Chương 1042: Cổ Đế Nghệ (1)
Tịnh Vô Ngân
20/11/2019
Mỗi một bước của Huyền Tinh đều như có long xà nhảy múa, lực lượng công phạt cường đại thậm chí không cần tiêu hao năng lực của bản thân hắn, thuần túy là đang lợi dụng trong đồ án Thần Văn nơi cung điện dưới lòng đất để phát động công kích .
Huyền Tinh hắn luyện ra một đôi Huyền Mâu, có thể nhìn qua liền xem thấu được Thần Văn, tạo nghệ về Thần Văn cực cao, chỉ cần địa cung này có Thần Văn công kích, hắn đều có thể tuỳ tiện mượn nhờ.
Lúc Tần Vấn Thiên cuồng chạy về phía trước liền cảm giác được sau lưng có lực lượng ngất trời tập kích mà đến, hắn không ngưng lại giây phút nào, lao thẳng đến một nơi đồ án, bước chân đạp mạnh, đồ án đột nhiên sáng lên, lộng lẫy chói lòa, trên thân thể hắn phảng phất như phủ thêm một tầng Ma Khải đáng sợ, cứng không thể gãy.
Xoay người hắn liền trực tiếp đấm ra một quyền, trong Ma Khải có khắc Thần Văn cường đại, quyền này đấm ra phảng phất như mang theo từng tôn ma đầu gào thét, đánh thẳng về phía Huyền Tinh, tiếng vang ầm ầm khủng bố chấn động trong địa cung, vang vọng cực kỳ đáng sợ, địa cung rung động khiến mọi người không khỏi cảm thấy toà cung điện dưới đất này có thể đổ sụp bất cứ lúc nào.
- Thần Văn Khải Giáp .
Thần sắc Huyền Tinh cực khó coi, trước đó Tần Vấn Thiên một mực đứng ở phương vị kia, hóa ra là sớm đã thấy được Thần Văn Khải Giáp, cướp trước một bước đoạt đi, chỉ thấy giờ khắc này toàn thân Tần Vấn Thiên sáng lòa, quang mang bắn ra bốn phía, lộ ra khí khái ngông cuồng không ai bì kịp.
Từng tôn thân ảnh lấp lóe mà đến, vây kín xung quanh Tần Vấn Thiên, người Song Kiêu minh và những thiên kiêu khác trong Cổ Đế chi thành đều hiểu địa cung này rất có thể chính là thông đạo thông tới Đế cung, Tần Vấn Thiên đoạt được địa đồ, chuyện này lớn lắm .
- Giao ra đây.
Huyền Tinh tiến tới từng bước một, chỉ thấy một đầu giao long đáng sợ cuốn thốc mà lên, khủng bố vô cùng, lao thẳng đến muốn cắn nuốt Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, huy động cánh tay đặt lên một nơi đồ án Thần Văn, rồi đột ngột chém mạnh xuống, phảng phất như một thanh ma đao đáng sợ từ trên vòm trời phách giết xuống, mãnh liệt va chạm cùng một nơi với giao long hắc ám, giao long băng diệt, ma đao phá toái .
- Tạo nghệ Thần Văn mạnh thật, dù hắn không có Huyền Mâu, nhưng vẫn rõ như lòng bàn tay về Thần Văn ở cung điện dưới đất này, dễ dàng sử dụng lực lượng trong đó.
Mọi người nhìn đăm đăm Tần Vấn Thiên, người này chiến đấu ở cung điện dưới đất quả thực như hổ mọc thêm cánh, thực lực trở nên càng mạnh hơn nhiều .
- Huyền Tinh, ngươi đối phó người Tiêu Môn ta như vậy e là không hay cho lắm.
Tiêu Lãnh Nguyệt cũng tiến ra trước, dù trên thân nàng khoác lên trường bào màu đỏ kiều diễm, nhưng giờ phút này toàn thân lại toàn là khí tức băng hàn, khiến người chung quanh nhịn không được lạnh run .
- Kẻ ngươi mời tới này lớn gan lắm.
Huyền Tinh cười lạnh nhìn Tần Vấn Thiên một cái, nói:
- Nếu địa đồ đã ở trên người hắn, vậy cứ để hắn dẫn đường, chư vị cùng theo, thế nào ?
- Được.
Tiêu Lãnh Nguyệt khẽ gật đầu, cũng không cự tuyệt, nếu thực sự tìm được Đế cung, lực lượng Tiêu Môn nàng là mạnh nhất, có gì phải sợ, ngược lại ở mảnh cung điện dưới đất này, bọn họ sẽ bó tay bó chân .
- Tần Vấn Thiên, ngươi dẫn đường .
Tiêu Lãnh Nguyệt nhấc chân lên đi đến sau lưng Tần Vấn Thiên, truyền âm nói với hắn:
- Làm không tệ .
Tần Vấn Thiên hé miệng cười khẽ, đạp chân ra trước, toà cung điện dưới đất này cực lớn, giống như một tòa Đế Lăng, mênh mông, âm trầm, lại lộ ra khí tức xa xưa thần bí .
Phía trước xuất hiện mấy giao lộ, mỗi giao lộ đều toát ra vẻ huyền bí .
- Đi đường nào ?
Tiêu Lãnh Nguyệt hỏi.
- Đường này!
Ngón tay Tần Vấn Thiên chỉ hướng một con đường trong đó, tiếp tục tiến về phía trước, đoàn người cùng theo, một cơn gió âm lãnh thổi tới mang theo khí tức âm sâm, khiến ai nấy không khỏi cảm thấy trên người có phần lạnh lẽo .
Mảnh không gian này tựa hồ là một động phủ to lớn, mặt trên là vách đá, phảng phất như đang ở trong cổ sơn, có điều những vách đá đó rất gập ghềnh lồi lõm, toàn bộ động phủ trình hiện hình thái bất quy tắc, không ngừng vươn dài về phía trước.
Chư vị thiên kiêu đều không nói gì, rất bình tĩnh, thần sắc trang nghiêm, nếu nơi này thật sự là con đường thông hướng Đế cung, vậy khả năng có thể đụng phải nguy cơ bất cứ lúc nào, bọn hắn không thể không cẩn thận.
Đúng lúc này, bước chân đột ngột ngừng lại, ánh mắt bọn hắn nhìn đăm đăm trước mặt, trên mặt đất bỗng có rất nhiều thi cốt, thậm chí, có cường giả dù vẫn lạc ở đây, nhưng thi thể vẫn được bảo tồn hoàn hảo .
- Cái này. ..
Mọi người kinh sợ không thôi, phía trước có một vách tường cổ thần bí, trên đó khắc vô tận phù văn, vô cùng phức tạp .
Thân hình Tiêu Lãnh Nguyệt chợt lóe, nàng đi tới trước một bộ thi thể hoàn hảo, chỉ thấy da thịt người kia như ngọc, quang hoa lấp lánh, da thịt người bình thường cũng không hoàn mỹ được như thế, nhưng đã không có khí tức, hiển nhiên là một người chết, hơn nữa không biết đã chết bao lâu .
- Ít nhất là cường giả Tiên Đài cảnh.
Ánh mắt Tiêu Lãnh Nguyệt ngưng lại nơi kia, da thịt như thế hẳn là tiên khu .
Bước chân nàng chậm rãi di động, lại tới trước một cỗ thi thể khác, thân thể cỗ thi thể này bị đánh nát, có xương cốt lộ ra bên ngoài, nhưng trên xương cốt kia lại phảng phất như có phù văn kỳ diệu, phảng phất như là đại đạo chí lý, cất chứa từng luồng uy áp, cực kỳ đáng sợ .
- Phù cốt, xem ra đã đúc thành Tiên Vương Thể, xương cốt toàn thân đều là chí bảo .
Thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt khẽ chấn, người này khi còn sống hẳn là nhân vật cấp Tiên Vương, xương cốt trong cơ thể đã sinh ra phù cốt, cất chứa quy tắc lực lượng cường đại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.