Tận Thế Tới Rồi, Đừng Mơ Bắt Nạt Được Ta
Chương 47:
Thổ Tinh Hỏa Tinh Tại Nhất Khởi
18/05/2024
Thẩm Tâm đóng trang web.
Lần tận thế này, cô cũng chỉ có một phỏng đoán mơ hồ, vẫn là kết luận thu thập được sau hai năm tận thế ở kiếp trước.
Một thiên thạch từ sao Diêm Vương, không hiểu sao lại tránh được tầm nhìn của con người, rơi xuống một nơi nào đó ở Thái Bình Dương.
Gây ra sự thay đổi từ trường của Trái đất, dẫn đến thời tiết cực đoan và đại thảm họa.
Vi-rút trong thiên thạch theo dòng hải lưu trôi dạt lan truyền, vừa đúng lúc có mưa lớn, rất nhanh, vô số người chết đã biến thành thây ma...
Tính theo thời gian, khi cô được tái sinh, thiên thạch hẳn đã nằm ở dưới biển.
Thẩm Tâm tìm kiếm một bài viết hướng dẫn sinh tồn trong ngày tận thế trên một trang web nào đó, đăng ký một tài khoản mới, đăng thẳng vào mục tìm kiếm thịnh hành.
Nhưng rất nhanh đã bị nhiều bài đăng khác nhấn chìm.
Cô dùng chút lương tâm còn lại của mình để thề, đây là một trong số ít việc làm thiện của cô...
Cất điện thoại, gõ cửa sổ bảo vệ trạm cấp nước.
Cô may mắn, vẫn là ông bảo vệ có bình trà lớn trước đây.
"Ừ? Có chuyện gì?"
"Đi đi đi, bây giờ không cho người ngoài vào đây."
Ông bảo vệ bình trà lớn tỏ vẻ không nhận ra cô.
"Chú ơi, là thế này, dự án chăn nuôi nhà kính trước đây cháu nói đã hỏng rồi, cháu có một dự án mới, cần chú giúp đỡ."
Thẩm Tâm tháo kính râm, cười ngọt ngào.
"Ha ha, mấy đứa trẻ các cháu à, đúng là không kiên định, ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới."
Thấy Thẩm Tâm không hề nhắc đến hai vạn tệ trước đó, không có ý đòi lại, vẻ mặt của ông bảo vệ bình trà lớn thoải mái hơn nhiều.
"Có chuyện gì vậy? Đừng tìm chú làm mấy chuyện phiền phức quá."
"Chú ơi, chú tốt bụng quá, giống bà nội cháu vậy, cháu thêm WeChat của chú nhé, tiện liên lạc." Thẩm Tâm lắc lắc điện thoại.
Ông bảo vệ bình trà lớn thành thạo nghiêng người, che camera, thêm phương thức liên lạc với Thẩm Tâm.
"Vậy, lần này là bao nhiêu tiền... ừm, là chuyện gì vậy?"
Ông bảo vệ bình trà lớn vô tình nói ra lời trong lòng, vội uống vài ngụm nước đá để che giấu.
Thẩm Tâm như không nghe thấy: "Cháu cần dầu diesel, chắc chú có cách chứ, hàng tồn kho của trạm cấp nước cũng được."
Thẩm Tâm hạ giọng nói.
Trước đây cô đã quan sát xe của trạm cấp nước, mặc dù phần lớn là xe năng lượng mới nhưng vẫn có xe chạy xăng và dầu diesel.
Cô thử xem, kiếm được bao nhiêu thì kiếm.
"Có thì có, khoảng 5 tấn, đó là hàng tồn kho từ mười năm trước khi giá dầu toàn cầu còn thấp nhưng làm sao mà..."
Lúc này, điện thoại của ông rung lên.
Mở ra xem, là một khoản chuyển khoản 50.000 tệ.
Lần tận thế này, cô cũng chỉ có một phỏng đoán mơ hồ, vẫn là kết luận thu thập được sau hai năm tận thế ở kiếp trước.
Một thiên thạch từ sao Diêm Vương, không hiểu sao lại tránh được tầm nhìn của con người, rơi xuống một nơi nào đó ở Thái Bình Dương.
Gây ra sự thay đổi từ trường của Trái đất, dẫn đến thời tiết cực đoan và đại thảm họa.
Vi-rút trong thiên thạch theo dòng hải lưu trôi dạt lan truyền, vừa đúng lúc có mưa lớn, rất nhanh, vô số người chết đã biến thành thây ma...
Tính theo thời gian, khi cô được tái sinh, thiên thạch hẳn đã nằm ở dưới biển.
Thẩm Tâm tìm kiếm một bài viết hướng dẫn sinh tồn trong ngày tận thế trên một trang web nào đó, đăng ký một tài khoản mới, đăng thẳng vào mục tìm kiếm thịnh hành.
Nhưng rất nhanh đã bị nhiều bài đăng khác nhấn chìm.
Cô dùng chút lương tâm còn lại của mình để thề, đây là một trong số ít việc làm thiện của cô...
Cất điện thoại, gõ cửa sổ bảo vệ trạm cấp nước.
Cô may mắn, vẫn là ông bảo vệ có bình trà lớn trước đây.
"Ừ? Có chuyện gì?"
"Đi đi đi, bây giờ không cho người ngoài vào đây."
Ông bảo vệ bình trà lớn tỏ vẻ không nhận ra cô.
"Chú ơi, là thế này, dự án chăn nuôi nhà kính trước đây cháu nói đã hỏng rồi, cháu có một dự án mới, cần chú giúp đỡ."
Thẩm Tâm tháo kính râm, cười ngọt ngào.
"Ha ha, mấy đứa trẻ các cháu à, đúng là không kiên định, ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới."
Thấy Thẩm Tâm không hề nhắc đến hai vạn tệ trước đó, không có ý đòi lại, vẻ mặt của ông bảo vệ bình trà lớn thoải mái hơn nhiều.
"Có chuyện gì vậy? Đừng tìm chú làm mấy chuyện phiền phức quá."
"Chú ơi, chú tốt bụng quá, giống bà nội cháu vậy, cháu thêm WeChat của chú nhé, tiện liên lạc." Thẩm Tâm lắc lắc điện thoại.
Ông bảo vệ bình trà lớn thành thạo nghiêng người, che camera, thêm phương thức liên lạc với Thẩm Tâm.
"Vậy, lần này là bao nhiêu tiền... ừm, là chuyện gì vậy?"
Ông bảo vệ bình trà lớn vô tình nói ra lời trong lòng, vội uống vài ngụm nước đá để che giấu.
Thẩm Tâm như không nghe thấy: "Cháu cần dầu diesel, chắc chú có cách chứ, hàng tồn kho của trạm cấp nước cũng được."
Thẩm Tâm hạ giọng nói.
Trước đây cô đã quan sát xe của trạm cấp nước, mặc dù phần lớn là xe năng lượng mới nhưng vẫn có xe chạy xăng và dầu diesel.
Cô thử xem, kiếm được bao nhiêu thì kiếm.
"Có thì có, khoảng 5 tấn, đó là hàng tồn kho từ mười năm trước khi giá dầu toàn cầu còn thấp nhưng làm sao mà..."
Lúc này, điện thoại của ông rung lên.
Mở ra xem, là một khoản chuyển khoản 50.000 tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.