Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Chương 62: Làn sóng người lợi hại lần lượt kéo đến!
Phúc Bồ
27/03/2024
Vào lúc này, bầu không khí trở nên im ắng.
Những người có mặt ở đó đều từ ngạc nhiên, nghi ngờ, hoảng sợ và sợ hãi nhìn về phía Long Cửu Thần.
Họ tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ về chuyện này.
Thế mà Long cửu Thằn lại thực sự mạnh như vậy!
Quả thực quá kinh khủng rồi!
“Mẹ kiếp! Trong vòng 100 bước, giết chết võ hầu giống như giết một con gà, thế này là thế tử đang đi ngược với tiết tấu, muốn nghịch thiên rồi!” Long Miêu nghẹn họng nhìn trân trối.
Đây là điều mà anh ta không thể nào tin được, đây chính là vị thế tử gia quần là áo lụa thường xuyên dẫn anh ta đến Đại Bảo Kiếm đó sao?
“Thế tử gia, chúng tôi… Có thể rút lui không?” Đường gia chủ rụt rè hỏi.
“Ông nói cái gì?”
Long Cửu Thần lạnh lùng nói: “Tôi là người mà các người muốn giết là giết, không muốn giết thì sẽ không giết sao?”
“Sợ hãi cái gì? Tiếp tục kiêu ngạo đi!”
ực ực!
Ba vị gia chủ.
Mười bảy vị võ hầu.
Bảy mươi hai vị võ sư.
Tất cả đều nuốt khan một ngụm nước miếng.
Họ hoàn toàn không thế kiêu ngạo nổi!
Cái chết của Mã đại sư và Ngụy gia chủ thực sự đã hoàn toàn phá vỡ sự can đảm của họ!
“Tôi cho các người một cơ hội, nếu các người vẫn không biết nắm bắt vậy thì đợi đến kiếp sau rồi lại đến kiêu ngạo với tôi đi!”
Nói xong.
Trên người Long cửu Thần bộc phát ra một luồng sát ý mãnh liệt.
Làm cho nước mưa xung quanh nhanh chóng ngưng tụ thành từng thanh thủy kiếm sắc bén, bay lơ lửng quanh người Long cửu Thần, giống như từng cái tên lửa chuấn bị phóng ra.
“Mười bảy vị võ hầu, lên cho tôi! Giết chết nó đi!”
Khổng Nguyên Hi hung dữ hét lên: “Tôi cũng không tin, cái thứ năm năm trước suốt ngày chỉ biết chơi đùa với phụ nữ mà lại có thể mạnh hơn
các người, những võ hầu đã tu luyện gần như cả nửa đời người!”
Ông ta vừa dứt lời.
Mười bảy vị võ hầu ngang nhiên tiến về phía trước, xếp thành một hàng, giơ hai tay lên đỉnh đầu, ngưng tụ không khí thành từng quang đao lạnh thấu xương.
“Giết!”
Một vị võ hầu do nhà họ Khổng nuôi quát lên một tiếng, mũi chân phát ra lực, dẫn đầu phóng ra như tên lửa, một đao chém về phía Long cửu Thần.
Mười sáu vị võ hầu khác theo sát phía sau, vút vút vút bắn về phía Long cửu Thần.
Thấy vậy!
Khống Nguyên Hi kích động kêu gào nói: “Long Cửu Thần, mày có thể dùng vài giây đế giết chết một vị võ hầu.”
“Tao không tin, mày còn có thể giết chết mười bảy vị võ hầu chỉ trong vòng vài giây!”
“Nếu mày không thế giết chết những người đó trong vòng vài giây, chắc chắn mày sẽ phải chết!”
Nhưng không ngờ!
Ông ta vừa mới nói xong.
Tay áo của Long cửu Thần co mạnh lại.
Vút vút vút!!!
Những thanh kiếm sắc bén xung quanh anh được ngưng tụ từ những giọt nước mưa như hàng vạn mũi tên bắn về phía mười bảy vị võ hầu.
Keng keng keng!!!
Mười bảy vị võ hầu nhanh chóng vung đao ra ngăn cản.
Ầm ‘âm ‘âm!!!
Những người có mặt ở đó đều từ ngạc nhiên, nghi ngờ, hoảng sợ và sợ hãi nhìn về phía Long Cửu Thần.
Họ tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ về chuyện này.
Thế mà Long cửu Thằn lại thực sự mạnh như vậy!
Quả thực quá kinh khủng rồi!
“Mẹ kiếp! Trong vòng 100 bước, giết chết võ hầu giống như giết một con gà, thế này là thế tử đang đi ngược với tiết tấu, muốn nghịch thiên rồi!” Long Miêu nghẹn họng nhìn trân trối.
Đây là điều mà anh ta không thể nào tin được, đây chính là vị thế tử gia quần là áo lụa thường xuyên dẫn anh ta đến Đại Bảo Kiếm đó sao?
“Thế tử gia, chúng tôi… Có thể rút lui không?” Đường gia chủ rụt rè hỏi.
“Ông nói cái gì?”
Long Cửu Thần lạnh lùng nói: “Tôi là người mà các người muốn giết là giết, không muốn giết thì sẽ không giết sao?”
“Sợ hãi cái gì? Tiếp tục kiêu ngạo đi!”
ực ực!
Ba vị gia chủ.
Mười bảy vị võ hầu.
Bảy mươi hai vị võ sư.
Tất cả đều nuốt khan một ngụm nước miếng.
Họ hoàn toàn không thế kiêu ngạo nổi!
Cái chết của Mã đại sư và Ngụy gia chủ thực sự đã hoàn toàn phá vỡ sự can đảm của họ!
“Tôi cho các người một cơ hội, nếu các người vẫn không biết nắm bắt vậy thì đợi đến kiếp sau rồi lại đến kiêu ngạo với tôi đi!”
Nói xong.
Trên người Long cửu Thần bộc phát ra một luồng sát ý mãnh liệt.
Làm cho nước mưa xung quanh nhanh chóng ngưng tụ thành từng thanh thủy kiếm sắc bén, bay lơ lửng quanh người Long cửu Thần, giống như từng cái tên lửa chuấn bị phóng ra.
“Mười bảy vị võ hầu, lên cho tôi! Giết chết nó đi!”
Khổng Nguyên Hi hung dữ hét lên: “Tôi cũng không tin, cái thứ năm năm trước suốt ngày chỉ biết chơi đùa với phụ nữ mà lại có thể mạnh hơn
các người, những võ hầu đã tu luyện gần như cả nửa đời người!”
Ông ta vừa dứt lời.
Mười bảy vị võ hầu ngang nhiên tiến về phía trước, xếp thành một hàng, giơ hai tay lên đỉnh đầu, ngưng tụ không khí thành từng quang đao lạnh thấu xương.
“Giết!”
Một vị võ hầu do nhà họ Khổng nuôi quát lên một tiếng, mũi chân phát ra lực, dẫn đầu phóng ra như tên lửa, một đao chém về phía Long cửu Thần.
Mười sáu vị võ hầu khác theo sát phía sau, vút vút vút bắn về phía Long cửu Thần.
Thấy vậy!
Khống Nguyên Hi kích động kêu gào nói: “Long Cửu Thần, mày có thể dùng vài giây đế giết chết một vị võ hầu.”
“Tao không tin, mày còn có thể giết chết mười bảy vị võ hầu chỉ trong vòng vài giây!”
“Nếu mày không thế giết chết những người đó trong vòng vài giây, chắc chắn mày sẽ phải chết!”
Nhưng không ngờ!
Ông ta vừa mới nói xong.
Tay áo của Long cửu Thần co mạnh lại.
Vút vút vút!!!
Những thanh kiếm sắc bén xung quanh anh được ngưng tụ từ những giọt nước mưa như hàng vạn mũi tên bắn về phía mười bảy vị võ hầu.
Keng keng keng!!!
Mười bảy vị võ hầu nhanh chóng vung đao ra ngăn cản.
Ầm ‘âm ‘âm!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.