Chương 1362: Chín tầng quan tài
Mộ Vũ Thần Thiên
20/03/2020
Đế Nhất cũng gật đầu nói:
- Không sai, đây là Thời Quang Ngọc Điệp, có thể giúp mọi người vượt qua thời quang chi hà, chẳng qua Thời Quang Ngọc Điệp này không phải là thứ một một mình có thể thúc giục được, tất phải nhờ ba mươi sáu Chân Tiên đồng thời thúc giục, mới có thể kích phát một tia lực lượng của nó, nếu nguyện ý, ta có thể đưa mọi người qua sông!
Nhưng Mộ Dung Chân lại vẫn không khỏi nghi hoặc nói:
- Đế Nhất Thánh Tử, vì sao ngươi lại hảo tâm muốn đưa chúng ta cùng qua sông như vậy?
Đám Chân Tiên cũng có phần nghi hoặc nhìn Đế Nhất, một mình Đế Nhất đi qua cướp đoạt Hồng Mông Tạo Hóa tháp chẳng phải càng tốt, vì cứ phải muốn dẫn mọi người cùng qua?
Đế Nhất không hoảng không vội nói:
- Chư vị, đầu tiên là Thời Quang Ngọc Điệp này rất khó thúc giục, gần gần chỉ bằng mình ta căn bản không cách nào tiến vào trong tiên cung chín màu, thế nên mới cần mọi người tề tâm hợp lực! Thứ hai, ta đương nhiên không muốn để Khương Tư Nam giành được quyền chưởng khống Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nếu không, đến lúc đó tất cả chúng ta đều chết trong tay hắn! Ta mang mọi người cùng nhau qua sông, đợi vào trong tiên cung chín màu rồi, tranh đoạt hạch tâm khống chế Hồng Mông Tạo Hóa tháp toàn bằng bản sự của mỗi người, thế nào?
Nghe thấy Đế Nhất nói như vậy, đám đông Chân Tiên đều không khỏi trầm ngâm.
Theo lý thuyết, đây ứng sẽ không phải là bẫy rập, nhưng đối với cách hành xử đại công vô tư này của Đế Nhất, trong lòng chúng nhân quả thực đều có băn khoăn.
Chẳng qua giờ đã không cách nào nghĩ nhiều được nữa, mắt thấy Khương Tư Nam sắp tiến vào trong tiên cung chín màu, bọn họ còn không tranh thủ liền chẳng có chút cơ hội nào.
- Được! Nếu Đế Nhất Thánh Tử đã cao thượng như thế, vậy chúng ta liền cùng nhau qua sông, đến lúc đó dựa vào bản sự mà giành lấy Hồng Mông Tạo Hóa tháp!
- Được!
Chúng cường giả Chân Tiên ầm vang ứng tiếng.
Oanh!
Thời Quang Ngọc Điệp lập tức huyễn hóa trong hư không, tán phát ra thần quang ba động kỳ dị, đám cường giả Chân Tiên đồng thời phát lực, tế lên kiện chí bảo này.
Nơi đây có hơn trăm cường giả Chân Tiên, ngay cả Chí Tôn cũng lên tới vài trăm người, toàn bộ đều đứng trong Thời Quang Ngọc Điệp, chậm rãi bay tới bờ đối diện thời quang chi hà.
Bên ngoài Thời Quang Ngọc Điệp, thời không chi lực hỗn loạn tràn khắp, phảng phất muốn cắn nát hết thảy mọi thứ, chúng Chân Tiên gồng hết sức lực mới có thể khiến cho Thời Quang Ngọc Điệp thăng lên.
Giờ bọn họ mới biết, thì ra Đế Nhất thật sự không lừa mình, Thời Quang Ngọc Điệp này quả thực rất khó thúc giục.
- Không hay, tiểu súc sinh kia đã tiến vào trong tiên cung chín màu!
Mộ Dung Chân đứng trên Thời Quang Ngọc Điệp, nhãn thần chợt lóe, sắc mặt khó coi hét lớn.
Lúc này, Khương Tư Nam cánh nhiên đã bơi qua, đi vào trong tiên cung chín màu.
- Bọn họ cũng có cách qua sông? Không hay, xem ra ta phải tranh thủ thời gian!
Ánh mắt Khương Tư Nam quét qua, tự nhiên cũng thấy được vô số Chân Tiên đang thừa tọa Thời Quang Ngọc Điệp bay tới nơi này, tuy tốc độ rất chậm chạp, nhưng chẳng bao lâu nữa liền có thể bay đến đây.
Khương Tư Nam lập tức đạp bước tiến vào trong tiên cung chín màu.
Tòa tiên cung này nhìn có vẻ cổ phác mà to lớn, toàn thân đúc bởi lưu ly tiên kim, tán phát ra quang mang thần bí, chỉ là không gian bên trong tịnh không lớn lắm, hơn nữa còn là trống rỗng.
Sau khi tiến vào tiên cung, Khương Tư Nam lập tức nhận ra cảm giác quen thuộc khi trước đột nhiên tan biến.
- Kỳ lạ thật, vì sao sau khi ta tiến vào tiên cung, khí tức thời gian bản nguyên lại tan biến?
Khương Tư Nam có phần nghi hoặc, theo lý thuyết, thời gian bản nguyên hẳn phải ở trong tiên cung này mới đúng, nhưng từ lúc hắn tiến vào, cảm giác đó lại đột ngột tan biến.
- Đây là cái gì?
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, đến gần tiên cung rồi, hắn mới phát hiện bên trong tiên cung trống rỗng, chỉ có vị trí chính giữa đặt một quan tài cự đại vuông vắn đúc bởi tiên kim chính màu!
Là một quan tài!
Quan tài này rộng ba trượng, dài chín trượng, cực kỳ thần bí.
Vẻ nghi hoặc trên mặt Khương Tư Nam càng lúc càng đậm, căn bản không ngờ đến nơi này lại có một bộ quan tài.
Chẳng lẽ đây là nơi táng thân của Thái Sơ tiền bối? Nhưng cũng không đúng, trong ký ức của Thái Sơ tiền bối thì hắn đã triệt để chết rồi, thi cốt không còn.
Hoặc nói cách khác, trong này chính là hạch tâm khống chế Hồng Mông Tạo Hóa tháp?
Nghĩ tới đây, nội tâm Khương Tư Nam lập tức kích động.
- Không quản thế nào, trước cứ mở ra hẵng tính!
Khương Tư Nam quyết đoán đưa ra quyết định.
Bên ngoài chúng Chân Tiên đã sắp đến nơi, tất phải mở ra tòa quan tài thần bí này trước bọn họ.
- Mở cho ta!
Khương Tư Nam bạo quát một tiếng, hai tay nắm chặt hai bên quan tài, khắp người đột nhiên bạo phát ra lực lượng hạo hãn không gì sánh nổi.
Nhưng mép quan duyên vẫn chẳng thấy đong đưa, cứ đứng trơ ra đó.
- Ta không tin mình lại đánh không ra!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, nháy mắt đã toàn lực vận Hồng Mông Tạo Hóa kinh quay vòng, chiến lực gấp trăm của Lục Như Thương Long Quyết cũng được bạo phát ra, nhanh chóng hướng lên trên.
Lấy lực lượng hiện nay của Khương Tư Nam, ngay cả một tòa Thái Cổ thần sơn cũng có thể trực tiếp nâng lên.
Ầm ầm!
Thần quang vạn trượng bạo phát, Khương Tư Nam cảm giác được quan tài đung đưa kịch liệt, từ từ bị hắn giơ lên.
- Được rồi!
Sắc mặt Khương Tư Nam không khỏi hiện vẻ vui mừng, hắn cảm giác được, sở dĩ mình có thể nhấc được quan tài là bởi vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa kinh, phảng phất Hồng Mông Tạo Hóa kinh chính là chìa khóa để bóc mở quan tài này.
Oanh!
Quan tài bị Khương Tư Nam giơ lên từng chút từng chút một, sắc mặt hắn đỏ bừng, Khương Tư Nam cảm giác được một cỗ khí tức kỳ dị truyền ra từ trong đó.
Phanh!
Nắp quan tài đột nhiên bị Khương Tư Nam mở ra, đồ ở trong hiện lên trong tầm mắt.
Bên trong cánh nhiên là một bộ quan tài nhỏ hơn!
- Quan tài cất trong quan tài?
Khương Tư Nam không tìm tòi quá nhiều, tiếp tục vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa kinh, mở ra nắp quan tài thứ hai, không ngoài ý liệu của Khương Tư Nam, bên trong là bộ quan tài thứ ba.
Ầm ầm!
Khương Tư Nam còn chưa mở bộ quan tài kia thì bên trong đã có một khí tức thần bí tràn ngập ra, cứ mãi như thế, Khương Tư Nam mở hết tám bộ quan tài mới thấy được bộ quan tài cuối cùng.
Bộ quan tài này nhìn có vẻ nhỏ nhắn nhiều, toàn thân được tạo hình bằng lưu ly tiên kim, mặt trên có từng khối phù văn Tiên đạo sắp xếp lại, tán phát ra khí tức thần bí.
- Dừng tay!
Ngay lúc Khương Tư Nam chuẩn bị mở ra nắp bộ quan tài thứ chín, từ ngoài tiên cung chín màu truyền tới một tiếng quát lớn, đám cường giả Chân Tiên gồm Mộ Dung Chân, Tổ Ma Đao, Lệnh Hồ Phong đã tiến đến, mắt nhìn về phía quan tài cự đại, trong mắt hiện đầy vẻ nhiệt thiết!
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, tiên quang hừng hực xạ ra từ trong bộ quan tài thứ chín, chiếu cho trọn cả tiên cung chín màu sáng bừng như ban ngày.
Mà trong bộ quan tài thứ chín, xuất hiện một người thanh niên áo trắng tóc đen, mặt như quan ngọc, khắp người bao phủ bởi sương mù hỗn độn nhàn nhạt.
Hơn nữa khi vừa nhìn thấy người thanh niên kia, thần sắc Khương Tư Nam lập tức đại biến!
- Không sai, đây là Thời Quang Ngọc Điệp, có thể giúp mọi người vượt qua thời quang chi hà, chẳng qua Thời Quang Ngọc Điệp này không phải là thứ một một mình có thể thúc giục được, tất phải nhờ ba mươi sáu Chân Tiên đồng thời thúc giục, mới có thể kích phát một tia lực lượng của nó, nếu nguyện ý, ta có thể đưa mọi người qua sông!
Nhưng Mộ Dung Chân lại vẫn không khỏi nghi hoặc nói:
- Đế Nhất Thánh Tử, vì sao ngươi lại hảo tâm muốn đưa chúng ta cùng qua sông như vậy?
Đám Chân Tiên cũng có phần nghi hoặc nhìn Đế Nhất, một mình Đế Nhất đi qua cướp đoạt Hồng Mông Tạo Hóa tháp chẳng phải càng tốt, vì cứ phải muốn dẫn mọi người cùng qua?
Đế Nhất không hoảng không vội nói:
- Chư vị, đầu tiên là Thời Quang Ngọc Điệp này rất khó thúc giục, gần gần chỉ bằng mình ta căn bản không cách nào tiến vào trong tiên cung chín màu, thế nên mới cần mọi người tề tâm hợp lực! Thứ hai, ta đương nhiên không muốn để Khương Tư Nam giành được quyền chưởng khống Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nếu không, đến lúc đó tất cả chúng ta đều chết trong tay hắn! Ta mang mọi người cùng nhau qua sông, đợi vào trong tiên cung chín màu rồi, tranh đoạt hạch tâm khống chế Hồng Mông Tạo Hóa tháp toàn bằng bản sự của mỗi người, thế nào?
Nghe thấy Đế Nhất nói như vậy, đám đông Chân Tiên đều không khỏi trầm ngâm.
Theo lý thuyết, đây ứng sẽ không phải là bẫy rập, nhưng đối với cách hành xử đại công vô tư này của Đế Nhất, trong lòng chúng nhân quả thực đều có băn khoăn.
Chẳng qua giờ đã không cách nào nghĩ nhiều được nữa, mắt thấy Khương Tư Nam sắp tiến vào trong tiên cung chín màu, bọn họ còn không tranh thủ liền chẳng có chút cơ hội nào.
- Được! Nếu Đế Nhất Thánh Tử đã cao thượng như thế, vậy chúng ta liền cùng nhau qua sông, đến lúc đó dựa vào bản sự mà giành lấy Hồng Mông Tạo Hóa tháp!
- Được!
Chúng cường giả Chân Tiên ầm vang ứng tiếng.
Oanh!
Thời Quang Ngọc Điệp lập tức huyễn hóa trong hư không, tán phát ra thần quang ba động kỳ dị, đám cường giả Chân Tiên đồng thời phát lực, tế lên kiện chí bảo này.
Nơi đây có hơn trăm cường giả Chân Tiên, ngay cả Chí Tôn cũng lên tới vài trăm người, toàn bộ đều đứng trong Thời Quang Ngọc Điệp, chậm rãi bay tới bờ đối diện thời quang chi hà.
Bên ngoài Thời Quang Ngọc Điệp, thời không chi lực hỗn loạn tràn khắp, phảng phất muốn cắn nát hết thảy mọi thứ, chúng Chân Tiên gồng hết sức lực mới có thể khiến cho Thời Quang Ngọc Điệp thăng lên.
Giờ bọn họ mới biết, thì ra Đế Nhất thật sự không lừa mình, Thời Quang Ngọc Điệp này quả thực rất khó thúc giục.
- Không hay, tiểu súc sinh kia đã tiến vào trong tiên cung chín màu!
Mộ Dung Chân đứng trên Thời Quang Ngọc Điệp, nhãn thần chợt lóe, sắc mặt khó coi hét lớn.
Lúc này, Khương Tư Nam cánh nhiên đã bơi qua, đi vào trong tiên cung chín màu.
- Bọn họ cũng có cách qua sông? Không hay, xem ra ta phải tranh thủ thời gian!
Ánh mắt Khương Tư Nam quét qua, tự nhiên cũng thấy được vô số Chân Tiên đang thừa tọa Thời Quang Ngọc Điệp bay tới nơi này, tuy tốc độ rất chậm chạp, nhưng chẳng bao lâu nữa liền có thể bay đến đây.
Khương Tư Nam lập tức đạp bước tiến vào trong tiên cung chín màu.
Tòa tiên cung này nhìn có vẻ cổ phác mà to lớn, toàn thân đúc bởi lưu ly tiên kim, tán phát ra quang mang thần bí, chỉ là không gian bên trong tịnh không lớn lắm, hơn nữa còn là trống rỗng.
Sau khi tiến vào tiên cung, Khương Tư Nam lập tức nhận ra cảm giác quen thuộc khi trước đột nhiên tan biến.
- Kỳ lạ thật, vì sao sau khi ta tiến vào tiên cung, khí tức thời gian bản nguyên lại tan biến?
Khương Tư Nam có phần nghi hoặc, theo lý thuyết, thời gian bản nguyên hẳn phải ở trong tiên cung này mới đúng, nhưng từ lúc hắn tiến vào, cảm giác đó lại đột ngột tan biến.
- Đây là cái gì?
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, đến gần tiên cung rồi, hắn mới phát hiện bên trong tiên cung trống rỗng, chỉ có vị trí chính giữa đặt một quan tài cự đại vuông vắn đúc bởi tiên kim chính màu!
Là một quan tài!
Quan tài này rộng ba trượng, dài chín trượng, cực kỳ thần bí.
Vẻ nghi hoặc trên mặt Khương Tư Nam càng lúc càng đậm, căn bản không ngờ đến nơi này lại có một bộ quan tài.
Chẳng lẽ đây là nơi táng thân của Thái Sơ tiền bối? Nhưng cũng không đúng, trong ký ức của Thái Sơ tiền bối thì hắn đã triệt để chết rồi, thi cốt không còn.
Hoặc nói cách khác, trong này chính là hạch tâm khống chế Hồng Mông Tạo Hóa tháp?
Nghĩ tới đây, nội tâm Khương Tư Nam lập tức kích động.
- Không quản thế nào, trước cứ mở ra hẵng tính!
Khương Tư Nam quyết đoán đưa ra quyết định.
Bên ngoài chúng Chân Tiên đã sắp đến nơi, tất phải mở ra tòa quan tài thần bí này trước bọn họ.
- Mở cho ta!
Khương Tư Nam bạo quát một tiếng, hai tay nắm chặt hai bên quan tài, khắp người đột nhiên bạo phát ra lực lượng hạo hãn không gì sánh nổi.
Nhưng mép quan duyên vẫn chẳng thấy đong đưa, cứ đứng trơ ra đó.
- Ta không tin mình lại đánh không ra!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, nháy mắt đã toàn lực vận Hồng Mông Tạo Hóa kinh quay vòng, chiến lực gấp trăm của Lục Như Thương Long Quyết cũng được bạo phát ra, nhanh chóng hướng lên trên.
Lấy lực lượng hiện nay của Khương Tư Nam, ngay cả một tòa Thái Cổ thần sơn cũng có thể trực tiếp nâng lên.
Ầm ầm!
Thần quang vạn trượng bạo phát, Khương Tư Nam cảm giác được quan tài đung đưa kịch liệt, từ từ bị hắn giơ lên.
- Được rồi!
Sắc mặt Khương Tư Nam không khỏi hiện vẻ vui mừng, hắn cảm giác được, sở dĩ mình có thể nhấc được quan tài là bởi vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa kinh, phảng phất Hồng Mông Tạo Hóa kinh chính là chìa khóa để bóc mở quan tài này.
Oanh!
Quan tài bị Khương Tư Nam giơ lên từng chút từng chút một, sắc mặt hắn đỏ bừng, Khương Tư Nam cảm giác được một cỗ khí tức kỳ dị truyền ra từ trong đó.
Phanh!
Nắp quan tài đột nhiên bị Khương Tư Nam mở ra, đồ ở trong hiện lên trong tầm mắt.
Bên trong cánh nhiên là một bộ quan tài nhỏ hơn!
- Quan tài cất trong quan tài?
Khương Tư Nam không tìm tòi quá nhiều, tiếp tục vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa kinh, mở ra nắp quan tài thứ hai, không ngoài ý liệu của Khương Tư Nam, bên trong là bộ quan tài thứ ba.
Ầm ầm!
Khương Tư Nam còn chưa mở bộ quan tài kia thì bên trong đã có một khí tức thần bí tràn ngập ra, cứ mãi như thế, Khương Tư Nam mở hết tám bộ quan tài mới thấy được bộ quan tài cuối cùng.
Bộ quan tài này nhìn có vẻ nhỏ nhắn nhiều, toàn thân được tạo hình bằng lưu ly tiên kim, mặt trên có từng khối phù văn Tiên đạo sắp xếp lại, tán phát ra khí tức thần bí.
- Dừng tay!
Ngay lúc Khương Tư Nam chuẩn bị mở ra nắp bộ quan tài thứ chín, từ ngoài tiên cung chín màu truyền tới một tiếng quát lớn, đám cường giả Chân Tiên gồm Mộ Dung Chân, Tổ Ma Đao, Lệnh Hồ Phong đã tiến đến, mắt nhìn về phía quan tài cự đại, trong mắt hiện đầy vẻ nhiệt thiết!
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, tiên quang hừng hực xạ ra từ trong bộ quan tài thứ chín, chiếu cho trọn cả tiên cung chín màu sáng bừng như ban ngày.
Mà trong bộ quan tài thứ chín, xuất hiện một người thanh niên áo trắng tóc đen, mặt như quan ngọc, khắp người bao phủ bởi sương mù hỗn độn nhàn nhạt.
Hơn nữa khi vừa nhìn thấy người thanh niên kia, thần sắc Khương Tư Nam lập tức đại biến!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.