Nguồn: monkeyd
150
Hoàn Thành
14:02:17 01/01/2025
Thà Là Ngọc Tỳ Vết
Đánh giá: 0/10 từ 0 lượt
Bạn đang đọc truyện Thà Là Ngọc Tỳ Vết của tác giả Cư Hữu Miêu.
Trên trấn có một nữ tiên sinh đến dạy học.
Phu quân của ta xem nàng như tri kỷ.
Từ thơ từ ca phú đến phong hoa tuyết nguyệt, trò chuyện cả đêm không về, hoàn toàn quên mất rằng ta vẫn đang ở nhà chờ hắn ăn cơm.
Trăng lên giữa trời, ta tỉ mỉ gói ghém hành lý, khóa chặt cửa lớn, ném chìa khóa xuống sông, phủi tay rồi rời đi.
Trích đoạn:
Lần đó khi mang cơm trưa cho phu quân, ta gặp được nữ tiên sinh mới đến.
“Thẩm Lang, Thẩm Lang.”
Ta nhón chân, níu cửa sau gọi khẽ.
Trong viện văng vẳng tiếng đọc sách, nơi đây chỉ có tiếng gió xào xạc qua bụi trúc.
Ta có chút sốt ruột, đầu ngõ gió lớn, đồ ăn lạnh rất nhanh.
Ngưỡng cửa bằng đá xanh dài và thấp, ta nhấc chân thử so, chẳng qua chỉ nửa bước cao.
Nhưng nhớ đến lời Thẩm Đình Chi, ta đành rụt chân về.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Lão Công Phúc Hắc hay Nhớ Em Đã Nhiều Năm.
Trên trấn có một nữ tiên sinh đến dạy học.
Phu quân của ta xem nàng như tri kỷ.
Từ thơ từ ca phú đến phong hoa tuyết nguyệt, trò chuyện cả đêm không về, hoàn toàn quên mất rằng ta vẫn đang ở nhà chờ hắn ăn cơm.
Trăng lên giữa trời, ta tỉ mỉ gói ghém hành lý, khóa chặt cửa lớn, ném chìa khóa xuống sông, phủi tay rồi rời đi.
Trích đoạn:
Lần đó khi mang cơm trưa cho phu quân, ta gặp được nữ tiên sinh mới đến.
“Thẩm Lang, Thẩm Lang.”
Ta nhón chân, níu cửa sau gọi khẽ.
Trong viện văng vẳng tiếng đọc sách, nơi đây chỉ có tiếng gió xào xạc qua bụi trúc.
Ta có chút sốt ruột, đầu ngõ gió lớn, đồ ăn lạnh rất nhanh.
Ngưỡng cửa bằng đá xanh dài và thấp, ta nhấc chân thử so, chẳng qua chỉ nửa bước cao.
Nhưng nhớ đến lời Thẩm Đình Chi, ta đành rụt chân về.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Lão Công Phúc Hắc hay Nhớ Em Đã Nhiều Năm.