Ta Là Vạn Cổ Chúa Tể

Chương 39: Khẳng định không thể thông qua khảo hạch

Thần Kiến

06/10/2020

Thế nhưng nguyên nhân cụ thể là gì Trần Hải cũng không nghe được.

 

Diệp Vô Trần cười nói: "Xem ra, lần này bái nhập vào Lôi Cực tông, thật là hơi khó à."

 

Một trăm vạn người, chỉ lấy 100 người!

 

Hơn nữa bây giờ cách ngày Lôi Cực tông ngày thu đồ đệ còn đến mấy ngày, người báo danh, không ngừng gia tăng.

 

Lúc đầu, hắn cho rằng hắn có thể nắm chắc thông qua khảo hạch, nhưng hiện tại, thì hơi khó.

 

Mặc dù hắn đã dung hợp huyết mạch Bạch Long vào trong cơ thể, đẳng cấp huyết mạch đã thành công đạt đến cấp bảy, nhưng chỉ miễn cưỡng vừa đạt tới cấp bảy mà thôi.

 

Bộ thân thể này, điều kiện vốn có quá kém.

 

Hôm nay trong những đệ tử tới đây báo danh vào Lôi Cực tông, khẳng định không thiếu nhân vật thiên tài, có huyết mạch cấp tám, thậm chí là cấp chín.

 

Huyết mạch, từ thấp đến cao, từ một đến mười, phía trên cấp 10, còn có Hoàng cấp, Đế cấp, Thánh cấp, về phần Thần cấp, đó chỉ là truyền thuyết, đừng nói đại lục Thần Châu, ngay cả toàn bộ vị diện Cửu Châu, 100. 000 năm rồi cũng chưa từng xuất hiện huyết mạch Thần cấp.

 

Đương nhiên, ở kiếp trước, Diệp Vô Trần chính là huyết mạch Thần cấp, hơn nữa là cấp cao nhất.

 

"Với thiên phú hiện tại của thiếu gia, muốn bái nhập vào Lôi Cực tông, chắc là thành công thôi." Trần Hải nói.

 

Diệp Vô Trần lắc đầu cười một tiếng.

 

Đường đường là Chúa Tể vạn cổ mạnh nhất Thần giới, nếu ngay cả bái  nhập vào Lôi Cực tông cũng không bái nhập được, vậy thì quá mất mặt rồi.

 

"Thiếu gia, nếu ngài đi khảo hạch Trận Pháp sư, trở thành Đại Trận Pháp Sư, thì tông chủ Lôi Cực tông sợ là muốn đích thân tới xin ngài gia nhập vào Lôi Cực tông." Đoàn Vĩnh nói.

 

Đại Trận Pháp Sư!

 

Cho dù ở Lôi Cực tông, cũng là tồn tại  siêu nhiên.

 

Diệp Vô Trần cười nói: "Hiện tại cho dù ta muốn đi thi, cũng thi đậu không được à."

 

Ở tiểu quốc Đông Hoàng quốc này, chỉ có vương thành, mới có công hội phân hội Trận Pháp sư.

 

Hắn muốn khảo hạch lấy thân  phận Trận Pháp sư, chỉ có thể đến vương thành Đông Hoàng quốc mới được.

 

Cho nên, chỉ có thể sau này tính tiếp mà thôi.

 

Đêm khuya, ba người Đoàn Vĩnh, Trần Hải tự mình trở về phòng tu luyện, mà Diệp Vô Trần cũng xếp bằng ở trong phòng mình, nuốt viên Luyện Hồn Đan cuối cùng, Diệp Vô Trần có loại cảm giác, đêm nay, hắn có thể triệt để đả thông Đốc mạch cuối cùng.

 

Trước mấy ngày, hắn cũng đã phá vỡ bích chướng Đốc mạch, hơn nữa, đã thanh trừ không ít tạp chất  trong Đốc mạch.

 

Đêm nay, là có thể thanh trừ sạch sẽ!

 



Luyện Hồn Đan vừa vào miệng, dược lực liền biến thành sông lớn cuồn cuộn, không ngừng tràn vào trong Đốc mạch Diệp Vô Trần, bắt đầu trùng kích tạp chất trong Đốc mạch.

 

Dưới sự oanh kích của dược lực Luyện Hồn Đan, tạp chất trong Đốc mạch, không ngừng bị bài xuất.

 

Sau mấy tiếng, đông!

 

Khi một khối tạp chất cuối cùng trong Đốc mạch bị đánh tan, giống như chuông lớn trong thiên địa vang lên, Diệp Vô Trần chấn động toàn thân.

 

Tám mạch đều đã thông!

 

Lập tức, nội lực trong bát mạch, như tám đầu sông lớn, bắt đầu kết nối, thông suốt!

 

Giờ khắc này, nội lực trong cơ thể Diệp Vô Trần, ở trong bát mạch mới lưu chuyển không thôi, triệt để thông suốt.

 

Trước đó, Nhâm mạch và Đốc mạch không thông, nội lực sáu mạch phân tán ra, từ đầu đến cuối không cách nào hợp thành một thể, nhưng hiện tại, đã hình thành một vòng tuần hoàn.

 

Giờ khắc này, Diệp Vô Trần rốt cục đã bước vào Linh Thể thất trọng viên mãn!

 

Nội lực vận chuyển trong tám linh mạch biến dị, trên đỉnh đầu hắn, từ từ xuất hiện khí thể giống như một đóa hoa.

 

Đây chính là kết quả của tám mạch đều biến dị, nội lực hùng hậu đến một trình độ kinh người, mới có thể xuất hiện dị tượng, Tam Hoa Tụ Đỉnh!

 

Tam Hoa, chỉ là, Nhân Hoa, Địa Hoa, Thiên Hoa!

 

Nhân Hoa ngưng tụ tốt nhất, hiện tại, Diệp Vô Trần bắt đầu ngưng tụ ra Nhân Hoa.

 

Một ngày một đêm trôi qua.

 

Dược lực Luyện Hồn Đan triệt để luyện hóa, Diệp Vô Trần mới ngừng lại.

 

Lúc mới bắt đầu, Nhân Hoa trên đỉnh đầu hắn, như có như không, nhưng hiện tại Nhân Hoa đỉnh đầu hắn, so sánh với lúc đầu đã ổn định hơn rất nhiều, bất quá, vẫn như cũ chưa ngưng tụ thành công.

 

Muốn ngưng tụ ra Tam Hoa, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

 

Cho dù là Nhân Hoa.

 

Muốn ngưng tụ ra Tam Hoa, căn cơ phải cực kỳ hùng hậu mới được, nội lực hắn mặc dù rất hùng hậu, nhưng còn chưa đủ.

 

Hiện tại độ rộng kinh mạch hắn gấp ba lần đệ tử cùng cảnh giới, hắn còn cần tiến hành mở rộng đến bốn lần, gấp năm lần, nội lực còn phải thêm hùng hậu, mới có thể ngưng tụ được Nhân Hoa chân chính.

 

Lúc này, sắc trời đã sáng, Diệp Vô Trần ra khỏi phòng, sau đó gọi đến Đoàn Vĩnh, dự định cùng Đoàn Vĩnh đi một chuyến đến chợ giao dịch dược liệu trong Lôi Thành.

 

Hiện tại, trên người hắn còn một bình trung phẩm linh đan, Xích Hà Đan, trừ cái đó ra, không có linh đan khác, cho nên, hắn dự định mua một ít linh dược, phối hợp với Ngọc Huyết Sâm, Bích Sắc Linh Chi các loại linh dược luyện trên người hắn chế mấy bình linh đan.

 

Về phần gan và nội đan của Bạch Giao, Diệp Vô Trần dự định lưu lại chờ đến Linh Thể bát trọng Thông Luân cảnh rồi luyện hóa.

 

Hơn nữa, hắn dự định đi chợ dược liệu mua một nhóm dược liệu bình thường, về trồng ở mấy chỗ trống trong phủ đệ, bồi dưỡng thành linh dược.



 

Trần Hải và A Lực đang tu luyện, cho nên Diệp Vô Trần cũng không gọi hai người.

 

Diệp Vô Trần và Đoàn Vĩnh cũng không ngồi xe ngựa, ra khỏi đại môn, đi về phía chợ dược liệu đan dược.

 

"Thiếu gia, trong Lôi Thành này đan dược dược liệu so với thành thị xung quanh đắt hơn không ít, nếu không, chúng ta ra thành thị chung quanh xem thử?" Trên đường đi, Đoàn Vĩnh nói.

 

"Về sau đi." Diệp Vô Trần lắc đầu: "Một lát nữa, chúng ta còn phải đi báo danh, thời gian quá gấp."

 

Đoàn Vĩnh gật đầu.

 

Rất nhanh, hai người đã tới đến chợ giao dịch đan dược dược liệu Lôi Thành.

 

Nhìn chợ dược liệu trước mắt chật như nêm cối, Diệp Vô Trần im lặng, nói: "Xem ra, mặc kệ ở đâu, đan dược đều thứ được hoan nghênh nhất."

 

Đoàn Vĩnh cười nói: "Vậy cũng không nhất định."

 

Diệp Vô Trần ngạc nhiên.

 

"Trận pháp." Đoàn Vĩnh cười nói.

 

Diệp Vô Trần cười một tiếng, cùng Đoàn Vĩnh cất bước tiến vào chợ dược liệu.

 

Lúc đi ngang qua chi nhánh thương hội Yêu Long, Diệp Vô Trần ngừng lại, hắn nhớ kỹ ra tấm thẻ vàng 100 triệu kim tệ của Tần Phụng kia, chính là của thương hội Yêu Long này.

 

Thương hội Yêu Long thân là một trong những thương hội siêu cấp ở đại  lục Thần Châu, phòng giao dịch có rất nhiều nhân viên,  Diệp Vô Trần đảo mắt qua, phát hiện ra mấy đạo thân ảnh quen thuộc.

 

Rõ ràng là tiểu vương gia Đông Hoàng Duệ của Càn Thân vương phủ ở Đông Hoàng quốc, còn có Hạ Chí con trai Nguyên soái Đông Hoàng quốc!

 

Thật đúng là trùng hợp.

 

Diệp Vô Trần cười lạnh.

 

"Tiểu vương gia, ngươi nhìn xem, là tiểu bạch kiểm kia!" Một cao thủ bên người Đông Hoàng Duệ nói với Đông Hoàng Duệ.

 

Đông Hoàng Duệ khẽ giật mình, tiểu bạch kiểm? Bởi vì hắn đưa lưng về phía Diệp Vô Trần, cho nên không nhìn thấy Diệp Vô Trần, hắn nghi hoặc, quay đầu lại.

 

"Là ngươi!" Hai người Đông Hoàng Duệ, Hạ Chí cũng đồng thời nhìn thấy Diệp Vô Trần.

 

Tên tiểu bạch kiểm này, vậy mà cũng đã rời khỏi Lục Vụ cốc rồi? Xem ra, bảo tàng trong mật thất Tần Phụng hơn phân nửa đã bị hắn đạt được rồi? !

 

Hai người cơ hồ không hề nghĩ ngợi, lao về phía Diệp Vô Trần, các cao thủ bên cạnh hai người thấy thế, cũng tiến lên vây quanh Diệp Vô Trần và Đoàn Vĩnh.

 

"Tiểu bạch kiểm, không nghĩ tới vậy mà ngươi cũng tới Lôi Thành! Nói như vậy, ngươi cũng đến báo danh khảo hạch đệ tử Lôi Cực tông?" Đông Hoàng Duệ cười.

 

Hạ Chí cười nói: "Ngươi muốn khảo hạch đệ tử Lôi Cực tông? Ta khuyên ngươi vẫn là cút về đi, khẳng định là ngươi không thể thông qua khảo hạch, nói cho ngươi, lần khảo hạch đệ tử Lôi Cực tông này, đúng dịp sư phụ chúng ta chủ trì."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Vạn Cổ Chúa Tể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook