Ta Cố Gắng Sinh Tồn Tại Mạt Thế, Vô Tình Trở Thành Thủ Lĩnh Một Phương
Chương 21:
Nam Hồ Cẩm Lí
06/06/2024
Thời gian chính xác giúp ích rất nhiều cho công việc của con người nhưng bây giờ Lục Dao không kịp cảm kích sự tiện lợi nhỏ đi kèm với trò chơi, mà vội vàng mở Cửa hàng.
Đã có Cửa hàng thì chắc chắn có thể giao dịch.
Bây giờ cô cái gì cũng thiếu, rất cần một số công cụ, chỉ không biết tiền tệ giao dịch của Cửa hàng là gì.
Lục Dao hơi căng thẳng nhưng cũng không quá lo lắng, vì cô mở chức năng Cửa hàng sau khi có lãnh thổ của riêng mình, nhận được phần thưởng điểm lãnh thổ, đã mở chức năng Cửa hàng vào thời điểm này thì Cửa hàng không thể chỉ để trưng bày, vì vậy tiền tệ có thể sử dụng trong Cửa hàng trò chơi, có lẽ chỉ có hai khả năng: Hoặc là điểm lãnh thổ, hoặc là diện tích lãnh thổ.
Mà sau khi mở Cửa hàng, Lục Dao cười, đúng là như vậy, tiền tệ giao dịch của Cửa hàng là điểm lãnh thổ.
Liệt kê ở trang đầu tiên của Cửa hàng là một danh sách hàng hóa dài, toàn bộ đều là những thứ khiến Lục Dao vô cùng động lòng, bao gồm nhưng không giới hạn ở: Giấy vệ sinh, bánh mì, quần áo, dao găm, ba lô, cuốc, vải bạt, nước khoáng, chậu nhựa, thùng sắt, máy gặt... gần như bao gồm hầu hết các vật dụng hàng ngày của xã hội loài người.
Nhưng nhìn giá cả phía sau, Lục Dao bình tĩnh lại.
Giá cả của những mặt hàng này không phân biệt giá trị cụ thể của vật phẩm ở Trái Đất, tất cả đều như nhau chỉ bán một điểm lãnh thổ.
Nếu Lục Dao là một đại gia đầu cơ tích trữ, chắc chắn sẽ vui mừng phát điên, nhất định sẽ mua một lượng lớn những mặt hàng có giá trị cao và công nghệ phức tạp, sau đó bán lại để kiếm lời lớn.
Tuy nhiên, bây giờ Lục Dao chỉ có ba điểm lãnh thổ đáng thương.
Nơi ở hiện tại là hoang đảo không thể kết nối với thế giới bên ngoài.
Nhu cầu cấp thiết nhất hiện tại là giải quyết vấn đề ăn uống sinh tồn.
Cô có mua máy gặt đập liên hợp thậm chí là máy bay Boeing 747 có giá trị cao và công nghệ phức tạp, cô cũng không dùng được và không có chỗ để bán.
Thôi. Lục Dao thở dài.
….
Ánh nắng chiếu vào mí mắt, Trương Tử Cường giống như chú thỏ bị giật mình nhảy dựng lên.
Đã có Cửa hàng thì chắc chắn có thể giao dịch.
Bây giờ cô cái gì cũng thiếu, rất cần một số công cụ, chỉ không biết tiền tệ giao dịch của Cửa hàng là gì.
Lục Dao hơi căng thẳng nhưng cũng không quá lo lắng, vì cô mở chức năng Cửa hàng sau khi có lãnh thổ của riêng mình, nhận được phần thưởng điểm lãnh thổ, đã mở chức năng Cửa hàng vào thời điểm này thì Cửa hàng không thể chỉ để trưng bày, vì vậy tiền tệ có thể sử dụng trong Cửa hàng trò chơi, có lẽ chỉ có hai khả năng: Hoặc là điểm lãnh thổ, hoặc là diện tích lãnh thổ.
Mà sau khi mở Cửa hàng, Lục Dao cười, đúng là như vậy, tiền tệ giao dịch của Cửa hàng là điểm lãnh thổ.
Liệt kê ở trang đầu tiên của Cửa hàng là một danh sách hàng hóa dài, toàn bộ đều là những thứ khiến Lục Dao vô cùng động lòng, bao gồm nhưng không giới hạn ở: Giấy vệ sinh, bánh mì, quần áo, dao găm, ba lô, cuốc, vải bạt, nước khoáng, chậu nhựa, thùng sắt, máy gặt... gần như bao gồm hầu hết các vật dụng hàng ngày của xã hội loài người.
Nhưng nhìn giá cả phía sau, Lục Dao bình tĩnh lại.
Giá cả của những mặt hàng này không phân biệt giá trị cụ thể của vật phẩm ở Trái Đất, tất cả đều như nhau chỉ bán một điểm lãnh thổ.
Nếu Lục Dao là một đại gia đầu cơ tích trữ, chắc chắn sẽ vui mừng phát điên, nhất định sẽ mua một lượng lớn những mặt hàng có giá trị cao và công nghệ phức tạp, sau đó bán lại để kiếm lời lớn.
Tuy nhiên, bây giờ Lục Dao chỉ có ba điểm lãnh thổ đáng thương.
Nơi ở hiện tại là hoang đảo không thể kết nối với thế giới bên ngoài.
Nhu cầu cấp thiết nhất hiện tại là giải quyết vấn đề ăn uống sinh tồn.
Cô có mua máy gặt đập liên hợp thậm chí là máy bay Boeing 747 có giá trị cao và công nghệ phức tạp, cô cũng không dùng được và không có chỗ để bán.
Thôi. Lục Dao thở dài.
….
Ánh nắng chiếu vào mí mắt, Trương Tử Cường giống như chú thỏ bị giật mình nhảy dựng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.