Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 38: Tương Kế Tựu Kế 4
Bộ Nguyệt Phất Thường
04/06/2023
Trong gia đình giàu có, địa vị của nhũ mẫu dường như bằng nửa chủ tử, nơi nào cần làm việc nặng?
“Không chỉ có Tĩnh Nương phải làm, ngay cả ta cũng phải làm, nếu không Quản sự sẽ không cho ăn, bụng phải nhịn đói. Đến khi ta được tám chín tuổi đã bắt đầu làm việc rồi, nhưng Tĩnh Nương đau lòng cho ta, mỗi lần chỉ cho ta làm chút việc đơn giản.”
Nghe nói thế, lão phu nhân dùng một tay kéo Thẩm Thanh Hi đến trước người mình. Lần đầu tiên khi bà cầm tay Thẩm Thanh Hi đã cảm thấy tay nàng có hơi thô ráp, bây giờ tinh tế quan sát, quả nhiên có vài vết chai.
Lão phu nhân nhất thời nổi giận: “Những điêu nô này! Thật là đáng hận!”
Thấy lão phu nhân tức giận, Thẩm Thanh Hi ôn nhu nở nụ cười: “Tổ mẫu đừng tức giận, đó đều là chuyện đã qua, cháu gái bây giờ không phải là rất tốt sao? Có Tổ mẫu thương yêu chiếu cố là cháu đã cảm thấy thỏa mãn rồi.”
Lão phu nhân thở dài nặng nề: “Cháu ấy, tính tình này của cháu... Hi nhi, lần trước ta đã nói với cháu, cháu là Đại tỷ thì phải bày ra khí thế của Đại tỷ. Mọi thứ nên là của mình thì phải cạnh tranh đoạt lấy, cháu không tranh đoạt không lập uy, người khác sẽ coi cháu là người dễ bắt nạt. Tổ mẫu đã lớn tuổi, không biết có thể che chở cháu mấy năm nữa đây.”
Lão phu nhân xuất thân từ danh môn vọng tộc, đương nhiên biết trong các gia tộc lớn sẽ có những âm mưu gì, bà nói như thế chính là đối xử với Thẩm Thanh Hi rất thật tâm, Thẩm Thanh Hi có vài phần xúc động nói: “Ý của Tổ mẫu Hi nhi đã hiểu, Tổ mẫu yên tâm đi. Thân thể Tổ mẫu vẫn rất khỏe mạnh, tuyệt đối không nên nói những lời như vậy, Hi nhi còn muốn cho Tổ mẫu hưởng phúc mà.”
Thấy vẻ mặt của Thẩm Thanh Hi vẫn dịu dàng hòa nhã, lão phu nhân thở dài: “Chỉ sợ cháu vẫn chưa biết ý của ta.”
Thẩm Thanh Hi cười: “Tổ mẫu, Hi nhi biết, trong phủ này có rất nhiều người không thích cháu, kể cả là chủ tử hay hạ nhân thì người có bụng dạ khó lường cũng không phải là ít. Tổ mẫu yên tâm, mặc dù Hi nhi ở Lạc Châu nhiều năm, nhưng vẫn có thể phân biệt đúng sai phải trái, cũng biết ai đối xử tốt với Hi nhi. Hi nhi không chỉ sẽ có chỗ đứng trong phủ mà còn phải bảo vệ Tổ mẫu nữa.”
Phân biệt đúng sai? Bảo vệ Tổ mẫu?
Lão phu nhân nghe Thẩm Thanh Hi nói vậy luôn cảm thấy trong lời nói đó có hàm ý khác, nhưng con ngươi của Thẩm Thanh Hi lại rất trong trẻo, nhất thời bà tìm không ra điều gì trong đó nên cũng không hỏi nhiều.
Đợi đến khi Thẩm Thanh Hi rời đi Chỉ Thủy Cư, lão phu nhân mới nghi ngờ hỏi: “Ngươi có cảm thấy lời nói của Hi nhi có thâm ý khác không?
Hứa ma ma nói: “Lão phu nhân nói đến chuyện vừa rồi Đại tiểu thư nói làm rõ phải trái?”
Lão phu nhân gật đầu, Hứa ma ma nhân tiện nói: “Chẳng lẽ...là có người ở bên tai Đại tiểu thư nói linh tinh điều gì?”
Lão phu nhân gật đầu: “Quả thực là có khả năng này, chỉ là hài tử này không nói, ta cũng không có cách nào biết.”
Hứa ma ma cười: “Lão phu nhân hãy tin tưởng Đại tiểu thư. Hiện tại bệnh của Đại tiểu thư đã khỏi hơn phân nửa nhưng cũng khác hoàn toàn so với lúc nàng gầy không ra hình người khi mới trở về. Nô tỳ thấy Đại tiểu thư đã có vài phần phong thái dáng vẻ của phu nhân trước đây. Tuy nhìn Đại tiểu thư ôn nhu uyển chuyển hàm xúc, nhưng nô tỳ có thể nhìn ra tinh thần của nàng rất cứng cỏi thông minh, một chút việc nhỏ đó Đại tiểu thư sẽ xử lý tốt.”
Hứa ma ma nói xong, trong đầu không biết làm sao lại hiện lên một màn Xuân Mai quỳ gối cầu xin Thẩm Thanh Hi, nhưng mà bà cũng không biết Xuân Mai nói gì nên cũng không đề cập đến chuyện này.
Lão phu nhân thuận tiện nói: “Ngươi nói cũng có đạo lý, đứa nhỏ này chịu khổ lớn lên tự nhiên không thể so mấy đứa được chiều chuộng kia, chính là tâm tư có chút đơn thuần, đây là chỗ tốt cũng là chỗ không tốt. Trước hãy chờ xem, có vài đạo lý về sau Hi nhi sẽ chậm rãi hiểu được, ngươi cũng chú ý Vi Lan Cư nhiều vào. Nếu bản thân Hi nhi gặp chỗ khó không giải quyết được, ta sẽ giúp nó một chút.”
Hứa ma ma vội vàng cười đồng ý.
“Không chỉ có Tĩnh Nương phải làm, ngay cả ta cũng phải làm, nếu không Quản sự sẽ không cho ăn, bụng phải nhịn đói. Đến khi ta được tám chín tuổi đã bắt đầu làm việc rồi, nhưng Tĩnh Nương đau lòng cho ta, mỗi lần chỉ cho ta làm chút việc đơn giản.”
Nghe nói thế, lão phu nhân dùng một tay kéo Thẩm Thanh Hi đến trước người mình. Lần đầu tiên khi bà cầm tay Thẩm Thanh Hi đã cảm thấy tay nàng có hơi thô ráp, bây giờ tinh tế quan sát, quả nhiên có vài vết chai.
Lão phu nhân nhất thời nổi giận: “Những điêu nô này! Thật là đáng hận!”
Thấy lão phu nhân tức giận, Thẩm Thanh Hi ôn nhu nở nụ cười: “Tổ mẫu đừng tức giận, đó đều là chuyện đã qua, cháu gái bây giờ không phải là rất tốt sao? Có Tổ mẫu thương yêu chiếu cố là cháu đã cảm thấy thỏa mãn rồi.”
Lão phu nhân thở dài nặng nề: “Cháu ấy, tính tình này của cháu... Hi nhi, lần trước ta đã nói với cháu, cháu là Đại tỷ thì phải bày ra khí thế của Đại tỷ. Mọi thứ nên là của mình thì phải cạnh tranh đoạt lấy, cháu không tranh đoạt không lập uy, người khác sẽ coi cháu là người dễ bắt nạt. Tổ mẫu đã lớn tuổi, không biết có thể che chở cháu mấy năm nữa đây.”
Lão phu nhân xuất thân từ danh môn vọng tộc, đương nhiên biết trong các gia tộc lớn sẽ có những âm mưu gì, bà nói như thế chính là đối xử với Thẩm Thanh Hi rất thật tâm, Thẩm Thanh Hi có vài phần xúc động nói: “Ý của Tổ mẫu Hi nhi đã hiểu, Tổ mẫu yên tâm đi. Thân thể Tổ mẫu vẫn rất khỏe mạnh, tuyệt đối không nên nói những lời như vậy, Hi nhi còn muốn cho Tổ mẫu hưởng phúc mà.”
Thấy vẻ mặt của Thẩm Thanh Hi vẫn dịu dàng hòa nhã, lão phu nhân thở dài: “Chỉ sợ cháu vẫn chưa biết ý của ta.”
Thẩm Thanh Hi cười: “Tổ mẫu, Hi nhi biết, trong phủ này có rất nhiều người không thích cháu, kể cả là chủ tử hay hạ nhân thì người có bụng dạ khó lường cũng không phải là ít. Tổ mẫu yên tâm, mặc dù Hi nhi ở Lạc Châu nhiều năm, nhưng vẫn có thể phân biệt đúng sai phải trái, cũng biết ai đối xử tốt với Hi nhi. Hi nhi không chỉ sẽ có chỗ đứng trong phủ mà còn phải bảo vệ Tổ mẫu nữa.”
Phân biệt đúng sai? Bảo vệ Tổ mẫu?
Lão phu nhân nghe Thẩm Thanh Hi nói vậy luôn cảm thấy trong lời nói đó có hàm ý khác, nhưng con ngươi của Thẩm Thanh Hi lại rất trong trẻo, nhất thời bà tìm không ra điều gì trong đó nên cũng không hỏi nhiều.
Đợi đến khi Thẩm Thanh Hi rời đi Chỉ Thủy Cư, lão phu nhân mới nghi ngờ hỏi: “Ngươi có cảm thấy lời nói của Hi nhi có thâm ý khác không?
Hứa ma ma nói: “Lão phu nhân nói đến chuyện vừa rồi Đại tiểu thư nói làm rõ phải trái?”
Lão phu nhân gật đầu, Hứa ma ma nhân tiện nói: “Chẳng lẽ...là có người ở bên tai Đại tiểu thư nói linh tinh điều gì?”
Lão phu nhân gật đầu: “Quả thực là có khả năng này, chỉ là hài tử này không nói, ta cũng không có cách nào biết.”
Hứa ma ma cười: “Lão phu nhân hãy tin tưởng Đại tiểu thư. Hiện tại bệnh của Đại tiểu thư đã khỏi hơn phân nửa nhưng cũng khác hoàn toàn so với lúc nàng gầy không ra hình người khi mới trở về. Nô tỳ thấy Đại tiểu thư đã có vài phần phong thái dáng vẻ của phu nhân trước đây. Tuy nhìn Đại tiểu thư ôn nhu uyển chuyển hàm xúc, nhưng nô tỳ có thể nhìn ra tinh thần của nàng rất cứng cỏi thông minh, một chút việc nhỏ đó Đại tiểu thư sẽ xử lý tốt.”
Hứa ma ma nói xong, trong đầu không biết làm sao lại hiện lên một màn Xuân Mai quỳ gối cầu xin Thẩm Thanh Hi, nhưng mà bà cũng không biết Xuân Mai nói gì nên cũng không đề cập đến chuyện này.
Lão phu nhân thuận tiện nói: “Ngươi nói cũng có đạo lý, đứa nhỏ này chịu khổ lớn lên tự nhiên không thể so mấy đứa được chiều chuộng kia, chính là tâm tư có chút đơn thuần, đây là chỗ tốt cũng là chỗ không tốt. Trước hãy chờ xem, có vài đạo lý về sau Hi nhi sẽ chậm rãi hiểu được, ngươi cũng chú ý Vi Lan Cư nhiều vào. Nếu bản thân Hi nhi gặp chỗ khó không giải quyết được, ta sẽ giúp nó một chút.”
Hứa ma ma vội vàng cười đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.