Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo
Chương 39: Vi Vi, Đừng Kích Động!
Thủy Chử
06/03/2021
Ngay lúc này, cơ thể Lâm Bắc Phàm cứng đờ, không động đậy được.
"Vi Vi, muội sao vậy?"
"Tiểu Phàm ca, muội không muốn hối hận nữa, hiện tại muội muốn trở thành thê tử của ca!" Lâm Vi Vi nói chắc nịch.
"Vi Vi, đừng kích động!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Tiểu Phàm ca, hiện muội rất bình tĩnh!"
Lâm Vi Vi ôm Lâm Bắc Phàm lên như ôm công chúa, rồi "vèo" một cái biến mất.
"Vương viện trưởng, chuyện này..." Các lão sư quay lại nhìn.
Vương Trường Hỉ xua tay: "Đây là chuyện yêu đương của người trẻ tuổi, chính bọn chúng tự giải quyết, không cần đến chúng ta. Hiện tại chúng ta nghĩ xem phải làm sao mới có thể giải quyết tốt hậu quả chuyện này đi..."
Hắn ta lại ngẩng đầu nhìn trời một chút, thở dài: "Trời cũng đổi rồi..."
Lăn lộn cả đêm, Lâm Bắc Phàm và Lâm Vi Vi ôm nhau nằm một chỗ, bên cạnh còn nhiều thêm một đóa mai đẹp đẽ.
Lâm Bắc Phàm nhìn lên trần nhà với ánh mắt thẫn thờ.
Hắn bị đẩy ngã!
Hắn lại bị đẩy ngã!
Hắn bị đứa em gái hắn yêu nhất đẩy ngã!
Tối hôm qua, lần đầu tiên của hắn, cứ vậy mà bị cướp đi tàn bạo.
Mặc dù ta cũng rất hưởng thụ, nhưng tôn nghiêm nam nhân của hắn đâu?
Lâm Bắc Phàm đẩy cơ thể mềm mại trên người một cái: "Tỉnh lại đi Vi Vi, ca biết muội dậy rồi, đừng giả vờ ngủ nữa!"
Lâm Vi Vi trong ngực mở mắt, không dám nhìn Lâm Bắc Phàm, mặt đỏ bừng lên, quyến rũ hệt như táo Phú Sĩ, nàng lí nhí: "Tiểu Phàm ca, ca dậy rồi!"
"Ta đã dậy hay chưa không phải muội đã sớm biết rồi sao?" Lâm Bắc Phàm giận dữ.
Lâm Vi Vi lại đỏ mặt lần nữa, trông vô cùng khả ái.
Nhớ tới đêm qua mình lớn gan như vậy, lại "cướp" đi lần đầu của tiểu Phàm ca, nàng lại xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất.
Trong ngại ngùng lại lẫn một chút vui vẻ.
Rốt cuộc ta cũng trở thành nữ nhân của Tiểu Phàm ca, quá sướng!
Lúc này, Lâm Vi Vi đã khôi phục lại hình dáng cũ, trở thành một tiểu muội muội ngây thơ ngon miệng. Sức mạnh kia đã lùi lại vào cơ thể nàng, thực lực của nàng cũng hạ xuống, trở về mức Phàm Nhân cảnh cửu giai.
Tất cả những điều này đều do Lâm Bắc Phàm không chết, trạng thái tinh thần của nàng về lại mức bình thường, kích hoạt cơ chế bảo vệ của cơ thể, tạm thu lại luồng lực lượng không tương xứng với cơ thể kia.
Lúc cần thiết, nàng sẽ biến thân lần nữa.
Như một Siêu Xayda biến thân vậy.
"Còn bày đặt xấu hổ, can đảm đêm qua của muội đi đâu hết rồi? Dám đẩy ngã Tiểu Phàm ca của muội, bắt ta đổi nhiều tư thế như vậy, muội nên nghĩ cách bù đắp lại vết thương lòng cho ta đi!"
Nghĩ đến đêm qua Lâm Bắc Phàm lại rơi lệ đầy mặt, vì suốt toàn bộ quá trình, hắn hoàn toàn bị động không khác gì tượng gỗ.
"Tiểu Phàm xa, hiện tại muội đã là tiểu tức phụ của ca, ca muốn thế nào thì là thế đó, muội nghe ca hết!"
Biểu cảm xấu hổ của Lâm Vi Vi khiến lòng Lâm Bắc Phàm rung động.
Lâm Vi Vi hiện tại hoàn toàn khác với Lâm Vi Vi điên cuồng đêm qua. Tối qua nàng không khác nữ vương đại nhân, phóng khoáng cường đại, nay lại không khác gì một tiểu tức phụ bị oan ức. Lòng Lâm Bắc Phàm cũng rục rịch.
Lâm Bắc Phàm bèn xoay người đè nàng xuống, hung dữ nói: "Là muội nói đấy! Nếu muội đã tự nhận mình là tiểu tức phụ của ta, vậy ta sẽ dùng cách phạt lão bà để phạt muội!"
"Vâng." Lâm Vi Vi ngoan ngoãn nói.
"Còn nữa, sau nửa hiệp muội phải biến thân!" Lâm Bắc Phàm cười ha ha.
Cùng một người nhưng lại có hai diện mạo, thật đúng là tuyệt không thể tả.
"Tiểu Phàm ca, ca thật xấu!" Lâm Vi Vi hờn dỗi.
Hai người lăn lộn đến trưa. Lâm Bắc Phàm sung sức tràn trề, nhưng Lâm Vi Vi lại không chịu nổi, cộng thêm hôm qua tâm thần nàng vốn mỏi mệt, vì vậy nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Sau khi "hoạt động" gân cốt, bỗng nhiên hắn phát hiện dường như mình có đột phá.
Hệ thống tu luyện của Lâm Bắc Phàm không giống bất kỳ người nào, không có tham chiếu cụ thể nào.
Vì vậy, hắn chia đột phá của mình thành ba loại chính: Một là nguyên thần đột phá, hai là cường độ thân thể đột phá, vật tham chiếu là luyện thể giả; cuối cùng chính là nội khí đột phá, cũng chính là nguyên khí.
Bây giờ cường độ cơ thể lẫn nguyên thần đều không có gì thay đổi, nhưng nguyên khí thì có, trở nên ngày càng tinh thuần.
Nguyên khí vốn tràn ngập trong cơ thể nay đã rút xuống còn 1/10, 9/10 không gian còn lại trống không, trông trống rỗng.
"Không biết nguyên khí sau khi cô đọng sẽ có uy lực thế nào?"
Ngón tay Lâm Bắc Phàm kích phát ra một tia nguyên khí, sau đó nhẹ nhàng vẽ một đường, không gian cũng bị nứt một đường.
Lâm Bắc Phàm hít sâu một hơi.
Ngay cả không gian cũng có thể xé rách, Lâm Bắc Phàm cảm nhận được sự kinh khủng của nguyên khí trong cơ thể mình.
"Cho dù là lân giáp của đỉnh cấp đại yêu cũng có thể cắt mở!"
Đỉnh cấp đại yêu vô cùng đáng sợ, hôm qua Lâm Bắc Phàm kích nổ nhiều linh phù như vậy vẫn không thể giết chết nó, chỉ nghĩ thôi đã biết vảy nó cứng đến mức nào.
"Nguyên khí của ta biến hóa từ khi nào?"
Lâm Bắc Phàm hồi tưởng: "Hình như lúc ta đang ấy ấy với Vi Vi, trong cơ thể nàng có một luồng lực lượng âm lãnh tiếng vào cơ thể ta, dung hợp với nguyên khí của ta, sau đó xảy ra chất biến..."
Là do lúc ấy quá sướng nên hắn không chú ý nhiều.
Bây giờ nghĩ lại, đúng là hắn lời to rồi!
Tiểu ny tử này đã mang tới cho hắn một phần đại lễ!
"Hôm nay nguyên khí đã biến hóa, hẳn cũng có thể vẽ ra siêu linh phù, đúng không?"
Siêu linh phù chính là linh phù có được uy năng của Siêu Phàm cảnh giới.
Uy lực của linh phù này vô cùng khủng bố, tấm nào cũng có công năng cải thiên hoán địa, là vũ khí có tính chiến lược.
Điều kiện để vẽ siêu linh phù rất hà khắc. Hắn cần tinh thần lực đạt tới Siêu Phàm cảnh giới, cần lân giáp yêu quái, còn phải có đại lượng linh khí mới hoàn thành được. Hơn nữa phù văn siêu linh phù vô cùng phức tạo, tỷ lệ thành công không tính là cao.
Ví du như lão sư hắn Lâm Đạo Văn, cả đời đắm chìm trong linh phù, một tháng cũng chỉ có thể vẽ được một tấm linh phù siêu cấp.
Một tấm linh phù siêu cấp đơn giản đã có thể bán được giá trên giời bốn năm mươi vạn, hơn nữa còn là có giá mà không có hàng.
Thật ra Lâm Bắc Phàm muốn thuấn phát siêu linh phù từ lâu, nhưng nguyên khí không tài nào chống đỡ nổi, vì nó không đủ hùng hậu.
Hiện tại bị tinh luyện, nguyên khí đã tăng lên gấp 10 lần, Lâm Bắc Phàm muốn thử một lần.
Không thấy hắn có thay đổi gì, nhưng ánh mắt hắn ngưng lại, một đạo phù văn xuất hiện.
Nguyên khí trong cơ thể lập tức cuộn trào mãnh liệt mà đến, hút hết 1/20 nguyên khí trong cơ thể, cuối cùng đạo siêu linh phù này cũng thoát ra khỏi cơ thể.
"Thành công rồi!" Lâm Bắc phàm mừng rỡ nói.
Đây là Thổ Khôi Lỗi Phù, một trong những siêu linh phù nhất giai, một siêu linh phù có tính thực dụng vô cùng cường đại, có thể triệu hồi ra một đầu thổ khôi lỗi cực lớn có thực lực Siêu Phàm cảnh giới tiến hành tác chiến, chỉ cần nó đứng trên mặt đất, lực lượng sẽ cuồn cuộn không ngừng.
Trừ khi giết chết được người đứng sau triệu hồi nó, bằng không nó sẽ tác chiến mãi không dừng.
"Vi Vi, muội sao vậy?"
"Tiểu Phàm ca, muội không muốn hối hận nữa, hiện tại muội muốn trở thành thê tử của ca!" Lâm Vi Vi nói chắc nịch.
"Vi Vi, đừng kích động!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Tiểu Phàm ca, hiện muội rất bình tĩnh!"
Lâm Vi Vi ôm Lâm Bắc Phàm lên như ôm công chúa, rồi "vèo" một cái biến mất.
"Vương viện trưởng, chuyện này..." Các lão sư quay lại nhìn.
Vương Trường Hỉ xua tay: "Đây là chuyện yêu đương của người trẻ tuổi, chính bọn chúng tự giải quyết, không cần đến chúng ta. Hiện tại chúng ta nghĩ xem phải làm sao mới có thể giải quyết tốt hậu quả chuyện này đi..."
Hắn ta lại ngẩng đầu nhìn trời một chút, thở dài: "Trời cũng đổi rồi..."
Lăn lộn cả đêm, Lâm Bắc Phàm và Lâm Vi Vi ôm nhau nằm một chỗ, bên cạnh còn nhiều thêm một đóa mai đẹp đẽ.
Lâm Bắc Phàm nhìn lên trần nhà với ánh mắt thẫn thờ.
Hắn bị đẩy ngã!
Hắn lại bị đẩy ngã!
Hắn bị đứa em gái hắn yêu nhất đẩy ngã!
Tối hôm qua, lần đầu tiên của hắn, cứ vậy mà bị cướp đi tàn bạo.
Mặc dù ta cũng rất hưởng thụ, nhưng tôn nghiêm nam nhân của hắn đâu?
Lâm Bắc Phàm đẩy cơ thể mềm mại trên người một cái: "Tỉnh lại đi Vi Vi, ca biết muội dậy rồi, đừng giả vờ ngủ nữa!"
Lâm Vi Vi trong ngực mở mắt, không dám nhìn Lâm Bắc Phàm, mặt đỏ bừng lên, quyến rũ hệt như táo Phú Sĩ, nàng lí nhí: "Tiểu Phàm ca, ca dậy rồi!"
"Ta đã dậy hay chưa không phải muội đã sớm biết rồi sao?" Lâm Bắc Phàm giận dữ.
Lâm Vi Vi lại đỏ mặt lần nữa, trông vô cùng khả ái.
Nhớ tới đêm qua mình lớn gan như vậy, lại "cướp" đi lần đầu của tiểu Phàm ca, nàng lại xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất.
Trong ngại ngùng lại lẫn một chút vui vẻ.
Rốt cuộc ta cũng trở thành nữ nhân của Tiểu Phàm ca, quá sướng!
Lúc này, Lâm Vi Vi đã khôi phục lại hình dáng cũ, trở thành một tiểu muội muội ngây thơ ngon miệng. Sức mạnh kia đã lùi lại vào cơ thể nàng, thực lực của nàng cũng hạ xuống, trở về mức Phàm Nhân cảnh cửu giai.
Tất cả những điều này đều do Lâm Bắc Phàm không chết, trạng thái tinh thần của nàng về lại mức bình thường, kích hoạt cơ chế bảo vệ của cơ thể, tạm thu lại luồng lực lượng không tương xứng với cơ thể kia.
Lúc cần thiết, nàng sẽ biến thân lần nữa.
Như một Siêu Xayda biến thân vậy.
"Còn bày đặt xấu hổ, can đảm đêm qua của muội đi đâu hết rồi? Dám đẩy ngã Tiểu Phàm ca của muội, bắt ta đổi nhiều tư thế như vậy, muội nên nghĩ cách bù đắp lại vết thương lòng cho ta đi!"
Nghĩ đến đêm qua Lâm Bắc Phàm lại rơi lệ đầy mặt, vì suốt toàn bộ quá trình, hắn hoàn toàn bị động không khác gì tượng gỗ.
"Tiểu Phàm xa, hiện tại muội đã là tiểu tức phụ của ca, ca muốn thế nào thì là thế đó, muội nghe ca hết!"
Biểu cảm xấu hổ của Lâm Vi Vi khiến lòng Lâm Bắc Phàm rung động.
Lâm Vi Vi hiện tại hoàn toàn khác với Lâm Vi Vi điên cuồng đêm qua. Tối qua nàng không khác nữ vương đại nhân, phóng khoáng cường đại, nay lại không khác gì một tiểu tức phụ bị oan ức. Lòng Lâm Bắc Phàm cũng rục rịch.
Lâm Bắc Phàm bèn xoay người đè nàng xuống, hung dữ nói: "Là muội nói đấy! Nếu muội đã tự nhận mình là tiểu tức phụ của ta, vậy ta sẽ dùng cách phạt lão bà để phạt muội!"
"Vâng." Lâm Vi Vi ngoan ngoãn nói.
"Còn nữa, sau nửa hiệp muội phải biến thân!" Lâm Bắc Phàm cười ha ha.
Cùng một người nhưng lại có hai diện mạo, thật đúng là tuyệt không thể tả.
"Tiểu Phàm ca, ca thật xấu!" Lâm Vi Vi hờn dỗi.
Hai người lăn lộn đến trưa. Lâm Bắc Phàm sung sức tràn trề, nhưng Lâm Vi Vi lại không chịu nổi, cộng thêm hôm qua tâm thần nàng vốn mỏi mệt, vì vậy nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Sau khi "hoạt động" gân cốt, bỗng nhiên hắn phát hiện dường như mình có đột phá.
Hệ thống tu luyện của Lâm Bắc Phàm không giống bất kỳ người nào, không có tham chiếu cụ thể nào.
Vì vậy, hắn chia đột phá của mình thành ba loại chính: Một là nguyên thần đột phá, hai là cường độ thân thể đột phá, vật tham chiếu là luyện thể giả; cuối cùng chính là nội khí đột phá, cũng chính là nguyên khí.
Bây giờ cường độ cơ thể lẫn nguyên thần đều không có gì thay đổi, nhưng nguyên khí thì có, trở nên ngày càng tinh thuần.
Nguyên khí vốn tràn ngập trong cơ thể nay đã rút xuống còn 1/10, 9/10 không gian còn lại trống không, trông trống rỗng.
"Không biết nguyên khí sau khi cô đọng sẽ có uy lực thế nào?"
Ngón tay Lâm Bắc Phàm kích phát ra một tia nguyên khí, sau đó nhẹ nhàng vẽ một đường, không gian cũng bị nứt một đường.
Lâm Bắc Phàm hít sâu một hơi.
Ngay cả không gian cũng có thể xé rách, Lâm Bắc Phàm cảm nhận được sự kinh khủng của nguyên khí trong cơ thể mình.
"Cho dù là lân giáp của đỉnh cấp đại yêu cũng có thể cắt mở!"
Đỉnh cấp đại yêu vô cùng đáng sợ, hôm qua Lâm Bắc Phàm kích nổ nhiều linh phù như vậy vẫn không thể giết chết nó, chỉ nghĩ thôi đã biết vảy nó cứng đến mức nào.
"Nguyên khí của ta biến hóa từ khi nào?"
Lâm Bắc Phàm hồi tưởng: "Hình như lúc ta đang ấy ấy với Vi Vi, trong cơ thể nàng có một luồng lực lượng âm lãnh tiếng vào cơ thể ta, dung hợp với nguyên khí của ta, sau đó xảy ra chất biến..."
Là do lúc ấy quá sướng nên hắn không chú ý nhiều.
Bây giờ nghĩ lại, đúng là hắn lời to rồi!
Tiểu ny tử này đã mang tới cho hắn một phần đại lễ!
"Hôm nay nguyên khí đã biến hóa, hẳn cũng có thể vẽ ra siêu linh phù, đúng không?"
Siêu linh phù chính là linh phù có được uy năng của Siêu Phàm cảnh giới.
Uy lực của linh phù này vô cùng khủng bố, tấm nào cũng có công năng cải thiên hoán địa, là vũ khí có tính chiến lược.
Điều kiện để vẽ siêu linh phù rất hà khắc. Hắn cần tinh thần lực đạt tới Siêu Phàm cảnh giới, cần lân giáp yêu quái, còn phải có đại lượng linh khí mới hoàn thành được. Hơn nữa phù văn siêu linh phù vô cùng phức tạo, tỷ lệ thành công không tính là cao.
Ví du như lão sư hắn Lâm Đạo Văn, cả đời đắm chìm trong linh phù, một tháng cũng chỉ có thể vẽ được một tấm linh phù siêu cấp.
Một tấm linh phù siêu cấp đơn giản đã có thể bán được giá trên giời bốn năm mươi vạn, hơn nữa còn là có giá mà không có hàng.
Thật ra Lâm Bắc Phàm muốn thuấn phát siêu linh phù từ lâu, nhưng nguyên khí không tài nào chống đỡ nổi, vì nó không đủ hùng hậu.
Hiện tại bị tinh luyện, nguyên khí đã tăng lên gấp 10 lần, Lâm Bắc Phàm muốn thử một lần.
Không thấy hắn có thay đổi gì, nhưng ánh mắt hắn ngưng lại, một đạo phù văn xuất hiện.
Nguyên khí trong cơ thể lập tức cuộn trào mãnh liệt mà đến, hút hết 1/20 nguyên khí trong cơ thể, cuối cùng đạo siêu linh phù này cũng thoát ra khỏi cơ thể.
"Thành công rồi!" Lâm Bắc phàm mừng rỡ nói.
Đây là Thổ Khôi Lỗi Phù, một trong những siêu linh phù nhất giai, một siêu linh phù có tính thực dụng vô cùng cường đại, có thể triệu hồi ra một đầu thổ khôi lỗi cực lớn có thực lực Siêu Phàm cảnh giới tiến hành tác chiến, chỉ cần nó đứng trên mặt đất, lực lượng sẽ cuồn cuộn không ngừng.
Trừ khi giết chết được người đứng sau triệu hồi nó, bằng không nó sẽ tác chiến mãi không dừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.