Chương 206: Phụng Đình Quốc
Thiên Ma
16/02/2022
Hàn Diệp ở trong phòng cung chủ tu luyện, ở đây thì linh khí nồng đậm vượt xa bên ngoài gấp mấy chục lần, tu vi Thiên Thánh của hắn đang bắt đầu có dị động.
Tiểu Bảo ngồi ở trên bàn gỗ quan sát một chút cười nói:
"Mười ngày sau hẳn là bước vào Chí Thánh, tiểu chủ nhân quả nhiên được thừa hưởng thiên phú từ phụ thân của mình."
Tiểu Bảo phất tay lại thấy pháp tắc hội tụ tới quanh người của Hàn Diệp, tựa như là con cưng của thiên địa được pháp tắc chiếu cố.
Hàn Diệp nếu đột phá thành Chí Thánh ở trong hoàn cảnh này, thì sẽ là vị Chí Thánh cường đại nhất Nam Cương quốc.
Dù là Hàn Vũ Thiên trước đó cũng không có điều kiện tu luyện tuyệt hảo như vậy, Hàn Diệp sau khi thành Chí Thánh rất có thể cường đại ngang với hắn năm đó.
Phụng Đình quốc là cổ quốc giáp ranh ở phía bắc Nam Cương quốc, đây là một cổ quốc cường đại tồn tại Thánh Tông vô số, bởi vì ở đây pháp tắc không có tàn khuyết như Nam Cương và Hoàn Thi.
Phụng Đình quốc phải nói là đệ nhất trong bốn quốc gia ở tiểu lục địa, về thực lực và cả diện tích của nó, phải nói là ức vạn dặm, phải ba cái Nam Cương hợp lại mới sánh được, Thánh Nhân có gần chục vạn người, đừng nghĩ Thánh Nhân nơi đây nhiều như vậy mà dễ tu luyện thành.
Thánh Nhân ở Phụng Đình quốc có địa vị cực cao chỉ kém hơn so với Thánh Tông mà thôi, mỗi một vị Thánh Nhân đều có lãnh thổ của riêng mình.
Nhưng đa phần đều là tông môn cấp Thánh, mỗi một tông môn cấp Thánh đều tọa trấn ít nhất năm vị Thánh Nhân, tông môn có hơn trăm vị Thánh Nhân thì gọi là Đại Thánh tông môn chiếm đóng mấy trăm dặm, địa vị phải được xem là vương hầu chỉ kém hoàng đế.
Tông môn Tông cấp là tồn tại một vị hoặc vài vị Thánh Tông, còn Thánh Tông tông môn bắt buộc phải có hơn 50 vị Thánh Tông tọa chấn, mà một trong số đó đạt tới viên mãn, mới được công nhận là tông môn Thánh Tông chân chính.
Tông môn Thánh Tông địa vị không kém so với hoàng đô, nhưng độ thâm sâu và huyền bí thì không thể sánh kịp hoàng đô.
Hàn Tôn từ Nam Cương quốc lặn lội tới Phụng Đình quốc là để đột phá Thánh Tông, điều kiện kiên quyết chính là đi đến hoàng đô để nhận ân chuẩn được phép đột phá tại đây.
Bởi vì Phụng Đình quốc không cho phép kẻ ngoại quốc bước vào lãnh thổ của mình đột phá, mà không mang lại một ít lợi lộc gì, chỉ cần điều kiện đưa ra đủ hài lòng cao tầng ở hoàng đô thì sẽ được ân chuẩn.
Nếu như lén lút đặt chân tới Phụng Đình quốc đột phá rồi phủi mông rời đi, nếu Phụng Đình quốc phát hiện thì sẽ là tràn cảnh mấy vị Thánh Tông truy giết một người.
Kiều Nguyệt Nga và Tiêu Hạo là tới Phụng Đình quốc này để đột phá, hơn nửa tài nguyên Vạn Niên cung lúc đó là do hai người mang đi làm điều kiện đột phá.
Hàn Tôn là một đầu yêu thú hóa thành hình người, khí tức vẫn còn lưu lại trên thân không có tiêu tán, đôi tai hổ và chiếc đuôi vẫn còn đó, nên rất dễ nhận biết, vừa bước tới bức tường biên giới đã bị người ngăn lại.
Một lão già tu vi Thánh Nhân thượng kì dẫn theo hai tên lính Vũ Cảnh ngăn trước mặt Hàn Tôn.
"Các hạ dừng bước, đây là biên giới Phụng Đình quốc, nếu muốn bước vào cần phải có lý do thích đáng."
Lão già kia mỉm cười hiền từ nhưng trong đôi mắt lại là tràn ngập xem thường một yêu thú hóa nhân hình.
Lão già lại tiếp tục tỏ vẻ niềm nở nói:
"Các hạ vào Phụng Đình quốc là giao thương, du ngoạn hay là định cư?"
Lão nghĩ chỉ là một yêu thú mà thôi, kiến thức cơ bản còn không có nói gì tới hiểu biết ba điều kiện trên, Hàn Tôn nhìn lão nhàn nhạt nói:
"Ta tới đột phá."
"Ha ha ha, các hạ là đang đùa lão phu phải không? Phụng Đình quốc không có tiếp nhận Vũ Cảnh đột phá Thánh Nhân, mời các hạ về cho, chớ trách lão phu một đập lại giết ngươi trong nháy mắt." — QUẢNG CÁO — Event
Lão già Thánh Nhân thượng kì này xem thường Hàn Tôn tới cực điểm, lão không cảm nhận được tu vi của hắn, nhưng theo ánh mắt của lão thì đây chỉ là một yêu thú cấp Vũ Cảnh mà thôi.
Bởi vì Nam Cương quốc nhỏ yếu sao sinh ra được yêu thú Thánh Nhân cường đại chứ.
Hàn Tôn híp mắt lại một cái phất tay đã đập bay lão Thánh Nhân như tiện tay đập mà con ruồi vậy.
Lão Thánh Nhân kia bị đập bay va vào tường thành tạo ra cái lỗ lớn xuyên qua tận bên kia, bức tường này dày đến trăm trượng còn được trận pháp Thánh cấp viên mãn gia trì, vậy mà chỉ một đập của Hàn Tôn đá phá ra một cái lỗ lớn.
Hai vị Vũ Cảnh toàn thân run rẩy lập tức quỳ xuống không dám ngăn cản bước đi của Hàn Tôn, Thánh Nhân thượng vị bị một lần tiện tay đập cho văng ra ngoài, bọn họ là Vũ Cảnh căn bản chỉ cần thổi nhẹ cũng đủ chết trăm lần.
"Ngươi dám động thủ?"
Lão nhân từ đống đất đá chui ra khóe môi tràn ra máu tươi, con ngươi trừng lớn kinh sợ suýt chút lòi ra bên ngoài.
Người trước mắt không ngờ lại có tu vi cao thâm như vậy, một cái đập bay đã làm trận pháp Thánh cấp viên mãn thủng một lỗ lớn, đây hẳn là Thiên Thánh ở trong truyền thuyết mới đủ sức mạnh làm như vậy.
"Cút."
Hàn Tôn bước vào lỗ hỏng thấy lão Thánh Nhân kia còn ở trước mặt thì lại đập xuống thêm một cái, đòn này tràn ngập sát ý không chút lưu thủ, nhưng mà một đạo lục quang hiện lên ngăn cản bàn tay kia hạ thủ.
"Ngươi không nhìn mặt mũi Phụng Đình quốc bọn ta mà ra tay hạ sát thủ thật sao?"
Một lão đầu toàn thân lục quang nhàn nhạt nắm lấy cổ tay Hàn Tôn, lão Thánh Nhân kia lập tức quỳ gối nói:
"Hiếu Hà đại nhân."
Người trước mắt là Hiếu Hà, một trong tam thập nhị thủ vệ của hoàng tộc, hắn là nhận nhiệm vụ bảo hộ biên cương 50 năm, vừa lúc định trở về thay người thì bắt gặp cảnh này.
Hiếu Hà đẩy Hàn Tôn ra một cách nhẹ nhàng, nhưng lực đạo lại cường đại làm cho Hàn Tôn có chút ngưng trọng.
"Thánh Tông?"
Hàn Tôn trong lòng cười lạnh nhìn lão già trước mắt, Hiếu Hà nhìn hắn nói:
"Các hạ tới Phụng Đình quốc để làm gì?"
Hiếu Hà biết thủ hạ biên cương này mắt cao hơn đầu, hẳn là đắc tội người trước mắt mới dẫn đến tình cảnh này, Hàn Tôn thản nhiên nói:
"Ta tới hoàng đô muốn nhận ân chuẩn đột phá Thánh Tông, mượn nhờ hoàng tộc Phụng Đình quốc bảo hộ một phen."
Hiếu Hà nhướng mày sắc mặt trở nên niềm nở nói:
"Ra là vậy, vừa hay ta là thủ vệ ở trong hoàng đô vừa muốn trở về một chuyến, vậy các hạ đã biết phải như thế nào mới được ân chuẩn và bảo hộ chưa?"
Hàn Tôn lấy ra lệnh bài kim sắc khắc chữ Phụng Đình Thượng Khách, Hiếu Hà nhướng mày không tin được người trước mắt lại có lệnh bài thượng khách của hoàng đô.
Hiếu Hà quay đầu trừng mắt với lão Thánh Nhân, lão nhân kia thấy tấm lệnh bài cũng toàn thân run rẩy. — QUẢNG CÁO — Event
Từ Nam Cương quốc đi tới đây thì chỉ có hai thế lực nhận được tấm lệnh bài thượng khách, chính là Vạn Niên Cung và Bắc Ma Thành, đây là hai thế lực bỏ ra số lượng tài nguyên kinh người đủ làm hoàng đô bồi dưỡng ra mấy trăm tên thiên tài trẻ tuổi.
Thiên tài ở hoàng đô cần tài nguyên gấp chục lần so với thiên tài bên ngoài, dù là hoàng đô thì trăm chỉ bồi dưỡng ra mười mấy vị là cùng.
"Cho hỏi các hạ là người của Vạn Niên Cung hay Bắc Ma Thành đây?"
Hiếu Hà ôm quyền thi lễ đã tỏ ra vẻ hiếu khách hơn trước rất nhiều, khi thấy được tấm lệnh bài kia.
"Vạn Niên Cung."
Hiếu Hà đôi mắt sáng lên cười nói:
"Vậy mời các hạ theo ta làm một chút thủ tục."
Hàn Tôn cau mày có chút không thoải mái nói:
"Thời gian của ta có hạn, trực tiếp tới hoàng đô đi."
Hắn chỉ có một năm để trở về Vạn Niên Cung, tình thế cấp bách còn phải làm thủ tục, nhanh thì một tháng chậm thì nửa năm, phải chờ phía hoàng đô xác nhận.
Hiếu Hà thấy Hàn Tôn quả thật đang rất gấp gáp liền cười nói:
"Được thôi, vừa hay ta định trở về hoàng đô, mời các hạ cùng ta đi."
Dù sao cũng là thượng khách không cần phải làm khó hắn làm gì, phía xa một chiếc chiến xa với bốn đầu yêu thú cấp Thánh kéo xe.
Hàn Tôn thản nhiên bước lên chiến xa cùng với Hiếu Hà bắt đầu khởi hành tới hoàng đô, dù là Thánh Nhân cũng phải phi hành gần ba tháng mới đến được.
Lão Thánh Nhân nhìn theo chiến xa nhưng toàn thân mồ hôi lạnh ướt đẫm, lão ta trong lòng thầm dặn mình không được quá xem thường người khác, suýt nữa đã là bỏ mạng vì mắt cao hơn đầu.
Chiến xa này bên trong có hai căn phòng trang trí lộng lẫy, Hàn Tôn ngồi ở gần cửa sổ nhìn ra khung cảnh bên ngoài, ở đây thiên địa linh khí khắp nơi, pháp tắc Thánh Nhân hoàn chỉnh, không có thưa thớt như Nam Cương quốc.
Thánh Nhân ở Nam Cương muốn củng cố pháp tắc Thánh cấp thì cần lượng tài nguyên gấp 3 lần tu sĩ của Phụng Đình quốc, điều kiện khó khăn thì việc củng cố và gia tăng tu vi cần tiêu hao cực lớn để bù vào.
Thánh Nhân Nam Cương quốc vì vậy mà mạnh hơn Thánh Nhân Phụng Đình quốc một bậc, một bậc thang tuy nói chỉ cần bước ra một bước là tới, nhưng chênh lệch như trời với đất khó có thể so sánh, bọn họ là hơn Nam Cương quốc ở điểm pháp tắc Thánh Tông vẫn còn hoàn chỉnh, sinh ra Thánh Tông.
Nếu không thì so về nhị lưu sức mạnh thì Thánh Nhân ở Nam Cương quốc có lẽ xếp đầu trong bốn quốc gia, Hàn Tôn đôi tai hổ nhúc nhích như nghe thấy âm thanh nào đó truyền tới từ phía xa.
Một cổ lực lượng tràn ngập huyết tinh ập tới mang theo đó là ngàn con huyết bức tu vi Thánh Nhân, trong đám huyết bức này ít nhất tồn tại trăm con Thánh Nhân cảnh, đặt ở Phụng Đình quốc cũng là dạng yêu thú sống theo bầy đàn không thể dây dưa vào, nếu nó quét qua một cái tông môn Thánh cấp nào đó liền là toàn tông bị diệt không nghi ngờ.
"Bầy huyết bức này giết ít nhất là ba trăm vạn sinh mệnh yêu thú và nhân mới có được cổ huyết khí này."
Hàn Tôn tỏ vẻ chán ghét nhìn luồng huyết khí dày đặc đang tấn công về chiến xa của mình, hắn bàn tay nổi lên hắc hỏa ném vào không trung liền tạo ra lốc xoáy bao bọc hết đàn huyết bức vào trong.
Chỉ một lần xuất thủ đã xóa sách cả đàn huyết bức hơn trăm tồn tại Thánh Nhân, dù Thiên Thánh cũng phải là tồn tại tu luyện hơn năm trăm năm ở cảnh giới này mới làm được.
Hiếu Hà thấy cảnh tượng bầy huyết bức bị xóa sổ thì trong lòng thầm kinh ngạc không thôi, lời đồn về Thánh Nhân ở Nam Cương quốc mạnh hơn so với Thánh Nhân ở nơi khác thì hắn không tin, nay tận mắt nhìn thấy quả thật là đúng như vậy. — QUẢNG CÁO — Event
Kẻ đến từ Vạn Niên cung trước mắt tu vi Thiên Thánh được xem là thiên tài chục vạn năm mới xuất hiện, ở Phụng Đình quốc cũng có Thiên Thánh tồn tại, nhưng mà số lượng cũng chỉ có ba vị mà thôi.
Phụng Đình quốc căn bản không tồn tại cái gọi là Chí Thánh, truyền thuyết thì vẫn mãi mãi là truyền thuyết không có cơ hội được tận mắt chiêm ngưỡng, vì vậy Hiếu Hà liền xem Hàn Tôn tu vi là đang ở Thiên Thánh, mà không hề biết đây là một vị Chí Thánh trong truyền thuyết.
Chí Thánh một khi che giấu khí tức thì dù là bất cứ ai cũng không nhìn ra sâu cạn, trừ khi là Thiên Thánh thì thoáng cảm nhận được chút khác biệt, hoặc là Thiên Thánh đột phá Thánh Tông sẽ nhìn ra được Hàn Tôn này siêu việt vượt xa Thiên Thánh.
"Vạn Niên cung là tồn tại ba vị Thiên Thánh, hai vị từng tới đây đột phá, còn đây là kẻ thứ ba xuất hiện."
Hiếu Hà trầm mặc không nghĩ tới một cái Vạn Niên cung ở Nam Cương vắng vẻ lại có thế lực cùng lúc xuất hiện ba vị Thiên Thánh.
So với Phụng Định quốc hiện tại đạt tới thời kì đỉnh cao nhất trong lịch sử cũng chỉ có ba vị Thiên Thánh mà thôi, nhưng ba vị đó là thuộc ba thế lực riêng biệt không có hòa thuận với nhau là mấy.
Hoàng tộc Phụng Đình quốc có một trong ba vị Thiên Thánh tên là Hướng Nghị Tuần, một kẻ sau này tiếp nhận trọng trách cai quản Phụng Đình quốc to lớn.
Hai vị khác thì lần lượt là danh xưng đệ nhất mỹ nhân Thanh Uyên của Long Giác tông thuộc tông môn Thánh Tông, vị còn lại tên Công Tà Sơn của Ngân Hoàng tông cũng là tông môn Thánh Tông.
Hiếu Hà thật sự muốn biết Vạn Niên Cung tới cuối cùng là đạt được đồ vật gì sao lại có được ba vị Thiên Thánh, nếu biết được một ít trong đó liền rất có thể mang về lợi thế lớn cho hoàng đô, vượt qua hai tông môn lớn khác một cái đầu a.
"Ta vừa rồi chưa hỏi, các hạ tên gọi là gì?"
Âm thanh của Hiếu Hà từ gian phòng đối diện vang lên, Hàn Tôn cũng là thản nhiên nói:
"Hàn Tôn."
Hiếu Hà trong lầm thầm nghĩ kẻ này từ đầu tới cuối đều lạnh nhạt ít nói, moi móc thông tin từ người trước mắt có lẽ không được bao nhiêu tin hữu ích, chi bằng tới hoàng đô liên hệ với một vị vương hầu, lấy điều kiện đột phá Thánh Tông để moi móc thông tin từ hắn.
Dù sao thành Thiên Thánh là điều quan trọng nhất, Thiên Thánh đột phá Thánh Tông còn mạnh hơn vài lần so với Thánh Tông thông thường, nếu hoàng tộc có thêm Thiên Thánh thì không ngại gì giao chiến với hai Thánh Tông tông môn kia, hoàng tộc cao thủ Thánh Tông viên mãn có đến hai vị, hơn hai tông môn kia một đầu viên mãn Thánh Tông.
Nhưng nếu hoàng tộc Phụng Đình quốc xuất thủ thì hai bên kia sẽ liên thủ lại để cân bằng lực lượng với hoàng tộc, cứ vậy gây chiến tranh thì là lưỡng bại câu thương, Tây Phỉ quốc sẽ rình rập khởi binh công phá thì toàn bộ Phụng Đình quốc coi như cho không vào tay đối phương.
Chiến đấu ở tiểu lục địa không phải dựa vào sức mạnh Thánh Tông, chính là dựa vào số lượng Thánh Nhân, Thánh Nhân càng nhiều càng mạnh thì chiến thắng càng cao, Thánh Tông ở các tiểu lục địa không chênh lệch nhau là mấy, bọn họ chỉ có thể kiềm chế lẫn nhau để số lượng Thánh Nhân định đoạt thắng bại.
Hai phe giao chiến, bên nào tồn tại Thánh Nhân viên mãn nhiều hơn thì bên đó thắng, hoặc Thiên Thánh xuất hiện phe đó nhất định là bên dành thắng cuộc.
Thánh Tông của bên thua cuộc cũng chỉ cắn răng gia nhập bên thắng, dung nhập lại thành một thế lực nhất thống để đánh chiếm quốc gia khác, hoàng đô 3000 năm trước cũng dựa vào lực lượng Thánh Nhân đông đảo để đánh bại Đông Hàn tông môn, vị Thánh Tông viên mãn của Đông Hàn tông cam chịu làm một trong những cao tầng của hoàng đô, được phong làm Vương Hoàng, địa vị chỉ sau hoàng đế.
Hiếu Hà vì ước nguyện tổ tiên muốn thống nhất Phụng Định quốc, nhất định phải moi ra được bí mật từ vị cao tầng Vạn Niên cung này, nếu thỏa thuận không được thì rất có thể sẽ nhờ tới Thánh Tông viên mãn ra tay, dùng thuật nhiếp hồn để moi móc thông tin ra khỏi miệng kẻ này, đắc tội một cái Vạn Niên cung của quốc gia yếu kém thì đã là gì so với sự nghiệp thiên thu của hoàng đô.
Hàn Tôn trong gian phòng vẻ mặt vẫn không chút sắc thái nào, hắn biết mình đến Phụng Đình quốc với tư cách là cao tầng của Vạn Niên cung sẽ nhận lấy không ít phiền toái, vì trong vài năm mà Vạn Niên Cung đưa tới ba vị Chí Thánh đột phá Thánh Tông, tâm tư của một đại quốc rất có thể sẽ toan tính với hắn, Hàn Tôn đã có chuẩn bị nêu hoàng đô động thủ thì hắn sẽ lập tức xóa đi ký ức rồi đồng quy vu tận.
Hàn Tôn chết thì Vạn Niên cung bên kia sẽ nhận được tin tức, Tiểu Bảo cũng sẽ dàn xếp mọi chuyện theo kế hoạch đã tính trước, nếu rơi vào đường cùng thì chỉ có thể hi sinh khí linh Tiểu Bảo để bảo toàn Vạn Niên cung, Tiểu Bảo một khi hiến tế khí linh thì dù là Chuẩn Đạo cũng phải bỏ chạy thoát thân nói gì đến vài tên Thánh Tông viên mãn.
Hàn Vũ Thiên rèn luyện ra Tiểu Bảo dựa trên những trụ linh khí cường đại được gỡ bỏ phong ấn từ trước đó, còn tách ra một đạo nguyên hồn vào trong để dạy dỗ hắn trưởng thành, nhìn Tiểu Bảo chỉ là khí linh mới sinh ra, nhưng hắn đã có kiến thức hiểu biết được xem như sánh ngang Kim Thần.
Tiểu Bảo ngồi ở trên bàn gỗ quan sát một chút cười nói:
"Mười ngày sau hẳn là bước vào Chí Thánh, tiểu chủ nhân quả nhiên được thừa hưởng thiên phú từ phụ thân của mình."
Tiểu Bảo phất tay lại thấy pháp tắc hội tụ tới quanh người của Hàn Diệp, tựa như là con cưng của thiên địa được pháp tắc chiếu cố.
Hàn Diệp nếu đột phá thành Chí Thánh ở trong hoàn cảnh này, thì sẽ là vị Chí Thánh cường đại nhất Nam Cương quốc.
Dù là Hàn Vũ Thiên trước đó cũng không có điều kiện tu luyện tuyệt hảo như vậy, Hàn Diệp sau khi thành Chí Thánh rất có thể cường đại ngang với hắn năm đó.
Phụng Đình quốc là cổ quốc giáp ranh ở phía bắc Nam Cương quốc, đây là một cổ quốc cường đại tồn tại Thánh Tông vô số, bởi vì ở đây pháp tắc không có tàn khuyết như Nam Cương và Hoàn Thi.
Phụng Đình quốc phải nói là đệ nhất trong bốn quốc gia ở tiểu lục địa, về thực lực và cả diện tích của nó, phải nói là ức vạn dặm, phải ba cái Nam Cương hợp lại mới sánh được, Thánh Nhân có gần chục vạn người, đừng nghĩ Thánh Nhân nơi đây nhiều như vậy mà dễ tu luyện thành.
Thánh Nhân ở Phụng Đình quốc có địa vị cực cao chỉ kém hơn so với Thánh Tông mà thôi, mỗi một vị Thánh Nhân đều có lãnh thổ của riêng mình.
Nhưng đa phần đều là tông môn cấp Thánh, mỗi một tông môn cấp Thánh đều tọa trấn ít nhất năm vị Thánh Nhân, tông môn có hơn trăm vị Thánh Nhân thì gọi là Đại Thánh tông môn chiếm đóng mấy trăm dặm, địa vị phải được xem là vương hầu chỉ kém hoàng đế.
Tông môn Tông cấp là tồn tại một vị hoặc vài vị Thánh Tông, còn Thánh Tông tông môn bắt buộc phải có hơn 50 vị Thánh Tông tọa chấn, mà một trong số đó đạt tới viên mãn, mới được công nhận là tông môn Thánh Tông chân chính.
Tông môn Thánh Tông địa vị không kém so với hoàng đô, nhưng độ thâm sâu và huyền bí thì không thể sánh kịp hoàng đô.
Hàn Tôn từ Nam Cương quốc lặn lội tới Phụng Đình quốc là để đột phá Thánh Tông, điều kiện kiên quyết chính là đi đến hoàng đô để nhận ân chuẩn được phép đột phá tại đây.
Bởi vì Phụng Đình quốc không cho phép kẻ ngoại quốc bước vào lãnh thổ của mình đột phá, mà không mang lại một ít lợi lộc gì, chỉ cần điều kiện đưa ra đủ hài lòng cao tầng ở hoàng đô thì sẽ được ân chuẩn.
Nếu như lén lút đặt chân tới Phụng Đình quốc đột phá rồi phủi mông rời đi, nếu Phụng Đình quốc phát hiện thì sẽ là tràn cảnh mấy vị Thánh Tông truy giết một người.
Kiều Nguyệt Nga và Tiêu Hạo là tới Phụng Đình quốc này để đột phá, hơn nửa tài nguyên Vạn Niên cung lúc đó là do hai người mang đi làm điều kiện đột phá.
Hàn Tôn là một đầu yêu thú hóa thành hình người, khí tức vẫn còn lưu lại trên thân không có tiêu tán, đôi tai hổ và chiếc đuôi vẫn còn đó, nên rất dễ nhận biết, vừa bước tới bức tường biên giới đã bị người ngăn lại.
Một lão già tu vi Thánh Nhân thượng kì dẫn theo hai tên lính Vũ Cảnh ngăn trước mặt Hàn Tôn.
"Các hạ dừng bước, đây là biên giới Phụng Đình quốc, nếu muốn bước vào cần phải có lý do thích đáng."
Lão già kia mỉm cười hiền từ nhưng trong đôi mắt lại là tràn ngập xem thường một yêu thú hóa nhân hình.
Lão già lại tiếp tục tỏ vẻ niềm nở nói:
"Các hạ vào Phụng Đình quốc là giao thương, du ngoạn hay là định cư?"
Lão nghĩ chỉ là một yêu thú mà thôi, kiến thức cơ bản còn không có nói gì tới hiểu biết ba điều kiện trên, Hàn Tôn nhìn lão nhàn nhạt nói:
"Ta tới đột phá."
"Ha ha ha, các hạ là đang đùa lão phu phải không? Phụng Đình quốc không có tiếp nhận Vũ Cảnh đột phá Thánh Nhân, mời các hạ về cho, chớ trách lão phu một đập lại giết ngươi trong nháy mắt." — QUẢNG CÁO — Event
Lão già Thánh Nhân thượng kì này xem thường Hàn Tôn tới cực điểm, lão không cảm nhận được tu vi của hắn, nhưng theo ánh mắt của lão thì đây chỉ là một yêu thú cấp Vũ Cảnh mà thôi.
Bởi vì Nam Cương quốc nhỏ yếu sao sinh ra được yêu thú Thánh Nhân cường đại chứ.
Hàn Tôn híp mắt lại một cái phất tay đã đập bay lão Thánh Nhân như tiện tay đập mà con ruồi vậy.
Lão Thánh Nhân kia bị đập bay va vào tường thành tạo ra cái lỗ lớn xuyên qua tận bên kia, bức tường này dày đến trăm trượng còn được trận pháp Thánh cấp viên mãn gia trì, vậy mà chỉ một đập của Hàn Tôn đá phá ra một cái lỗ lớn.
Hai vị Vũ Cảnh toàn thân run rẩy lập tức quỳ xuống không dám ngăn cản bước đi của Hàn Tôn, Thánh Nhân thượng vị bị một lần tiện tay đập cho văng ra ngoài, bọn họ là Vũ Cảnh căn bản chỉ cần thổi nhẹ cũng đủ chết trăm lần.
"Ngươi dám động thủ?"
Lão nhân từ đống đất đá chui ra khóe môi tràn ra máu tươi, con ngươi trừng lớn kinh sợ suýt chút lòi ra bên ngoài.
Người trước mắt không ngờ lại có tu vi cao thâm như vậy, một cái đập bay đã làm trận pháp Thánh cấp viên mãn thủng một lỗ lớn, đây hẳn là Thiên Thánh ở trong truyền thuyết mới đủ sức mạnh làm như vậy.
"Cút."
Hàn Tôn bước vào lỗ hỏng thấy lão Thánh Nhân kia còn ở trước mặt thì lại đập xuống thêm một cái, đòn này tràn ngập sát ý không chút lưu thủ, nhưng mà một đạo lục quang hiện lên ngăn cản bàn tay kia hạ thủ.
"Ngươi không nhìn mặt mũi Phụng Đình quốc bọn ta mà ra tay hạ sát thủ thật sao?"
Một lão đầu toàn thân lục quang nhàn nhạt nắm lấy cổ tay Hàn Tôn, lão Thánh Nhân kia lập tức quỳ gối nói:
"Hiếu Hà đại nhân."
Người trước mắt là Hiếu Hà, một trong tam thập nhị thủ vệ của hoàng tộc, hắn là nhận nhiệm vụ bảo hộ biên cương 50 năm, vừa lúc định trở về thay người thì bắt gặp cảnh này.
Hiếu Hà đẩy Hàn Tôn ra một cách nhẹ nhàng, nhưng lực đạo lại cường đại làm cho Hàn Tôn có chút ngưng trọng.
"Thánh Tông?"
Hàn Tôn trong lòng cười lạnh nhìn lão già trước mắt, Hiếu Hà nhìn hắn nói:
"Các hạ tới Phụng Đình quốc để làm gì?"
Hiếu Hà biết thủ hạ biên cương này mắt cao hơn đầu, hẳn là đắc tội người trước mắt mới dẫn đến tình cảnh này, Hàn Tôn thản nhiên nói:
"Ta tới hoàng đô muốn nhận ân chuẩn đột phá Thánh Tông, mượn nhờ hoàng tộc Phụng Đình quốc bảo hộ một phen."
Hiếu Hà nhướng mày sắc mặt trở nên niềm nở nói:
"Ra là vậy, vừa hay ta là thủ vệ ở trong hoàng đô vừa muốn trở về một chuyến, vậy các hạ đã biết phải như thế nào mới được ân chuẩn và bảo hộ chưa?"
Hàn Tôn lấy ra lệnh bài kim sắc khắc chữ Phụng Đình Thượng Khách, Hiếu Hà nhướng mày không tin được người trước mắt lại có lệnh bài thượng khách của hoàng đô.
Hiếu Hà quay đầu trừng mắt với lão Thánh Nhân, lão nhân kia thấy tấm lệnh bài cũng toàn thân run rẩy. — QUẢNG CÁO — Event
Từ Nam Cương quốc đi tới đây thì chỉ có hai thế lực nhận được tấm lệnh bài thượng khách, chính là Vạn Niên Cung và Bắc Ma Thành, đây là hai thế lực bỏ ra số lượng tài nguyên kinh người đủ làm hoàng đô bồi dưỡng ra mấy trăm tên thiên tài trẻ tuổi.
Thiên tài ở hoàng đô cần tài nguyên gấp chục lần so với thiên tài bên ngoài, dù là hoàng đô thì trăm chỉ bồi dưỡng ra mười mấy vị là cùng.
"Cho hỏi các hạ là người của Vạn Niên Cung hay Bắc Ma Thành đây?"
Hiếu Hà ôm quyền thi lễ đã tỏ ra vẻ hiếu khách hơn trước rất nhiều, khi thấy được tấm lệnh bài kia.
"Vạn Niên Cung."
Hiếu Hà đôi mắt sáng lên cười nói:
"Vậy mời các hạ theo ta làm một chút thủ tục."
Hàn Tôn cau mày có chút không thoải mái nói:
"Thời gian của ta có hạn, trực tiếp tới hoàng đô đi."
Hắn chỉ có một năm để trở về Vạn Niên Cung, tình thế cấp bách còn phải làm thủ tục, nhanh thì một tháng chậm thì nửa năm, phải chờ phía hoàng đô xác nhận.
Hiếu Hà thấy Hàn Tôn quả thật đang rất gấp gáp liền cười nói:
"Được thôi, vừa hay ta định trở về hoàng đô, mời các hạ cùng ta đi."
Dù sao cũng là thượng khách không cần phải làm khó hắn làm gì, phía xa một chiếc chiến xa với bốn đầu yêu thú cấp Thánh kéo xe.
Hàn Tôn thản nhiên bước lên chiến xa cùng với Hiếu Hà bắt đầu khởi hành tới hoàng đô, dù là Thánh Nhân cũng phải phi hành gần ba tháng mới đến được.
Lão Thánh Nhân nhìn theo chiến xa nhưng toàn thân mồ hôi lạnh ướt đẫm, lão ta trong lòng thầm dặn mình không được quá xem thường người khác, suýt nữa đã là bỏ mạng vì mắt cao hơn đầu.
Chiến xa này bên trong có hai căn phòng trang trí lộng lẫy, Hàn Tôn ngồi ở gần cửa sổ nhìn ra khung cảnh bên ngoài, ở đây thiên địa linh khí khắp nơi, pháp tắc Thánh Nhân hoàn chỉnh, không có thưa thớt như Nam Cương quốc.
Thánh Nhân ở Nam Cương muốn củng cố pháp tắc Thánh cấp thì cần lượng tài nguyên gấp 3 lần tu sĩ của Phụng Đình quốc, điều kiện khó khăn thì việc củng cố và gia tăng tu vi cần tiêu hao cực lớn để bù vào.
Thánh Nhân Nam Cương quốc vì vậy mà mạnh hơn Thánh Nhân Phụng Đình quốc một bậc, một bậc thang tuy nói chỉ cần bước ra một bước là tới, nhưng chênh lệch như trời với đất khó có thể so sánh, bọn họ là hơn Nam Cương quốc ở điểm pháp tắc Thánh Tông vẫn còn hoàn chỉnh, sinh ra Thánh Tông.
Nếu không thì so về nhị lưu sức mạnh thì Thánh Nhân ở Nam Cương quốc có lẽ xếp đầu trong bốn quốc gia, Hàn Tôn đôi tai hổ nhúc nhích như nghe thấy âm thanh nào đó truyền tới từ phía xa.
Một cổ lực lượng tràn ngập huyết tinh ập tới mang theo đó là ngàn con huyết bức tu vi Thánh Nhân, trong đám huyết bức này ít nhất tồn tại trăm con Thánh Nhân cảnh, đặt ở Phụng Đình quốc cũng là dạng yêu thú sống theo bầy đàn không thể dây dưa vào, nếu nó quét qua một cái tông môn Thánh cấp nào đó liền là toàn tông bị diệt không nghi ngờ.
"Bầy huyết bức này giết ít nhất là ba trăm vạn sinh mệnh yêu thú và nhân mới có được cổ huyết khí này."
Hàn Tôn tỏ vẻ chán ghét nhìn luồng huyết khí dày đặc đang tấn công về chiến xa của mình, hắn bàn tay nổi lên hắc hỏa ném vào không trung liền tạo ra lốc xoáy bao bọc hết đàn huyết bức vào trong.
Chỉ một lần xuất thủ đã xóa sách cả đàn huyết bức hơn trăm tồn tại Thánh Nhân, dù Thiên Thánh cũng phải là tồn tại tu luyện hơn năm trăm năm ở cảnh giới này mới làm được.
Hiếu Hà thấy cảnh tượng bầy huyết bức bị xóa sổ thì trong lòng thầm kinh ngạc không thôi, lời đồn về Thánh Nhân ở Nam Cương quốc mạnh hơn so với Thánh Nhân ở nơi khác thì hắn không tin, nay tận mắt nhìn thấy quả thật là đúng như vậy. — QUẢNG CÁO — Event
Kẻ đến từ Vạn Niên cung trước mắt tu vi Thiên Thánh được xem là thiên tài chục vạn năm mới xuất hiện, ở Phụng Đình quốc cũng có Thiên Thánh tồn tại, nhưng mà số lượng cũng chỉ có ba vị mà thôi.
Phụng Đình quốc căn bản không tồn tại cái gọi là Chí Thánh, truyền thuyết thì vẫn mãi mãi là truyền thuyết không có cơ hội được tận mắt chiêm ngưỡng, vì vậy Hiếu Hà liền xem Hàn Tôn tu vi là đang ở Thiên Thánh, mà không hề biết đây là một vị Chí Thánh trong truyền thuyết.
Chí Thánh một khi che giấu khí tức thì dù là bất cứ ai cũng không nhìn ra sâu cạn, trừ khi là Thiên Thánh thì thoáng cảm nhận được chút khác biệt, hoặc là Thiên Thánh đột phá Thánh Tông sẽ nhìn ra được Hàn Tôn này siêu việt vượt xa Thiên Thánh.
"Vạn Niên cung là tồn tại ba vị Thiên Thánh, hai vị từng tới đây đột phá, còn đây là kẻ thứ ba xuất hiện."
Hiếu Hà trầm mặc không nghĩ tới một cái Vạn Niên cung ở Nam Cương vắng vẻ lại có thế lực cùng lúc xuất hiện ba vị Thiên Thánh.
So với Phụng Định quốc hiện tại đạt tới thời kì đỉnh cao nhất trong lịch sử cũng chỉ có ba vị Thiên Thánh mà thôi, nhưng ba vị đó là thuộc ba thế lực riêng biệt không có hòa thuận với nhau là mấy.
Hoàng tộc Phụng Đình quốc có một trong ba vị Thiên Thánh tên là Hướng Nghị Tuần, một kẻ sau này tiếp nhận trọng trách cai quản Phụng Đình quốc to lớn.
Hai vị khác thì lần lượt là danh xưng đệ nhất mỹ nhân Thanh Uyên của Long Giác tông thuộc tông môn Thánh Tông, vị còn lại tên Công Tà Sơn của Ngân Hoàng tông cũng là tông môn Thánh Tông.
Hiếu Hà thật sự muốn biết Vạn Niên Cung tới cuối cùng là đạt được đồ vật gì sao lại có được ba vị Thiên Thánh, nếu biết được một ít trong đó liền rất có thể mang về lợi thế lớn cho hoàng đô, vượt qua hai tông môn lớn khác một cái đầu a.
"Ta vừa rồi chưa hỏi, các hạ tên gọi là gì?"
Âm thanh của Hiếu Hà từ gian phòng đối diện vang lên, Hàn Tôn cũng là thản nhiên nói:
"Hàn Tôn."
Hiếu Hà trong lầm thầm nghĩ kẻ này từ đầu tới cuối đều lạnh nhạt ít nói, moi móc thông tin từ người trước mắt có lẽ không được bao nhiêu tin hữu ích, chi bằng tới hoàng đô liên hệ với một vị vương hầu, lấy điều kiện đột phá Thánh Tông để moi móc thông tin từ hắn.
Dù sao thành Thiên Thánh là điều quan trọng nhất, Thiên Thánh đột phá Thánh Tông còn mạnh hơn vài lần so với Thánh Tông thông thường, nếu hoàng tộc có thêm Thiên Thánh thì không ngại gì giao chiến với hai Thánh Tông tông môn kia, hoàng tộc cao thủ Thánh Tông viên mãn có đến hai vị, hơn hai tông môn kia một đầu viên mãn Thánh Tông.
Nhưng nếu hoàng tộc Phụng Đình quốc xuất thủ thì hai bên kia sẽ liên thủ lại để cân bằng lực lượng với hoàng tộc, cứ vậy gây chiến tranh thì là lưỡng bại câu thương, Tây Phỉ quốc sẽ rình rập khởi binh công phá thì toàn bộ Phụng Đình quốc coi như cho không vào tay đối phương.
Chiến đấu ở tiểu lục địa không phải dựa vào sức mạnh Thánh Tông, chính là dựa vào số lượng Thánh Nhân, Thánh Nhân càng nhiều càng mạnh thì chiến thắng càng cao, Thánh Tông ở các tiểu lục địa không chênh lệch nhau là mấy, bọn họ chỉ có thể kiềm chế lẫn nhau để số lượng Thánh Nhân định đoạt thắng bại.
Hai phe giao chiến, bên nào tồn tại Thánh Nhân viên mãn nhiều hơn thì bên đó thắng, hoặc Thiên Thánh xuất hiện phe đó nhất định là bên dành thắng cuộc.
Thánh Tông của bên thua cuộc cũng chỉ cắn răng gia nhập bên thắng, dung nhập lại thành một thế lực nhất thống để đánh chiếm quốc gia khác, hoàng đô 3000 năm trước cũng dựa vào lực lượng Thánh Nhân đông đảo để đánh bại Đông Hàn tông môn, vị Thánh Tông viên mãn của Đông Hàn tông cam chịu làm một trong những cao tầng của hoàng đô, được phong làm Vương Hoàng, địa vị chỉ sau hoàng đế.
Hiếu Hà vì ước nguyện tổ tiên muốn thống nhất Phụng Định quốc, nhất định phải moi ra được bí mật từ vị cao tầng Vạn Niên cung này, nếu thỏa thuận không được thì rất có thể sẽ nhờ tới Thánh Tông viên mãn ra tay, dùng thuật nhiếp hồn để moi móc thông tin ra khỏi miệng kẻ này, đắc tội một cái Vạn Niên cung của quốc gia yếu kém thì đã là gì so với sự nghiệp thiên thu của hoàng đô.
Hàn Tôn trong gian phòng vẻ mặt vẫn không chút sắc thái nào, hắn biết mình đến Phụng Đình quốc với tư cách là cao tầng của Vạn Niên cung sẽ nhận lấy không ít phiền toái, vì trong vài năm mà Vạn Niên Cung đưa tới ba vị Chí Thánh đột phá Thánh Tông, tâm tư của một đại quốc rất có thể sẽ toan tính với hắn, Hàn Tôn đã có chuẩn bị nêu hoàng đô động thủ thì hắn sẽ lập tức xóa đi ký ức rồi đồng quy vu tận.
Hàn Tôn chết thì Vạn Niên cung bên kia sẽ nhận được tin tức, Tiểu Bảo cũng sẽ dàn xếp mọi chuyện theo kế hoạch đã tính trước, nếu rơi vào đường cùng thì chỉ có thể hi sinh khí linh Tiểu Bảo để bảo toàn Vạn Niên cung, Tiểu Bảo một khi hiến tế khí linh thì dù là Chuẩn Đạo cũng phải bỏ chạy thoát thân nói gì đến vài tên Thánh Tông viên mãn.
Hàn Vũ Thiên rèn luyện ra Tiểu Bảo dựa trên những trụ linh khí cường đại được gỡ bỏ phong ấn từ trước đó, còn tách ra một đạo nguyên hồn vào trong để dạy dỗ hắn trưởng thành, nhìn Tiểu Bảo chỉ là khí linh mới sinh ra, nhưng hắn đã có kiến thức hiểu biết được xem như sánh ngang Kim Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.