Ta Cố Gắng Sinh Tồn Tại Mạt Thế, Vô Tình Trở Thành Thủ Lĩnh Một Phương
Chương 22:
Nam Hồ Cẩm Lí
06/06/2024
Nhìn khu rừng xung quanh, hắn ngơ ngác trong chốc lát, rất nhanh đã nhớ ra, mình bị Chủ thần chọn trúng, trở thành một trong chín mươi chín người chơi, sau đó vào hoang đảo này.
Lúc vào hắn mơ hồ nghe thấy một giọng nói bên tai nói gì đó về việc hắn ở đây để làm lãnh chúa hay một đống lời vớ vẩn gì đó nhưng lúc đó hắn quá sốc, không nghe rõ, đến khi hoàn hồn, chỉ nhớ đối phương còn nói đã biến hoang đảo này thành nơi rất an toàn rồi.
May mà Trương Tử Cường đã nắm bắt được chìa khóa chơi trò chơi này, chính là làm lãnh chúa.
Hơn nữa Trương Tử Cường còn thông minh nhìn thấu điểm yếu của Chủ thần, đối phương coi trọng những người chơi như bọn họ như vậy, còn cố ý biến hòn đảo thành nơi an toàn cho hắn, chắc chắn vì bọn họ có giá trị, mà những người chơi như bọn họ chính là chìa khóa, vì vậy Chủ thần rất sợ hắn chết.
Trương Tử Cường cười khùng khục trong lòng, Chủ thần ơi Chủ thần, mặc dù lão tử nhìn thấu ngài nhưng vì ngài có thể để lão tử làm lãnh chúa thống trị người khác, lão tử cũng sẽ làm tốt lãnh chúa này.
Nhưng sau khi Trương Tử Cường vui mừng xong thì phát hiện ra một hoang đảo đổ nát như vậy, ngay cả bóng ma cũng không có, hắn có thể làm lãnh chúa gì chứ? Ngay cả một thuộc hạ cũng không có.
Vì vậy, Trương Tử Cường đã dành cả một buổi chiều hôm qua để tìm kiếm những sinh vật khác để lấp đầy đội ngũ thuộc hạ của mình.
Trương Tử Cường nghĩ rất hay, nếu đây là một hoang đảo có bộ lạc người man rợ sinh sống thì những người man rợ này chắc chắn rất ngoan ngoãn và ngu ngốc, đến lúc đó hắn sẽ dùng kiến thức văn minh cao cấp của mình để làm thủ lĩnh bộ lạc; nếu đây là đảo huyền bí gì đó, trên đó có đủ loại yêu thú ma thú lớn, dù sao Chủ thần cũng nói đã tiêu diệt hết những sinh vật ăn thịt có tính công kích, những ma thú còn lại hẳn đều là loại ngoan ngoãn ngu ngốc, vì vậy hắn cũng không ngại thể hiện một chút khí phách bá vương của mình, lừa một nhóm ma thú làm đàn em chơi đùa.
Lúc vào hắn mơ hồ nghe thấy một giọng nói bên tai nói gì đó về việc hắn ở đây để làm lãnh chúa hay một đống lời vớ vẩn gì đó nhưng lúc đó hắn quá sốc, không nghe rõ, đến khi hoàn hồn, chỉ nhớ đối phương còn nói đã biến hoang đảo này thành nơi rất an toàn rồi.
May mà Trương Tử Cường đã nắm bắt được chìa khóa chơi trò chơi này, chính là làm lãnh chúa.
Hơn nữa Trương Tử Cường còn thông minh nhìn thấu điểm yếu của Chủ thần, đối phương coi trọng những người chơi như bọn họ như vậy, còn cố ý biến hòn đảo thành nơi an toàn cho hắn, chắc chắn vì bọn họ có giá trị, mà những người chơi như bọn họ chính là chìa khóa, vì vậy Chủ thần rất sợ hắn chết.
Trương Tử Cường cười khùng khục trong lòng, Chủ thần ơi Chủ thần, mặc dù lão tử nhìn thấu ngài nhưng vì ngài có thể để lão tử làm lãnh chúa thống trị người khác, lão tử cũng sẽ làm tốt lãnh chúa này.
Nhưng sau khi Trương Tử Cường vui mừng xong thì phát hiện ra một hoang đảo đổ nát như vậy, ngay cả bóng ma cũng không có, hắn có thể làm lãnh chúa gì chứ? Ngay cả một thuộc hạ cũng không có.
Vì vậy, Trương Tử Cường đã dành cả một buổi chiều hôm qua để tìm kiếm những sinh vật khác để lấp đầy đội ngũ thuộc hạ của mình.
Trương Tử Cường nghĩ rất hay, nếu đây là một hoang đảo có bộ lạc người man rợ sinh sống thì những người man rợ này chắc chắn rất ngoan ngoãn và ngu ngốc, đến lúc đó hắn sẽ dùng kiến thức văn minh cao cấp của mình để làm thủ lĩnh bộ lạc; nếu đây là đảo huyền bí gì đó, trên đó có đủ loại yêu thú ma thú lớn, dù sao Chủ thần cũng nói đã tiêu diệt hết những sinh vật ăn thịt có tính công kích, những ma thú còn lại hẳn đều là loại ngoan ngoãn ngu ngốc, vì vậy hắn cũng không ngại thể hiện một chút khí phách bá vương của mình, lừa một nhóm ma thú làm đàn em chơi đùa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.