nam cũng không thấy rõ hắn nhắm vào ai, nhưng mà, nàng vẫn nhớ kỹ hắn hận nhất là bị phản bội.
Tại hỗn loạn tưng bừng bên trong, Phù Nam bị ý trung nhân của nữ chính đẩy một cái, ngăn ở trước mặt nữ chính, mũi tên bay tới, nhất tiễn xuyên tâm, không hổ là A Tùng.
A Tùng trước kia từng bị hàng trăm mũi tên xuyên qua, rơi xuống vách núi.
Lại bởi vì một câu của Phù Nam "Những người biết giương cung bắn thật sự rất ngầu, rất đẹp trai", nhặt lên thứ vũ khí từng suýt đoạt mạng mình mà khổ luyện.
Giờ đây, hắn giương dây cung đã từng sử dụng qua hàng vạn lần, toát ra sát ý lạnh thấu xương, đổi lấy Phù Nam rơi khỏi đám mây.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Đau.
Phù Nam đặt tên cho hắn là A Tùng, A Tùng thiên phú dị bẩm, tu luyện ma công tiến bộ rất nhanh, thân thế dường như còn mang theo bí mật.
Trong những năm sau đó, Phù Nam một mực đồng hành cùng A Tùng, chịu qua không biết bao nhiêu khó khăn, cuối cùng cũng tới ngày tên thối hấp hối trong đám xác ngày nào trưởng thành, thống lĩnh toàn bộ Ma Vực.
Bản thân nàng thì ngược lại, do sự hạn chế của chủng tộc, lúc gặp A Tùng là Kim Đan, mấy trăm năm sau, vẫn là Kim Đan.
Thật ra mà nói, Phù Nam cũng rất thích A Tùng, chỉ là nàng biết hắn không có ý kia với mình, chỉ mong khi hắn thành Ma Tôn ban cho nàng chức danh hộ pháp xem như đền đáp ân xưa là được rồi.
Cứ như vậy qua một khoảng thời gian cũng gọi là êm đềm vui vẻ. Bỗng một ngày nọ, A Tùng từ ngoài Ma Vực đem về một tuyệt sắc nữ tử, nàng ta không có tư vị phong tình lẳиɠ ɭơ như nữ nhân Ma Vực, ngược lại trông xương cốt là loại khí chất thanh lãnh cao ngạo.
Đêm đó, Phù Nam mơ thấy trong tương lai, A Tùng sẽ vì nữ tử này mà không tiếc vứt bỏ Ma vực, vì nàng cuồng nhiệt, cố chấp đến chết.
Nữ tử kia tựa như nữ chính bên trong thoại bản, những kẻ mạnh ở chính tà lưỡng đạo đều si mê nàng điên dại.
Về phần Phù Nam, xác nàng vùi trong đại quân khi chính đạo chinh phạt Ma Vực —— nàng bị A Tùng bỏ lại Ma Vực.
Sau khi nhiều sự việc trong mơ trở thành hiện thực, Phù Nam mượn quyền hạn của chính mình trong Ma Cung, giúp nữ chính trốn khỏi Ma vực.
Nữ chính nắm tay Phù Nam nói: Cám ơn ngươi, ngươi là người tốt duy nhất ở bên trong Ma Vực, sau này ngươi đừng về chốn bẩn thỉu kia nữa, ngươi đi theo ta đi.
Phù Nam nghĩ, mệnh này của nàng thật sự là mệnh lá xanh làm nền cho người khác, dù sao ở lại Ma vực cũng là chết, không bằng nhanh chóng đầu hàng.
Sau nhiều năm, hai đạo chính tà liên tục đấu đá nhau, phía trên mây, Phù Nam đứng sau lưng nữ chính, trông thấy A Tùng từ trong vực sâu giương cung bắn tên.
Phù Nam vẫn luôn biết tiễn pháp của A Tùng rất tốt, chỉ là hôm đó mặt trời quá chói, Phù Nam cũng không thấy rõ hắn nhắm vào ai, nhưng mà, nàng vẫn nhớ kỹ hắn hận nhất là bị phản bội.
Tại hỗn loạn tưng bừng bên trong, Phù Nam bị ý trung nhân của nữ chính đẩy một cái, ngăn ở trước mặt nữ chính, mũi tên bay tới, nhất tiễn xuyên tâm, không hổ là A Tùng.
A Tùng trước kia từng bị hàng trăm mũi tên xuyên qua, rơi xuống vách núi.
Lại bởi vì một câu của Phù Nam "Những người biết giương cung bắn thật sự rất ngầu, rất đẹp trai", nhặt lên thứ vũ khí từng suýt đoạt mạng mình mà khổ luyện.
Giờ đây, hắn giương dây cung đã từng sử dụng qua hàng vạn lần, toát ra sát ý lạnh thấu xương, đổi lấy Phù Nam rơi khỏi đám mây.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Đau.
Ủng hộ 999 linh thạch để mua combo truyện Ta Bị Bắn Xuyên Tim Bởi Ma Tôn Ta Tự Mình Nuôi Lớn (Rẻ hơn 9.2% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này