Ta Ở Niên Đại Văn Hóng Chuyện Buôn Dưa
Chương 35
Địch Bách Lý
03/03/2024
Hai vợ chồng rất ủng hộ.
Trương Trục Nhật càng gấp không chờ nổi: “Ngày mai cậu đến trường cháu nộp đơn báo cáo.”
Chỉ còn nửa tháng nữa là đến kỳ thi tốt nghiệp, chỉ cần đến lúc thi có thể thi đỗ, cho dù cô không đến trường thì ông ấy cũng ủng hộ.
Lê Thiện nghe xong cũng hơi động tâm, bầu không khí ở trường học không tốt lắm, nếu thực sự có thể về nhà ôn tập thì tốt hơn: “Hay là cháu thử hỏi giáo viên một chút?”
“Ây, khi nào cậu đi làm thủ tục cho cháu thì cậu sẽ hỏi.”
Lê Thiện suy nghĩ, cảm thấy như vậy cũng tốt, lặng lẽ xử lý mọi chuyện, tránh quấy rầy đến những người khác trong lớp.
Từ khi Trương Duyệt mời cô xuống nông thôn một lần nữa, cô cảm thấy đầu óc hai người này có vấn đề, liệt lang sợ triền nữ, Trương Duyệt thích Hạ Đường, hoàn toàn có thể đi theo anh ta đến Tân Thành, sau đó quấn lấy anh ta, sưởi ấm anh ta, dù thế nào cũng tốt hơn mang theo kẻ kéo chân sau là cô.
Hạ Đường đó cũng vậy, cô và anh ta cũng không nói chuyện được mấy câu, cũng không hiểu vì sao anh ta cứ muốn lôi kéo cô cùng xuống nông thôn.
Còn nói thích cô gì đó… Lừa quỷ thì có.
Cho đến bây giờ, cô cũng chưa từng cảm nhận được loại cảm xúc gọi là thích này từ trên người Hạ Đường.
“Đúng rồi, Thiện Thiện, hôm qua, cậu Hai của cháu xuống tàu, buổi chiều đã gọi điện thoại cho cậu, không phải cháu nói rằng cháu muốn nói chuyện với cậu Hai của cháu sao? Cậu đã hẹn ông ấy rồi, hai giờ chiều mai, ông ấy sẽ gọi điện thoại đến đây, cháu nhớ đến văn phòng của cậu để đợi đấy.”
Sự chú ý của Lê Thiện lập tức bị tin tức về Trương Trục Bản hấp dẫn, vừa nghe có thể nói chuyện trực tiếp với cậu Hai, cô lập tức vui vẻ gật đầu: “Vâng, ngày mai, ăn trưa xong thì cháu sẽ qua ạ.”
Trương Trục Nhật thấy Lê Thiện kích động như vậy, không khỏi có chút ghen tị.
Nhưng khi nghĩ đến thể trạng của em trai thứ hai nhà mình, ông ấy chỉ cảm thấy mình không thể bằng được.
Quả nhiên vẫn là do khi còn nhỏ, ông ấy nhường nhịn em trai quá mức, ăn không đủ no nên không thể cao lớn cường tráng, khiến cho cháu gái không có cảm giác an toàn.
Buổi tối, Lê Thiện nằm trên giường nhỏ ấm áp, chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ, đây là lần lần đầu tiên cô ngủ ngon kể từ khi trở về.
Phạm Cầm lặng lẽ đẩy cửa phòng nhìn thoáng qua, thấy Lê Thiện đã ngủ thì lặng lẽ trở về.
“Ngủ rồi à?”
“Ngủ rồi.” Phạm Cầm cởi quần áo ngoài rồi lên giường: “Con bé gầy đi rồi.”
“Chắc chắn là gầy, mặc dù trông có vẻ không quan tâm, nhưng mà hôn nhân suýt xảy ra sự cố, trong lòng có thể không sợ sao? Nhưng mà có thể trở lại bình thường thì tốt, anh thấy tinh thần cũng không tệ.”
Trương Trục Nhật gấp cuốn sổ trên đùi lại, vừa cởi áo khoác định nằm xuống đã bị Phạm Cầm kéo lại: “Anh đừng ngủ vội.”
“Sao vậy?” Trương Trục Nhật quay đầu.
“Em cảm thấy hơi lạ, theo lý mà nói, chúng ta làm ầm ĩ như vậy, bà Lê phải đến từ lâu rồi, tại sao nhiều ngày như vậy mà lại không có chút động tĩnh nào?” Phạm Cầm cau mày: “Không phải bà ta muốn đợi đến ngày Lê Thiện thi tốt nghiệp mới đến gây chuyện chứ?”
“Không đâu…”
Bây giờ, bằng tốt nghiệp trung học phổ thông không quan trọng như trước nữa, chỉ cần có kỹ thuật, người không đi học cũng có thể vào nhà máy làm việc.
“Vậy theo anh tại sao bây giờ bà Lê còn chưa tới?”
“Có lẽ là hai vợ chồng nhà đó còn chưa dám nói.”
Nếu như để bà Lê biết phần công việc chính thức này bị Đồng Linh đánh mất, có lẽ người đầu tiên mà bà Lê muốn gây chuyện chính là Đồng Linh.
“Không được, em phải tìm người hỏi thăm một chút, không thể đánh một trận mà không có chuẩn bị gì được.”
Phạm Cầm rất có tinh thần phòng ngừa chu đáo.
Lê Thiện ngủ rất ngon, đến khi mở mắt ra thì mặt trời đã lên rồi.
Hai vợ chồng Trương Trục Nhật đi làm, hôm qua Trương Triều được nghỉ, hôm nay phải tiếp tục đi học.
Trương Trục Nhật càng gấp không chờ nổi: “Ngày mai cậu đến trường cháu nộp đơn báo cáo.”
Chỉ còn nửa tháng nữa là đến kỳ thi tốt nghiệp, chỉ cần đến lúc thi có thể thi đỗ, cho dù cô không đến trường thì ông ấy cũng ủng hộ.
Lê Thiện nghe xong cũng hơi động tâm, bầu không khí ở trường học không tốt lắm, nếu thực sự có thể về nhà ôn tập thì tốt hơn: “Hay là cháu thử hỏi giáo viên một chút?”
“Ây, khi nào cậu đi làm thủ tục cho cháu thì cậu sẽ hỏi.”
Lê Thiện suy nghĩ, cảm thấy như vậy cũng tốt, lặng lẽ xử lý mọi chuyện, tránh quấy rầy đến những người khác trong lớp.
Từ khi Trương Duyệt mời cô xuống nông thôn một lần nữa, cô cảm thấy đầu óc hai người này có vấn đề, liệt lang sợ triền nữ, Trương Duyệt thích Hạ Đường, hoàn toàn có thể đi theo anh ta đến Tân Thành, sau đó quấn lấy anh ta, sưởi ấm anh ta, dù thế nào cũng tốt hơn mang theo kẻ kéo chân sau là cô.
Hạ Đường đó cũng vậy, cô và anh ta cũng không nói chuyện được mấy câu, cũng không hiểu vì sao anh ta cứ muốn lôi kéo cô cùng xuống nông thôn.
Còn nói thích cô gì đó… Lừa quỷ thì có.
Cho đến bây giờ, cô cũng chưa từng cảm nhận được loại cảm xúc gọi là thích này từ trên người Hạ Đường.
“Đúng rồi, Thiện Thiện, hôm qua, cậu Hai của cháu xuống tàu, buổi chiều đã gọi điện thoại cho cậu, không phải cháu nói rằng cháu muốn nói chuyện với cậu Hai của cháu sao? Cậu đã hẹn ông ấy rồi, hai giờ chiều mai, ông ấy sẽ gọi điện thoại đến đây, cháu nhớ đến văn phòng của cậu để đợi đấy.”
Sự chú ý của Lê Thiện lập tức bị tin tức về Trương Trục Bản hấp dẫn, vừa nghe có thể nói chuyện trực tiếp với cậu Hai, cô lập tức vui vẻ gật đầu: “Vâng, ngày mai, ăn trưa xong thì cháu sẽ qua ạ.”
Trương Trục Nhật thấy Lê Thiện kích động như vậy, không khỏi có chút ghen tị.
Nhưng khi nghĩ đến thể trạng của em trai thứ hai nhà mình, ông ấy chỉ cảm thấy mình không thể bằng được.
Quả nhiên vẫn là do khi còn nhỏ, ông ấy nhường nhịn em trai quá mức, ăn không đủ no nên không thể cao lớn cường tráng, khiến cho cháu gái không có cảm giác an toàn.
Buổi tối, Lê Thiện nằm trên giường nhỏ ấm áp, chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ, đây là lần lần đầu tiên cô ngủ ngon kể từ khi trở về.
Phạm Cầm lặng lẽ đẩy cửa phòng nhìn thoáng qua, thấy Lê Thiện đã ngủ thì lặng lẽ trở về.
“Ngủ rồi à?”
“Ngủ rồi.” Phạm Cầm cởi quần áo ngoài rồi lên giường: “Con bé gầy đi rồi.”
“Chắc chắn là gầy, mặc dù trông có vẻ không quan tâm, nhưng mà hôn nhân suýt xảy ra sự cố, trong lòng có thể không sợ sao? Nhưng mà có thể trở lại bình thường thì tốt, anh thấy tinh thần cũng không tệ.”
Trương Trục Nhật gấp cuốn sổ trên đùi lại, vừa cởi áo khoác định nằm xuống đã bị Phạm Cầm kéo lại: “Anh đừng ngủ vội.”
“Sao vậy?” Trương Trục Nhật quay đầu.
“Em cảm thấy hơi lạ, theo lý mà nói, chúng ta làm ầm ĩ như vậy, bà Lê phải đến từ lâu rồi, tại sao nhiều ngày như vậy mà lại không có chút động tĩnh nào?” Phạm Cầm cau mày: “Không phải bà ta muốn đợi đến ngày Lê Thiện thi tốt nghiệp mới đến gây chuyện chứ?”
“Không đâu…”
Bây giờ, bằng tốt nghiệp trung học phổ thông không quan trọng như trước nữa, chỉ cần có kỹ thuật, người không đi học cũng có thể vào nhà máy làm việc.
“Vậy theo anh tại sao bây giờ bà Lê còn chưa tới?”
“Có lẽ là hai vợ chồng nhà đó còn chưa dám nói.”
Nếu như để bà Lê biết phần công việc chính thức này bị Đồng Linh đánh mất, có lẽ người đầu tiên mà bà Lê muốn gây chuyện chính là Đồng Linh.
“Không được, em phải tìm người hỏi thăm một chút, không thể đánh một trận mà không có chuẩn bị gì được.”
Phạm Cầm rất có tinh thần phòng ngừa chu đáo.
Lê Thiện ngủ rất ngon, đến khi mở mắt ra thì mặt trời đã lên rồi.
Hai vợ chồng Trương Trục Nhật đi làm, hôm qua Trương Triều được nghỉ, hôm nay phải tiếp tục đi học.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.