Ta Có Cái Cô Đọng Năng Lượng Máy
Chương 83: Chém Giết Mộng Yểm Thụ
thanhkiemtuthan
28/09/2019
Bọn hắn đi một lúc liền thấy sâu trong sương mù một cái cao tới mười mét đại thụ, lá cây cũng không có màu xanh mà là màu đỏ thẫm, thân cây
cũng vậy, nếu nhìn kĩ còn có thể thấy từng đường mạch máu, mười phần
kinh dị.
Trọng yếu là nó trên thân lại lồi ra một cái già nua khuôn mặt, mỗi một đoạn thời gian lại từ miệng lại thả ra một ngụm khói, cùng bao quanh sương mù màu sắc giống hệt nhau.
Hiển nhiên loại khói này chính là thứ đưa bọn hắn vào mộng cảnh!
Lâm Khả Như nhìn thấy cây đại thụ này mặc dù đã nhận ra thân phận của nó bất quá đại thụ kinh dị ngoài hình vẫn để nàng không nhịn được nhăn mày lại.
" Quả nhiên ta không đoán sai, gây ra mộng cảnh chính là con này Mộng Yểm Thụ! " Dương Quân Thần lên tiếng.
Bản thân Mộng Yểm Thụ không phải là một quần thể loài mà bản thân nó đã là một loài khác biến dị thụ yêu, nó thiên phú chính là phun sương mù gây ảo giác, để con mồi rơi vào mộng cảnh, sau đó dùng bản thân dây leo quấn quanh con mồi, từ đó hấp thụ con mồi huyết dịch tăng thực lực.
Nếu để nó trưởng thành, thậm chí sau này thực cũng không hề thua kém vương cấp.
Dương Quân Thần nhìn thấy đám sương mù và dây leo, lại thêm nguyên bản kiến thức, đối với thụ yêu thân phận cũng đã đại khái đoán ra, hiện tại mới có thể chắc chắn.
" Hiện tại chúng ta trực tiếp giết nó sao? "
Lâmm Khả Như quay sang hỏi Dương Quân Thần, Mộng Yểm Thụ thuộc tính là tà ác, đối với nàng quang thể chất xung khắc, cho nên đối với đầu yêu thụ này tiên thiên có loại muốn tiêu diệt cảm giác.
Đừng nhìn nàng bình thường hòa ái thiện lương, làm Lâm gia đại tiểu thư, phụ thân nàng đương nhiên không muốn con gái mình trở thành bình hoa, cho nên thường xuyên đưa nàng vào rừng săn giết yêu thú, dưới tay cô nương này chết yêu thú chỉ sợ đã quá một trăm đầu.
" Không vội, thụ yêu nãy giờ hấp thụ không ít nhân loại huyết dịch, thực lực chỉ sợ đã tăng trưởng gấp mấy lần, để ta vào thăm dò trước, ngươi cứ chờ ở đây trước là được! " Dương Quân Thần đưa ra ý kiến.
" Ngươi một mình tiến vào?! " Lâm Khả Như sửng sốt nói, rất nhanh khuôn mặt nàng biến thành lo lắng.
" Nhưng là theo ta biết, Mộng Yểm Thụ mặc dù thế mạnh là ảo thuật nhưng là nó thực lực vốn đã so với võ sư chỉ kém một chút.
Lúc này đã được hấp thu huyết dịch tăng cường, chỉ sợ võ sư cũng không phải đối thủ của nó, một mình ngươi làm sao...? "
Nàng vừa nói đến đây liền bị Dương Quân Thần chặn lại
" Thiếu nữ a, ngươi quá coi thường bản tôn thực lực rồi, yên tâm đi, chỉ là một con thụ yêu thôi, ta tự nhiên có phương án xử lý, nếu ngươi còn lo lắng, có thể chút nữa sử dụng dị năng của ngươi giúp ta là được! "
Lâm Khả Như nghe hắn tự tin như vậy lo lắng cũng nhanh bớt đi, gật đầu nói tiếp
" Vậy ngươi cẩn thận! "
" Tốt! "
Dương Quân Thần đánh cho nàng một cái an tâm ánh mắt sau đó cầm lấy trường thương chạy đến thụ yêu vị trí.
Mộng Yểm Thụ cảm nhận có địch nhân tiến đến, giữa thân khuôn mặt hai mắt bỗng nhiên mở ra, bất quá ở giữa chỉ là một cái đen ngòm hốc mắt, từng giọt màu đen sệt chất lỏng chảy ra, quả thực kinh dị đến cực điểm.
Tuy nhiên dạng này kiếp trước coi phim ma nhìn qua nhiều, cũng không có cảm thấy sợ hãi, thân thể tăng tốc, hắn muốn tấn công vào khuôn mặt kia, dựa theo nguyên bản trí nhớ, đây chính là Mộng Yểm Thụ khuyết điểm.
Thụ yêu cũng nhận ra nhân loại này mục đích, cho nên lập tức thi triển chủng tộc thiên phú, dưới mặt đất chỉ trong chốc lát mọc lên vô số thụ đằng.
Mộng Yểm Thụ dây leo mặc dù không có độc tuy nhiên lại vô cùng chắc chắn, phía trên lại có gai, vừa là nó phòng thủ cũng là vũ khí tấn công.
Ở bên ngoài đang xem màn hình hai người nhìn thấy Dương Quân Thần hành động mày hơi nhíu lại
" Quá lỗ mãng, lại dám xông thẳng vào tấn công như thế, hắn chẳng lẽ không biết Mộng Yểm Thụ thụ đằng đáng sợ sao? " Lên tiếng là Long Trấn.
Thụ đằng này lợi hại ở chỗ rắn chắc vô cùng, tuy không nói có thể như sắt thép biến thái như vậy tuy nhiên vẫn ổn đao kiếm chỉ có thể gây lên nó một vết trầy.
Nếu như mất tập trung bị thụ đằng quấn lại liền giống như bị mãnh xà quấn quanh vậy, tuyệt đối thập tử nhất sinh.
" Hắn có thể tự trong ảo mộng thoát ra, ta nghĩ hắn sẽ không lỗ mãng ngu ngốc như vậy, cứ xem tiếp xem thế nào! "
Triệu Vương Cực đối với Dương Quân Thần vẫn tin tưởng, mặc dù mới chỉ gặp một lần bất quá trực giác của hắn nhắc nhở, tiểu tử này tuyệt đối không phải loại không chắc chắn đã làm.
...
Đối với mấy chục cái đang tiến đến thụ đằng, Dương Quân Thần khuôn mặt vẫn bình tĩnh, đen nhánh hai mắt lóe lên, tinh thần dò xét lập tức phóng xuất ra ngoài, thụ đằng hướng di chuyển từng cái hiện rõ trong đầu của hắn.
Xoẹt!
Dương Quân Thần cơ thể khẽ di chuyển, từng bước từng bước uyển chuyển tránh né thụ đằng công kích, sau đó lại nhảy lên xoay người, lợi dụng trọng lực trường thương đấm mạnh vào đang di chuyển mấy cái thụ đằng.
Bất quá không như hắn tưởng tượng, dây leo trên thân chỉ lưu lại một cái lỗ nhỏ, cũng không có đứt ra.
" Cái trường thương này chất lượng quá kém, căn bản không thể gây cho thụ yêu quá lớn sát thương! "
Dương Quân Thần nhíu mày nói, hơn nữa hắn còn nhận ra, cầm trường thương đi chặt rễ cây loại này hành vi quả thực cùng mang dao dọc giấy đi chặt cây không khác, căn bản không gây được quá nhièu sát thương.
Cho nên hắn vội hướng Lâm Khả Như hô lên
" Khả Như, đưa ta ngươi đang cầm đao! "
Lâm Khả Như nghe vậy lập tức ném trên tay đao về phía Dương Quân Thần, nói là đao nhưng là lại hơi cong giống kiếm nhật như vậy.
Cảm nhận trên tay sắc bén lưỡi kiếm Dương Quân Thần mới gật đầu hài lòng, hắn không có dùng kiếm, bất quá lần này hắn cầm chỉ để chặt bừa, cho nên không có việc gì.
Quả nhiên, sử dụng đúng loại vũ khí, vừa vung kiếm ra, một đống lớn thụ đằng liền bị chặt đứt, lấy cây kiếm nhật này độ sắc bén căn bản không đủ chặt đứt thụ đằng, bất quá nếu phối hợp bới hắn khí lực chém ra, vậy lại là một chuyện khác.
Hắn khí lực vốn đã như thú sư, khí huyết vô cùng dày đặc, dưới tốc độ cao di chuyển cùng vung mạnh kiếm đối với người thường mà nói, chỉ sợ đã kiệt sức từ lâu, bất quá với hắn cũng chỉ hơi mệt mỏi thôi.
Xoẹt!
Sử dụng tinh thần dò xét liên tục rất tiêu hao tinh thần lực, cho nên hắn quyết định đóng lại một chút, quả nhiên không có tinh thần dò xét trợ giúp, chỉ trong chốc lát Dương Quân Thần liền bị một cây thu đằng gai nhọn cứa qua tay.
" Sau này nhất định phải học mấy bộ chiến kỹ, dùng man lực chiến đấu đối phó người thường thì không sao nhưng mấy trường hợp này thì quá không thực tế! "
Dương Quân Thần trong đầu tự nhủ, lúc trước hắn còn suy nghĩ nhất lực áp vạn vật, bất quá cái này chỉ mạnh đến mứng độ nhất định mới đạt được, còn hắn thời kì này vẫn phải dùng kỹ thuật chiến đấu đến phối hợp mới được.
Giống như Tiểu Nhã vậy, nàng có thể cống đỡ mạnh hơn mình nhiều Hắc vân báo, của nàng kiếm thuật chiếm công lao không nhỏ.
" Uuu...! "
Mộng Yểm Thụ nhìn thấy của mình thụ đằng liền tục bị chém đứt, cho nên giận dữ thét lên, tiếp tụ ra sức triệu hồi thụ đằng, số lượng so với vừa nãy gấp đôi, Dương Quân Thần theo đó áp lực tăng thêm.
" Không được, tiếp tục như này sơm muộn gì cũng sẽ bị kiệt sức, nhất định phải nhĩ cách khác! "
Đúng lúc này bên cạnh hắn bông nhiên xuất hiện một thân ảnh, chính là Lâm Khả Như, nàng lúc này đang cầm một cây kiếm nhật khác tiến vào trợ giúp Dương Quân Thần.
" Khả Như, ngươi...! "
" Một mình ngươi không sử lý được đám thụ đằng này, cho nên ta muốn đến trợ giúp! " Nàng mở miệng nói.
" Tốt, vậy chúng ta dọn dẹp đám dây leo này trước, còn lúc đối đầu trực tiếp vẫn để ta! "
Dương Quân Thần gật đầu đồng ý, một mình hắn giải quyết đám dây leo này quả thực hơi khó khăn, cho dù giải quyết xong cũng tốn rất nhiều thời gian, đến lúc đó chỉ sợ đã hết giờ.
" Ân ! "
Lâm Khả Như không nói gì tiếp, tay cầm kiếm liên tục chém đứt mộc đằng, động tác cực kì thanh thoát, chém đến đâu đứt đến đấy, giống như một tên xinh đẹp nữ kiếm sĩ, động tác chuyên nghiệp hơn Dương Quân Thần không biết bao nhiêu lần.
Hai người cùng tiến công dẫn đến áp lực giảm hẳn, vì để tránh bị thương Lâm Khả Như thậm chí còn sử dụng dị năng, triệu hồi ra quang minh lá chắn.
Mà cái này là chắn hiệu quả lại vượt sức tưởng tượng, Mộng Yểm Thụ mộc đằng chẳng những không xuyên qua được lá chắn mà còn bị lá chắn đốt cho cháy khét, đây là vì khắc chế thuộc tính nguyên do.
Mộng Yểm Thụ thuộc tính không phải là bóng tối mà là tà ác, quang minh thuộc tính đối với tà ác có rất lớn khắc chế.
Hai người chém giết một hồi cuối cùng cũng tiến đến yêu thụ trung tâm, Dương Quân Thần không do dự lập tức bật nhảy về Mộng Yểm Thụ khuôn mặt, chỉ cần đưa nó chém đứt liền có thể giết chết con biến dị thụ yêu này.
Tại Dương Quân Thần nhảy lên xong, Mộng Yểm Thụ khuôn mặt đột nhiên nở ra một cái nhân tính nụ cười, chỉ thấy trên người nó mọc ra vô số đỏ thẫm dây leo, cực nhanh đem Dương Quân Thần bọc kín, dây leo này vậy mà so với mấy vái lúc nãy còn rắn chắc gấp đôi, bề mặt da còn mấy cái lông tơ, chỉ cần bị cuốn lấy liền bị đống lông tơ này đâm vào người hút máu đến chết.
" Quân Thần đồng học! " Lâm Khả Như kinh hãi hét lớn lên, vội chạy lên trợ giúp bất quá ngay lập tức bị một cây thụ đằng quật bay.
...
Lúc này ở phía ngoài Triệu Vương Cực cùng Long Chấn đã sớm đứng lên, nhìn thấy bị quấn Dương Quân Thần liền lắc đàu nói
"Ai, ta nói không có sai, lần này bị thụ đằng quấn quanh, hơn nữa còn là Mộng Yểm Thụ thân thể thụ đằng, tiểu tử này tuyệt đối thập tử vô sinh! "
Long Trấn lắc đầu nói, bất quá trong đầu vẫn quyết định phải chiêu môn tên tiểu tử này, mặc dù không vượt qua khảo hạch nhưng là hắn tiềm năng là không thể chối cãi, từ nãy đến giờ hắn thể hiện đã bộc lộ rõ.
" Chưa chắc! "
Đúng lúc này Triệu Vương Cực giọng nói vang lên.
" Ân! " Long Trấn nghi hoặc hỏi lại.
" Ngươi tự xem đi! " Triệu Vương Cực đáp lời.
Uỳnh!
Chỉ thấy đang quấn quanh đỏ huyết thu đằng đột nhiên vị xuyên qua một cánh tay, nắm lấy xung quanh thụ đằng, gân xanh nổi lên, lập tức đem thụ đằng bóp nát.
" Quả nhiên! " Triệu Vương Cực nhìn vào màn hình lẩm bẩm nói.
" Aaaa...! "
Trong chiến trường Dương Quân Thần bỗng nhiên hét lớn, cơ thể tựa như một đầu mãnh thú, lập tức đem toàn bộ đám thụ đằng xé nát.
Lúc này hắn trên da đã có vô số vết thương, đỏ tươi máu liên tục trào ra, bất quá lại càng làm hắn khí thế ra tăng.
" Muốn chết! " Dương Quân Thần giận dữ quát lên, ngón tay nhanh chóng ngưng tụ một đạo tinh thần công kích, tâm niệm khẽ động, cái này tinh thần công kích liền hóa thành năm thanh nhỏ bé lưỡi đao, theo hắn hiệu lệnh như tia chớp đánh vào Mộng Yểm Thụ đầu.
" Bành! Bành! "
" Uuuu...! "
Mộng Yểm Thụ đau đớn kêu lên, có thể thấy rõ trên cơ thể nó xuất hiện vô số vết rách, máu tươi điên cuồng trào ra.
Dương Quân Thần nhân cơ hôi này lập tức một tay cầm kiếm một tay cầm thương, nhảy lên Mộng Yểm Thụ già nua khuôn mặt liên tục đâm vào.
" Gào...Uuuu...! "
Cả linh hồn và thể xác đau đớn khiến Mộng Yểm Thụ thân cây rung lắc dữ dội, khiến rễ bật tung lên khỏi mặt đất ngã đổ ra, vài giây sau liền im hẳn.
Bùm!
Tiếng pháo liên tục trên không trung, trên không trung hiện ra hoàn thành cùng xếp hạng bảng lớn, điều này chứng tỏ Mộng Yểm Thụ đã bị Dương Quân Thần chém giết thành công.
Trọng yếu là nó trên thân lại lồi ra một cái già nua khuôn mặt, mỗi một đoạn thời gian lại từ miệng lại thả ra một ngụm khói, cùng bao quanh sương mù màu sắc giống hệt nhau.
Hiển nhiên loại khói này chính là thứ đưa bọn hắn vào mộng cảnh!
Lâm Khả Như nhìn thấy cây đại thụ này mặc dù đã nhận ra thân phận của nó bất quá đại thụ kinh dị ngoài hình vẫn để nàng không nhịn được nhăn mày lại.
" Quả nhiên ta không đoán sai, gây ra mộng cảnh chính là con này Mộng Yểm Thụ! " Dương Quân Thần lên tiếng.
Bản thân Mộng Yểm Thụ không phải là một quần thể loài mà bản thân nó đã là một loài khác biến dị thụ yêu, nó thiên phú chính là phun sương mù gây ảo giác, để con mồi rơi vào mộng cảnh, sau đó dùng bản thân dây leo quấn quanh con mồi, từ đó hấp thụ con mồi huyết dịch tăng thực lực.
Nếu để nó trưởng thành, thậm chí sau này thực cũng không hề thua kém vương cấp.
Dương Quân Thần nhìn thấy đám sương mù và dây leo, lại thêm nguyên bản kiến thức, đối với thụ yêu thân phận cũng đã đại khái đoán ra, hiện tại mới có thể chắc chắn.
" Hiện tại chúng ta trực tiếp giết nó sao? "
Lâmm Khả Như quay sang hỏi Dương Quân Thần, Mộng Yểm Thụ thuộc tính là tà ác, đối với nàng quang thể chất xung khắc, cho nên đối với đầu yêu thụ này tiên thiên có loại muốn tiêu diệt cảm giác.
Đừng nhìn nàng bình thường hòa ái thiện lương, làm Lâm gia đại tiểu thư, phụ thân nàng đương nhiên không muốn con gái mình trở thành bình hoa, cho nên thường xuyên đưa nàng vào rừng săn giết yêu thú, dưới tay cô nương này chết yêu thú chỉ sợ đã quá một trăm đầu.
" Không vội, thụ yêu nãy giờ hấp thụ không ít nhân loại huyết dịch, thực lực chỉ sợ đã tăng trưởng gấp mấy lần, để ta vào thăm dò trước, ngươi cứ chờ ở đây trước là được! " Dương Quân Thần đưa ra ý kiến.
" Ngươi một mình tiến vào?! " Lâm Khả Như sửng sốt nói, rất nhanh khuôn mặt nàng biến thành lo lắng.
" Nhưng là theo ta biết, Mộng Yểm Thụ mặc dù thế mạnh là ảo thuật nhưng là nó thực lực vốn đã so với võ sư chỉ kém một chút.
Lúc này đã được hấp thu huyết dịch tăng cường, chỉ sợ võ sư cũng không phải đối thủ của nó, một mình ngươi làm sao...? "
Nàng vừa nói đến đây liền bị Dương Quân Thần chặn lại
" Thiếu nữ a, ngươi quá coi thường bản tôn thực lực rồi, yên tâm đi, chỉ là một con thụ yêu thôi, ta tự nhiên có phương án xử lý, nếu ngươi còn lo lắng, có thể chút nữa sử dụng dị năng của ngươi giúp ta là được! "
Lâm Khả Như nghe hắn tự tin như vậy lo lắng cũng nhanh bớt đi, gật đầu nói tiếp
" Vậy ngươi cẩn thận! "
" Tốt! "
Dương Quân Thần đánh cho nàng một cái an tâm ánh mắt sau đó cầm lấy trường thương chạy đến thụ yêu vị trí.
Mộng Yểm Thụ cảm nhận có địch nhân tiến đến, giữa thân khuôn mặt hai mắt bỗng nhiên mở ra, bất quá ở giữa chỉ là một cái đen ngòm hốc mắt, từng giọt màu đen sệt chất lỏng chảy ra, quả thực kinh dị đến cực điểm.
Tuy nhiên dạng này kiếp trước coi phim ma nhìn qua nhiều, cũng không có cảm thấy sợ hãi, thân thể tăng tốc, hắn muốn tấn công vào khuôn mặt kia, dựa theo nguyên bản trí nhớ, đây chính là Mộng Yểm Thụ khuyết điểm.
Thụ yêu cũng nhận ra nhân loại này mục đích, cho nên lập tức thi triển chủng tộc thiên phú, dưới mặt đất chỉ trong chốc lát mọc lên vô số thụ đằng.
Mộng Yểm Thụ dây leo mặc dù không có độc tuy nhiên lại vô cùng chắc chắn, phía trên lại có gai, vừa là nó phòng thủ cũng là vũ khí tấn công.
Ở bên ngoài đang xem màn hình hai người nhìn thấy Dương Quân Thần hành động mày hơi nhíu lại
" Quá lỗ mãng, lại dám xông thẳng vào tấn công như thế, hắn chẳng lẽ không biết Mộng Yểm Thụ thụ đằng đáng sợ sao? " Lên tiếng là Long Trấn.
Thụ đằng này lợi hại ở chỗ rắn chắc vô cùng, tuy không nói có thể như sắt thép biến thái như vậy tuy nhiên vẫn ổn đao kiếm chỉ có thể gây lên nó một vết trầy.
Nếu như mất tập trung bị thụ đằng quấn lại liền giống như bị mãnh xà quấn quanh vậy, tuyệt đối thập tử nhất sinh.
" Hắn có thể tự trong ảo mộng thoát ra, ta nghĩ hắn sẽ không lỗ mãng ngu ngốc như vậy, cứ xem tiếp xem thế nào! "
Triệu Vương Cực đối với Dương Quân Thần vẫn tin tưởng, mặc dù mới chỉ gặp một lần bất quá trực giác của hắn nhắc nhở, tiểu tử này tuyệt đối không phải loại không chắc chắn đã làm.
...
Đối với mấy chục cái đang tiến đến thụ đằng, Dương Quân Thần khuôn mặt vẫn bình tĩnh, đen nhánh hai mắt lóe lên, tinh thần dò xét lập tức phóng xuất ra ngoài, thụ đằng hướng di chuyển từng cái hiện rõ trong đầu của hắn.
Xoẹt!
Dương Quân Thần cơ thể khẽ di chuyển, từng bước từng bước uyển chuyển tránh né thụ đằng công kích, sau đó lại nhảy lên xoay người, lợi dụng trọng lực trường thương đấm mạnh vào đang di chuyển mấy cái thụ đằng.
Bất quá không như hắn tưởng tượng, dây leo trên thân chỉ lưu lại một cái lỗ nhỏ, cũng không có đứt ra.
" Cái trường thương này chất lượng quá kém, căn bản không thể gây cho thụ yêu quá lớn sát thương! "
Dương Quân Thần nhíu mày nói, hơn nữa hắn còn nhận ra, cầm trường thương đi chặt rễ cây loại này hành vi quả thực cùng mang dao dọc giấy đi chặt cây không khác, căn bản không gây được quá nhièu sát thương.
Cho nên hắn vội hướng Lâm Khả Như hô lên
" Khả Như, đưa ta ngươi đang cầm đao! "
Lâm Khả Như nghe vậy lập tức ném trên tay đao về phía Dương Quân Thần, nói là đao nhưng là lại hơi cong giống kiếm nhật như vậy.
Cảm nhận trên tay sắc bén lưỡi kiếm Dương Quân Thần mới gật đầu hài lòng, hắn không có dùng kiếm, bất quá lần này hắn cầm chỉ để chặt bừa, cho nên không có việc gì.
Quả nhiên, sử dụng đúng loại vũ khí, vừa vung kiếm ra, một đống lớn thụ đằng liền bị chặt đứt, lấy cây kiếm nhật này độ sắc bén căn bản không đủ chặt đứt thụ đằng, bất quá nếu phối hợp bới hắn khí lực chém ra, vậy lại là một chuyện khác.
Hắn khí lực vốn đã như thú sư, khí huyết vô cùng dày đặc, dưới tốc độ cao di chuyển cùng vung mạnh kiếm đối với người thường mà nói, chỉ sợ đã kiệt sức từ lâu, bất quá với hắn cũng chỉ hơi mệt mỏi thôi.
Xoẹt!
Sử dụng tinh thần dò xét liên tục rất tiêu hao tinh thần lực, cho nên hắn quyết định đóng lại một chút, quả nhiên không có tinh thần dò xét trợ giúp, chỉ trong chốc lát Dương Quân Thần liền bị một cây thu đằng gai nhọn cứa qua tay.
" Sau này nhất định phải học mấy bộ chiến kỹ, dùng man lực chiến đấu đối phó người thường thì không sao nhưng mấy trường hợp này thì quá không thực tế! "
Dương Quân Thần trong đầu tự nhủ, lúc trước hắn còn suy nghĩ nhất lực áp vạn vật, bất quá cái này chỉ mạnh đến mứng độ nhất định mới đạt được, còn hắn thời kì này vẫn phải dùng kỹ thuật chiến đấu đến phối hợp mới được.
Giống như Tiểu Nhã vậy, nàng có thể cống đỡ mạnh hơn mình nhiều Hắc vân báo, của nàng kiếm thuật chiếm công lao không nhỏ.
" Uuu...! "
Mộng Yểm Thụ nhìn thấy của mình thụ đằng liền tục bị chém đứt, cho nên giận dữ thét lên, tiếp tụ ra sức triệu hồi thụ đằng, số lượng so với vừa nãy gấp đôi, Dương Quân Thần theo đó áp lực tăng thêm.
" Không được, tiếp tục như này sơm muộn gì cũng sẽ bị kiệt sức, nhất định phải nhĩ cách khác! "
Đúng lúc này bên cạnh hắn bông nhiên xuất hiện một thân ảnh, chính là Lâm Khả Như, nàng lúc này đang cầm một cây kiếm nhật khác tiến vào trợ giúp Dương Quân Thần.
" Khả Như, ngươi...! "
" Một mình ngươi không sử lý được đám thụ đằng này, cho nên ta muốn đến trợ giúp! " Nàng mở miệng nói.
" Tốt, vậy chúng ta dọn dẹp đám dây leo này trước, còn lúc đối đầu trực tiếp vẫn để ta! "
Dương Quân Thần gật đầu đồng ý, một mình hắn giải quyết đám dây leo này quả thực hơi khó khăn, cho dù giải quyết xong cũng tốn rất nhiều thời gian, đến lúc đó chỉ sợ đã hết giờ.
" Ân ! "
Lâm Khả Như không nói gì tiếp, tay cầm kiếm liên tục chém đứt mộc đằng, động tác cực kì thanh thoát, chém đến đâu đứt đến đấy, giống như một tên xinh đẹp nữ kiếm sĩ, động tác chuyên nghiệp hơn Dương Quân Thần không biết bao nhiêu lần.
Hai người cùng tiến công dẫn đến áp lực giảm hẳn, vì để tránh bị thương Lâm Khả Như thậm chí còn sử dụng dị năng, triệu hồi ra quang minh lá chắn.
Mà cái này là chắn hiệu quả lại vượt sức tưởng tượng, Mộng Yểm Thụ mộc đằng chẳng những không xuyên qua được lá chắn mà còn bị lá chắn đốt cho cháy khét, đây là vì khắc chế thuộc tính nguyên do.
Mộng Yểm Thụ thuộc tính không phải là bóng tối mà là tà ác, quang minh thuộc tính đối với tà ác có rất lớn khắc chế.
Hai người chém giết một hồi cuối cùng cũng tiến đến yêu thụ trung tâm, Dương Quân Thần không do dự lập tức bật nhảy về Mộng Yểm Thụ khuôn mặt, chỉ cần đưa nó chém đứt liền có thể giết chết con biến dị thụ yêu này.
Tại Dương Quân Thần nhảy lên xong, Mộng Yểm Thụ khuôn mặt đột nhiên nở ra một cái nhân tính nụ cười, chỉ thấy trên người nó mọc ra vô số đỏ thẫm dây leo, cực nhanh đem Dương Quân Thần bọc kín, dây leo này vậy mà so với mấy vái lúc nãy còn rắn chắc gấp đôi, bề mặt da còn mấy cái lông tơ, chỉ cần bị cuốn lấy liền bị đống lông tơ này đâm vào người hút máu đến chết.
" Quân Thần đồng học! " Lâm Khả Như kinh hãi hét lớn lên, vội chạy lên trợ giúp bất quá ngay lập tức bị một cây thụ đằng quật bay.
...
Lúc này ở phía ngoài Triệu Vương Cực cùng Long Chấn đã sớm đứng lên, nhìn thấy bị quấn Dương Quân Thần liền lắc đàu nói
"Ai, ta nói không có sai, lần này bị thụ đằng quấn quanh, hơn nữa còn là Mộng Yểm Thụ thân thể thụ đằng, tiểu tử này tuyệt đối thập tử vô sinh! "
Long Trấn lắc đầu nói, bất quá trong đầu vẫn quyết định phải chiêu môn tên tiểu tử này, mặc dù không vượt qua khảo hạch nhưng là hắn tiềm năng là không thể chối cãi, từ nãy đến giờ hắn thể hiện đã bộc lộ rõ.
" Chưa chắc! "
Đúng lúc này Triệu Vương Cực giọng nói vang lên.
" Ân! " Long Trấn nghi hoặc hỏi lại.
" Ngươi tự xem đi! " Triệu Vương Cực đáp lời.
Uỳnh!
Chỉ thấy đang quấn quanh đỏ huyết thu đằng đột nhiên vị xuyên qua một cánh tay, nắm lấy xung quanh thụ đằng, gân xanh nổi lên, lập tức đem thụ đằng bóp nát.
" Quả nhiên! " Triệu Vương Cực nhìn vào màn hình lẩm bẩm nói.
" Aaaa...! "
Trong chiến trường Dương Quân Thần bỗng nhiên hét lớn, cơ thể tựa như một đầu mãnh thú, lập tức đem toàn bộ đám thụ đằng xé nát.
Lúc này hắn trên da đã có vô số vết thương, đỏ tươi máu liên tục trào ra, bất quá lại càng làm hắn khí thế ra tăng.
" Muốn chết! " Dương Quân Thần giận dữ quát lên, ngón tay nhanh chóng ngưng tụ một đạo tinh thần công kích, tâm niệm khẽ động, cái này tinh thần công kích liền hóa thành năm thanh nhỏ bé lưỡi đao, theo hắn hiệu lệnh như tia chớp đánh vào Mộng Yểm Thụ đầu.
" Bành! Bành! "
" Uuuu...! "
Mộng Yểm Thụ đau đớn kêu lên, có thể thấy rõ trên cơ thể nó xuất hiện vô số vết rách, máu tươi điên cuồng trào ra.
Dương Quân Thần nhân cơ hôi này lập tức một tay cầm kiếm một tay cầm thương, nhảy lên Mộng Yểm Thụ già nua khuôn mặt liên tục đâm vào.
" Gào...Uuuu...! "
Cả linh hồn và thể xác đau đớn khiến Mộng Yểm Thụ thân cây rung lắc dữ dội, khiến rễ bật tung lên khỏi mặt đất ngã đổ ra, vài giây sau liền im hẳn.
Bùm!
Tiếng pháo liên tục trên không trung, trên không trung hiện ra hoàn thành cùng xếp hạng bảng lớn, điều này chứng tỏ Mộng Yểm Thụ đã bị Dương Quân Thần chém giết thành công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.