Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ
Chương 28:
Duy Khách
05/04/2021
Sau khi hai người trong đám cướp bắt cóc Tô Địch sa lưới, gần như không cần phải thẩm vấn, bọn họ đã tự mình khai báo toàn bộ đầu đuôi câu chuyện. Tổng cộng có bốn người tham gia vào bắt cóc Tô Địch, một người là là trợ lý bên cạnh Tô Địch cũng chính là Tam tử trong miệng Đại béo, Lão tứ. Tam tử đi theo Tô Địch mấy tháng, nắm được hướng đi của Tô Định, cũng là người cho thuốc mê vào nước uống của Tô Địch.
Tam tử thấy sự việc bại lộ, đã lái xe chạy trốn suốt đêm, bị cảnh sát ở đường cao tốc chặn lại.
Còn một người nữa là Lão nhị. Ban đầu là ba người bọn họ đem Tô Địch lên trên núi, chỉ là cảnh sát cũng không biết rõ ràng hành tung của lão, nghe nói đám người bọn họ ở trên núi gặp quỷ vì thế tách ra chạy, bọn họ cũng không biết Lão nhị hiện tại ở nơi nào
Cảnh sát lập tức cho người lên núi tìm kiếm, rốt cuộc sau một lúc lâu thì tìm được Lão nhị bị vùi lấp dưới tuyết ở một tàng cây. Anh ta đã chết rồi, thân thể và máu đều khô lại, dáng người chết cực kỳ khó coi, khắp nơi đều là máu, gương mặt bị đông cứng lại, khuôn mặt vặn vẹo, hai mắt trợn tròn, có thể nhìn ra được trước khi chết anh ta vô cùng sợ hãi thế nào.
Tuy rằng không biết hắn ta đã phải trải qua những gì nhưng nhất định đã chịu kinh hãi rất lớn.
Cảnh sát phong tỏa hiện trường, loại bỏ khả năng anh ta bị giết hại, bởi vì hiện trường không có vết tích có người đến gần, Lão nhị giống như bị sốc vì mất máu quá nhiều, không có ai cứu, chết cứng trong núi.
Vụ án bắt cóc chấn động toàn quốc chỉ qua 24h, kẻ thì bị bắt, kẻ thì chết, kinh hiểm kết thúc.
Tuy rằng tìm được người rồi, vụ án cũng phá được rồi, hẳn nên vui vẻ, thế nhưng cảnh sát phụ trách vụ án này không vui vẻ một chút nào. Bởi vì muốn trốn tránh trách nhiệm, Lão tứ và Đại béo giả vờ nổi điên, luôn nói có quỷ, nói bọn họ tận mắt nhìn thấy ma nữ móc mắt của mình, để trên cán chổi hai hốc mắt trên mặt chảy máu, còn nói nữ quỷ đó đó lợi hại như thế nào trên lưng cõng ma nữ, ma nữ cõng Tô Địch, một đường bước đi như bay. Nữ quỷ đó nhất định sẽ tìm bọn họ báo thù, còn nói Lão nhị chết một cách kỳ lạ, nhất định là bị mấy con quỷ này giết chết.
Lời này chỉ có thể lừa được quỷ thôi, hiểu không?
Bọn họ cho rằng giả điên thì không phải chịu trách nhiệm sao?
Nhưng Giang Thiên và Triệu Hải Thành ngược lại hơi có linh cảm, bởi vì bọn họ đã trải qua, cũng thấy tận mắt. Nhớ tới ký ức đêm đó, cả người không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Nhưng những việc này để nói sau.
Tô Địch mê man cả đêm, ngày thứ 2 tỉnh lại
Lúc Tô Địch tỉnh dậy, anh không thể tin được là mình đang ở trong bệnh viện, anh nhìn cha mẹ đứng ở đầu giường vui quá mà khóc òa lên, bên cạnh còn có trợ lý và mấy người bạn tốt của anh, ánh mặt trời chói chang, bức tranh này thật đẹp, anh dường như không dám tin những gì trước mắt là sự thật.
"Con chưa chết sao?"
"Chết cái gì mà chết." Mẹ anh thở hổn hển vỗ vai con trai ngốc của mình:"Con đã trở về bình an, may mà gặp được cô Cố tốt bụng, bắt được bọn người bắt cóc con, còn đưa con đến bệnh viện. Con không biết đâu, bác sĩ nói chỉ đến chậm một chút nữa thôi, không chết thì cũng trở thành người ngốc rồi. Thật sự phải cám ơn trời đất, Bồ Tát phù hộ.
Ba anh nói:"Con đã không sao rồi, kẻ bắt cóc cũng đã bị bắt, yên tâm đi."
Trợ lý ở bên cạnh cũng nói:"Chắc đang sợ hãi lắm, còn tưởng mình vẫn đang nằm mơ."
Bạn tốt nói:"Cháu cũng thấy thế, nhìn Tô Địch ngốc như vậy, cháu lại muốn chụp một bức ảnh."
Những âm thanh thân thiết quen thuộc này cuối cùng cũng giúp Tô Địch xác nhận là anh đã đươc cứu, anh đã trở lại.
Trong nhất thời anh kích động đến mức đỏ cả mặt, còn tưởng mình chết chắc rồi, không nghĩ đến mình còn có thể sóng sót trở về, còn phải chân thành cám ơn cô gái họ Cố kia, chuyện hôm qua thực sự là chuyện kinh khủng nhất mà hơn nửa đời này anh phải trải qua, không chỉ bị bắt cóc mà còn gặp phải quỷ.
Bây giờ anh nghĩ lại tất cả những việc hôm qua, vẫn cảm thấy đáng sợ, lạnh run người.
Mấy ngời bác sĩ và y tá đi vào, khám sơ qua cho Tô Địch, cuối cùng nói tạm thời anh không có gì đáng ngại, nhưng cần phải nghỉ ngơi, viêm phổi và tổn thương do bị lạnh đều không thể coi thường, cần tĩnh dưỡng một thời gian.
Cha mẹ nhà họ Tô tự nhiên là đồng ý hai tay, quản lý cũng khẳng định không bắt Tô Địch ra ngoài làm việc. Chuyện Tô Địch bị bắt cóc ầm ĩ lớn như vậy, bắt anh lập tức đi ra ngoài làm việc, fans sẽ lật trời.
Y tá đứng sau bác sĩ không nhịn được nhìn Tô Địch nhiều vài lần. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy người thật, Tô Địch ở trên tivi hóa trang rất rực rỡ đẹp trai, thế nhưng không nghĩ tới Tô Địch bị bệnh cũng đẹp trai như vậy, tuy sắc mặt tái nhợt, môi khô nứt, dáng vẻ bệnh tật triền miên, anh chàng đẹp trai rực rỡ như ánh Mặt Trời biến thành người đẹp ốm yếu, khiến cô không nhịn được chăm chú nhìn thêm.
Bác sĩ và y tá không ở lại bao lâu, nhìn qua Tô Địch rồi rời phòng bệnh.
Tô Địch mệt mỏi nhấc mi mắt hỏi cha mình:" Cha, cô Cố là ai? Là cô ấy đã cứu con?"
Cha Tô nói:" Cha cũng chưa gặp cô Cố, vốn muốn đi cảm ơn cô ấy nhưng không nghĩ cô ấy đi không tạm biệt. Nhưng cũng không sao, cảnh sát nói có địa chỉ, mấy ngày nữa cha đi tìm, tự mình nói cảm ơn"
Tô Địch nói:" Chờ con khá một chút có thể xuất viện. Chúng ta cùng đi đi. Cô ấy đã cứu con, con hẳn nên tự mình đi nói cảm ơn"
Mẹ Tôi nói bà cũng muốn đi, cô Cố này thật sự là người tốt. Thế nhưng bà muốn đi tìm đạo sĩ kia trước, đạo sĩ kia nói con trai của bà có đại họa là mệnh phải chết, không nghĩ tới thật sự ứng nghiệm, bà muốn đi tìm xem ông ta có thể hóa giải kiếp nạn này không.
Tô Địch có chút mất tập trung, trong lòng thầm nghĩ chuyện xảy ra tối hôm qua. Ban đầu ba tên cướp bị dọa chạy, anh tưởng rằng mình được cứu, sau đó mới phản ứng được hóa ra cứu anh ta không phải người mà là quỷ. Lúc đó hai tên cướp cũng ở đây, bọn họ quỳ xuống đất xin tha, anh ta vẫn còn nhớ dáng vẻ họ. Sau khi ngất đi, anh tưởng chính mình đã chết chắc rồi. Thậm chí khi tỉnh lại anh cũng tưởng mình đang nằm mơ. Nhưng bây giờ anh khỏe mạnh, hai tên cướp cũng bị bắt vào cục cảnh sát, bọn họ tại sao chưa chết? Mấy con quỷ này không giết bọn hắn? Tình huống này có chút không đúng, không giống như anh ta nghĩ. Anh nghĩ về việc này mấy lần, cuối cùng cảm thấy có thể là mình hiểu lầm cái gì. Nếu như những con quỷ kia muốn giết anh ta, tại sao lại cởi trói cho anh? Tại sao phải cõng anh ta xuống núi? Hình như ngoại trừ diện mạo hơi đáng sợ, mấy con quỷ này cũng không làm tổn thương bất kỳ ai, kể cả hai tên cướp không phải cũng vẫn khỏe mạnh sao? Vừa nghĩ như thế Tô Địch cảnh sát bớt sợ sệt đi nhiều. Người có người xấu, quỷ có quỷ tốt, người xấu so với quỷ đáng sợ hơn nhiều.
Gần đây nhà ma của công viên trò chơi rất nổi tiếng. Các du khách nghe tiếng mà đến đến, bọn họ phần lớn là xem livestream của Mã Áo, thấy kỳ lạ, một truyền mười, mười truyền trăm, danh tiếng nhà ma liền truyền ra ngoài. Càng ngày càng nhiều người muốn đến trải nghiệm một chút nhà ma này có đáng sợ như trong truyền thuyết. Khách bắt đầu tăng lên, quản lý nhà ma cười không ngậm mồm được. Bởi vì số lượng vào nhà ma nhiều kéo theo số lượng người đến công viên trò chơi cũng cao không ít. Hiếm khi thấy anh ta được khen ngợi trước mặt cấp trên, ưỡn ngực làm người. Vì thế anh ta cho Cố Phi Âm kết thúc thời gian thử việc, chính thức nâng lên làm nhân viên chính thức, giữ người lại. Dù sao nhân viên tốt như vậy thế gian hiếm có, bỏ qua người này thì khó mà tìm được người khác. Nghĩ như vậy, anh ta liền vội vàng chuẩn bị xong hợp đồng công việc, sau đó tìm Cố Phi Âm nói chuyện. Cố Phi Âm không biết bởi vì cô quá giỏi giang, được lãnh đạo vô cùng xem trọng, muốn đưa cô trở thành nhân viên chính thức. Nếu như biết cô nhất định vui vẻ tự mua cho mình một cốc trà sữa.
Cô vẫn đang làm hết nhiệm vụ của mình, nằm trong quan tài chăm sóc mỗi một vị khách đến. Công việc này rất tốt, đặc biệt là khi cô vừa bị què một chân. Nằm thuận tiện nghe ma nữ áo đỏ buôn chuyện, có người nhấc quan tài thì mở mắt ra liếc, không cần vẻ mặt gì, khách đến phản ứng đều cực kỳ kịch liệt, chứng minh thành tích công việc của cô vô cùng tốt, tháng này có thể thoải mái ung dung, quả nhiên yên phận làm việc mới là con đường kiếm tiền đúng đắn.
Nữ quỷ áo đỏ ngồi im ở đầu kia tức giận tận trời nói:" Tam tử kia thật sự không phải người, làm trợ lý Tô Địch, lại cùng người ngoài bắt cóc Tô Địch, hiện tại bị bắt vào tù mấy năm, trong ngục giam quỷ quái cũng không ít, lúc đó để ta đi nói chuyện một chút, khiến hắn ở trong ngục trải qua mấy năm không thoải mái, cho hắn biết kết cục của sự phản bội!"
Nữ quỷ áo đỏ không phải fans của Tô Địch, chỉ đơn giản là cô ghét bị phản bội, Tam tử phản bội Tô Địch, suýt nữa còn hại người mất mạng, người có chút lương tâm đều sẽ không làm như vậy.
Tam tử khiến cô nghĩ tới Triệu Hưng cô toàn tâm toàn ý tin tưởng yêu thương Triệu Hưng, quay đầu lại phát hiện ra tình yêu, gia đình mà cô coi trọng cũng chỉ là một sự tính toán, chồng cô chỉ toàn tâm toàn ý nghĩ đến tiền và quyền. Cô mang thai chín tháng, thời kỳ thai nghén vốn sĩ có chút ấm ức, sau đó thì bị bệnh trầm cảm. Rốt cuộc không vượt qua được, cô nhảy lầu tự sát.
Nữ quỷ áo đỏ hận nhất là phản bội, cũng may Tô Địch là người tốt được phù hộ, có người cứu giúp, nếu không thật sự tiện nghi cho hai tên bắt cóc kia.
Cố Phi Âm suy nghĩ một chút, tiếc nuối nói:" Nhắc đến trước kia tôi cũng cứu một người trong núi. Anh ta bị trói ở trong phòng, lúc vào phòng tôi mới phát hiện ra, anh ta sắp chết vì bệnh rồi"
Nữ quỷ áo đỏ ngẩn ra:" Không phải chứ, trùng hợp vậy? Lúc nào?"
"Lúc tôi vào núi chặt cây làm quan tài, buổi tối hôm ấy ở trong núi gặp được ba người đàn ông trói một người ở trong phòng, nên tôi thuận tiện cứu người"
"Cô biết ba người đàn ông ấy tên là gì không?" "Tên gì? Đại béo, Lão tứ, tên này cũng rất lạ"
Vãi!" Nữ quỷ áo đỏ nhào lên, dùng con mắt chảy máu trừng Cố Phi Âm "Thật sao? Không ngờ vận may của cô lại tốt như vậy?"
Máu sắp chảy xuống mặt, Cố Phi Âm vỗ vai nữ quỷ áo đỏ sang bên kia:" Đương nhiên là thật rồi, tôi nhớ rất rõ mà."
Nữ quỷ áo đỏ ôm đầu, mấy cái tên này không phải là tên bọn cướp bắt cóc Tô Địch sao? Cô thật hối hận, sớm biết vậy cô phải lên núi giúp Cố Phi Âm làm quan tài. Cố Phi Âm cũng kinh ngạc, nữ quỷ áo đỏ phản ứng như vậy làm gì? Đây cũng không phải việc đại sự gì. " Sao vậy, lẽ nào bọn họ vượt ngục rồi?"
Chỉ nghe nữ quỷ áo đỏ uể oải nói:" Không, bọn họ mà vượt ngục thì cũng sẽ bị đám fans của Tô Địch đánh một trận trói lại mang về. Tôi chỉ là không nghĩ tới vận may của cô tốt như vậy, làm cái quan tài cũng có thể gặp được Tô Địch. Nếu lúc đó tôi ở đấy, tôi nhất định sẽ đánh cho bọn cướp kia đến mẹ cũng không nhận ra.”
Cố Phi Âm: “ Tô Địch?”
Cô không biết sao, người cô cứu là Tô Địch. Bởi vì người thiết kế bắt cóc anh ta là Lão tứ, Đại béo, Lão nhị và trợ lý của Tô Địch, Tam tử
Năm nghìn vạn?!!
Các du khách chỉ cảm thấy trong nhà ma đột nhiên lạnh xuống 10 độ, ôm thật chặt chính mình sưởi ấm, những người nhát gan đã khóc lóc đi ra, cảm thấy bầu không khí của nhà ma này cũng làm quá giống rồi đấy. Sau mấy ngày, người đi nhà ma chơi cảm thấy chỗ khí lạnh này về nhà đều ác mộng mấy ngày, rất khổ.
Livestream "Mã Áo nhát gan" vẫn ồn ào như cũ, nhưng sự ồm ào này không giống trước kia.
"Các anh em, tôi đã đi qua nhà ma kia rồi. Ôi mẹ nó, tôi thấy quan tài kia thật đáng sợ, tôi cũng không dám nhấc, là bạn trai tôi nhấc lên liếc mắt nhìn, tôi không dám nhìn. Hiện tại bạn trai tôi mấy ngày mơ ác mộng khóc huhu. Ngày mai chúng tôi chuẩn bị đi miếu thắp hương"
"Tôi cũng mơ ác mộng, sau khi trở lại vẫn luôn mơ ác mộng, khiến cho tôi sợ phát khóc khiến cho mấy ngày nay buổi tối tôi không dám ngủ huhu.
"Kỳ lạ như vậy? Không phải chỉ là cái nhà ma thôi sao?"
"Không, tuyệt đối không đơn giản là một cái nhà ma. Bên trong âm khí âm u. Emmm...thực không dám giấu diếm, quan tài này tôi đều không dám tới gần luôn cảm giác bên trong thật sự là một con quỷ, đặc biệt đáng sợ"
"Tôi cũng có cảm giác này ở trong đó âm khí rất nặng, nếu không phải là là không có tiền tôi đã muốn mời đạo sĩ bắt quỷ"
Mọi người dồn dập bình luận về kinh nghiệm đi nhà ma, đương nhiên đều là khóc huhu thảm thiết, hiển nhiên bị dọa phát sợ. Vào lúc này có một bình luận đột nhiên nói:" Nếu nhà ma đáng sợ như vậy, chúng ta bảo Tiểu Mã Ca tới khiêu chiến lần thứ ba đi"
Mã Áo đang rình coi bình luận:" ..."
Không bao giờ, đời này hắn sẽ không đến đó nữa.
Mã Áo coi như không nhìn thấy bình luận này, tắt livestream đi. Đừng nói nữa, hiện tại anh ta còn đang nhớ tới hai lần đi nhà ma kia, cảm thấy cực kỳ đáng sợ , buổi tối đi đường đều cảm giác có sáu con mắt đang nhìn mình, đến nay hắn cũng không dám tắt đèn đi ngủ, càng không dám ra đường vào ban đêm.
Nhưng việc này anh ta có thể quyết định sao? Đương nhiên không thể. Anh ta đang chuẩn bị tắm rửa đi ngủ, đột nhiên quản lý gọi điện tới nói có một show muốn mời anh đi tham gia.
Mão Áo biết mình có bao nhiêu cân nặng. Coi như bởi vì liên tục hai lần thu hút một đám fan, vẫn xa không đến mức độ được tham gia show. Huống hồ chương trình tạp kỹ này rất hot người chủ trì và khách mời đều là nghệ sĩ nổi tiếng không có lý do gì mời anh ta.
Nhân tiện nói:" Tại sao sẽ mời tôi?"
"Bởi vì vì chủ đề chính là công viên trò chơi. Gần đây nhà ma lại đặc biệt hot, khoảng thời gian trước không phải cậu đi công viên trò chơi thành phố A sao? Lần này hiện trường quay phim ở ngay công viên trò chơi thành phố A, tổ tiết mục liền tìm đến tôi mời cậu tham gia. Tôi nhận cho cậu rồi. Cậu chuẩn bị một chút"
Mã Áo :.....
"Đi không? "
"Đi, nhất định phải đi. Cơ hội nổi tiếng tốt như vậy làm sao có thể buông tha"
Tam tử thấy sự việc bại lộ, đã lái xe chạy trốn suốt đêm, bị cảnh sát ở đường cao tốc chặn lại.
Còn một người nữa là Lão nhị. Ban đầu là ba người bọn họ đem Tô Địch lên trên núi, chỉ là cảnh sát cũng không biết rõ ràng hành tung của lão, nghe nói đám người bọn họ ở trên núi gặp quỷ vì thế tách ra chạy, bọn họ cũng không biết Lão nhị hiện tại ở nơi nào
Cảnh sát lập tức cho người lên núi tìm kiếm, rốt cuộc sau một lúc lâu thì tìm được Lão nhị bị vùi lấp dưới tuyết ở một tàng cây. Anh ta đã chết rồi, thân thể và máu đều khô lại, dáng người chết cực kỳ khó coi, khắp nơi đều là máu, gương mặt bị đông cứng lại, khuôn mặt vặn vẹo, hai mắt trợn tròn, có thể nhìn ra được trước khi chết anh ta vô cùng sợ hãi thế nào.
Tuy rằng không biết hắn ta đã phải trải qua những gì nhưng nhất định đã chịu kinh hãi rất lớn.
Cảnh sát phong tỏa hiện trường, loại bỏ khả năng anh ta bị giết hại, bởi vì hiện trường không có vết tích có người đến gần, Lão nhị giống như bị sốc vì mất máu quá nhiều, không có ai cứu, chết cứng trong núi.
Vụ án bắt cóc chấn động toàn quốc chỉ qua 24h, kẻ thì bị bắt, kẻ thì chết, kinh hiểm kết thúc.
Tuy rằng tìm được người rồi, vụ án cũng phá được rồi, hẳn nên vui vẻ, thế nhưng cảnh sát phụ trách vụ án này không vui vẻ một chút nào. Bởi vì muốn trốn tránh trách nhiệm, Lão tứ và Đại béo giả vờ nổi điên, luôn nói có quỷ, nói bọn họ tận mắt nhìn thấy ma nữ móc mắt của mình, để trên cán chổi hai hốc mắt trên mặt chảy máu, còn nói nữ quỷ đó đó lợi hại như thế nào trên lưng cõng ma nữ, ma nữ cõng Tô Địch, một đường bước đi như bay. Nữ quỷ đó nhất định sẽ tìm bọn họ báo thù, còn nói Lão nhị chết một cách kỳ lạ, nhất định là bị mấy con quỷ này giết chết.
Lời này chỉ có thể lừa được quỷ thôi, hiểu không?
Bọn họ cho rằng giả điên thì không phải chịu trách nhiệm sao?
Nhưng Giang Thiên và Triệu Hải Thành ngược lại hơi có linh cảm, bởi vì bọn họ đã trải qua, cũng thấy tận mắt. Nhớ tới ký ức đêm đó, cả người không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Nhưng những việc này để nói sau.
Tô Địch mê man cả đêm, ngày thứ 2 tỉnh lại
Lúc Tô Địch tỉnh dậy, anh không thể tin được là mình đang ở trong bệnh viện, anh nhìn cha mẹ đứng ở đầu giường vui quá mà khóc òa lên, bên cạnh còn có trợ lý và mấy người bạn tốt của anh, ánh mặt trời chói chang, bức tranh này thật đẹp, anh dường như không dám tin những gì trước mắt là sự thật.
"Con chưa chết sao?"
"Chết cái gì mà chết." Mẹ anh thở hổn hển vỗ vai con trai ngốc của mình:"Con đã trở về bình an, may mà gặp được cô Cố tốt bụng, bắt được bọn người bắt cóc con, còn đưa con đến bệnh viện. Con không biết đâu, bác sĩ nói chỉ đến chậm một chút nữa thôi, không chết thì cũng trở thành người ngốc rồi. Thật sự phải cám ơn trời đất, Bồ Tát phù hộ.
Ba anh nói:"Con đã không sao rồi, kẻ bắt cóc cũng đã bị bắt, yên tâm đi."
Trợ lý ở bên cạnh cũng nói:"Chắc đang sợ hãi lắm, còn tưởng mình vẫn đang nằm mơ."
Bạn tốt nói:"Cháu cũng thấy thế, nhìn Tô Địch ngốc như vậy, cháu lại muốn chụp một bức ảnh."
Những âm thanh thân thiết quen thuộc này cuối cùng cũng giúp Tô Địch xác nhận là anh đã đươc cứu, anh đã trở lại.
Trong nhất thời anh kích động đến mức đỏ cả mặt, còn tưởng mình chết chắc rồi, không nghĩ đến mình còn có thể sóng sót trở về, còn phải chân thành cám ơn cô gái họ Cố kia, chuyện hôm qua thực sự là chuyện kinh khủng nhất mà hơn nửa đời này anh phải trải qua, không chỉ bị bắt cóc mà còn gặp phải quỷ.
Bây giờ anh nghĩ lại tất cả những việc hôm qua, vẫn cảm thấy đáng sợ, lạnh run người.
Mấy ngời bác sĩ và y tá đi vào, khám sơ qua cho Tô Địch, cuối cùng nói tạm thời anh không có gì đáng ngại, nhưng cần phải nghỉ ngơi, viêm phổi và tổn thương do bị lạnh đều không thể coi thường, cần tĩnh dưỡng một thời gian.
Cha mẹ nhà họ Tô tự nhiên là đồng ý hai tay, quản lý cũng khẳng định không bắt Tô Địch ra ngoài làm việc. Chuyện Tô Địch bị bắt cóc ầm ĩ lớn như vậy, bắt anh lập tức đi ra ngoài làm việc, fans sẽ lật trời.
Y tá đứng sau bác sĩ không nhịn được nhìn Tô Địch nhiều vài lần. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy người thật, Tô Địch ở trên tivi hóa trang rất rực rỡ đẹp trai, thế nhưng không nghĩ tới Tô Địch bị bệnh cũng đẹp trai như vậy, tuy sắc mặt tái nhợt, môi khô nứt, dáng vẻ bệnh tật triền miên, anh chàng đẹp trai rực rỡ như ánh Mặt Trời biến thành người đẹp ốm yếu, khiến cô không nhịn được chăm chú nhìn thêm.
Bác sĩ và y tá không ở lại bao lâu, nhìn qua Tô Địch rồi rời phòng bệnh.
Tô Địch mệt mỏi nhấc mi mắt hỏi cha mình:" Cha, cô Cố là ai? Là cô ấy đã cứu con?"
Cha Tô nói:" Cha cũng chưa gặp cô Cố, vốn muốn đi cảm ơn cô ấy nhưng không nghĩ cô ấy đi không tạm biệt. Nhưng cũng không sao, cảnh sát nói có địa chỉ, mấy ngày nữa cha đi tìm, tự mình nói cảm ơn"
Tô Địch nói:" Chờ con khá một chút có thể xuất viện. Chúng ta cùng đi đi. Cô ấy đã cứu con, con hẳn nên tự mình đi nói cảm ơn"
Mẹ Tôi nói bà cũng muốn đi, cô Cố này thật sự là người tốt. Thế nhưng bà muốn đi tìm đạo sĩ kia trước, đạo sĩ kia nói con trai của bà có đại họa là mệnh phải chết, không nghĩ tới thật sự ứng nghiệm, bà muốn đi tìm xem ông ta có thể hóa giải kiếp nạn này không.
Tô Địch có chút mất tập trung, trong lòng thầm nghĩ chuyện xảy ra tối hôm qua. Ban đầu ba tên cướp bị dọa chạy, anh tưởng rằng mình được cứu, sau đó mới phản ứng được hóa ra cứu anh ta không phải người mà là quỷ. Lúc đó hai tên cướp cũng ở đây, bọn họ quỳ xuống đất xin tha, anh ta vẫn còn nhớ dáng vẻ họ. Sau khi ngất đi, anh tưởng chính mình đã chết chắc rồi. Thậm chí khi tỉnh lại anh cũng tưởng mình đang nằm mơ. Nhưng bây giờ anh khỏe mạnh, hai tên cướp cũng bị bắt vào cục cảnh sát, bọn họ tại sao chưa chết? Mấy con quỷ này không giết bọn hắn? Tình huống này có chút không đúng, không giống như anh ta nghĩ. Anh nghĩ về việc này mấy lần, cuối cùng cảm thấy có thể là mình hiểu lầm cái gì. Nếu như những con quỷ kia muốn giết anh ta, tại sao lại cởi trói cho anh? Tại sao phải cõng anh ta xuống núi? Hình như ngoại trừ diện mạo hơi đáng sợ, mấy con quỷ này cũng không làm tổn thương bất kỳ ai, kể cả hai tên cướp không phải cũng vẫn khỏe mạnh sao? Vừa nghĩ như thế Tô Địch cảnh sát bớt sợ sệt đi nhiều. Người có người xấu, quỷ có quỷ tốt, người xấu so với quỷ đáng sợ hơn nhiều.
Gần đây nhà ma của công viên trò chơi rất nổi tiếng. Các du khách nghe tiếng mà đến đến, bọn họ phần lớn là xem livestream của Mã Áo, thấy kỳ lạ, một truyền mười, mười truyền trăm, danh tiếng nhà ma liền truyền ra ngoài. Càng ngày càng nhiều người muốn đến trải nghiệm một chút nhà ma này có đáng sợ như trong truyền thuyết. Khách bắt đầu tăng lên, quản lý nhà ma cười không ngậm mồm được. Bởi vì số lượng vào nhà ma nhiều kéo theo số lượng người đến công viên trò chơi cũng cao không ít. Hiếm khi thấy anh ta được khen ngợi trước mặt cấp trên, ưỡn ngực làm người. Vì thế anh ta cho Cố Phi Âm kết thúc thời gian thử việc, chính thức nâng lên làm nhân viên chính thức, giữ người lại. Dù sao nhân viên tốt như vậy thế gian hiếm có, bỏ qua người này thì khó mà tìm được người khác. Nghĩ như vậy, anh ta liền vội vàng chuẩn bị xong hợp đồng công việc, sau đó tìm Cố Phi Âm nói chuyện. Cố Phi Âm không biết bởi vì cô quá giỏi giang, được lãnh đạo vô cùng xem trọng, muốn đưa cô trở thành nhân viên chính thức. Nếu như biết cô nhất định vui vẻ tự mua cho mình một cốc trà sữa.
Cô vẫn đang làm hết nhiệm vụ của mình, nằm trong quan tài chăm sóc mỗi một vị khách đến. Công việc này rất tốt, đặc biệt là khi cô vừa bị què một chân. Nằm thuận tiện nghe ma nữ áo đỏ buôn chuyện, có người nhấc quan tài thì mở mắt ra liếc, không cần vẻ mặt gì, khách đến phản ứng đều cực kỳ kịch liệt, chứng minh thành tích công việc của cô vô cùng tốt, tháng này có thể thoải mái ung dung, quả nhiên yên phận làm việc mới là con đường kiếm tiền đúng đắn.
Nữ quỷ áo đỏ ngồi im ở đầu kia tức giận tận trời nói:" Tam tử kia thật sự không phải người, làm trợ lý Tô Địch, lại cùng người ngoài bắt cóc Tô Địch, hiện tại bị bắt vào tù mấy năm, trong ngục giam quỷ quái cũng không ít, lúc đó để ta đi nói chuyện một chút, khiến hắn ở trong ngục trải qua mấy năm không thoải mái, cho hắn biết kết cục của sự phản bội!"
Nữ quỷ áo đỏ không phải fans của Tô Địch, chỉ đơn giản là cô ghét bị phản bội, Tam tử phản bội Tô Địch, suýt nữa còn hại người mất mạng, người có chút lương tâm đều sẽ không làm như vậy.
Tam tử khiến cô nghĩ tới Triệu Hưng cô toàn tâm toàn ý tin tưởng yêu thương Triệu Hưng, quay đầu lại phát hiện ra tình yêu, gia đình mà cô coi trọng cũng chỉ là một sự tính toán, chồng cô chỉ toàn tâm toàn ý nghĩ đến tiền và quyền. Cô mang thai chín tháng, thời kỳ thai nghén vốn sĩ có chút ấm ức, sau đó thì bị bệnh trầm cảm. Rốt cuộc không vượt qua được, cô nhảy lầu tự sát.
Nữ quỷ áo đỏ hận nhất là phản bội, cũng may Tô Địch là người tốt được phù hộ, có người cứu giúp, nếu không thật sự tiện nghi cho hai tên bắt cóc kia.
Cố Phi Âm suy nghĩ một chút, tiếc nuối nói:" Nhắc đến trước kia tôi cũng cứu một người trong núi. Anh ta bị trói ở trong phòng, lúc vào phòng tôi mới phát hiện ra, anh ta sắp chết vì bệnh rồi"
Nữ quỷ áo đỏ ngẩn ra:" Không phải chứ, trùng hợp vậy? Lúc nào?"
"Lúc tôi vào núi chặt cây làm quan tài, buổi tối hôm ấy ở trong núi gặp được ba người đàn ông trói một người ở trong phòng, nên tôi thuận tiện cứu người"
"Cô biết ba người đàn ông ấy tên là gì không?" "Tên gì? Đại béo, Lão tứ, tên này cũng rất lạ"
Vãi!" Nữ quỷ áo đỏ nhào lên, dùng con mắt chảy máu trừng Cố Phi Âm "Thật sao? Không ngờ vận may của cô lại tốt như vậy?"
Máu sắp chảy xuống mặt, Cố Phi Âm vỗ vai nữ quỷ áo đỏ sang bên kia:" Đương nhiên là thật rồi, tôi nhớ rất rõ mà."
Nữ quỷ áo đỏ ôm đầu, mấy cái tên này không phải là tên bọn cướp bắt cóc Tô Địch sao? Cô thật hối hận, sớm biết vậy cô phải lên núi giúp Cố Phi Âm làm quan tài. Cố Phi Âm cũng kinh ngạc, nữ quỷ áo đỏ phản ứng như vậy làm gì? Đây cũng không phải việc đại sự gì. " Sao vậy, lẽ nào bọn họ vượt ngục rồi?"
Chỉ nghe nữ quỷ áo đỏ uể oải nói:" Không, bọn họ mà vượt ngục thì cũng sẽ bị đám fans của Tô Địch đánh một trận trói lại mang về. Tôi chỉ là không nghĩ tới vận may của cô tốt như vậy, làm cái quan tài cũng có thể gặp được Tô Địch. Nếu lúc đó tôi ở đấy, tôi nhất định sẽ đánh cho bọn cướp kia đến mẹ cũng không nhận ra.”
Cố Phi Âm: “ Tô Địch?”
Cô không biết sao, người cô cứu là Tô Địch. Bởi vì người thiết kế bắt cóc anh ta là Lão tứ, Đại béo, Lão nhị và trợ lý của Tô Địch, Tam tử
Năm nghìn vạn?!!
Các du khách chỉ cảm thấy trong nhà ma đột nhiên lạnh xuống 10 độ, ôm thật chặt chính mình sưởi ấm, những người nhát gan đã khóc lóc đi ra, cảm thấy bầu không khí của nhà ma này cũng làm quá giống rồi đấy. Sau mấy ngày, người đi nhà ma chơi cảm thấy chỗ khí lạnh này về nhà đều ác mộng mấy ngày, rất khổ.
Livestream "Mã Áo nhát gan" vẫn ồn ào như cũ, nhưng sự ồm ào này không giống trước kia.
"Các anh em, tôi đã đi qua nhà ma kia rồi. Ôi mẹ nó, tôi thấy quan tài kia thật đáng sợ, tôi cũng không dám nhấc, là bạn trai tôi nhấc lên liếc mắt nhìn, tôi không dám nhìn. Hiện tại bạn trai tôi mấy ngày mơ ác mộng khóc huhu. Ngày mai chúng tôi chuẩn bị đi miếu thắp hương"
"Tôi cũng mơ ác mộng, sau khi trở lại vẫn luôn mơ ác mộng, khiến cho tôi sợ phát khóc khiến cho mấy ngày nay buổi tối tôi không dám ngủ huhu.
"Kỳ lạ như vậy? Không phải chỉ là cái nhà ma thôi sao?"
"Không, tuyệt đối không đơn giản là một cái nhà ma. Bên trong âm khí âm u. Emmm...thực không dám giấu diếm, quan tài này tôi đều không dám tới gần luôn cảm giác bên trong thật sự là một con quỷ, đặc biệt đáng sợ"
"Tôi cũng có cảm giác này ở trong đó âm khí rất nặng, nếu không phải là là không có tiền tôi đã muốn mời đạo sĩ bắt quỷ"
Mọi người dồn dập bình luận về kinh nghiệm đi nhà ma, đương nhiên đều là khóc huhu thảm thiết, hiển nhiên bị dọa phát sợ. Vào lúc này có một bình luận đột nhiên nói:" Nếu nhà ma đáng sợ như vậy, chúng ta bảo Tiểu Mã Ca tới khiêu chiến lần thứ ba đi"
Mã Áo đang rình coi bình luận:" ..."
Không bao giờ, đời này hắn sẽ không đến đó nữa.
Mã Áo coi như không nhìn thấy bình luận này, tắt livestream đi. Đừng nói nữa, hiện tại anh ta còn đang nhớ tới hai lần đi nhà ma kia, cảm thấy cực kỳ đáng sợ , buổi tối đi đường đều cảm giác có sáu con mắt đang nhìn mình, đến nay hắn cũng không dám tắt đèn đi ngủ, càng không dám ra đường vào ban đêm.
Nhưng việc này anh ta có thể quyết định sao? Đương nhiên không thể. Anh ta đang chuẩn bị tắm rửa đi ngủ, đột nhiên quản lý gọi điện tới nói có một show muốn mời anh đi tham gia.
Mão Áo biết mình có bao nhiêu cân nặng. Coi như bởi vì liên tục hai lần thu hút một đám fan, vẫn xa không đến mức độ được tham gia show. Huống hồ chương trình tạp kỹ này rất hot người chủ trì và khách mời đều là nghệ sĩ nổi tiếng không có lý do gì mời anh ta.
Nhân tiện nói:" Tại sao sẽ mời tôi?"
"Bởi vì vì chủ đề chính là công viên trò chơi. Gần đây nhà ma lại đặc biệt hot, khoảng thời gian trước không phải cậu đi công viên trò chơi thành phố A sao? Lần này hiện trường quay phim ở ngay công viên trò chơi thành phố A, tổ tiết mục liền tìm đến tôi mời cậu tham gia. Tôi nhận cho cậu rồi. Cậu chuẩn bị một chút"
Mã Áo :.....
"Đi không? "
"Đi, nhất định phải đi. Cơ hội nổi tiếng tốt như vậy làm sao có thể buông tha"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.