Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Chương 187: Người 2 bình sữa
22legend4
14/05/2020
Trần Lương từng hứa với Tuyết Hoa cho nàng 1 hôn lễ thật lộng lẫy, giờ có lẽ là thời điểm thích hợp để thực hiện điều này, chỉ khác là hôn lễ sẽ không chỉ có 1, mà là 2 tân nương.
Việc đầu tiên cần làm là Trần Lương cùng Tiếu Ngạo đón cha mẹ hắn đến Xích Bích Thành, cùng gia đình 3 bên thưa chuyện, thống nhất kế hoạch tổ chức hôn lễ.
Mẹ Trần Lương vui lắm. Bà cuối cùng cũng toại nguyện nhìn con trai cưới 2 người con gái đẹp người, đẹp nết làm vợ. Bà nhiều lần giục Trần Lương sớm sinh quý tử cho bà có cháu bồng cháu bế. Ngoài miệng thì Trần Lương đồng ý, nhưng trong lòng hắn tục sự còn nhiều, chưa muốn có con lúc này.
Trần Lương sẽ rước dâu Tuyết Hoa tại quê hương của nàng, Vân Di Quốc, Tinh La Vực. Còn Tuyết Phi sẽ được đón tại môn phái của cha mẹ nàng, Phụng Linh Môn.
Phụng Linh Môn là thế lực do cha mẹ Tuyết Phi lập nên. 2 võ giả Địa cấp, lại thêm sự ủng hộ từ Khai Thiên Môn, Phụng Linh Môn sớm chiêu mộ được thuộc hạ, phát triển kinh doanh mảng tơ lụa và trang phục. Đây là chuyên môn của mẹ Tuyết Phi khi còn tại trong gia tộc.
Tơ lụa và trang phục của Phụng Linh Môn không phải dạng phổ thông cho phàm nhân mặc, mà là dạng chất liệu đặc biệt dành cho các tiên nhân hay con nhà thế gia. Ngoài tác dụng làm đẹp, trang phục của bọn hắn sẽ có các tác dụng phòng hộ và khó phá hỏng, tất nhiên kém hơn so với thánh khí, nhưng ít nhất không dễ dàng bị phá hủy.
Phụng Linh Môn là lấy tên từ tên 2 người gộp lại, cha Tuyết Phi là Phan Phụng, mẹ Tuyết Phi là Linh Linh. Bọn hắn vốn định làm đại trưởng lão trong Khai Thiên Môn, nhưng Trần Lương không cho. Hắn không muốn để nhạc phụ, nhạc mẫu làm thuộc hạ của mình. Và lại để họ tự thành lập thế lực của mình cũng sẽ tốt cho tương lai của Khai Thiên Môn.
Phụng Linh Môn đặt trụ sở tại Lua La Trấn, nơi được thiên nhiên ban tặng khí hậu và thổ nhưỡng phù hợp để nuôi Hồng Châu Tằm, loài yêu thú nhả ra 1 loại tơ cực kỳ chắc chắn và lung linh sắc màu.
Để chuẩn bị cho lễ đón tân nương, Tuyết Hoa đã trở về nhà trước 1 tháng. Vân Di Quốc hiện giờ đã không còn là nhược quốc phải trông chờ vào trận pháp bảo vệ như lúc trước, mà đã trở thành cường quốc mạnh nhất so với 7 tiểu quốc xung quanh.
Tất cả là nhờ phụ thân và huynh trưởng của Tuyết Phi đã đột phá lên Hoàng cấp trong Tiểu Cửu Giới. Chứng kiến tài nguyên và nhân lực Khai Thiên Môn, lại thêm được Trần Lương trợ giúp đột phá trở thành tiên nhân, tình cảm của cha Tuyết Phi dành cho người hiền tế này đã lớn đến không bút mực nào mô tả được.
Tuyết Hoa trở về báo tin tổ chức hôn lễ, quốc vương Vân Di Quốc đã bỏ ra chi phí lớn nhất, tổ chức tiệc cưới lớn nhất từ trước đến nay tại Vân Di Quốc, kéo dài tới 7 ngày 7 đêm.
Theo thứ tự, Trần Lương sẽ đón Tuyết Hoa trước, mang theo 7 7 49 hòm bảo vật do Khải Huyền. Tất cả người đến đều là Hoàng cấp bay rợp trời, khiến cho dân chúng Vân Di Quốc xôn xao hết cả lên. Ai cũng chạy từ trong nhà ra xem. Đây là lần đầu tiên bọn hắn được chứng kiến nhiều như vậy tiên nhân đứng cùng một chỗ.
Khỏi phải nói, cha Tuyết Hoa là cỡ nào hãnh diện, cỡ nào sung sướng. Từ khi đội tiên quân đến, không có giây phút nào lão không ngoác miệng ra cười. Chỉ cần tin tức hiến tế của lão có một lực lượng kinh người như này, dù là các vương quốc, thế lực mạnh hơn cũng không muốn gây sự với Vân Di Quốc.
Lễ rước dâu diễn ra mất một ngày, sau đó Tuyết Hoa theo Trần Lương trở về Xích Bích Thành tiếp đón quan khách. Còn Trần Lương tiếp tục đi đón Tuyết Phi, cũng mang theo kèn trống, đoàn người giống trước.
Để không bị đối xử phân biệt khiến người còn lại hụt hẫng, đêm động phòng, cả 2 tân nương đều hưởng hoan lạc cùng phu quân của các nàng. Cảm giác mới lạ khiến cả 3 càng thêm hưng phấn.
Mọi chuyện tại Giang Đông Quốc đã viên mãn. Khai Thiên Môn lúc này đã có đủ thực lực để đứng vững gót chân, không cần Trần Lương phải đi lo lắng.
Tục sự đã xong. Tiếp theo, Trần Lương sẽ cùng Tuyết Hoa và Tuyết Phi lên đường, mục tiêu là giúp 2 nàng tu luyện.
Việc đầu tiên là tìm cho Tuyết Hoa một sư phụ truyền dạy Châm Cứu. Việc này Trần Lương đã bỏ ra 1000 Tinh thạch thuê Thiên Tin Các tìm kiếm cho hắn 10 người biết bí thuật Châm Cứu.
Từ danh sách này, hắn sắp xếp theo thứ tự ưu tiên từ dễ đến khó trong việc nhận Tuyết Hoa làm đệ tử và truyền dạy Châm Cứu cho nàng.
Cái tên đầu tiên là Lữ Bích Ngọc, biệt danh Song Thủ Vô Nan. Nàng hiện sống tại một thung lũng ở Tinh La Vực, được vây quanh bởi 4 ngọn núi, tách biệt với đời.
Tuy là nói tách biệt với đời, nhưng dưới chân 4 ngọn núi lại có rất nhiều người sinh sống, quán xá mọc lên san sát.
Lí do là bởi Lữ Bích Ngọc chữa bệnh như thần, đan đạo đỉnh cao, tiếng lành đồn xa khiến cho người người kéo đến mua đan, chữa trị. Có điều mỗi tháng, nàng chỉ chữa cho 30 người. Cho dù 1 ngày đã chữa đủ thì 29 ngày tiếp theo cũng sẽ không chữa cho ai.
Về bán đan, nàng có 2 loại. Một loại là luyện hàng loạt bán cho các nhà buôn là chính, thỉnh thoảng mới bán lẻ. Một loại là luyện theo yêu cầu. Đan dược luyện theo yêu cầu chắc chắn là loại hiếm có khó tìm, vì vậy giá cả và yêu cầu rất cao. Nếu Lữ Bích Ngọc không có sẵn nguyên liệu thì người cầu đan phải tự tìm. Về giá cả, không phải lấy Tinh thạch làm tiền, mà lấy năm phục vụ để ra giá.
Lữ Bích Ngọc không thiếu tiền, chỉ thiếu người. Vì vậy các võ giả tìm đến mua đan đều sẽ được yêu cầu ở lại làm bảo vệ. Thời hạn thì phụ thuộc vào chiến lực của ngươi và giá trị đan dược. Trận Pháp Sư đến tìm đan sẽ được yêu cầu bố trận. luyện đan sư đến tìm đan thì được yêu cầu làm Đan Đồng, giúp Lữ Bích Ngọc luyện đan. Các ngành nghề được yêu cầu tương ứng, còn nếu không mang lại được tác dụng gì thì sẽ không được nhận đan.
Muốn được Lữ Bích Ngọc đáp ứng yêu cầu đã không dễ, muốn gặp nàng để đưa yêu cầu lại cũng cần vô số thời gian. Trước tiên ngươi phải đến nhận số thứ tự, sau đó chờ đến khi số của mình được đọc lên thì cầm số tiến vào thung lũng. Số chờ rất dài, có người đợi vài năm là chuyện bình thường.
Tiếu Ngạo và Ngạo Thiên đều đã rời đi. Ngạo Thiên quay về Thiên Đãng Sơn Mạch, Tiếu Ngạo thì ngao du khắp nơi, tìm chốn thiên địa có nồng đậm Không Gian thuộc tính.
Trần Lương cũng không gấp. Nơi đến đã có, hắn cùng 2 nữ nhân của mình nhàn nhã lên đường. Đi theo 3 người còn có 1 hộ vệ Huyền cấp ngũ huyệt, tên là Lôi Bôn, có nhiệm vụ bảo vệ Tuyết Hoa.
Bọn hắn vừa đi vừa ngắm cảnh, tiến vào các thành thị xem người dân sinh hoạt, ăn đặc sản, mặc lễ phục, tham gia sự kiện.
Từ Khai Thiên Môn đi đến nơi ở của Lữ Bích Ngọc đường xá xa xôi nhưng không khiến 2 nữ nhân mệt mỏi, ngược lại càng thêm vui vẻ vì được ngao du thiên hạ cùng phu quân của mình.
Bọn hắn vừa dùng đến Truyền Tống Trận để di chuyển từ Phạm Thiên Vực đến Tinh La Vực, đặt chân tới Khổng Tú Thành.
Tản bộ trên đường, Trần Lương đã quá quen với ánh mắt của đám nam nhân nhìn chằm chằm vào 2 nữ nhân của mình, hoặc đôi khi là ánh mắt thù địch. Đã mấy lần Lôi Bôn phải ra tay đánh tan đám dâm tặc.
Các thành thị đều có quy củ an ninh để đảm bảo người dân an ổn sinh sống, làm ăn. Vì vậy người đến gây sự vì nhan sắc cũng không có nhiều, thấy Lôi Bôn thể hiện ra bản lĩnh, bọn chúng liền thôi.
4 người Trần Lương đến Khổng Tú Thành đúng lúc nơi đây tổ chức đại hội luyện đan dành cho người dưới 1000 tuổi, phần thưởng là phối phương của Khôi Thủy Đan.
Khôi Thủy Đan là đan dược chữa thương cấp 7 phổ thông, có giá lên tới 10 vạn Tinh thạch, là đan dược chữa thương yêu thích của Địa cấp võ giả vì dễ tìm, dễ mua, mà giá cả không quá cao so với thu nhập của bọn hắn.
Tuyết Hoa cũng đang cần 1 phối phương cấp 7 để tập luyện, đưa bản thân trở thành luyện đan sư cấp 7. Nàng có 2 ưu thế rất lớn so với luyện đan sư phổ thông.
Thứ nhất là tài nguyên luyện đan dồi dào vô tận từ Khai Thiên Môn. Phổ thông luyện đan sư phải luyện đan bán kiếm tiền, sau đó tìm mua phối phương, mua nguyên liệu luyện đan. Những thứ này không phải vấn đề của Tuyết Hoa, đã có Khai Thiên Môn lo, giúp nàng toàn tâm toàn ý học tập, luyện đan.
Thứ hai là tinh thần lực. Luyện đan sư hay nhân loại nói chung, thường chỉ dùng đến một phần nhỏ năng lực của não hải. Tuyết Hoa, nhờ có Hắc Bạch Song Hoa giúp tăng cường khả năng của não hải, khiến cho ngộ tính của nàng cao lên mấy lần, dẫn đến tinh thần lực tăng nhanh.
Tinh thần lực của Tuyết Hoa sau khi kết thúc đợt tu luyện 72 năm, đã bước vào cấp 7. Có điều nàng chưa từng luyện được đan dược cấp 7 nên hiện vẫn chỉ tính là luyện đan sư cấp 6.
Phối phương của đan dược cấp 7 đã không còn dễ kiếm, Khai Thiên Môn tạm thời còn chưa tìm về được cho nàng. Vì vậy, ngồi ở quán trà đá, hóng được tin về phần thưởng của đại hội luyện đan, Tuyết Hoa quay qua Trần Lương, nói:
"Phu quân, thiếp muốn tham gia đại hội luyện đan"
"Tham gia các cuộc thi sẽ rất tốt cho kỹ năng của nàng. Chúng ta đi đăng ký rồi kiếm quán trọ ở lại Khổng Tú Thành một thời gian" Trần Lương gật đầu đồng ý.
Đang đi trên đường, Tuyết Hoa giật mình vì tiếng xe ngựa phóng rất nhanh phía sau. Trần Lương chỉ nói 2 tiếng:
"Lôi Bôn"
Lôi Bôn tự biết phải làm gì, quay ra sau dựng lên 1 băng tường, ngăn chặn đường đi đến của xe ngựa
Việc đầu tiên cần làm là Trần Lương cùng Tiếu Ngạo đón cha mẹ hắn đến Xích Bích Thành, cùng gia đình 3 bên thưa chuyện, thống nhất kế hoạch tổ chức hôn lễ.
Mẹ Trần Lương vui lắm. Bà cuối cùng cũng toại nguyện nhìn con trai cưới 2 người con gái đẹp người, đẹp nết làm vợ. Bà nhiều lần giục Trần Lương sớm sinh quý tử cho bà có cháu bồng cháu bế. Ngoài miệng thì Trần Lương đồng ý, nhưng trong lòng hắn tục sự còn nhiều, chưa muốn có con lúc này.
Trần Lương sẽ rước dâu Tuyết Hoa tại quê hương của nàng, Vân Di Quốc, Tinh La Vực. Còn Tuyết Phi sẽ được đón tại môn phái của cha mẹ nàng, Phụng Linh Môn.
Phụng Linh Môn là thế lực do cha mẹ Tuyết Phi lập nên. 2 võ giả Địa cấp, lại thêm sự ủng hộ từ Khai Thiên Môn, Phụng Linh Môn sớm chiêu mộ được thuộc hạ, phát triển kinh doanh mảng tơ lụa và trang phục. Đây là chuyên môn của mẹ Tuyết Phi khi còn tại trong gia tộc.
Tơ lụa và trang phục của Phụng Linh Môn không phải dạng phổ thông cho phàm nhân mặc, mà là dạng chất liệu đặc biệt dành cho các tiên nhân hay con nhà thế gia. Ngoài tác dụng làm đẹp, trang phục của bọn hắn sẽ có các tác dụng phòng hộ và khó phá hỏng, tất nhiên kém hơn so với thánh khí, nhưng ít nhất không dễ dàng bị phá hủy.
Phụng Linh Môn là lấy tên từ tên 2 người gộp lại, cha Tuyết Phi là Phan Phụng, mẹ Tuyết Phi là Linh Linh. Bọn hắn vốn định làm đại trưởng lão trong Khai Thiên Môn, nhưng Trần Lương không cho. Hắn không muốn để nhạc phụ, nhạc mẫu làm thuộc hạ của mình. Và lại để họ tự thành lập thế lực của mình cũng sẽ tốt cho tương lai của Khai Thiên Môn.
Phụng Linh Môn đặt trụ sở tại Lua La Trấn, nơi được thiên nhiên ban tặng khí hậu và thổ nhưỡng phù hợp để nuôi Hồng Châu Tằm, loài yêu thú nhả ra 1 loại tơ cực kỳ chắc chắn và lung linh sắc màu.
Để chuẩn bị cho lễ đón tân nương, Tuyết Hoa đã trở về nhà trước 1 tháng. Vân Di Quốc hiện giờ đã không còn là nhược quốc phải trông chờ vào trận pháp bảo vệ như lúc trước, mà đã trở thành cường quốc mạnh nhất so với 7 tiểu quốc xung quanh.
Tất cả là nhờ phụ thân và huynh trưởng của Tuyết Phi đã đột phá lên Hoàng cấp trong Tiểu Cửu Giới. Chứng kiến tài nguyên và nhân lực Khai Thiên Môn, lại thêm được Trần Lương trợ giúp đột phá trở thành tiên nhân, tình cảm của cha Tuyết Phi dành cho người hiền tế này đã lớn đến không bút mực nào mô tả được.
Tuyết Hoa trở về báo tin tổ chức hôn lễ, quốc vương Vân Di Quốc đã bỏ ra chi phí lớn nhất, tổ chức tiệc cưới lớn nhất từ trước đến nay tại Vân Di Quốc, kéo dài tới 7 ngày 7 đêm.
Theo thứ tự, Trần Lương sẽ đón Tuyết Hoa trước, mang theo 7 7 49 hòm bảo vật do Khải Huyền. Tất cả người đến đều là Hoàng cấp bay rợp trời, khiến cho dân chúng Vân Di Quốc xôn xao hết cả lên. Ai cũng chạy từ trong nhà ra xem. Đây là lần đầu tiên bọn hắn được chứng kiến nhiều như vậy tiên nhân đứng cùng một chỗ.
Khỏi phải nói, cha Tuyết Hoa là cỡ nào hãnh diện, cỡ nào sung sướng. Từ khi đội tiên quân đến, không có giây phút nào lão không ngoác miệng ra cười. Chỉ cần tin tức hiến tế của lão có một lực lượng kinh người như này, dù là các vương quốc, thế lực mạnh hơn cũng không muốn gây sự với Vân Di Quốc.
Lễ rước dâu diễn ra mất một ngày, sau đó Tuyết Hoa theo Trần Lương trở về Xích Bích Thành tiếp đón quan khách. Còn Trần Lương tiếp tục đi đón Tuyết Phi, cũng mang theo kèn trống, đoàn người giống trước.
Để không bị đối xử phân biệt khiến người còn lại hụt hẫng, đêm động phòng, cả 2 tân nương đều hưởng hoan lạc cùng phu quân của các nàng. Cảm giác mới lạ khiến cả 3 càng thêm hưng phấn.
Mọi chuyện tại Giang Đông Quốc đã viên mãn. Khai Thiên Môn lúc này đã có đủ thực lực để đứng vững gót chân, không cần Trần Lương phải đi lo lắng.
Tục sự đã xong. Tiếp theo, Trần Lương sẽ cùng Tuyết Hoa và Tuyết Phi lên đường, mục tiêu là giúp 2 nàng tu luyện.
Việc đầu tiên là tìm cho Tuyết Hoa một sư phụ truyền dạy Châm Cứu. Việc này Trần Lương đã bỏ ra 1000 Tinh thạch thuê Thiên Tin Các tìm kiếm cho hắn 10 người biết bí thuật Châm Cứu.
Từ danh sách này, hắn sắp xếp theo thứ tự ưu tiên từ dễ đến khó trong việc nhận Tuyết Hoa làm đệ tử và truyền dạy Châm Cứu cho nàng.
Cái tên đầu tiên là Lữ Bích Ngọc, biệt danh Song Thủ Vô Nan. Nàng hiện sống tại một thung lũng ở Tinh La Vực, được vây quanh bởi 4 ngọn núi, tách biệt với đời.
Tuy là nói tách biệt với đời, nhưng dưới chân 4 ngọn núi lại có rất nhiều người sinh sống, quán xá mọc lên san sát.
Lí do là bởi Lữ Bích Ngọc chữa bệnh như thần, đan đạo đỉnh cao, tiếng lành đồn xa khiến cho người người kéo đến mua đan, chữa trị. Có điều mỗi tháng, nàng chỉ chữa cho 30 người. Cho dù 1 ngày đã chữa đủ thì 29 ngày tiếp theo cũng sẽ không chữa cho ai.
Về bán đan, nàng có 2 loại. Một loại là luyện hàng loạt bán cho các nhà buôn là chính, thỉnh thoảng mới bán lẻ. Một loại là luyện theo yêu cầu. Đan dược luyện theo yêu cầu chắc chắn là loại hiếm có khó tìm, vì vậy giá cả và yêu cầu rất cao. Nếu Lữ Bích Ngọc không có sẵn nguyên liệu thì người cầu đan phải tự tìm. Về giá cả, không phải lấy Tinh thạch làm tiền, mà lấy năm phục vụ để ra giá.
Lữ Bích Ngọc không thiếu tiền, chỉ thiếu người. Vì vậy các võ giả tìm đến mua đan đều sẽ được yêu cầu ở lại làm bảo vệ. Thời hạn thì phụ thuộc vào chiến lực của ngươi và giá trị đan dược. Trận Pháp Sư đến tìm đan sẽ được yêu cầu bố trận. luyện đan sư đến tìm đan thì được yêu cầu làm Đan Đồng, giúp Lữ Bích Ngọc luyện đan. Các ngành nghề được yêu cầu tương ứng, còn nếu không mang lại được tác dụng gì thì sẽ không được nhận đan.
Muốn được Lữ Bích Ngọc đáp ứng yêu cầu đã không dễ, muốn gặp nàng để đưa yêu cầu lại cũng cần vô số thời gian. Trước tiên ngươi phải đến nhận số thứ tự, sau đó chờ đến khi số của mình được đọc lên thì cầm số tiến vào thung lũng. Số chờ rất dài, có người đợi vài năm là chuyện bình thường.
Tiếu Ngạo và Ngạo Thiên đều đã rời đi. Ngạo Thiên quay về Thiên Đãng Sơn Mạch, Tiếu Ngạo thì ngao du khắp nơi, tìm chốn thiên địa có nồng đậm Không Gian thuộc tính.
Trần Lương cũng không gấp. Nơi đến đã có, hắn cùng 2 nữ nhân của mình nhàn nhã lên đường. Đi theo 3 người còn có 1 hộ vệ Huyền cấp ngũ huyệt, tên là Lôi Bôn, có nhiệm vụ bảo vệ Tuyết Hoa.
Bọn hắn vừa đi vừa ngắm cảnh, tiến vào các thành thị xem người dân sinh hoạt, ăn đặc sản, mặc lễ phục, tham gia sự kiện.
Từ Khai Thiên Môn đi đến nơi ở của Lữ Bích Ngọc đường xá xa xôi nhưng không khiến 2 nữ nhân mệt mỏi, ngược lại càng thêm vui vẻ vì được ngao du thiên hạ cùng phu quân của mình.
Bọn hắn vừa dùng đến Truyền Tống Trận để di chuyển từ Phạm Thiên Vực đến Tinh La Vực, đặt chân tới Khổng Tú Thành.
Tản bộ trên đường, Trần Lương đã quá quen với ánh mắt của đám nam nhân nhìn chằm chằm vào 2 nữ nhân của mình, hoặc đôi khi là ánh mắt thù địch. Đã mấy lần Lôi Bôn phải ra tay đánh tan đám dâm tặc.
Các thành thị đều có quy củ an ninh để đảm bảo người dân an ổn sinh sống, làm ăn. Vì vậy người đến gây sự vì nhan sắc cũng không có nhiều, thấy Lôi Bôn thể hiện ra bản lĩnh, bọn chúng liền thôi.
4 người Trần Lương đến Khổng Tú Thành đúng lúc nơi đây tổ chức đại hội luyện đan dành cho người dưới 1000 tuổi, phần thưởng là phối phương của Khôi Thủy Đan.
Khôi Thủy Đan là đan dược chữa thương cấp 7 phổ thông, có giá lên tới 10 vạn Tinh thạch, là đan dược chữa thương yêu thích của Địa cấp võ giả vì dễ tìm, dễ mua, mà giá cả không quá cao so với thu nhập của bọn hắn.
Tuyết Hoa cũng đang cần 1 phối phương cấp 7 để tập luyện, đưa bản thân trở thành luyện đan sư cấp 7. Nàng có 2 ưu thế rất lớn so với luyện đan sư phổ thông.
Thứ nhất là tài nguyên luyện đan dồi dào vô tận từ Khai Thiên Môn. Phổ thông luyện đan sư phải luyện đan bán kiếm tiền, sau đó tìm mua phối phương, mua nguyên liệu luyện đan. Những thứ này không phải vấn đề của Tuyết Hoa, đã có Khai Thiên Môn lo, giúp nàng toàn tâm toàn ý học tập, luyện đan.
Thứ hai là tinh thần lực. Luyện đan sư hay nhân loại nói chung, thường chỉ dùng đến một phần nhỏ năng lực của não hải. Tuyết Hoa, nhờ có Hắc Bạch Song Hoa giúp tăng cường khả năng của não hải, khiến cho ngộ tính của nàng cao lên mấy lần, dẫn đến tinh thần lực tăng nhanh.
Tinh thần lực của Tuyết Hoa sau khi kết thúc đợt tu luyện 72 năm, đã bước vào cấp 7. Có điều nàng chưa từng luyện được đan dược cấp 7 nên hiện vẫn chỉ tính là luyện đan sư cấp 6.
Phối phương của đan dược cấp 7 đã không còn dễ kiếm, Khai Thiên Môn tạm thời còn chưa tìm về được cho nàng. Vì vậy, ngồi ở quán trà đá, hóng được tin về phần thưởng của đại hội luyện đan, Tuyết Hoa quay qua Trần Lương, nói:
"Phu quân, thiếp muốn tham gia đại hội luyện đan"
"Tham gia các cuộc thi sẽ rất tốt cho kỹ năng của nàng. Chúng ta đi đăng ký rồi kiếm quán trọ ở lại Khổng Tú Thành một thời gian" Trần Lương gật đầu đồng ý.
Đang đi trên đường, Tuyết Hoa giật mình vì tiếng xe ngựa phóng rất nhanh phía sau. Trần Lương chỉ nói 2 tiếng:
"Lôi Bôn"
Lôi Bôn tự biết phải làm gì, quay ra sau dựng lên 1 băng tường, ngăn chặn đường đi đến của xe ngựa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.