Tảng Băng Bắc Cực À!!! Em Là Của Tôi!!!
Chương 29
Min
14/03/2015
-Giờ thì muốn đi đâu???
-Thì cô cứ đi theo tôi... lên xe
-Anh lái xe cho cẩn thận à...
-Lo cho tôi à - anh cười đắc ý
-Mơ sao??? Tại anh chở tôi mà.. phải bảo đảm an toàn cho tôi chứ
-Được thôi??? Tôi chở cô tới chỗ này... - anh cười gian
-Chỗ nào??? Anh cười gian thế..
-Cô sẽ rất thích cho coi... cô sẽ có nhiều cảm xúc dâng trào hè hè
-Ê.. ê... đi đâu thế....... - anh vọt đi với tốc độ chóng mặt
-Cô mà không ôm tôi... cô văng xuống xe ráng chịu
-MƠ ĐI NHA... NEVER - anh thấy vậy liền tăng tốc độ lên maximum luôn
-ÔM CHƯA????
-Mêt quá... được thôi không phải là tôi sợ nhanh đâu nhé.. anh nhớ kỉ tôi lái còn nhanh hơn anh nữa đấy - nó ôm anh khiến cho anh vội đỏ mặt... tim chợt đập loạn nó vô tình cảm nhận được ''Anh ta sao tim đập loan thế ta... ???'' ''Thình thịch... thình thịch...'' tim nó cũng chợt đập loạn 2 con tim cùng chung nhịp đập liệu họ đã......
-Anh dẫn tôi tới chỗ này sao??? - trước mặt nó là công viên trỏ chơi
-Nó đó... cô sẽ cô nhiều cảm xúc dâng trào hè hè
-Làm tôi cứ tưởng...
-Tưởng gì... à nãy giờ nghĩ tầm bậy sao???
-Tôi... tôi làm gì có chứ đồ điên - nó bực bội đi vào công viên
-Ê... ê chờ tôi với
Anh và nó chơi đủ trò tàu lượn siêu tốc, nhà ma, xe điện dụng, bắn ma, chơi điện tử đủ trò hết... mà hầu như anh chơi đều hét ( con trai dì mà nhát thế anh; Shin : thế thì chơi thử coi, nói thì hay lắm ) rồi 2 người chơi trò đu quay đứng.... rất cao
-Thôi thôi.... đừng có chơi trò này dùm tôi cái.. tôi sợ độ cao - nó nhăn nhó vì nó vốn sợ độ cao
-Sợ thế sao đi máy bay mà về đây chứ... ĐI ''ĐIỀU KIỆN GIAO KÈO'' - anh kéo nó lên cái đu quay
-Tôi... nghe nhạc thôi miên để khỏi sợ đó hiểu chưa??? Giờ thì đi ra không có chơi trò này đâu
-KHÔNG... ĐI LÊN NHANH - anh đẩy nó mãi khiến cho mấy người xếp hàng phải bực mình
-Này... nhanh lên đi chứ.. chúng tôi còn phải đi nữa!!
-Đó thấy chưa??? Lên nhanh - anh đẩy nó lên... cuối cùng cũng đẩy được nó lên... nó cứ nhắm mắt ôm mặt nó nhất quyết không chịu mở mắt khiến cho anh cảm thấy bực mình
-Này... Mở mắt ra coi
-Không tôi sợ độ cao lắm
-Cứ mở ra từ từ đi... có sao đâu mà cô sợ thế??? hồi nãy tàu lượn siêu tốc cũng cao lắm mà sao cô không nói???
-Tôi nhắm mắt mà.... Nếu không tôi cũng la lên giống anh luôn rồi
-Mở... mắt ra đi... nhanh lên nếu không thì.....
-Thì sao ch.......... - nó bỗng nhiên mở mắt vì bị anh hôn
-Thấy chưa...mở mắt ra rồi... tôi đã cảnh báo cô rồi mà - anh cười tươi
-Anh...anh... dám cướp nụ hôn đầu của tôi... Tôi giết anh nè - nó nhảy tới cào xé anh
-Á...á... đau... buông... buông đừng có cắn chỗ đó... đau... á...
-Chừa chưa hã????
-Chừa... chừa... hộc ...hộc em xin chừa..... Nhưng cô quay ra nhìn thử coi???- anh giơ tay xin hàng
-Nhìn gì??? - nó quay ra nhìn thấy khung cảnh rất đẹp trước mắt nó
-Đẹp quá.... tôi chưa được nhìn thấy cảnh này bao giờ cả
-Thế sao??? Cô không cảm thấy gì à???
-Không... có gì hã?
-Cô không thấy sợ sao???
-Không... có gì... mà khoan hình như tôi hết sợ độ cao rồi - nó nhìn anh cười tít mắt
-Vậy à... Nhờ ai mà cô hết vậy kể tôi nghe coi nào
-Thì... nhờ anh.. cám ơn anh - nó cười tập 2
-Sao dạo này cô cười nhiều thế??? Tôi nghe Ris nói cô có bao giờ cười đâu tự nhiên từ khi cô về nước là cô cười suốt ngày thế???
-Tôi... cũng chả biết nhưng cũng nhờ anh..
-Vậy à... tôi đã nói rồi mà... cô sẽ có nhiều cảm xúc dâng trào lắm
-Thì cô cứ đi theo tôi... lên xe
-Anh lái xe cho cẩn thận à...
-Lo cho tôi à - anh cười đắc ý
-Mơ sao??? Tại anh chở tôi mà.. phải bảo đảm an toàn cho tôi chứ
-Được thôi??? Tôi chở cô tới chỗ này... - anh cười gian
-Chỗ nào??? Anh cười gian thế..
-Cô sẽ rất thích cho coi... cô sẽ có nhiều cảm xúc dâng trào hè hè
-Ê.. ê... đi đâu thế....... - anh vọt đi với tốc độ chóng mặt
-Cô mà không ôm tôi... cô văng xuống xe ráng chịu
-MƠ ĐI NHA... NEVER - anh thấy vậy liền tăng tốc độ lên maximum luôn
-ÔM CHƯA????
-Mêt quá... được thôi không phải là tôi sợ nhanh đâu nhé.. anh nhớ kỉ tôi lái còn nhanh hơn anh nữa đấy - nó ôm anh khiến cho anh vội đỏ mặt... tim chợt đập loạn nó vô tình cảm nhận được ''Anh ta sao tim đập loan thế ta... ???'' ''Thình thịch... thình thịch...'' tim nó cũng chợt đập loạn 2 con tim cùng chung nhịp đập liệu họ đã......
-Anh dẫn tôi tới chỗ này sao??? - trước mặt nó là công viên trỏ chơi
-Nó đó... cô sẽ cô nhiều cảm xúc dâng trào hè hè
-Làm tôi cứ tưởng...
-Tưởng gì... à nãy giờ nghĩ tầm bậy sao???
-Tôi... tôi làm gì có chứ đồ điên - nó bực bội đi vào công viên
-Ê... ê chờ tôi với
Anh và nó chơi đủ trò tàu lượn siêu tốc, nhà ma, xe điện dụng, bắn ma, chơi điện tử đủ trò hết... mà hầu như anh chơi đều hét ( con trai dì mà nhát thế anh; Shin : thế thì chơi thử coi, nói thì hay lắm ) rồi 2 người chơi trò đu quay đứng.... rất cao
-Thôi thôi.... đừng có chơi trò này dùm tôi cái.. tôi sợ độ cao - nó nhăn nhó vì nó vốn sợ độ cao
-Sợ thế sao đi máy bay mà về đây chứ... ĐI ''ĐIỀU KIỆN GIAO KÈO'' - anh kéo nó lên cái đu quay
-Tôi... nghe nhạc thôi miên để khỏi sợ đó hiểu chưa??? Giờ thì đi ra không có chơi trò này đâu
-KHÔNG... ĐI LÊN NHANH - anh đẩy nó mãi khiến cho mấy người xếp hàng phải bực mình
-Này... nhanh lên đi chứ.. chúng tôi còn phải đi nữa!!
-Đó thấy chưa??? Lên nhanh - anh đẩy nó lên... cuối cùng cũng đẩy được nó lên... nó cứ nhắm mắt ôm mặt nó nhất quyết không chịu mở mắt khiến cho anh cảm thấy bực mình
-Này... Mở mắt ra coi
-Không tôi sợ độ cao lắm
-Cứ mở ra từ từ đi... có sao đâu mà cô sợ thế??? hồi nãy tàu lượn siêu tốc cũng cao lắm mà sao cô không nói???
-Tôi nhắm mắt mà.... Nếu không tôi cũng la lên giống anh luôn rồi
-Mở... mắt ra đi... nhanh lên nếu không thì.....
-Thì sao ch.......... - nó bỗng nhiên mở mắt vì bị anh hôn
-Thấy chưa...mở mắt ra rồi... tôi đã cảnh báo cô rồi mà - anh cười tươi
-Anh...anh... dám cướp nụ hôn đầu của tôi... Tôi giết anh nè - nó nhảy tới cào xé anh
-Á...á... đau... buông... buông đừng có cắn chỗ đó... đau... á...
-Chừa chưa hã????
-Chừa... chừa... hộc ...hộc em xin chừa..... Nhưng cô quay ra nhìn thử coi???- anh giơ tay xin hàng
-Nhìn gì??? - nó quay ra nhìn thấy khung cảnh rất đẹp trước mắt nó
-Đẹp quá.... tôi chưa được nhìn thấy cảnh này bao giờ cả
-Thế sao??? Cô không cảm thấy gì à???
-Không... có gì hã?
-Cô không thấy sợ sao???
-Không... có gì... mà khoan hình như tôi hết sợ độ cao rồi - nó nhìn anh cười tít mắt
-Vậy à... Nhờ ai mà cô hết vậy kể tôi nghe coi nào
-Thì... nhờ anh.. cám ơn anh - nó cười tập 2
-Sao dạo này cô cười nhiều thế??? Tôi nghe Ris nói cô có bao giờ cười đâu tự nhiên từ khi cô về nước là cô cười suốt ngày thế???
-Tôi... cũng chả biết nhưng cũng nhờ anh..
-Vậy à... tôi đã nói rồi mà... cô sẽ có nhiều cảm xúc dâng trào lắm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.