Ta Là Chí Tôn

Chương 778: Lăng Tiêu Túy hối hận

Lăng Phong Thiên Hạ

26/11/2019

Nếu đã không biết khi nào địch nhân sẽ công kích, như vậy chỉ có thể lựa chọn lấy bất biến ứng vạn biến, dùng toàn lực bảo hộ bản thân, sau đó mới có thể nghĩ đến chuyện phải kích!

Lấy bất biến ứng vạn biến, lại hoặc là lấy vạn biến ứng vạn biến!

Gió nhẹ hóa thành gió lốc lạnh lùng, hàn khí đập vào mặt, Lăng Tiêu Túy chỉ thấy toàn thân lạnh lẽo. Đao phong kia, tựa như có thể cắt tới bất kỳ đâu trên cơ thể hắn!

Thế nhưng lúc này cũng đành đâm lao theo lao, bởi vì Vân Dương đã theo gió nhẹ thổi tới, đồng hóa biến mất, tung tích vô tồn.

Đầu nguồn xuất chiêu liên tục đã biến mất, ngay cả việc muốn đánh nước cờ hiểm, trực tiếp chặn ở đầu nguồn cũng không thể làm được!

Biến hóa như thế, cũng không phải do Vân Dương phát động Cửu Tôn thần thông, mà chỉ do hiệu quả thần dị do Phong Khởi Thiên Ngoại tạo thành. Điểm này, lấy tạo nghệ của Lăng Tiêu Túy vẫn có thể hiểu được rõ ràng.

Nhưng hiểu thì hiểu, ứng phó thế nào lại là chuyện khác!

Giờ khắc này, thậm chí Lăng Tiêu Túy có một xúc động: “Để Độc Cô Sầu đến chỉ điểm hắn thì tốt bao nhiêu… sao ta lại thò đầu ra làm gì cơ chứ”.

Thực sự có chút hối hận.

Chỉ tiếc, sau khi đã đối mặt, ngươi mới cảm thấy hối hận, lúc nào hối hận, muộn rồi!

Lăng Tiêu Túy lâm vào hoàn cảnh cực đoan, khẽ quyết đoán, tăng thêm chút sức, tiếp tục tạo dựng kiếm sơn bảo vệ toàn thân, càng chuyển thuộc tính cuồng mãnh của kiếm khí thành nhu hòa, không đâu không có. Mặc kệ ngươi đột kích từ hướng nào, ta luôn có thể ứng đối, mặc dù không thể phản kích, thế nhưng tự bảo vệ vẫn không phải vấn đề.

Đinh đinh đinh đinh…

Thanh âm đao kiếm giao kích vang lên không dưới trăm lần, lọt vào tai người, lại chỉ như tiếng kim rơi xuống đất.

Lăng Tiêu Túy thở dài một hơi, âm thầm đổ mồ hôi lạnh, may mà Vân Dương vận dụng mấy chiêu này còn chưa tới mức lô hỏa thuần thành, lại hoặc cũng vì tu vi của Vân Dương chưa đến, khó mà phát huy được tinh hoa chân chính, thế nên hắn mới có thể giữ được một phòng tuyến đảm bảo không mất.

Nếu không, chỉ riêng một chiêu này, cũng đã đủ để hắn nuốt hận tại chỗ, mất sạch anh danh!



Độ tinh diệu trong một chiêu này, thực sự đã đạt tới mức độ quỷ phủ thần công, xuất thần nhập hóa, hoàn toàn không thể nào nắm giữ!

Nếu như nhất định phải có một đánh giá, như vậy cũng chỉ có một câu có thể hình dung… Không thuộc về nhân gian!

Sau một khắc.

Một cỗ sát khí dị thường thảm liệt dâng lên, đập thẳng vào mặt Lăng Tiêu Túy, một cỗ sát khí cuồng bá tới cực điểm, tựa như muốn huyết tẩy thế gian.

- Một chiêu này, gọi là… Bạch Cốt Doanh Sơn!

Vân Dương xoay tròn trên không trung, đao quang vung vẩy, chém ra đao mang không dưới trăm trượng, thân thể lại lần nữa xoay chuyển, trường đao trong tay vẽ một hình cùng kỳ dị, mục tiêu trực chỉ Lăng Tiêu Túy, hoàn toàn không chút hoa trương giả bộ, dùng phương thức trực tiếp cực đoan nhất đánh xuống!

Cùng lúc đó, mấy trăm đạo đao khí mới dật tán trước đó, theo một đao cuồng bá chém xuống này, thoáng như được triệu hồi, toàn bộ bay lại, nhập vào trong một đao mới của Vân Dương!

Đối mặt một đao này, vô luận là Lăng Tiêu Túy đang trong trận, hay là Độc Cô Sầu ở ngoài trận, đều biến sắc!

Hiển nhiên, một đao này đã hoàn toàn vượt khỏi nhận biết của bọn hắn!

Nếu đem đao chiêu phân giải thì còn dễ giải, thế nhưng chiêu mới này của Vân Dương, ban đầu là chém ra mấy trăm đạo đao mang, công kích trong phạm vi lớn, không hề có mục tiêu cố định, nhưng thực ra lại là để phối hợp với một kích bá sát phía sau, ngoại trừ đem lực công kích tăng tới đỉnh phong, càng bởi vì đao quang phân tán lúc trước, mà đảo bảo mục tiêu không thể né tránh chiêu này, chỉ có thể liều mạng.

Đao quang hợp dòng thu lại, nhìn như ly kỳ, lại thực sự chỉ là biến tấu bình thường, những cái này, nếu xuất hiện một mình, thực sự không đủ lạ, nhiều lắm là có chút tinh diệu mà thôi.

Nhưng tình huống hiện tại, tất cả tộng hợp diễn dịch lại, các thu tán đao khí của Vân Dương, hoàn toàn không chút tổn hại, thậm chí là tăng cường lẫn nhau, hợp dòng xuất kích, tương đương với đem mấy trăm đạo đao khí dung nhập vào trong một đao, khiến người nghe thôi cũng rợn người, càng không thể tưởng tượng được!

Cho dù có siêu diệu thế nào, cũng cần phải tuân theo pháp tắc vật lý cơ bản nhất, đao khí đã phát là đã phát, sao còn có thể thu về?

Tâm niệm khẽ động, hai người đồng thời nghĩ tới khoảnh khắc Vân Dương biến chiêu, vẽ ra một đạo vòng cung, chẳng lẽ trong lúc này đã thu được mấy trăm đạo đao khí về?

Thế nhưng trong hình cung… sao lại có thể tạo thành tác dụng như vòng xoáy được?

Thậm chí, thu về mà không chút tổn hao… đến cùng thế nào mới làm được?



Hai người thầm tính toán, muốn làm được này, e là phải trải qua vô số lần vận khí hành công ngược lẽ thường, mới có thể làm được a? Nghĩ đến đây, hai người như được minh ngộ, thế nhưng thâm ý trong đó, lại khiến hai người càng thêm rét lạnh, rung động vô hạn.

Cái này rõ là lý niệm hoàn toàn trái ngược lẽ thường, hoàn toàn không phải là chuyện mà người có thể làm được!

Nhưng hiện tại, lại chân thực phát sinh trên tay Vân Dương.

Hiện thực, lại đáng sợ như vậy?!

So với Độc Cô Sầu ở ngoài cuộc, có thời gian cân nhắc châm chước, Lăng Tiêu Túy ở trong cuôc, lại không có cơ hội cân nhắc nhiều như thế.

Điều hắn có thể làm hiện tại, chính là dựa vào kinh nghiệm lịch duyệt phong phú, tu hành kiến giải của cá nhân, toàn lực ứng phó, cả người hóa thành kiếm quang, vọt lên, nghiêm khắc phản công.

Đối mặt với một đao như vậy, chỉ có nhảy vào chỗ chết mà tìm sinh cơ.

Lăng Tiêu Túy như thực sự nhìn thấy, trước mặt là núi thây biển máu, rõ rõ ràng ràng là Bạch Cốt Doanh Sơn!

Một chiêu này, thực danh bất hư truyền.

Riêng chỉ sát khí cùng lệ khí thảm thiết trong đó, đủ để bất luận cao thủ nào cũng phải kinh hồn táng đảm, chưa chiến đã sợ!

Lăng Tiêu Túy đổ đầy một hôi lạnh!

Oanh một tiếng, đao kiếm lần nữa lại giao phong, chỉ trong giây lát, Lăng Tiêu Túy đã như không địch lại mà cực tốc lui về, thân hình liên tục biến đổi hai ba mươi vị trí, những nơi đi qua, lít nha lít nhít vết đao thâm thúy!

Nhưng, rốt cục Lăng Tiêu Túy cũng thành công tránh được chiêu này.

Sát chiêu này đã thành thế, càng dùng phương thức khóa chặt khí cơ, nhất định không thể né tránh, chỉ có thể đón đỡ, thế nhưng nếu đón đỡ, sẽ phải đối mặt với mấy trăm đạo đao quang hợp nhất, không những khó chiếm tiện nghi, động một tí cũng có thể đại bại thua thiệt, tỷ lệ thất bại thảm hại cực cao!

Có điều, Lăng Tiêu Túy là ai, chỉ trong chớp mắt, đã nghĩ ra biện pháp đối ứng tốt nhất, lập tức đề tụ tám thành huyền công của bản thân, cường thế cản quan, đón đỡ đại chiêu của Vân Dương, hơn nữa khi đầu hắn hơi áp chế được Vân Dương, nhưng lại không chút do dự bức ra, chính bởi vì khi trước bức ra, cho nên mấy chiêu sau của Vân Dương dù có bám đuôi dồn sức, nhưng cũng không làm gì được Lăng Tiêu Túy, chỉ để mặc Lăng Tiêu Túy toàn thân trở ra, nhìn hiểm nhưng thực an!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook