Ta Cố Gắng Sinh Tồn Tại Mạt Thế, Vô Tình Trở Thành Thủ Lĩnh Một Phương
Chương 28:
Nam Hồ Cẩm Lí
10/06/2024
Hôm qua, Lục Dao chỉ tìm kiếm ở phía bên phải ven rừng hướng ra biển, cô đã phát hiện ra cây chuối ở đó, hôm nay cô quyết định sẽ xem xét cả bên trái.
Vì hiện tại đã tạm chọn đây là nơi định cư nên việc khám phá xung quanh một cách đơn giản là rất cần thiết.
Để tránh bị lạc, Lục Dao đi dọc theo bìa rừng về phía bên trái, không ngờ đi được khoảng hai trăm mét, cô đột nhiên nghe thấy một tiếng sột soạt kì lạ trong rừng.
Trong rừng có rất nhiều cây cối, tiếng gió thổi qua lá cây phát ra tiếng sột soạt là điều rất bình thường, tuy nhiên tiếng sột soạt mà Lục Dao nghe thấy lại có phần đặc biệt, đó là âm thanh của rất nhiều lá nhỏ tập trung lại với nhau, âm thanh này khiến cô liên tưởng đến...
Lục Dao đột nhiên tăng tốc bước chân hướng về phía phát ra âm thanh.
Đi thêm khoảng một trăm mét, những cây cối trước mặt Lục Dao đột nhiên trở nên thưa thớt và một rừng tre khổng lồ hiện ra trước mắt cô.
Lục Dao nhìn rừng tre trước mắt, ít nhất cũng rộng bằng một sân trường tiểu học, nhìn con dao vừa mới có trong tay, nhất thời không biết nên mừng vì vừa có dao hay mừng vì đã dễ dàng tìm thấy một loại cây quý như tre trên đảo hoang này.
Nhà văn ẩm thực nổi tiếng Tô Đông Pha đã nói rất hay, có thể không ăn thịt nhưng không thể không có tre.
Tre là một loại cây quý, không chỉ có thể làm nhiều loại vật liệu bằng thân tre, mà dưới đất còn có măng tre non, lá tre ngâm nước còn có thể lợi tiểu, hạ hỏa.
Lục Dao là một đứa trẻ lớn lên ở vùng nông thôn phía Nam, tuổi thơ của cô gắn liền với tre, không chỉ là măng đông, măng xuân trên bàn ăn, hay dưa chua làm từ măng, mà khi bị nóng trong, tiểu tiện vàng, ông nội cô sẽ nấu cho cô uống vài bát trà lá tre. Thời thơ ấu, ông nội cô dạy cô nghề đan tre cũng để cô giết thời gian.
Ở những nơi tre mọc khắp nơi, nghề đan tre là "cần câu cơm" của nhiều người. Thật tình cờ, ông nội của Lục Dao lại là một nghệ nhân và từ nhỏ Lục Dao đã theo ông nội học được một nghề thành thạo, dù là chẻ tre, bào nan hay đan lát, đều là những việc cô đã làm từ nhỏ, đã trở thành bản năng.
Vì hiện tại đã tạm chọn đây là nơi định cư nên việc khám phá xung quanh một cách đơn giản là rất cần thiết.
Để tránh bị lạc, Lục Dao đi dọc theo bìa rừng về phía bên trái, không ngờ đi được khoảng hai trăm mét, cô đột nhiên nghe thấy một tiếng sột soạt kì lạ trong rừng.
Trong rừng có rất nhiều cây cối, tiếng gió thổi qua lá cây phát ra tiếng sột soạt là điều rất bình thường, tuy nhiên tiếng sột soạt mà Lục Dao nghe thấy lại có phần đặc biệt, đó là âm thanh của rất nhiều lá nhỏ tập trung lại với nhau, âm thanh này khiến cô liên tưởng đến...
Lục Dao đột nhiên tăng tốc bước chân hướng về phía phát ra âm thanh.
Đi thêm khoảng một trăm mét, những cây cối trước mặt Lục Dao đột nhiên trở nên thưa thớt và một rừng tre khổng lồ hiện ra trước mắt cô.
Lục Dao nhìn rừng tre trước mắt, ít nhất cũng rộng bằng một sân trường tiểu học, nhìn con dao vừa mới có trong tay, nhất thời không biết nên mừng vì vừa có dao hay mừng vì đã dễ dàng tìm thấy một loại cây quý như tre trên đảo hoang này.
Nhà văn ẩm thực nổi tiếng Tô Đông Pha đã nói rất hay, có thể không ăn thịt nhưng không thể không có tre.
Tre là một loại cây quý, không chỉ có thể làm nhiều loại vật liệu bằng thân tre, mà dưới đất còn có măng tre non, lá tre ngâm nước còn có thể lợi tiểu, hạ hỏa.
Lục Dao là một đứa trẻ lớn lên ở vùng nông thôn phía Nam, tuổi thơ của cô gắn liền với tre, không chỉ là măng đông, măng xuân trên bàn ăn, hay dưa chua làm từ măng, mà khi bị nóng trong, tiểu tiện vàng, ông nội cô sẽ nấu cho cô uống vài bát trà lá tre. Thời thơ ấu, ông nội cô dạy cô nghề đan tre cũng để cô giết thời gian.
Ở những nơi tre mọc khắp nơi, nghề đan tre là "cần câu cơm" của nhiều người. Thật tình cờ, ông nội của Lục Dao lại là một nghệ nhân và từ nhỏ Lục Dao đã theo ông nội học được một nghề thành thạo, dù là chẻ tre, bào nan hay đan lát, đều là những việc cô đã làm từ nhỏ, đã trở thành bản năng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.