Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 132: Dụ Địch Rời Hang

22legend4

07/02/2020

2 nhân 1 yêu đứng một lát liền thấy một lượng lớn nhân mã bay về phía bọn hắn. Tiếu Ngạo được tận lực giấu đi, càng ít người biết càng tốt.

Trần Lương cùng Huyết Vô Thần đe dọa chiến thuyền dường như không có mấy tác dụng, lượng chiến thuyền bỏ chạy rất nhiều, phải tới 700 – 800 chiếc. Trừ đi số bị tiêu diệt, ước chừng số ở lại đầu hàng chắc chưa đến trăm cái. Tinh thần quả cảm của bọn hắn quả thật đáng khen.

Nhìn thấy Như Lão đứng chặn đường, Kỳ Vô Phong nói lớn:

"Đồng loạt tấn công Như Lão. Vượt qua hắn là gần đến thành rồi"

Kỳ Vô Phong chửi cha chửi mẹ Như Lão sao có thể đi nhanh như vậy.

"Còn 9 tên, thực lực bọn chúng thế nào môn chủ?" Như Lão hỏi

"3 hoàng cấp, 6 Huyền cấp, trong đó 1 lục huyệt, 1 ngũ huyệt"

Như Lão gật đầu, phong khinh vân đạm vận chuyển nguyên khí đánh ra 1 đòn mạnh nhất. Còn cách nhau 1 dặm, cả 2 đội đồng loạt tấn công.

Vốn dĩ đội Trần Lương có thể áp chế 9 tiên nhân bên kia, nhưng cuối cùng là bị hủy diệt trong loạt mưa võ kỹ của hơn 700 tinh binh Cự Linh cảnh. Mấy trăm võ kỹ tiếp tục lao đến tấn công về phía 3 kẻ đơn độc.

Trần Lương chém xuống 1 thức Thương Phá Sơn, hủy đi mấy chục đạo võ kỹ. Như Lão chém xuống 1 kiếm hủy đi càng nhiều hơn mấy lần. Còn lại hơn trăm đạo võ kỹ đánh trực tiếp vào người bọn hắn.

Đệ tam nhãn của Ngạo Thiên chưa hồi phục, vì vậy Yêu Giáp không thể thi triển, đành phải lấy thân chịu trận. Có điều với thân xác cứng rắn của nó thì không hề hấn gì, Trần Lương tương tự. Như Lão đã khai mở thất huyệt, cơ thể mạnh mẽ không kém Trần Lương, lại thêm nguyên khí hộ thân rất mạnh, vì vậy cũng không sao.

Thất huyệt phân bổ trên khắp cơ thể người. Tu sĩ Huyền cấp khai mở huyệt đạo nào, bộ phận cơ thể chỗ đó sẽ mạnh mẽ hơn nhiều lần. Nhưng chỉ khi kết nối toàn bộ huyệt đạo, chính thức bước vào Địa cấp, cả cơ thể mới tăng trưởng vượt bậc về sức mạnh nhục thân

Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Ngược lại, đám người Kỳ Vô Phong lại phải nhận lấy tư vị không dễ chịu từ vụ va chạm. Đám Trần Lương đứng yên tấn công, còn bọn Kỳ Vô Phong trong khi đánh ra võ kỹ, vẫn phải phi thân về phía trước, lao thẳng vào dư âm của vụ nổ võ kỹ. Truy binh phía sau không cho phép bọn hắn dừng lại.

Như Lão hét lớn: " Kỳ Vô Phong, tên phản bội, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi"

"Như Lão ngươi đưa quân ngoại bang tấn công Giang Đông Quốc, ngươi mới là tên phản quốc chó tha gà mổ" Kỳ Vô Phong không thua kém, chửi lại

"Phó thống lĩnh, để bọn ta giúp ngươi giết tên phản quốc này" 1 người bay cạnh Kỳ Vô Phong nói

"Không được. Muốn giết hắn cũng cần nhiều thời gian. Truy binh phía sau đang đuổi đến, thoát thân mới là quan trọng. Các ngươi giúp ta đánh bật 3 tên này, các chiến thuyền tiếp tục tiến lên" Kỳ Vô Phong ra lệnh

Chỉ trao đổi được mấy câu, 2 bên đã gần kề vào nhau. Phía bên này, Trần Lương và Ngạo Thiên đứng 2 bên Như Lão. Như Lão đứng giữa, trực diện đối đầu với Kỳ Vô Phong. Trần Lương và Ngạo Thiên phụ trách ngăn cản bọn tướng lĩnh

2 bên va ầm vào nhau, vang lên tiếng binh khí giao phong liên miên không ngớt. Đối chiến cận thân, sự khác biệt về tu vi giảm đi một chút. Lúc này ưu thế về nhục thân cùng vũ khí giúp Trần Lương chống đỡ được 3 Huyền cấp võ giả, tuy có chút yếu thế. Ngạo Thiên đối chiến 1 Huyền cấp cùng 3 Hoàng cấp võ giả. Như Lão chiếm ưu thế trước Kỳ Vô Phong và 1 tên tướng lĩnh khác.

2 tay khó chống 6 tay, chỉ qua vài lần giao thủ, Trần Lương đã để lộ một khoảng trống lớn ngang hông.

"Sát"

1 tên thừa cơ chém một nhát thật mạnh vào thân Trần Lương, dự tính dù không phanh thây được tên này chắc cũng phải khiến hắn thụ thương không nhẹ.

Đáng tiếc, chỉ có âm thanh "Keng" vang lên, Trần Lương bị bắn qua 1 bên nhưng không hề nhận lấy thương tổn gì.

"Ha ha thống khoái, chiến tiếp nào" Trần Lương hồ hởi vung thương đánh trở lại

"Áo giáp của tên này..."

"Bỏ qua hắn, về thành mới là chính sự" Kỳ Vô Phong nói

Không tham chiến, lại có ưu thế về số lượng, 9 tên bên Kỳ Vô Phong nhanh chóng gạt được đám người Như Lão để bỏ chạy. Chỉ có 1 kẻ Hoàng cấp không may, chậm một chút, bị Như Lão chém đứt 1 tay, nhưng vẫn bay tiếp được.

Đám người Như Lão không tiếp tục đuổi theo. Đợi một chút, truy binh đã hội họp cùng bọn hắn.

"Thực hiện kế hoạch B, các ngươi ở ngoài này tấn công, ta vào trong tìm cách cướp Mắt trận giống trận Chí Tôn Môn. Trong trí nhớ của Hoàng Lão Tà, sẽ chỉ có 1 hoàng cấp võ giả nắm giữ Mắt trận, còn lại đều được điều động ra ngoài tập sát. Đám bại tướng trở về chắc sẽ tập trung trị thương trước." Trần Lương nói

"Được" Như Lão đồng ý

Trần Lương gọi ra Tiếu Ngạo để di chuyển tới 1 vị trí hẻo lánh, cách Đài Quan Chiến 50 dặm. Đài Quan Chiến là nơi người nắm giữ Mắt trận có mặt trong các trận chiến để dễ quan sát và thực hiện các biện pháp tấn công, phòng thủ. Đài Quan Chiến thường được dựng gần 1 cổng thành chính và Phủ Thành Chủ để tiện bảo vệ cả 2.



Người nắm giữ Mắt trận lúc này thường được gọi là Chiến Chủ Nhãn

Tiến tới đủ gần để quan sát, Trần Lương mới bất ngờ khi thấy ngoài Chiến Chủ Nhãn còn có 2 người khác đứng cạnh làm hộ vệ, đều là Huyền cấp nhị huyệt.

Thời điểm ở Chí Tôn Môn, Trần Lương có thể đắc thủ do hộ vệ là Hoàng cấp nên Tiếu Ngạo có thể na di tới gần trong 5 trượng. Còn với Huyền cấp, khả năng hiện nay của Tiếu Ngạo chỉ có thể na di tới gần 15 trượng. Chỉ sợ còn chưa chạm vào Chiến Chủ Nhãn đã bị hắn dùng trận pháp đánh cho hôi phi yên diệt.

Trần Lương không biết rằng, do tập kích bọn hắn bất thành, Hoàng Lão Tà đã báo về cho Chiến Chủ Nhãn biết để sẵn sàng đối phó. Chiến Chủ Nhãn lo sợ đối phương có biện pháp đối phó hắn, nên đã đi đến gặp 1 trong 3 đại thương gia ở Hải Hãn Thành cầu viện. Sau đó hắn được cấp cho 2 hộ vệ hiện nay.

Trần Lương suy tính không thể làm được gì, đành quay lại. Thấy hắn rất nhanh trở về, Như Lão ngạc nhiên hỏi:

"Ngươi đã thành công?"

"Không" Trần Lương lắc đầu nói "Chiến Chủ Nhãn có 2 Huyền cấp võ giả bảo vệ, ta không tới gần được"

"Vậy phải làm sao?"

"Trận pháp bảo hộ Hải Hãn Thành là cấp 8. Với lực lượng của chúng ta không thể trực tiếp công phá được. Có lẽ chúng ta phải chuyển mục tiêu sang thành khác, tạm thời tìm một chỗ đóng quân"

"Môn chủ đưa quân sư tới đây, chúng ta bàn luôn xem nên chọn thành nào"

"Được"

Trong lúc Trần Lương đi gọi Huyết Vô Thần, Như Lão cùng mọi người rời khỏi bầu trời, xuống dưới hạ trại.

Quân sư Huyết Vô Thần đến, sau một hòi suy nghĩ cũng không tìm ra kế sách nào có thể giúp bọn hắn thu thập được Hải Hãn Thành.

"Giá mà không có Huyền cấp làm hộ vệ cho Chiến Chủ Nhãn" Trần Lương thở dài

"Không thể được. Chiến Chủ Nhãn và hộ vệ luôn ở Đài Quan Chiến" Nói đến đây, Huyết Vô Thần chợt ngừng lại như nhớ ra chuyện gì "Trừ phi, trừ phi bọn hắn có chuyện hệ trọng phải phải làm mà không ai khác có thể thay thế"

Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Là sao?"

"Ta vừa nghĩ ra 1 kế này. Môn chủ, cho gọi Ưng Sát"

Sau 1 hồi bàn luận, Ưng Sát chọn Phan Hải làm nhiệm vụ. Hắn cầm theo tướng lệnh đi vào Hải Hãn Thành.

"Cấp báo, cấp báo" Phan Hải giơ cao tướng lệnh trước cổng thành

"Tên này cầm theo tướng lệnh của Hoàng tướng quân, mau cho vào"

"Ta cần gặp Chiến Chủ Nhãn"

"Đưa hắn đi"

Đứng dưới chân Đài Quan Chiến, Phan Hải nói vọng lên "Chiến Chủ Nhãn, Hoàng Lão Tà tướng quân có mật lệnh cho ngài"

"Ngươi là người nào" Chiến Chủ Nhãn hỏi

"Thuộc hạ người phương bắc" Phan Hải trả lời

"Ngươi làm nghề gì" Chiến Chủ Nhãn lại hỏi

"Nông dân chăn rau" Phan Hải hồi đáp

"Đúng là từ Hoàng tướng quân rồi" Chiến Chủ Nhãn thầm nghĩ. Nếu là bị ép cung, câu trả lời thứ hai phải là "nông dân trồng lúa".

Nắm chắc không có quân địch xung quanh, Chiến Chủ Nhãn cùng 2 hộ vệ bay xuống cạnh Phan Hải.

"Đưa ta mật lệnh" Chiến Chủ Nhãn ra lệnh



"Hoàng tướng quân bị thương nặng, chỉ kịp đưa thuộc hạ mật lệnh đến cho ngài rồi ngất đi. Mật lệnh là ngài mau ra ngoài đưa tướng quân trở về"

"Sao ngươi đến được đây mà không mang tướng quân về cùng?"

"Thuộc hạ sợ bị bắt giữa đường nên không dám mang theo tướng quân"

"Sao ngươi đến được chỗ tướng quân? Tư Không đâu?"

"Thời điểm ở Đặc Cát Thành, chiến thuyền của thuộc hạ bị trận pháp đối phương đánh trúng. May mà thuộc hạ nhảy khỏi chiến thuyền trước đó nên sống sót. Thuộc hạ thấy khó trở về thành theo đường cũ, nên đi đường vòng, nào ngờ gặp phải Hoàng tướng quân đang thoi thóp nằm trong rừng. Tư Không nằm cạnh đó đã chết.

Ngài mau đi giúp tướng quân kẻo không kịp" Phan Hải giục

"Được, Hoàng tướng quân ở đâu?"

"Trong rừng, hướng này đi tầm 7 dặm. Thuộc hạ đã phủ cành lá lên người Hoàng tướng quân để đánh lừa tinh thần lực thăm dò"

"Người đâu, mau cho gọi Kỳ Vô Phong cùng 8 người vừa trở về cùng hắn"

Kỳ Vô Phong đến, nhận lệnh ra ngoài mang Hoàng tướng quân trở về. Hắn nói:

"Ta sẽ ra ngoài, nhưng trước đó cần thăm dò xem đám người Như Lão đang ở đâu. Bọn ta đều đã tổn thương nguyên khí cùng thương tích, không thể đánh lại được quân địch"

Chiến Chủ Nhãn đồng tình, nói "Người đâu, cho gọi Bôn Tinh đại sư"

"Chiến Chủ Nhãn gọi ta có việc gì?" Bôn Tinh đại sư đến nói

"Đại sư tinh thần lực cấp 7, phiền ngài kiểm tra giúp ta từ đây đến 8 dặm quanh đây có người nào không?"

"Được" Bôn Tinh đại sư tập trung tinh thần lực dò xét từng tấc đất.

Cách thành 2 dặm là khoảng đất trống, mắt nhìn là đủ nên không cần dò xét gì, nhưng theo hướng Phan Hải chỉ thì Hoàng tướng quân đang nằm trong 1 khu rừng, nên việc thăm dò rất mất thời gian.

Đôi khi vấp phải 1 tảng đá, hắn lại phải cẩn thận kiểm tra hình dạng cùng động tĩnh để chắc chắn đó có phải người hay không.

Mất đến 10 phút, Bôn Tinh đại sư mới quay ra nói: "6 dặm hướng này có 10 người đứng cạnh nhau"

"Bọn hắn đang đứng gần Hoàng tướng quân, không biết đã bị phát hiện chưa" Phan Hải lo lắng nói

Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Muốn biết phải thử. Nếu đối phương chỉ có 10 người thì chúng ta đối phó được. Chúng ta sẽ đánh lui bọn chúng khỏi vị trí có Hoàng tướng quân" Chiến Chủ Nhãn nói

"Không được, Hoàng tướng quân đang rất yếu. Nếu đánh nhau nơi đó, rất có thể võ kỹ bay lạc vào tướng quân, thậm chỉ những vụ nổ do va chạm võ kỹ cũng có thể giết chết tướng quân" Phan Hải vội nói

"Để ta cùng vài người khỏe mạnh ra dụ bọn hắn khỏi chỗ đó. Các ngươi cho 1 người tốc độ nhanh nhất đi tìm Hoàng tướng quân về" Kỳ Vô Phong nói

"Cách này có vẻ ổn. 9 người các ngươi còn có thể chiến đấu?" Chiến Chủ Nhãn hỏi

"8 bọn ta vẫn đánh được, riêng Nhậm Phát bị chặt 1 tay thì ở lại thành" Kỳ Vô Phong nói

"Để ta cho thêm 200 chiến thuyền đi cùng các ngươi"

"Không được. Chiến thuyền tính linh động không cao. Chúng ta không phải đi đánh trực tiếp mà cần dụ chúng đi, vì vậy chỉ được dùng tiên nhân" Kỳ Vô Phong phản đối

"2 vị đại nhân, phiền các ngài hỗ trợ bọn ta một chút lực" Chiến Chủ Nhãn quay ra nói với 2 hộ vệ

"Không được, bọn ta chỉ được giao nhiệm vụ canh giữ ở Đài Quan Chiến" 1 người hộ vệ nói. Bọn hắn sở dĩ nhận lời nhờ vả của Chiến Chủ Nhãn lúc trước một phần vì giao tình với Phủ Thành Chủ, một phần vì thấy công việc tương đối an nhàn. Giờ tự dưng phải ra ngoài đánh địch, tự nhiên là không muốn.

"2 vị đại nhân, chúng ta cũng không phải ra ngoài quyết chiến sinh tử, chỉ là dụ địch rời đi. Huống hồ trận pháp hộ thành có thể đánh ra ngoài phạm vi tới 3 dặm. Nếu có bất kỳ nguy hiểm gì, mọi người chỉ cần lùi lại một chút là xong" Chiến Chủ Nhãn nói xong liền lấy ra 2 củ đặt vào tay 2 hộ vệ "Đây là chút lòng thành của tại hạ, mong 2 vị chiếu cố. Hoàng tướng quân nếu được cứu thoát ắt sẽ không quên ơn 2 vị"

Thu được Tinh thạch, 2 hộ vệ nhìn nhau rồi nói "Thôi được, cứu giúp Hoàng tướng quân cũng là trách nhiệm chung, bọn ta tự nhiên là không thể từ chối"

"Ha ha, Phàm mỗ xin đa tạ" Chiến Chủ Nhãn cười nói

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook