Chương 1385: Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận
Mộ Vũ Thần Thiên
20/03/2020
&Thái Hoa Chân Nhân lạnh giọng nói, có điều lúc này trong lòng hắn đã không còn mấy tự tin.
Đặc biệt là hắn biết rõ, trong người Khương Tư Nam còn có Hồng Mông Tạo Hóa tháp chưa sử dụng, phải biết đó chính là Thiên đế chí bảo, dù cho Khương Tư Nam chỉ phát huy ra phần nào lực lượng, vậy cũng không phải là thứ bọn họ có thể ngăn cản.
Ông ông ông...
Hư không đột nhiên bắt đầu run rẩy, Lăng Phong Huyền Tiên vung tay lên, lập tức có chín đạo quang mang xuất hiện trong hư không, hóa thành chín thanh tiên kiếm tiên quang lộng lẫy.
Tính cả thanh Thanh Cương tiên kiếm khi trước, tổng cộng là mười đạo tiên kiếm án chiếu phương vị thần bí đặt ở trong hư không, hình thành nên một kiếm trận kỳ ảo, bao phủ trọn cả bốn bề hư không.
Cỗ kiếm mang kinh khủng đó kéo theo cương phong ngất trời, khiến Khương Tư Nam cảm thấy làn da phát lạnh.
- Cánh nhiên có đến mười thanh tuyệt phẩm tiên khí? !
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, khí tức của mười đạo tiên kiếm trong hư không giống hệt nhau, hắn thực sự không ngờ rằng, tiên kiếm ở đẳng cấp như thế mà Lăng Phong Huyền Tiên nắm giữ trong tay tận mười chiếc!
- Khương Tư Nam, ta không thể không thừa nhận ngươi quả thực rất yêu nghiệt, thế nên ta quyết định dùng toàn lực để đánh chết ngươi! Mười thanh Thanh Cương tiên kiếm này là do lão tổ tông để lại, có thể bố xuống Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, được chết dưới Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận này, ngươi cũng có thể nhắm mắt!
Lăng Phong Huyền Tiên cười lạnh nói, hắn đứng trong một mảnh kiếm mang hạo hãn, tiên giáp đỏ tím lộng lẫy lóa mắt, tóc trắng phất phới, mười đạo Thanh Cương tiên kiếm rền vang trên đỉnh đầu, khiến hắn nhìn qua giống như một tôn tuyệt thế kiếm tiên, ý khí ngút trời.
Lúc này, hắn không còn ý định bắt sống Khương Tư Nam nữa, chỉ cần có thể đánh chết Khương Tư Nam, được đến Hồng Mông Tạo Hóa tháp, sau đó hắn lập tức phản hồi Tiên giới, tin tưởng lão tổ tông nhất định sẽ trao thưởng hậu hĩnh cho hắn, đến lúc đó dù là trở thành cường giả cấp bậc Đại La giáo chủ cũng không phải không khả năng.
Ầm ầm!
Hư không phá toái, kiếm mang ngất trời, kiếm ý khủng bố như thế khiến Khương Tư Nam cảm thấy da đầu tê rần, hắn tin tưởng dù nhục thân mình vô cùng cường đại, nhưng nếu bị Thanh Cương tiên kiếm chém trúng, trên người tất sẽ xuất hiện một hố to.
Kiếm mang lẫn với phong cương, phảng phất có thiểm điện xanh rực tràn ngập ra, biến hư không hóa một mảnh thế giới Tu La, những hư ảnh Bạch Hổ và hư ảnh Chu Tước chung quanh Khương Tư Nam dồn dập bị kiếm mang trảm thành vụn phấn.
Ngay cả biển lửa ngút trời mà Chu Tước bảo thuật hình thành nên cũng bị kiếm mang chôn diệt, bị phong cương thổi tắt.
- Bạch Hổ bảo thuật và Chu Tước bảo thuật tuy bất phàm, nhưng rốt cuộc có chỗ tàn khuyết, không cách nào đối đầu với Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, chẳng qua nếu ngươi tưởng rằng như thế là ăn chắc ta, vậy để ta xem, cái gọi là chiến lực Huyền Tiên rốt cuộc mạnh tới đâu!
Kim hà tràn khắp quanh thân Khương Tư Nam, giống như khoác lên một chiếc trường bào vàng rực, mái tóc đen tùy ý phất phơ theo gió, ánh mắt bình tĩnh mà thâm thúy, tịnh không bởi vì Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận mà có vẻ gì là kinh hoảng.
Hắn cước đạp hỗn độn mà đến, kim hà trên người càng lúc càng nồng nặc, sau cùng phảng phất như hóa thành thực chất, không thể không nói, khí độ kia của Khương Tư Nam không khỏi khiến cho Lăng Phong Huyền Tiên phải tán thán trong lòng.
- Tiểu tử này chết đến lâm đầu, cánh nhiên còn ra vẻ phong độ! Đúng là không biết chết sống, đợi kiếm trận tiên đạo vô thượng kia rơi xuống, tiểu tử này tất chết không nghi ngờ!
Tề Thiên giáo chủ Kim Văn Thuần cười lạnh nói, hắn không cho là Khương Tư Nam có thể sống sót trong kiếm trận như thế.
- Trong tay hắn còn có Hồng Mông Tạo Hóa tháp chưa tế ra, chắc đấy chính là bài tẩy sau cùng của hắn! Chẳng qua Hồng Mông Tạo Hóa tháp là Thiên đế chí bảo, hắn căn bản không cách nào hoàn toàn giá ngự, cuối cùng vẫn không tránh khỏi cái chết!
Thái Hoa Chân Nhân cũng lắc đầu nói.
- Lạc!
Thanh âm lãnh mạc của Lăng Phong Huyền Tiên vang lên, trong hư không mười chuôi Thanh Cương tiên kiếm đồng thời tán phát ra tiên quang chói mắt, rền vang một tiếng, tức thì đổ ập xuống bao phủ lấy Khương Tư Nam.
Tứ Tượng Bát Hoang, Thiên Địa Lưỡng Cực, chính là Thập Phương!
Mười phương vị mỗi phương vị đều có một chuôi Thanh Cương tiên kiếm tọa trấn, hơn nữa đây đó còn được kiếm ý nối liền, hình thành nên một mảnh lực trường kiếm trận thần bí, khiến không gian bên trong hóa thành một mảnh tuyệt sát tử địa.
- Nhanh tế ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nếu không dưới sức ép của Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, ngươi tất chết không nghi ngờ!
Lăng Phong Huyền Tiên lạnh giọng nói.
Sở dĩ hắn không sợ hãi Hồng Mông Tạo Hóa tháp, là bởi hắn xuống từ Tiên giới, đã biết Hồng Mông Tạo Hóa tháp bị tổn hại rất nặng, hiện nay sợ rằng chỉ có thể phát huy ra lực lượng của tuyệt phẩm tiên khí.
Hơn nữa đấy chính là Thiên đế chí bảo, dù Khương Tư Nam có thể khiến nó nhận chủ, nhưng tưởng muốn hoàn toàn giá ngự, e là một thân pháp lực cũng sẽ bị rút đi sạch sẽ.
Thế nên, dù đối phương có Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong tay, Lăng Phong Huyền Tiên vẫn không sợ hãi chút nào.
Lăng Phong Huyền Tiên chỉ sợ Khương Tư Nam không tế ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp, chỉ cần Hồng Mông Tạo Hóa tháp được tế ra, vậy đồng nghĩa với Khương Tư Nam đã rơi vào bước đường cùng, đến lúc đó hắn tất phải chết, không chừng còn có khả năng bắt sống!
Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận hạ xuống, kiếm quang ngất trời bao phủ chìm ngập Khương Tư Nam, thần quang hạo hãn, bốn phía là một mảnh hỗn độn mê mông, phảng phất như muốn mở lại thiên địa, trọng diễn thế giới.
Nhưng ngay trong kiếm trận khủng bố đó, một đạo thanh âm khiến trời cao đều phải chấn rung đột ngột truyền ra.
Ngang!
Tiếng long ngâm to rõ kinh thiên mà lên, hư không hỗn độn chung quanh chấn rung kịch liệt, phảng phất như là thanh âm của thái cổ Tổ Long xuyên qua thời quang vô cùng vô tận mà đến, ầm vang bên tai chúng nhân.
Tiếng long ngâm kia ẩn chứa một cỗ khí tức bá đạo cuồng ngạo bất khuất, chinh chiến thiên hạ, rót thẳng vào sâu trong linh hồn mỗi người, khiến ai nấy đều cảm thấy đè nén không thở nổi.
Thần sắc ba người Lăng Phong Huyền Tiên, Thái Hoa Chân Nhân cùng Kim Văn Thuần đều đại biến.
Ầm ầm!
Một đạo hồng lưu vàng rực giống như thiên hà cuồn cuộn xông phá hư không hỗn độn, xông phá phong tỏa của Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, bay thẳng về phía Lăng Phong Huyền Tiên.
Đạo hồng lưu vàng rực kia giống như một tôn thái cổ Tổ Long, tán phát ra khí tức hung hãn ngất trời, mà Khương Tư Nam thì đứng ngay tuyến đầu hồng lưu, giống như đầu của thái cổ Tổ Long, ánh mắt băng lãnh.
Tổ Long bảo thuật!
Oanh!
Cỗ hồng lưu đó lấy thế tấn lôi không kịp che tai, nháy mắt đã oanh trên người Lăng Phong Huyền Tiên, hơn nữa lấy Lăng Phong Huyền Tiên làm trung tâm, toàn bộ hư không chung quanh đều bị nổ tung.
Vô số phù văn tiên đạo trên tiên giáp đỏ tím mà Lăng Phong Huyền Tiên đang mặc chợt nổ tung, quang mang lộng lẫy đến cực trí, sau cùng dần dần ảm đạm,trong khi đó Lăng Phong Huyền Tiên lại giống như lưu tinh, bị oanh bay mấy ngàn trượng, liên tục ho ra máu.
- Cái gì? ! Đây rốt cục là thần thông gì?
Lăng Phong Huyền Tiên rống to, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng cùng kinh hoảng thất thố.
Khắc này hắn đột nhiên cảm giác thấy, mình đã quá xem thường Khương Tư Nam, hơn nữa còn là đoán quá thấp, khiến bản thân phạm phải một sai lầm trí mạng.
Nhưng mà, sau một kích đắc thủ, sao Khương Tư Nam có thể bỏ qua cơ hội này?
Oanh!
Đạo hồng lưu vàng rực kia tung hoành tứ phương, giống như Chân Long bao quanh, bám theo Khương Tư Nam như bóng với hình, trên nắm tay quanh quẩn vô số thần mang vàng óng, chừng như khiên động lực lượng thiên đạo, ẩn chứa thần uy khó lường.
Ầm ầm!
Thoáng chốc, Lăng Phong Huyền Tiên đã chịu trên trăm quyền, vô số phù văn nổ tung, kiện tuyệt phẩm tiên giáp trên người hắn vốn có sức phòng ngự cực mạnh, nhưng đến sau cùng quang mang không khỏi dần ảm đạm, đã bị tổn thương cực lớn.
Đặc biệt là hắn biết rõ, trong người Khương Tư Nam còn có Hồng Mông Tạo Hóa tháp chưa sử dụng, phải biết đó chính là Thiên đế chí bảo, dù cho Khương Tư Nam chỉ phát huy ra phần nào lực lượng, vậy cũng không phải là thứ bọn họ có thể ngăn cản.
Ông ông ông...
Hư không đột nhiên bắt đầu run rẩy, Lăng Phong Huyền Tiên vung tay lên, lập tức có chín đạo quang mang xuất hiện trong hư không, hóa thành chín thanh tiên kiếm tiên quang lộng lẫy.
Tính cả thanh Thanh Cương tiên kiếm khi trước, tổng cộng là mười đạo tiên kiếm án chiếu phương vị thần bí đặt ở trong hư không, hình thành nên một kiếm trận kỳ ảo, bao phủ trọn cả bốn bề hư không.
Cỗ kiếm mang kinh khủng đó kéo theo cương phong ngất trời, khiến Khương Tư Nam cảm thấy làn da phát lạnh.
- Cánh nhiên có đến mười thanh tuyệt phẩm tiên khí? !
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, khí tức của mười đạo tiên kiếm trong hư không giống hệt nhau, hắn thực sự không ngờ rằng, tiên kiếm ở đẳng cấp như thế mà Lăng Phong Huyền Tiên nắm giữ trong tay tận mười chiếc!
- Khương Tư Nam, ta không thể không thừa nhận ngươi quả thực rất yêu nghiệt, thế nên ta quyết định dùng toàn lực để đánh chết ngươi! Mười thanh Thanh Cương tiên kiếm này là do lão tổ tông để lại, có thể bố xuống Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, được chết dưới Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận này, ngươi cũng có thể nhắm mắt!
Lăng Phong Huyền Tiên cười lạnh nói, hắn đứng trong một mảnh kiếm mang hạo hãn, tiên giáp đỏ tím lộng lẫy lóa mắt, tóc trắng phất phới, mười đạo Thanh Cương tiên kiếm rền vang trên đỉnh đầu, khiến hắn nhìn qua giống như một tôn tuyệt thế kiếm tiên, ý khí ngút trời.
Lúc này, hắn không còn ý định bắt sống Khương Tư Nam nữa, chỉ cần có thể đánh chết Khương Tư Nam, được đến Hồng Mông Tạo Hóa tháp, sau đó hắn lập tức phản hồi Tiên giới, tin tưởng lão tổ tông nhất định sẽ trao thưởng hậu hĩnh cho hắn, đến lúc đó dù là trở thành cường giả cấp bậc Đại La giáo chủ cũng không phải không khả năng.
Ầm ầm!
Hư không phá toái, kiếm mang ngất trời, kiếm ý khủng bố như thế khiến Khương Tư Nam cảm thấy da đầu tê rần, hắn tin tưởng dù nhục thân mình vô cùng cường đại, nhưng nếu bị Thanh Cương tiên kiếm chém trúng, trên người tất sẽ xuất hiện một hố to.
Kiếm mang lẫn với phong cương, phảng phất có thiểm điện xanh rực tràn ngập ra, biến hư không hóa một mảnh thế giới Tu La, những hư ảnh Bạch Hổ và hư ảnh Chu Tước chung quanh Khương Tư Nam dồn dập bị kiếm mang trảm thành vụn phấn.
Ngay cả biển lửa ngút trời mà Chu Tước bảo thuật hình thành nên cũng bị kiếm mang chôn diệt, bị phong cương thổi tắt.
- Bạch Hổ bảo thuật và Chu Tước bảo thuật tuy bất phàm, nhưng rốt cuộc có chỗ tàn khuyết, không cách nào đối đầu với Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, chẳng qua nếu ngươi tưởng rằng như thế là ăn chắc ta, vậy để ta xem, cái gọi là chiến lực Huyền Tiên rốt cuộc mạnh tới đâu!
Kim hà tràn khắp quanh thân Khương Tư Nam, giống như khoác lên một chiếc trường bào vàng rực, mái tóc đen tùy ý phất phơ theo gió, ánh mắt bình tĩnh mà thâm thúy, tịnh không bởi vì Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận mà có vẻ gì là kinh hoảng.
Hắn cước đạp hỗn độn mà đến, kim hà trên người càng lúc càng nồng nặc, sau cùng phảng phất như hóa thành thực chất, không thể không nói, khí độ kia của Khương Tư Nam không khỏi khiến cho Lăng Phong Huyền Tiên phải tán thán trong lòng.
- Tiểu tử này chết đến lâm đầu, cánh nhiên còn ra vẻ phong độ! Đúng là không biết chết sống, đợi kiếm trận tiên đạo vô thượng kia rơi xuống, tiểu tử này tất chết không nghi ngờ!
Tề Thiên giáo chủ Kim Văn Thuần cười lạnh nói, hắn không cho là Khương Tư Nam có thể sống sót trong kiếm trận như thế.
- Trong tay hắn còn có Hồng Mông Tạo Hóa tháp chưa tế ra, chắc đấy chính là bài tẩy sau cùng của hắn! Chẳng qua Hồng Mông Tạo Hóa tháp là Thiên đế chí bảo, hắn căn bản không cách nào hoàn toàn giá ngự, cuối cùng vẫn không tránh khỏi cái chết!
Thái Hoa Chân Nhân cũng lắc đầu nói.
- Lạc!
Thanh âm lãnh mạc của Lăng Phong Huyền Tiên vang lên, trong hư không mười chuôi Thanh Cương tiên kiếm đồng thời tán phát ra tiên quang chói mắt, rền vang một tiếng, tức thì đổ ập xuống bao phủ lấy Khương Tư Nam.
Tứ Tượng Bát Hoang, Thiên Địa Lưỡng Cực, chính là Thập Phương!
Mười phương vị mỗi phương vị đều có một chuôi Thanh Cương tiên kiếm tọa trấn, hơn nữa đây đó còn được kiếm ý nối liền, hình thành nên một mảnh lực trường kiếm trận thần bí, khiến không gian bên trong hóa thành một mảnh tuyệt sát tử địa.
- Nhanh tế ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nếu không dưới sức ép của Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, ngươi tất chết không nghi ngờ!
Lăng Phong Huyền Tiên lạnh giọng nói.
Sở dĩ hắn không sợ hãi Hồng Mông Tạo Hóa tháp, là bởi hắn xuống từ Tiên giới, đã biết Hồng Mông Tạo Hóa tháp bị tổn hại rất nặng, hiện nay sợ rằng chỉ có thể phát huy ra lực lượng của tuyệt phẩm tiên khí.
Hơn nữa đấy chính là Thiên đế chí bảo, dù Khương Tư Nam có thể khiến nó nhận chủ, nhưng tưởng muốn hoàn toàn giá ngự, e là một thân pháp lực cũng sẽ bị rút đi sạch sẽ.
Thế nên, dù đối phương có Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong tay, Lăng Phong Huyền Tiên vẫn không sợ hãi chút nào.
Lăng Phong Huyền Tiên chỉ sợ Khương Tư Nam không tế ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp, chỉ cần Hồng Mông Tạo Hóa tháp được tế ra, vậy đồng nghĩa với Khương Tư Nam đã rơi vào bước đường cùng, đến lúc đó hắn tất phải chết, không chừng còn có khả năng bắt sống!
Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận hạ xuống, kiếm quang ngất trời bao phủ chìm ngập Khương Tư Nam, thần quang hạo hãn, bốn phía là một mảnh hỗn độn mê mông, phảng phất như muốn mở lại thiên địa, trọng diễn thế giới.
Nhưng ngay trong kiếm trận khủng bố đó, một đạo thanh âm khiến trời cao đều phải chấn rung đột ngột truyền ra.
Ngang!
Tiếng long ngâm to rõ kinh thiên mà lên, hư không hỗn độn chung quanh chấn rung kịch liệt, phảng phất như là thanh âm của thái cổ Tổ Long xuyên qua thời quang vô cùng vô tận mà đến, ầm vang bên tai chúng nhân.
Tiếng long ngâm kia ẩn chứa một cỗ khí tức bá đạo cuồng ngạo bất khuất, chinh chiến thiên hạ, rót thẳng vào sâu trong linh hồn mỗi người, khiến ai nấy đều cảm thấy đè nén không thở nổi.
Thần sắc ba người Lăng Phong Huyền Tiên, Thái Hoa Chân Nhân cùng Kim Văn Thuần đều đại biến.
Ầm ầm!
Một đạo hồng lưu vàng rực giống như thiên hà cuồn cuộn xông phá hư không hỗn độn, xông phá phong tỏa của Thập Phương Hỗn Nguyên kiếm trận, bay thẳng về phía Lăng Phong Huyền Tiên.
Đạo hồng lưu vàng rực kia giống như một tôn thái cổ Tổ Long, tán phát ra khí tức hung hãn ngất trời, mà Khương Tư Nam thì đứng ngay tuyến đầu hồng lưu, giống như đầu của thái cổ Tổ Long, ánh mắt băng lãnh.
Tổ Long bảo thuật!
Oanh!
Cỗ hồng lưu đó lấy thế tấn lôi không kịp che tai, nháy mắt đã oanh trên người Lăng Phong Huyền Tiên, hơn nữa lấy Lăng Phong Huyền Tiên làm trung tâm, toàn bộ hư không chung quanh đều bị nổ tung.
Vô số phù văn tiên đạo trên tiên giáp đỏ tím mà Lăng Phong Huyền Tiên đang mặc chợt nổ tung, quang mang lộng lẫy đến cực trí, sau cùng dần dần ảm đạm,trong khi đó Lăng Phong Huyền Tiên lại giống như lưu tinh, bị oanh bay mấy ngàn trượng, liên tục ho ra máu.
- Cái gì? ! Đây rốt cục là thần thông gì?
Lăng Phong Huyền Tiên rống to, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng cùng kinh hoảng thất thố.
Khắc này hắn đột nhiên cảm giác thấy, mình đã quá xem thường Khương Tư Nam, hơn nữa còn là đoán quá thấp, khiến bản thân phạm phải một sai lầm trí mạng.
Nhưng mà, sau một kích đắc thủ, sao Khương Tư Nam có thể bỏ qua cơ hội này?
Oanh!
Đạo hồng lưu vàng rực kia tung hoành tứ phương, giống như Chân Long bao quanh, bám theo Khương Tư Nam như bóng với hình, trên nắm tay quanh quẩn vô số thần mang vàng óng, chừng như khiên động lực lượng thiên đạo, ẩn chứa thần uy khó lường.
Ầm ầm!
Thoáng chốc, Lăng Phong Huyền Tiên đã chịu trên trăm quyền, vô số phù văn nổ tung, kiện tuyệt phẩm tiên giáp trên người hắn vốn có sức phòng ngự cực mạnh, nhưng đến sau cùng quang mang không khỏi dần ảm đạm, đã bị tổn thương cực lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.