Ta Mở Thương Trường Tại Tây Huyễn
Chương 111
Tây Phong
06/04/2023
Tappler muốn hàng hóa vừa nhiều còn cần gấp, bởi vậy Vưu Hạ buổi chiều sau khi ký kết hóa đơn sau, buổi tối hôm đó liền đi đến kho nhập hàng chất hàng. Cái này bận liền trực tiếp bận đến hơn chín giờ tối, chờ đi ra kho hàng trước cửa, lúc đó xung quanh mọi nhà đã là yên lặng tĩnh mịch.
Bước trên đường tắt quen thuộc, không bao lâu liền đi tới phố Mahindra, Vưu Hạ đi ra đầu hẻm, vừa vặn gặp phải Rice tới đón hắn về nhà.
Rice mặc một bộ trang phục quen thuộc màu đen, vóc dáng bị quần áo bó sát eo khiến cả người cao to, vạt áo cùng tóc dài ở giữa trời gió lạnh nhẹ nhàng bay lên, rất là tiêu sái anh tuấn. Hình ảnh này không phải lần đầu tiên Vưu Hạ thấy, từ khi cửa hàng càng ngày càng nhiều sau, Vưu Hạ cơ hồ mỗi đêm đều phải đến kho tiến hành chất hàng hóa, có lúc quay về rất muộn, Rice đều sẽ đến kho đón hắn cùng về.
Bọn họ thường xuyên ở trong ngõ hẻm hoặc là trên đường phố ngã rẽ gặp mặt, Rice luôn là dùng bộ dạng như vậy mà xuất hiện, theo lý thuyết hắn đã sớm xem thành thói quen, mà kỳ dị chính là, khi hai người quan hệ chuyển đổi sau, Vưu Hạ lần thứ hai nhìn thấy hình ảnh như vậy, tâm lý dĩ nhiên có cảm giác tim rung động đập rất nhanh.
Hắn kiềm chế lại nhịp tim ầm ầm, việc đầu tiên chính là kiểm tra đối phương xem Rice có bị thương không, đến khi xác nhận qua đối phương trang phục trên người ổn không có tổn hại sau, Vưu Hạ mới hỏi: "Nhiệm vụ hôm nay cũng hoàn thành thuận lợi sao?"
Rice "Ừ" một tiếng, đối với Vưu Hạ hành động quan tâm thân thể của mình không những không chống cự, còn rất phối hợp cùng hưởng thụ. Kiểm tra xong xuôi sau, hắn đem tay trái đưa tới trước người Vưu Hạ.
Dĩ vãng hắn làm động tác này là muốn nộp lên tiến lương, nhưng mà hôm nay trong tay lại là trống trơn.
Vưu Hạ liếc nhìn ngón tay thon dài của hắn dưới ánh trăng chiếu xuống trắng noãn, giương mắt hỏi: "Sao vậy?"
Rice trả lời: "Nắm tay."
Vưu Hạ bị giọng điệu trịnh trọng đàng hoàng của hắn chọc cười, lập tức nâng lên tay phải bao trùm vào lòng bàn tay ấm áp của hắn. Còn chưa nắm chặt, Rice liền rút tay ra, thần thái nghiêm túc nhìn xuống, đem năm ngón tay đan xen vào năm ngón tay của Vưu Hạ sửa thành mười ngón tay buộc chặt vào, lúc này mới hài lòng cong lên khoé môi, lôi kéo Vưu Hạ tiến về phía trước.
Ngày thu về đêm càng giá lạnh, cơn gió đêm cũng lạnh không kém, ánh trăng đem bọn họ liên kết cái bóng kéo đến hẹp dài.
Nắm tay nhau dọc theo đường phố yên tĩnh đi không được vài bước, lúc Vưu Hạ nhìn trên đất thấy đôi cái bóng lúc mờ lúc đậm, không nhịn được cười ra tiếng, thầm nghĩ hai cái hơn hai mươi tuổi nam tính nói chuyện yêu đương còn làm cái loại hẹn hò giống như học sinh trung học, vừa thuần khiết cũng thực sự đơn sơ.
À, không đúng, nói đúng hơn chính là hai cái hơn hai mươi tuổi đứa nhỏ nói chuyện yêu đương.
Có lẽ cảm quan đối với sự vật xung quanh không còn nhận biết quá rõ, ngày hôm nay con đường nhỏ bên cạnh rừng cây bách lâm tựa hồ đặc biệt ngắn ngủi, không trò chuyện được vài câu, liền đã tới trước cửa hàng mỹ phẩm.
Vào lúc này, cửa hàng đã sớm đóng cửa, cách vách câu lạc bộ Kerak ngược lại là như trước đèn đuốc sáng choang, mơ hồ truyền đến âm thanh nhạc khúc sống động, đoán là đang tổ chức vũ hội gì.
Vưu Hạ rút tay ra, mới vừa muốn lấy ra chìa khóa đi mở cửa, lúc này khoé mắt dư quang thoáng nhìn bóng tối trước trụ tường, một thân ảnh xa lạ dáng người mảnh khảnh nữ tính đột nhiên đứng lên.
Chỉ một thoáng, Rice dường như nhận ra được nguy cơ gì, nhanh chóng đem Vưu Hạ kéo đến bên cạnh mình.
"Rốt cục đợi được các ngươi."
Kẻ kia ngáp một cái, ngữ khí không có tinh thần gì mà nói, chậm rãi bước ra phạm vi bóng tối. Dựa vào ánh trăng, Vưu Hạ thấy rõ tướng mạo của nàng, không khỏi trong lòng run lên.
Vị nữ tính ngũ quan đoan chính ôn hòa, sống mũi cao thẳng, đôi môi khéo léo, đường viền bộ mặt tinh xảo, tổng thể rõ ràng không giống với người phía Tây đại lục, hoàn toàn là diện mạo Đông phương, đương nhiên này đó cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là nàng có một đôi mắt đen bóng giống như Rice, cùng một đầu tóc dài đen nhánh mềm mại.
Loại cảm giác kỳ diệu này có lẽ bản thân bọn họ còn không có nhận ra được, nhưng mà Vưu Hạ làm kẻ đứng xem, nữ nhân này không biết từ đâu xuất hiện có vẻ ngoài xác thực mang cho hắn một loại cảm giác như đã từng quen biết.
Đang mờ mịt cùng khó hiểu, đối phương đã bước tới trước mặt hai người.
Nàng nghiêng đầu nhìn Rice một chút, trên mặt không chút biểu tình mà nói: "Hóa ra chính là ngươi nha, không trách lúc trước nhìn ngươi vừa mắt như vậy."
Vưu Hạ quay đầu nhìn về phía Rice, đang muốn hỏi thăm mối quan hệ của hai người, lúc này vị nữ tính kia đột nhiên ghé sát vào bên cạnh Rice, rướn cổ lên ngửi một cái.
Hai người đều bị hành động không hiểu ra sao này của nàng làm cho kinh động, tính phản xạ mà lui về sau vài bước, ánh mắt cảnh giác mà nhìn vị quái nhân có hành động cử chỉ đều lộ ra một cảm giác đầu óc không được bình thường này.
Vị nữ tính lúc này cũng không bước theo cùng, chỉ là đứng tại chỗ nhẹ chép miệng một tiếng, cau mày nói: "Toàn mùi của tinh linh."
Vưu Hạ tỉnh táo lại, tính tình tốt hỏi: "Xin lỗi, xin hỏi ngài là ai?"
Nữ tính liếc mắt nhìn hắn, giọng điệu thong thả chậm rãi nói: "Dựa theo lời giải thích của nhân tộc, ta được gọi là mẹ của hắn đi."
Tuy nói là đang trả lời câu hỏi của Vưu Hạ, mà ánh mắt của nàng lại là nhìn chằm chằm vào mặt Rice: "Bất quá Ma rồng chúng ta ở giữa không có thứ tình thân này, cho nên, các ngươi có thể trực tiếp gọi tên của ta là Athina."
Nghe xong, Vưu Hạ ngạc nhiên không nói thành lời. Phản ứng đầu tiên của hắn chính là quay đầu lại nhìn xem Rice, đối phương hiển nhiên cũng bị điều này đó xung kích, đôi mắt hơi trợn to, sắc mặt cũng so với lúc nãy tái nhợt hơn mấy phần.
Bầu không khí lập tức bước vào im lặng.
Nàng nói một câu liền tiết lộ quá nhiều thông tin, Vưu Hạ nhất thời cũng không biết nên vì điểm nào mà kinh ngạc.
Hắn nhớ tới lúc trước cùng Vua tinh linh lần đầu tiên ăn lẩu chung, bọn họ từng nói đến Ma rồng nhiệm kỳ mới đăng cai, bởi vì chuyện đó cũng xem như cùng Rice có chút liên quan, Vưu Hạ có nghiêm túc lắng nghe, giờ vào thời khắc này khi nghe đến tên "Athina", hắn lập tức nghĩ đến trong miệng bọn họ tiền nhậm Vua ma rồng.
Sự tình diễn ra đến quá mức đột nhiên, Vưu Hạ làm sao cũng không nghĩ tới, dĩ nhiên vào lúc này, ngay địa điểm này bọn họ cùng giả giả thực thực mẹ của Rice là tiền nhậm Ma rồng gặp nhau!
Liền hắn đều khiếp sợ như thế, tâm tình của Rice có bao nhiêu phức tạp cũng có thể tưởng tượng được.
Vưu Hạ lo âu nhìn xem trạng thái của Rice, sau khi hết khiếp sợ, biểu tình của đối phương từ từ thu lại, trong ánh mắt là cảm xúc khó có thể phân biệt được.
Bọn họ ai đều không có hoài nghi thân phận của vị nữ tính này, đầu tiên địa ngục Ma rồng không là chủng tộc được hoan nghênh, sẽ không có kẻ chủ động nhô ra nói mình là Ma rồng, quan trọng nhất đối phương có cặp mắt màu đen cũng là chứng minh mạnh mẽ.
Biết đến Rice hiện tại nhất định rất xoắn xuýt, Vưu Hạ liền chủ động mở miệng hướng đối phương xác nhận nói: "Ngài là tiền nhiệm Vua ma rồng?"
"Nha, thì ra các ngươi đã nghe nói về ta." Khác với hai người bọn họ mang thái độ trịnh trọng như gặp phải vấn đề nhân sinh khó khăn gì, Athina vẫn thuỷ chung biếng nhác, nói chuyện giọng điệu cũng cho người cảm giác hờ hững tự kiêu.
Vưu Hạ lần đầu tiên đối mặt một vị trưởng bối vô trách nhiệm như vậy, không khỏi mím đôi môi, cảm thấy tâm lý không thích. Hắn tận lực ngữ khí tình tĩnh nói: "Xin tha thứ cho ta nói thẳng, ngài buông xuống Rice đã hơn hai mươi năm, lúc này tới đây tìm hắn là muốn làm gì?"
"Muốn tới thì tới nha.." Athina lẩm bẩm một câu, không có chính diện trả lời, ngược lại quay sang hỏi Rice một câu khác: "Ta hỏi ngươi, ngươi vẫn là bộ dạng Nhân tộc, chưa từng biến đổi sao?"
Rice lạnh khuôn mặt, không nói một lời.
Athina đem sự trầm mặc của hắn cho rằng ngầm thừa nhận, lắc lắc đầu nói: "Ta liền biết hắn khẳng định mềm lòng."
Dứt lời, thấy Rice như trước không mở miệng, nàng suy nghĩ chốc lát, lập tức lộ ra một nụ cười ý vị khác thường nói: "Ngươi đã phát hiện rồi đi, thiên phú pháp thuật của ngươi có hạn, chỉ có thể học tập một ít ma pháp cấp thấp, một khi tiếp xúc sâu vào ma pháp cao cấp, thân thể sẽ như cái động thủng đáy, vừa hấp thu vào năng lượng, phía sau liền chảy ra ngoài."
Rice nguyên bản còn một bộ dạng không muốn để ý nàng, nghe đến nửa câu nói phía sau, rốt cuộc không nhịn được nhíu lại lông mày, hỏi: "Ngươi biết tại sao?"
Athina đang muốn há miệng trả lời, bỗng nhiên giống như là không được khoẻ mà dừng lại, tăng nhanh tốc độ nói nói: "Ta ở tại trấn Cellad nhà trọ Straw, muốn trở nên mạnh mẽ liền tới tìm ta."
Dứt lời, nàng trực tiếp biến mất tại chỗ.
Lần này biến mất quá mức đột nhiên, hai người thậm chí ngay cả một câu nói cũng không kịp nói.
Vưu Hạ nhìn về phía Rice, phát hiện vẻ mặt của hắn đều sửng sốt. Vưu Hạ nhíu lại chân mày, tâm lý cảm giác quái quái.
Trước nhìn nàng cố gắng mà tìm đều tài câu lên sự hứng thú của Rice như vậy, còn tưởng rằng nàng chuẩn bị muốn cùng con trai của mình nói nhiều và chậm rãi hiểu nhau, ai biết cuối cùng lại chỉ để một câu nói sau cùng, khiến cho tất cả đề tài đều kết thúc rất là đột ngột.
Lập tức hắn nghĩ tới đề tài cùng câu hỏi của Athina lúc nãy, hỏi: "Ngươi vẫn luôn không có cách nào học được ma pháp cao cấp sao?"
Rice tựa hồ còn đang xuất thần, sau một chốc mới phản ứng chậm chạp mà hơi gật gật đầu.
Vưu Hạ nhớ lại mình và Rice quá trình ở chung, đối phương quả thật rất ít dùng tới ma pháp, mặc dù là lúc chiến đấu, dùng đều là kiếm thuật.
Hắn nghi ngờ hỏi: "Tại sao lại như vậy, ngươi không phải là Ma rồng sao?"
Rice cúi đầu, không có trả lời.
Bầu không khí trầm mặc đến mức có chút nghiêm nghị, Vưu Hạ thở dài ra một hơi, vỗ vỗ cánh tay của hắn nói: "Thôi, đi vào trước đi."
Lúc cất bước, Vưu Hạ liếc nhìn chỗ Athina lúc nãy đứng có vài giọt chất lỏng dấu vết, hắn tưởng không biết từ đâu tới giọt nước, cũng không có để ý, cứ như vậy trực tiếp bước qua.
* * *
Bởi vì việc bất ngờ này, mãi cho đến trước khi ngủ, trạng thái của Rice đều có chút hoảng hoảng hốt hốt, mặc dù hắn nỗ lực biểu hiện ra bình thường, nhưng Vưu Hạ có thể rõ ràng cảm giác được hắn đang mất tập trung.
Sau khi nằm dài trên giường, Vưu Hạ nghiêng thân mình nhìn chăm chú gò má của Rice, đối phương không biết đang suy nghĩ cái gì, nhắm hai mắt, lông mày thỉnh thoảng khẽ nhíu lại.
"Ri nhỏ." Vưu Hạ kêu một tiếng.
Rice mở mắt, quay đầu nhìn về phía hắn.
Vưu Hạ cùng Rice không hề nói gì mà nhìn nhau hồi lâu, đột nhiên nhấc đầu lên tại đối phương bên khoé miệng nhanh chóng hôn một chút.
Tiếp đến, hắn nằm về lại vị trí cũ, xoa xoa tóc cùng hai gò má nóng bỏng, mềm nhẹ an ủi: "Đừng suy nghĩ quá nhiều, ngủ cho ngon, bây giờ ngươi cùng trước đây khác rồi, không quản ngươi muốn làm gì, đều có ta bên cạnh."
Rice mở to đôi mắt nhìn hắn, sau một chốc, như mới ý thức được chuyện gì xảy ra, gương mặt trắng nõn nhiễm phải một chút hồng hồng.
Hắn nuốt nuốt hầu kết lăn hai lần, thấp giọng nói: "Lại hôn một lần nữa."
Vưu Hạ không có nghe rõ: "Hả?"
Động tác Rice nhẹ nhàng mà nghiêng thân mình, tại trên gương mặt của Vưu Hạ hôn lên một cái. Vưu Hạ đồng thời cảm nhận được hô hấp ấm áp cùng tóc dài lạnh lẽo của hắn phất qua cổ, trên mặt nhất thời càng nóng bỏng.
Ngay sau đó, hắn nghe đến Rice tại bên tai hắn nhẹ giọng nói câu: "Cảm ơn."
* * *
Trưa ngày hôm sau, thị trấn Cellad.
Cổ xưa nhà trọ bên trong phòng ăn, chỉ có gần cửa bên cạnh ngồi một nữ nhân có mái tóc dài.
Nàng liền lạnh nhạt không mặn mà gì mà ăn bánh mì do nhà trọ tặng kèm bữa trưa, bỗng nhiên bên cạnh truyền đến tiếng bước chân, nàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn sau đó nhướng mày nở nụ cười: "Không nghĩ tới lại là ngươi tìm đến ta."
"Đã quấy rầy." Vưu Hạ ở đối diện nàng ngồi xuống, bất động thanh sắc đem nàng quan sát một lần, nói: "Ta muốn hỏi ngài một chút việc."
Athina vừa ngắt một miếng khô quắt bánh mì bỏ vào trong miệng, vừa nói: "Dù sao lúc trước ta cũng là Vua ma rồng, ngươi không sợ ta sao?"
"Trưởng bối trong tộc ta có nói, tiền nhậm Vua ma rồng lười chém giết đánh nhau."
"Là không ham đánh nhau, nhưng ta yêu thích nam sắc nha." Athina buông xuống bánh mì, cố ý một tay nâng quai hàm nhìn chăm chú vào hắn nói, "Nếu không phải bởi vì ngươi là mộc tinh linh, ta không muốn trêu vào bộ tộc của ngươi, ngươi hiền lành mềm mại như vậy, kỳ thực rất hợp khẩu vị của ta."
Vưu Hạ nhẹ nhàng cong lên khoé miệng, chậm rãi bình tĩnh mà nói: "Ta là người yêu của con trai ngươi."
Athina động tác cứng lại, lập tức kinh ngạc ngửa ra lưng ghế, một hồi bưng ly uống một ngụm nước nóng, lắc lắc đầu nói: "Cái tên kia giỏi hơn ta nhiều, thật sự cua được cả tinh linh."
Bước trên đường tắt quen thuộc, không bao lâu liền đi tới phố Mahindra, Vưu Hạ đi ra đầu hẻm, vừa vặn gặp phải Rice tới đón hắn về nhà.
Rice mặc một bộ trang phục quen thuộc màu đen, vóc dáng bị quần áo bó sát eo khiến cả người cao to, vạt áo cùng tóc dài ở giữa trời gió lạnh nhẹ nhàng bay lên, rất là tiêu sái anh tuấn. Hình ảnh này không phải lần đầu tiên Vưu Hạ thấy, từ khi cửa hàng càng ngày càng nhiều sau, Vưu Hạ cơ hồ mỗi đêm đều phải đến kho tiến hành chất hàng hóa, có lúc quay về rất muộn, Rice đều sẽ đến kho đón hắn cùng về.
Bọn họ thường xuyên ở trong ngõ hẻm hoặc là trên đường phố ngã rẽ gặp mặt, Rice luôn là dùng bộ dạng như vậy mà xuất hiện, theo lý thuyết hắn đã sớm xem thành thói quen, mà kỳ dị chính là, khi hai người quan hệ chuyển đổi sau, Vưu Hạ lần thứ hai nhìn thấy hình ảnh như vậy, tâm lý dĩ nhiên có cảm giác tim rung động đập rất nhanh.
Hắn kiềm chế lại nhịp tim ầm ầm, việc đầu tiên chính là kiểm tra đối phương xem Rice có bị thương không, đến khi xác nhận qua đối phương trang phục trên người ổn không có tổn hại sau, Vưu Hạ mới hỏi: "Nhiệm vụ hôm nay cũng hoàn thành thuận lợi sao?"
Rice "Ừ" một tiếng, đối với Vưu Hạ hành động quan tâm thân thể của mình không những không chống cự, còn rất phối hợp cùng hưởng thụ. Kiểm tra xong xuôi sau, hắn đem tay trái đưa tới trước người Vưu Hạ.
Dĩ vãng hắn làm động tác này là muốn nộp lên tiến lương, nhưng mà hôm nay trong tay lại là trống trơn.
Vưu Hạ liếc nhìn ngón tay thon dài của hắn dưới ánh trăng chiếu xuống trắng noãn, giương mắt hỏi: "Sao vậy?"
Rice trả lời: "Nắm tay."
Vưu Hạ bị giọng điệu trịnh trọng đàng hoàng của hắn chọc cười, lập tức nâng lên tay phải bao trùm vào lòng bàn tay ấm áp của hắn. Còn chưa nắm chặt, Rice liền rút tay ra, thần thái nghiêm túc nhìn xuống, đem năm ngón tay đan xen vào năm ngón tay của Vưu Hạ sửa thành mười ngón tay buộc chặt vào, lúc này mới hài lòng cong lên khoé môi, lôi kéo Vưu Hạ tiến về phía trước.
Ngày thu về đêm càng giá lạnh, cơn gió đêm cũng lạnh không kém, ánh trăng đem bọn họ liên kết cái bóng kéo đến hẹp dài.
Nắm tay nhau dọc theo đường phố yên tĩnh đi không được vài bước, lúc Vưu Hạ nhìn trên đất thấy đôi cái bóng lúc mờ lúc đậm, không nhịn được cười ra tiếng, thầm nghĩ hai cái hơn hai mươi tuổi nam tính nói chuyện yêu đương còn làm cái loại hẹn hò giống như học sinh trung học, vừa thuần khiết cũng thực sự đơn sơ.
À, không đúng, nói đúng hơn chính là hai cái hơn hai mươi tuổi đứa nhỏ nói chuyện yêu đương.
Có lẽ cảm quan đối với sự vật xung quanh không còn nhận biết quá rõ, ngày hôm nay con đường nhỏ bên cạnh rừng cây bách lâm tựa hồ đặc biệt ngắn ngủi, không trò chuyện được vài câu, liền đã tới trước cửa hàng mỹ phẩm.
Vào lúc này, cửa hàng đã sớm đóng cửa, cách vách câu lạc bộ Kerak ngược lại là như trước đèn đuốc sáng choang, mơ hồ truyền đến âm thanh nhạc khúc sống động, đoán là đang tổ chức vũ hội gì.
Vưu Hạ rút tay ra, mới vừa muốn lấy ra chìa khóa đi mở cửa, lúc này khoé mắt dư quang thoáng nhìn bóng tối trước trụ tường, một thân ảnh xa lạ dáng người mảnh khảnh nữ tính đột nhiên đứng lên.
Chỉ một thoáng, Rice dường như nhận ra được nguy cơ gì, nhanh chóng đem Vưu Hạ kéo đến bên cạnh mình.
"Rốt cục đợi được các ngươi."
Kẻ kia ngáp một cái, ngữ khí không có tinh thần gì mà nói, chậm rãi bước ra phạm vi bóng tối. Dựa vào ánh trăng, Vưu Hạ thấy rõ tướng mạo của nàng, không khỏi trong lòng run lên.
Vị nữ tính ngũ quan đoan chính ôn hòa, sống mũi cao thẳng, đôi môi khéo léo, đường viền bộ mặt tinh xảo, tổng thể rõ ràng không giống với người phía Tây đại lục, hoàn toàn là diện mạo Đông phương, đương nhiên này đó cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là nàng có một đôi mắt đen bóng giống như Rice, cùng một đầu tóc dài đen nhánh mềm mại.
Loại cảm giác kỳ diệu này có lẽ bản thân bọn họ còn không có nhận ra được, nhưng mà Vưu Hạ làm kẻ đứng xem, nữ nhân này không biết từ đâu xuất hiện có vẻ ngoài xác thực mang cho hắn một loại cảm giác như đã từng quen biết.
Đang mờ mịt cùng khó hiểu, đối phương đã bước tới trước mặt hai người.
Nàng nghiêng đầu nhìn Rice một chút, trên mặt không chút biểu tình mà nói: "Hóa ra chính là ngươi nha, không trách lúc trước nhìn ngươi vừa mắt như vậy."
Vưu Hạ quay đầu nhìn về phía Rice, đang muốn hỏi thăm mối quan hệ của hai người, lúc này vị nữ tính kia đột nhiên ghé sát vào bên cạnh Rice, rướn cổ lên ngửi một cái.
Hai người đều bị hành động không hiểu ra sao này của nàng làm cho kinh động, tính phản xạ mà lui về sau vài bước, ánh mắt cảnh giác mà nhìn vị quái nhân có hành động cử chỉ đều lộ ra một cảm giác đầu óc không được bình thường này.
Vị nữ tính lúc này cũng không bước theo cùng, chỉ là đứng tại chỗ nhẹ chép miệng một tiếng, cau mày nói: "Toàn mùi của tinh linh."
Vưu Hạ tỉnh táo lại, tính tình tốt hỏi: "Xin lỗi, xin hỏi ngài là ai?"
Nữ tính liếc mắt nhìn hắn, giọng điệu thong thả chậm rãi nói: "Dựa theo lời giải thích của nhân tộc, ta được gọi là mẹ của hắn đi."
Tuy nói là đang trả lời câu hỏi của Vưu Hạ, mà ánh mắt của nàng lại là nhìn chằm chằm vào mặt Rice: "Bất quá Ma rồng chúng ta ở giữa không có thứ tình thân này, cho nên, các ngươi có thể trực tiếp gọi tên của ta là Athina."
Nghe xong, Vưu Hạ ngạc nhiên không nói thành lời. Phản ứng đầu tiên của hắn chính là quay đầu lại nhìn xem Rice, đối phương hiển nhiên cũng bị điều này đó xung kích, đôi mắt hơi trợn to, sắc mặt cũng so với lúc nãy tái nhợt hơn mấy phần.
Bầu không khí lập tức bước vào im lặng.
Nàng nói một câu liền tiết lộ quá nhiều thông tin, Vưu Hạ nhất thời cũng không biết nên vì điểm nào mà kinh ngạc.
Hắn nhớ tới lúc trước cùng Vua tinh linh lần đầu tiên ăn lẩu chung, bọn họ từng nói đến Ma rồng nhiệm kỳ mới đăng cai, bởi vì chuyện đó cũng xem như cùng Rice có chút liên quan, Vưu Hạ có nghiêm túc lắng nghe, giờ vào thời khắc này khi nghe đến tên "Athina", hắn lập tức nghĩ đến trong miệng bọn họ tiền nhậm Vua ma rồng.
Sự tình diễn ra đến quá mức đột nhiên, Vưu Hạ làm sao cũng không nghĩ tới, dĩ nhiên vào lúc này, ngay địa điểm này bọn họ cùng giả giả thực thực mẹ của Rice là tiền nhậm Ma rồng gặp nhau!
Liền hắn đều khiếp sợ như thế, tâm tình của Rice có bao nhiêu phức tạp cũng có thể tưởng tượng được.
Vưu Hạ lo âu nhìn xem trạng thái của Rice, sau khi hết khiếp sợ, biểu tình của đối phương từ từ thu lại, trong ánh mắt là cảm xúc khó có thể phân biệt được.
Bọn họ ai đều không có hoài nghi thân phận của vị nữ tính này, đầu tiên địa ngục Ma rồng không là chủng tộc được hoan nghênh, sẽ không có kẻ chủ động nhô ra nói mình là Ma rồng, quan trọng nhất đối phương có cặp mắt màu đen cũng là chứng minh mạnh mẽ.
Biết đến Rice hiện tại nhất định rất xoắn xuýt, Vưu Hạ liền chủ động mở miệng hướng đối phương xác nhận nói: "Ngài là tiền nhiệm Vua ma rồng?"
"Nha, thì ra các ngươi đã nghe nói về ta." Khác với hai người bọn họ mang thái độ trịnh trọng như gặp phải vấn đề nhân sinh khó khăn gì, Athina vẫn thuỷ chung biếng nhác, nói chuyện giọng điệu cũng cho người cảm giác hờ hững tự kiêu.
Vưu Hạ lần đầu tiên đối mặt một vị trưởng bối vô trách nhiệm như vậy, không khỏi mím đôi môi, cảm thấy tâm lý không thích. Hắn tận lực ngữ khí tình tĩnh nói: "Xin tha thứ cho ta nói thẳng, ngài buông xuống Rice đã hơn hai mươi năm, lúc này tới đây tìm hắn là muốn làm gì?"
"Muốn tới thì tới nha.." Athina lẩm bẩm một câu, không có chính diện trả lời, ngược lại quay sang hỏi Rice một câu khác: "Ta hỏi ngươi, ngươi vẫn là bộ dạng Nhân tộc, chưa từng biến đổi sao?"
Rice lạnh khuôn mặt, không nói một lời.
Athina đem sự trầm mặc của hắn cho rằng ngầm thừa nhận, lắc lắc đầu nói: "Ta liền biết hắn khẳng định mềm lòng."
Dứt lời, thấy Rice như trước không mở miệng, nàng suy nghĩ chốc lát, lập tức lộ ra một nụ cười ý vị khác thường nói: "Ngươi đã phát hiện rồi đi, thiên phú pháp thuật của ngươi có hạn, chỉ có thể học tập một ít ma pháp cấp thấp, một khi tiếp xúc sâu vào ma pháp cao cấp, thân thể sẽ như cái động thủng đáy, vừa hấp thu vào năng lượng, phía sau liền chảy ra ngoài."
Rice nguyên bản còn một bộ dạng không muốn để ý nàng, nghe đến nửa câu nói phía sau, rốt cuộc không nhịn được nhíu lại lông mày, hỏi: "Ngươi biết tại sao?"
Athina đang muốn há miệng trả lời, bỗng nhiên giống như là không được khoẻ mà dừng lại, tăng nhanh tốc độ nói nói: "Ta ở tại trấn Cellad nhà trọ Straw, muốn trở nên mạnh mẽ liền tới tìm ta."
Dứt lời, nàng trực tiếp biến mất tại chỗ.
Lần này biến mất quá mức đột nhiên, hai người thậm chí ngay cả một câu nói cũng không kịp nói.
Vưu Hạ nhìn về phía Rice, phát hiện vẻ mặt của hắn đều sửng sốt. Vưu Hạ nhíu lại chân mày, tâm lý cảm giác quái quái.
Trước nhìn nàng cố gắng mà tìm đều tài câu lên sự hứng thú của Rice như vậy, còn tưởng rằng nàng chuẩn bị muốn cùng con trai của mình nói nhiều và chậm rãi hiểu nhau, ai biết cuối cùng lại chỉ để một câu nói sau cùng, khiến cho tất cả đề tài đều kết thúc rất là đột ngột.
Lập tức hắn nghĩ tới đề tài cùng câu hỏi của Athina lúc nãy, hỏi: "Ngươi vẫn luôn không có cách nào học được ma pháp cao cấp sao?"
Rice tựa hồ còn đang xuất thần, sau một chốc mới phản ứng chậm chạp mà hơi gật gật đầu.
Vưu Hạ nhớ lại mình và Rice quá trình ở chung, đối phương quả thật rất ít dùng tới ma pháp, mặc dù là lúc chiến đấu, dùng đều là kiếm thuật.
Hắn nghi ngờ hỏi: "Tại sao lại như vậy, ngươi không phải là Ma rồng sao?"
Rice cúi đầu, không có trả lời.
Bầu không khí trầm mặc đến mức có chút nghiêm nghị, Vưu Hạ thở dài ra một hơi, vỗ vỗ cánh tay của hắn nói: "Thôi, đi vào trước đi."
Lúc cất bước, Vưu Hạ liếc nhìn chỗ Athina lúc nãy đứng có vài giọt chất lỏng dấu vết, hắn tưởng không biết từ đâu tới giọt nước, cũng không có để ý, cứ như vậy trực tiếp bước qua.
* * *
Bởi vì việc bất ngờ này, mãi cho đến trước khi ngủ, trạng thái của Rice đều có chút hoảng hoảng hốt hốt, mặc dù hắn nỗ lực biểu hiện ra bình thường, nhưng Vưu Hạ có thể rõ ràng cảm giác được hắn đang mất tập trung.
Sau khi nằm dài trên giường, Vưu Hạ nghiêng thân mình nhìn chăm chú gò má của Rice, đối phương không biết đang suy nghĩ cái gì, nhắm hai mắt, lông mày thỉnh thoảng khẽ nhíu lại.
"Ri nhỏ." Vưu Hạ kêu một tiếng.
Rice mở mắt, quay đầu nhìn về phía hắn.
Vưu Hạ cùng Rice không hề nói gì mà nhìn nhau hồi lâu, đột nhiên nhấc đầu lên tại đối phương bên khoé miệng nhanh chóng hôn một chút.
Tiếp đến, hắn nằm về lại vị trí cũ, xoa xoa tóc cùng hai gò má nóng bỏng, mềm nhẹ an ủi: "Đừng suy nghĩ quá nhiều, ngủ cho ngon, bây giờ ngươi cùng trước đây khác rồi, không quản ngươi muốn làm gì, đều có ta bên cạnh."
Rice mở to đôi mắt nhìn hắn, sau một chốc, như mới ý thức được chuyện gì xảy ra, gương mặt trắng nõn nhiễm phải một chút hồng hồng.
Hắn nuốt nuốt hầu kết lăn hai lần, thấp giọng nói: "Lại hôn một lần nữa."
Vưu Hạ không có nghe rõ: "Hả?"
Động tác Rice nhẹ nhàng mà nghiêng thân mình, tại trên gương mặt của Vưu Hạ hôn lên một cái. Vưu Hạ đồng thời cảm nhận được hô hấp ấm áp cùng tóc dài lạnh lẽo của hắn phất qua cổ, trên mặt nhất thời càng nóng bỏng.
Ngay sau đó, hắn nghe đến Rice tại bên tai hắn nhẹ giọng nói câu: "Cảm ơn."
* * *
Trưa ngày hôm sau, thị trấn Cellad.
Cổ xưa nhà trọ bên trong phòng ăn, chỉ có gần cửa bên cạnh ngồi một nữ nhân có mái tóc dài.
Nàng liền lạnh nhạt không mặn mà gì mà ăn bánh mì do nhà trọ tặng kèm bữa trưa, bỗng nhiên bên cạnh truyền đến tiếng bước chân, nàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn sau đó nhướng mày nở nụ cười: "Không nghĩ tới lại là ngươi tìm đến ta."
"Đã quấy rầy." Vưu Hạ ở đối diện nàng ngồi xuống, bất động thanh sắc đem nàng quan sát một lần, nói: "Ta muốn hỏi ngài một chút việc."
Athina vừa ngắt một miếng khô quắt bánh mì bỏ vào trong miệng, vừa nói: "Dù sao lúc trước ta cũng là Vua ma rồng, ngươi không sợ ta sao?"
"Trưởng bối trong tộc ta có nói, tiền nhậm Vua ma rồng lười chém giết đánh nhau."
"Là không ham đánh nhau, nhưng ta yêu thích nam sắc nha." Athina buông xuống bánh mì, cố ý một tay nâng quai hàm nhìn chăm chú vào hắn nói, "Nếu không phải bởi vì ngươi là mộc tinh linh, ta không muốn trêu vào bộ tộc của ngươi, ngươi hiền lành mềm mại như vậy, kỳ thực rất hợp khẩu vị của ta."
Vưu Hạ nhẹ nhàng cong lên khoé miệng, chậm rãi bình tĩnh mà nói: "Ta là người yêu của con trai ngươi."
Athina động tác cứng lại, lập tức kinh ngạc ngửa ra lưng ghế, một hồi bưng ly uống một ngụm nước nóng, lắc lắc đầu nói: "Cái tên kia giỏi hơn ta nhiều, thật sự cua được cả tinh linh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.