Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat
Chương 32: Xích Thôn Mê Vụ.
Nộn Lăng Như Mộng
30/09/2023
‘Sau khi suy nghĩ, ngươi đã nghĩ được một cách. Đó chính là để lộ ra thiên phú kiếm đạo và thiên phú đan đạo của mình, tìm kiếm sự bảo vệ của thế lực mạnh mẽ hơn.’
‘Cuối cùng, ngươi quyết định đến tông môn siêu to của Hạ quốc Kiếm Linh tông một chuyến. Ngươi không hề nói chuyện này cho người Xích thôn, một mình rời khỏi Xích thôn, đến Kiếm Linh tông.’
‘Ngày 7 tháng 8 năm 480 lịch Đại Hạ, ngươi đến dưới sơn môn Kiếm Linh tông, nói ra mục đích đến. Bởi vì tuổi tác của ngươi chỉ hơn hai mươi tuổi đã là cường giả Tiên Thiên cảnh, hơn nữa còn biết thuật luyện đan, nên tông chủ Kiếm Linh tông rất coi trọng ngươi, đích thân gặp mặt ngươi.’
‘Cuối cùng ngươi thành công gia nhập Kiếm Linh tông, trở thành khách khanh trưởng lão của Kiếm Linh tông. Trong mấy ngày tiếp theo, ngươi cố ý thể hiện ra tài năng về kiếm pháp và đan thuật, khiến tông chủ Kiếm Linh tông càng coi trọng ngươi hơn.’
‘Ngươi cho rằng thời cơ chín muồi, lựa chọn nói ra mục đích đến, nói về chuyện của người Xích thôn, bày tỏ hy vọng Kiếm Linh tông có thể bảo vệ Xích thôn.’
‘Ngươi vốn cho rằng chuyện này sẽ vô cùng thuận lợi. Dù sao đối với tông môn giống như Kiếm Linh tông, một Lý gia không tính là gì. Nhưng ngươi không ngờ tới sau khi tông chủ Kiếm Linh tông biết được tin tức người Xích thôn từ trong miệng của ngươi, thì vô cùng hứng khởi, trực tiếp biến thành người khác, hỏi dò người Xích thôn ở đâu.’
‘Ngươi nhìn ra điểm khác thường của tông chủ Kiếm Linh tông, biết sự việc đã vượt khỏi dự tính, không muốn để lộ vị trí của người Xích thôn.’
‘Tông chủ Kiếm Linh tông thấy ngươi không biết điều, trực tiếp trấn áp ngươi, phế tu vi của ngươi, sử dụng Chân Ngôn đan cưỡng ép ngươi nói ra vị trí. Vì tác dụng của dược vật, ngươi đã biến thành kẻ ngu ngốc, bị tông chủ Kiếm Linh tông trực tiếp xử lý.’
‘Vì cái chết của ngươi, lần mô phỏng này kết thúc.’
“Đây là chuyện gì hả? Tại sao sau khi tông chủ Kiếm Linh tông nghe được tin tức của người Xích thôn lại hưng phấn như vậy, trực tiếp ép ta nói ra vị trí, không nói còn phế tu vi, sau đó ép ta uống Chân Ngôn đan.”
Vẻ mặt Vương Bình nghiêm trọng, nắm chặt nắm đấm.
Bỗng nhiên hắn phát hiện bí mật trên người dân Xích thôn còn nhiều hơn hắn tưởng.
Đây, hình như không chỉ là vấn đề của một Lý gia.
Rốt cuộc trên người dân Xích thôn có bí mật gì, lại khiến cho nhân vật lớn như Kiếm Linh tông đều nhắm vào như vậy.
“Mặc dù rất muốn đi hỏi thôn trưởng, nhưng chắc hắn không thể nói cho ta biết.”
Vương Bình cau mày, suy nghĩ.
Bí mật trên người người Xích thôn liên quan đến sự tồn vong của bọn họ.
Bây giờ mặc dù thôn trưởng vô cùng coi trọng hắn, nhưng không thể nào nói ra chuyện lớn liên quan tới sự tồn vong của tộc nhân này.
Nếu đã như vậy, chỉ có thể tự từ từ tìm kiếm thôi.
“Ting, lần mô phỏng này kết thúc, phần thưởng tạo thành công, ký chủ có thể chọn một trong số các phần thưởng sau:
1, Tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một.
2, Thiên phú màu lục - kỳ tài đan đạo.
3, Kinh nghiệm luyện đan.”
“Hệ thống, ta chọn 2.”
Vương Bình nhìn danh sách phần thưởng, nói.
Sau khi Vương Bình lựa chọn, hắn đã cảm thấy đầu óc lại thanh thản hơn rất nhiều.
“Tiếp theo cũng không còn linh thạch để mô phỏng nữa, muốn trở nên mạnh mẽ là không thể rồi.”
Vương Bình bế A Hoàng đi ra ngoài, lắc đầu.
Nhưng mà Vương Bình tạm thời không vội, dù sao cách thời gian đột kích còn rất dài.
Lúc sáng sớm, Vương Bình và Xích Phong cùng đến thao trường.
Tu vi của Vương Bình đã làm Xích Hổ chấn động mạnh.
Giống như trong mô phỏng, cả Xích thôn đều náo động vì điều này, thôn trưởng càng vừa kinh ngạc vừa vui mừng, luôn miệng trầm trồ khen hay.
Sau đó, Vương Bình cũng phát triển giống như trong mô phỏng, cùng đi săn yêu thú với group thôn trưởng.
Quá trình săn giết Liệt Phong báo, hái Bồi Nguyên thảo không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, vô cùng thuận lợi.
Mọi người chiến thắng trở về đến trong thôn.
Thôn trưởng đưa cho Vương Bình một cây Bồi Nguyên thảo giống như rất nhiều nhiều lần xảy ra trong mô phỏng, nói: “Vương Bình, Bồi Nguyên thảo này ngươi cầm lấy.”
“Thôn trưởng, ngươi trồng hai cây Bồi Nguyên thảo ở trong thôn trước đi. Ta có còn rất có thiên phú về mặt đan đạo, tương lai có lẽ có thể lợi dụng hai Bồi Nguyên thảo này để luyện dược.”
Vương Bình lắc đầu nói.
“Ngươi biết luyện đan?”
Câu này khiến thôn trưởng vô cùng kinh ngạc.
“Bây giờ không biết, nhưng sẽ biết nhanh thôi.” Vương Bình mỉm cười, rất tự tin. “Không biết trong thôn có đan phương không?”
“Có thì có… Ngươi chắc chắn ngươi muốn luyện đan sao? Đây là chuyện vô cùng hao tổn thời gian và tinh lực, có thể sẽ làm chậm trễ việc tu hành của ngươi.” Thôn trưởng cau mày, quan tâm hỏi.
“Thôn trưởng, xin hãy tin ta.” Vương Bình mỉm cười nói: “Càng đừng nói thể chất của ta rất đặc biệt, hiện giờ chưa cần nghiêm túc tu luyện, chỉ cần nuốt linh thạch là có thể nâng cao tu vi.”
“Cũng đúng.” Nghe vậy, thôn trưởng gật đầu tán thành.
Trong thiên hạ, thể chất đặc biệt nhiều vô số kể, hắn cũng biết loại thể chất đặc biệt có thể nuốt linh thạch nâng cao tu vi giống như Vương Bình.
Thế nhưng thể chất đặc biệt hắn biết kia không bá đạo như Vương Bình, có thể khiến tu vi nâng cao mãnh liệt như vậy.
Nói cho cùng cho dù có thể nuốt linh thạch nâng cao tu vi, theo lý vẫn phải từ từ.
Trong thời gian ngắn từ Luyện Bì cảnh đỉnh phong trực tiếp tăng vọt đến Hậu Thiên cảnh tầng mười đỉnh phong giống như Vương Bình đúng là mới nghe thấy lần đầu.
“Đợi lát ta sẽ giao đan phương cho ngươi, ngươi cần thảo dược gì, ta cũng sẽ bảo đám Hổ Tử lấy tới cho ngươi.” Thôn trưởng gật đầu, nói.
“Đúng rồi, linh thạch của ngươi chắc dùng hết rồi nhỉ, chỗ ta còn lại ba trăm linh thạch, ngươi cứ cầm lấy dùng đi.”
Dừng lại, thôn trưởng lại nói.
“Cảm ơn thôn trưởng.” Vương Bình không từ chối, cười cảm ơn.
Thôn trưởng đúng là tốt với hắn quá, điều này khiến Vương Bình càng kiên định quyết tâm phải cứu người Xích thôn.
“Không cần cảm ơn, ngươi trở nên mạnh mẽ, chúng ta cũng càng an toàn hơn.” Thôn trưởng thở dài nói: “Đáng tiếc, đây đã là tất cả linh thạch rồi. Xích thôn chúng ta có chút ẩn tình, không dám ra bên ngoài đổi quá nhiều linh thạch, một khi gây chú ý, sẽ vô cùng nguy hiểm.”
‘Cuối cùng, ngươi quyết định đến tông môn siêu to của Hạ quốc Kiếm Linh tông một chuyến. Ngươi không hề nói chuyện này cho người Xích thôn, một mình rời khỏi Xích thôn, đến Kiếm Linh tông.’
‘Ngày 7 tháng 8 năm 480 lịch Đại Hạ, ngươi đến dưới sơn môn Kiếm Linh tông, nói ra mục đích đến. Bởi vì tuổi tác của ngươi chỉ hơn hai mươi tuổi đã là cường giả Tiên Thiên cảnh, hơn nữa còn biết thuật luyện đan, nên tông chủ Kiếm Linh tông rất coi trọng ngươi, đích thân gặp mặt ngươi.’
‘Cuối cùng ngươi thành công gia nhập Kiếm Linh tông, trở thành khách khanh trưởng lão của Kiếm Linh tông. Trong mấy ngày tiếp theo, ngươi cố ý thể hiện ra tài năng về kiếm pháp và đan thuật, khiến tông chủ Kiếm Linh tông càng coi trọng ngươi hơn.’
‘Ngươi cho rằng thời cơ chín muồi, lựa chọn nói ra mục đích đến, nói về chuyện của người Xích thôn, bày tỏ hy vọng Kiếm Linh tông có thể bảo vệ Xích thôn.’
‘Ngươi vốn cho rằng chuyện này sẽ vô cùng thuận lợi. Dù sao đối với tông môn giống như Kiếm Linh tông, một Lý gia không tính là gì. Nhưng ngươi không ngờ tới sau khi tông chủ Kiếm Linh tông biết được tin tức người Xích thôn từ trong miệng của ngươi, thì vô cùng hứng khởi, trực tiếp biến thành người khác, hỏi dò người Xích thôn ở đâu.’
‘Ngươi nhìn ra điểm khác thường của tông chủ Kiếm Linh tông, biết sự việc đã vượt khỏi dự tính, không muốn để lộ vị trí của người Xích thôn.’
‘Tông chủ Kiếm Linh tông thấy ngươi không biết điều, trực tiếp trấn áp ngươi, phế tu vi của ngươi, sử dụng Chân Ngôn đan cưỡng ép ngươi nói ra vị trí. Vì tác dụng của dược vật, ngươi đã biến thành kẻ ngu ngốc, bị tông chủ Kiếm Linh tông trực tiếp xử lý.’
‘Vì cái chết của ngươi, lần mô phỏng này kết thúc.’
“Đây là chuyện gì hả? Tại sao sau khi tông chủ Kiếm Linh tông nghe được tin tức của người Xích thôn lại hưng phấn như vậy, trực tiếp ép ta nói ra vị trí, không nói còn phế tu vi, sau đó ép ta uống Chân Ngôn đan.”
Vẻ mặt Vương Bình nghiêm trọng, nắm chặt nắm đấm.
Bỗng nhiên hắn phát hiện bí mật trên người dân Xích thôn còn nhiều hơn hắn tưởng.
Đây, hình như không chỉ là vấn đề của một Lý gia.
Rốt cuộc trên người dân Xích thôn có bí mật gì, lại khiến cho nhân vật lớn như Kiếm Linh tông đều nhắm vào như vậy.
“Mặc dù rất muốn đi hỏi thôn trưởng, nhưng chắc hắn không thể nói cho ta biết.”
Vương Bình cau mày, suy nghĩ.
Bí mật trên người người Xích thôn liên quan đến sự tồn vong của bọn họ.
Bây giờ mặc dù thôn trưởng vô cùng coi trọng hắn, nhưng không thể nào nói ra chuyện lớn liên quan tới sự tồn vong của tộc nhân này.
Nếu đã như vậy, chỉ có thể tự từ từ tìm kiếm thôi.
“Ting, lần mô phỏng này kết thúc, phần thưởng tạo thành công, ký chủ có thể chọn một trong số các phần thưởng sau:
1, Tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một.
2, Thiên phú màu lục - kỳ tài đan đạo.
3, Kinh nghiệm luyện đan.”
“Hệ thống, ta chọn 2.”
Vương Bình nhìn danh sách phần thưởng, nói.
Sau khi Vương Bình lựa chọn, hắn đã cảm thấy đầu óc lại thanh thản hơn rất nhiều.
“Tiếp theo cũng không còn linh thạch để mô phỏng nữa, muốn trở nên mạnh mẽ là không thể rồi.”
Vương Bình bế A Hoàng đi ra ngoài, lắc đầu.
Nhưng mà Vương Bình tạm thời không vội, dù sao cách thời gian đột kích còn rất dài.
Lúc sáng sớm, Vương Bình và Xích Phong cùng đến thao trường.
Tu vi của Vương Bình đã làm Xích Hổ chấn động mạnh.
Giống như trong mô phỏng, cả Xích thôn đều náo động vì điều này, thôn trưởng càng vừa kinh ngạc vừa vui mừng, luôn miệng trầm trồ khen hay.
Sau đó, Vương Bình cũng phát triển giống như trong mô phỏng, cùng đi săn yêu thú với group thôn trưởng.
Quá trình săn giết Liệt Phong báo, hái Bồi Nguyên thảo không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, vô cùng thuận lợi.
Mọi người chiến thắng trở về đến trong thôn.
Thôn trưởng đưa cho Vương Bình một cây Bồi Nguyên thảo giống như rất nhiều nhiều lần xảy ra trong mô phỏng, nói: “Vương Bình, Bồi Nguyên thảo này ngươi cầm lấy.”
“Thôn trưởng, ngươi trồng hai cây Bồi Nguyên thảo ở trong thôn trước đi. Ta có còn rất có thiên phú về mặt đan đạo, tương lai có lẽ có thể lợi dụng hai Bồi Nguyên thảo này để luyện dược.”
Vương Bình lắc đầu nói.
“Ngươi biết luyện đan?”
Câu này khiến thôn trưởng vô cùng kinh ngạc.
“Bây giờ không biết, nhưng sẽ biết nhanh thôi.” Vương Bình mỉm cười, rất tự tin. “Không biết trong thôn có đan phương không?”
“Có thì có… Ngươi chắc chắn ngươi muốn luyện đan sao? Đây là chuyện vô cùng hao tổn thời gian và tinh lực, có thể sẽ làm chậm trễ việc tu hành của ngươi.” Thôn trưởng cau mày, quan tâm hỏi.
“Thôn trưởng, xin hãy tin ta.” Vương Bình mỉm cười nói: “Càng đừng nói thể chất của ta rất đặc biệt, hiện giờ chưa cần nghiêm túc tu luyện, chỉ cần nuốt linh thạch là có thể nâng cao tu vi.”
“Cũng đúng.” Nghe vậy, thôn trưởng gật đầu tán thành.
Trong thiên hạ, thể chất đặc biệt nhiều vô số kể, hắn cũng biết loại thể chất đặc biệt có thể nuốt linh thạch nâng cao tu vi giống như Vương Bình.
Thế nhưng thể chất đặc biệt hắn biết kia không bá đạo như Vương Bình, có thể khiến tu vi nâng cao mãnh liệt như vậy.
Nói cho cùng cho dù có thể nuốt linh thạch nâng cao tu vi, theo lý vẫn phải từ từ.
Trong thời gian ngắn từ Luyện Bì cảnh đỉnh phong trực tiếp tăng vọt đến Hậu Thiên cảnh tầng mười đỉnh phong giống như Vương Bình đúng là mới nghe thấy lần đầu.
“Đợi lát ta sẽ giao đan phương cho ngươi, ngươi cần thảo dược gì, ta cũng sẽ bảo đám Hổ Tử lấy tới cho ngươi.” Thôn trưởng gật đầu, nói.
“Đúng rồi, linh thạch của ngươi chắc dùng hết rồi nhỉ, chỗ ta còn lại ba trăm linh thạch, ngươi cứ cầm lấy dùng đi.”
Dừng lại, thôn trưởng lại nói.
“Cảm ơn thôn trưởng.” Vương Bình không từ chối, cười cảm ơn.
Thôn trưởng đúng là tốt với hắn quá, điều này khiến Vương Bình càng kiên định quyết tâm phải cứu người Xích thôn.
“Không cần cảm ơn, ngươi trở nên mạnh mẽ, chúng ta cũng càng an toàn hơn.” Thôn trưởng thở dài nói: “Đáng tiếc, đây đã là tất cả linh thạch rồi. Xích thôn chúng ta có chút ẩn tình, không dám ra bên ngoài đổi quá nhiều linh thạch, một khi gây chú ý, sẽ vô cùng nguy hiểm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.