Chương 604: Đứng ở thế bất bại (2)
Tịnh Vô Ngân
20/11/2019
Từng đạo công kích rơi vào trên thân Tần Vấn Thiên, làm cho tốc độ của Tần Vấn Thiên nhanh hơn, ngay sau đó công kích cực mạnh không thể đuổi kịp Tần Vấn Thiên biến thành Bằng ảnh.
Tần Vấn Thiên bay trên hư không, hắn kêu lên đầy đau đớn, mặc dù bản tôn cũng phun máu tươi, nhưng ánh mắt của hắn trong bia đá vẫn cao ngạo và nhìn thẳng vào Đế Thí, xem ra trận chiến đấu này cũng không dễ dàng.
Tần Vấn Thiên không có tự đại đến mức cho rằng mình có thể mượn lực lượng lĩnh ngộ trong bia đá đầu tiên là vô địch nơi này, hắn vẫn dừng lại ở bia đá đầu tiên chính là một loại mạo hiểm, có lẽ hắn lĩnh ngộ ba bia đá giống Đế Thí, hắn không nhất định sẽ yếu hơn Đế Thí, đây chính là lựa chọn của hắn, hắn cũng không hối hận.
Đế Thí không thể dùng một kích đánh bại Tần Vấn Thiên, hắn cau mày, ngay sau đó lực áp tấn công Tần Vấn Thiên, hắn không ngừng phát ra công kích cường đại nhưng Tần Vấn Thiên đã có đề phòng, hắn bằng vào tốc độ và ưu thế công kích mạnh mẽ giằng co với Đế Thí, trừ phi Đế Thí bạo phát ra lực lượng cường đại như lúc nãy, bằng không hắn không thể làm gì được Tần Vấn Thiên.
Sau cùng, Đế Thí bỏ qua, hắn thu hồi ý thức, bắt đầu lĩnh ngộ lực lượng trong bia đá, đồ án trong hư không tiêu thất, hai người không chiến đấu với nhau, kết cục vẫn phát mọi người xôn xao.
Đế Thí không thể đá Tần Vấn Thiên ra khỏi cổ bia.
Sắc mặt Thương Đồng biến hóa, có kinh ngạc, có ngưng trọng, còn có không cam lòng, hắn bị Quý Phi Tuyết đánh bại, nhưng Tần Vấn Thiên lại có thể tranh phong với đối thủ cùng nổi danh với Quý Phi Tuyết không bại, cho dù lâm vào yếu thế nhưng không thua như hắn, ý nghĩa sau lưng việc này, Thương Đồng không muốn thừa nhận.
Ánh mắt Lâm Tiên Nhi sáng lên, nàng cười nhẹ, có kinh hỉ, cũng có mong đợi.
Kiêu Dương công chúa thở phào nhẹ nhõm, Tần Vấn Thiên có năng lực như thế cũng làm nàng dễ chịu hơn một ít, cũng tiếp thu kết cục thất bại trong giao phong với Tần Vấn Thiên.
Dường như tất cả không có quan hệ với thanh niên kia, Tần Vấn Thiên vẫn không có công phạt xâm lược, dường như hắn đều là như vậy, hắn lĩnh ngộ lực lượng trong bia đá thứ hai, đó là lực lượng ngôi sao kinh khủng, hắn có khả năng nhìn thấy hư ảnh mơ hồ trong hư không, người khoác áo giáp ngôi sao, bàn tay tỏa ra phù quang óng ánh, văn tự như hóa thành thực chất, hắn ra tay hung hãn và lực lượng công phạt ngôi sao.
Loại lực lượng công phạt có một số cùng loại với Trích Tinh Phủ Trích Tinh chưởng ấn năm đó, nhưng uy lực không thể so sánh nổi, nó lại có chút cùng loại với lợi trảo công kích của Đế Thí, nhưng Đế Thí công kích càng hung lệ yêu tà, lực lượng trước mặt rất thuần khiết.
- Không ngờ sử dụng Luyện Thần Đồ Lục phát ra công kích.
Tần Vấn Thiên cảm thấy kinh hãi, hắn chưa bao giờ buông tha tu hành Luyện Thần Đồ Lục, đây là nguyên nhân trợ giúp hắn chiến đấu vượt cấp, nhưng lực lượng công phạt trước mắt mơ hồ có một số bóng dáng của Luyện Thần Đồ Lục trong đó, trước khi công phạt sẽ ngưng tụ lực lượng trong lòng bàn tay, giống như từng viên Thần Nguyên ngưng tụ mà thành, tuy rằng tương tự nhưng hiển nhiên không có cao minh như Luyện Thần Đồ Lục.
Trước từng tấm cổ bia, bóng dáng các thiên kiêu càng ngày càng ít, những nhân vật nổi tiếng liên tục bị đào thải, trong đó bao quát sư huynh Đoàn Hàn của Tần Vấn Thiên cũng bị người ta đuổi đi, ngay cả Cố Lưu Phong đã chạy tới trước tấm bia đá thứ ba.
Các thiên kiêu bắt đầu thả chậm bước chân lĩnh ngộ bia đá, dường như ý thức được cái gì đó, hoặc từ trong chiến đấu giữa Đế Thí và Tần Vấn Thiên đã đạt được gợi ý.
Tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại vẫn còn, dường như tuyên cáo với mọi người mình mới là ngôi sao ưu tú, chỉ có chiến đấu của Đế Thí cùng Tần Vấn Thiên là khúc nhạc đệm, cũng làm người ta kinh hãi, dẫn đến phía sau không còn ai tiếp tục khiêu chiến Tần Vấn Thiên.
Bây giờ, trước cổ bia không tới hai mươi người, nội tâm những người trong cầu nổi đập mạnh, có lẽ không bao lâu nữa, mười ghế trên cổ bia Tiên Võ Giới lần này sẽ xuất hiện, có lẽ người bên ngoài rất mong đợi, ngóng nhìn thời khắc vạn chúng chú mục hàng lâm.
Nhưng cho dù bên ngoài dậy sóng như thế nào, tất cả đều không liên quan tới Tần Vấn Thiên đang lĩnh ngộ lực lượng, hắn chỉ biết mục đích của mình là bước đi vững chắc, vững bước đi về phía trước, đề thăng thực lực của mình.
Nếu có thể vận may trở thành người lưu lại sau cùng, đương nhiên hắn cũng phi thường bằng lòng, chí ít có thể cho các huynh đệ phụ trợ mình chiến đấu một công đạo, đồng thời, cũng muốn ăn mỳ ký ức tang thương bên ngoài Tiên Võ Giới, còn có bóng dáng tuyệt thế mỉm cười với mình.
Bảy ngày sau, Tần Vấn Thiên đánh bại hai người nên không bị cản trở tiến lên phía trước, hắn đi tới hàng bia đá thứ ba, lúc này hắn lựa chọn tấm bia đá Đế Thí từng trải qua, tình hình như vậy càng làm người ta có ấn tượng sâu sắc về thiếu niên kia.
Bây giờ, trước tấm bia đá Tiên Võ Giới chỉ còn lại mười hai người, thanh niên đại chiến với Đế Thí mà bất bại vẫn lưu lại, chỉ cần hắn kiên trì đến khi hai người bị đào thải, hắn sẽ biến thành hắc mã, tiến vào mười nhân vật xếp hạng trên cổ bia Tiên Võ Giới.
Lúc này bên ngoài Tiên Võ Giới, trong lòng Tần Vấn Thiên nhớ mong bóng dáng xinh đẹp đứng trong đám người Dược Hoàng Cốc, trên gương mặt xinh xắn khẩn trương, bàn tay nhỏ của nàng xiết chặc khi nhìn cái tên Tần Vấn Thiên, bàn tay của nàng chưa từng thả lỏng bao giờ.
Nhìn từng hàng chữ trước mặt, nàng có thể không quan tâm Tần Vấn Thiên xếp hạng thứ mấy, chỉ cầu hắn bước ra khỏi Tiên Võ Giới vẫn hoàn hảo như ban đầu thì nàng rất vui mừng rồi!
Tần Vấn Thiên bay trên hư không, hắn kêu lên đầy đau đớn, mặc dù bản tôn cũng phun máu tươi, nhưng ánh mắt của hắn trong bia đá vẫn cao ngạo và nhìn thẳng vào Đế Thí, xem ra trận chiến đấu này cũng không dễ dàng.
Tần Vấn Thiên không có tự đại đến mức cho rằng mình có thể mượn lực lượng lĩnh ngộ trong bia đá đầu tiên là vô địch nơi này, hắn vẫn dừng lại ở bia đá đầu tiên chính là một loại mạo hiểm, có lẽ hắn lĩnh ngộ ba bia đá giống Đế Thí, hắn không nhất định sẽ yếu hơn Đế Thí, đây chính là lựa chọn của hắn, hắn cũng không hối hận.
Đế Thí không thể dùng một kích đánh bại Tần Vấn Thiên, hắn cau mày, ngay sau đó lực áp tấn công Tần Vấn Thiên, hắn không ngừng phát ra công kích cường đại nhưng Tần Vấn Thiên đã có đề phòng, hắn bằng vào tốc độ và ưu thế công kích mạnh mẽ giằng co với Đế Thí, trừ phi Đế Thí bạo phát ra lực lượng cường đại như lúc nãy, bằng không hắn không thể làm gì được Tần Vấn Thiên.
Sau cùng, Đế Thí bỏ qua, hắn thu hồi ý thức, bắt đầu lĩnh ngộ lực lượng trong bia đá, đồ án trong hư không tiêu thất, hai người không chiến đấu với nhau, kết cục vẫn phát mọi người xôn xao.
Đế Thí không thể đá Tần Vấn Thiên ra khỏi cổ bia.
Sắc mặt Thương Đồng biến hóa, có kinh ngạc, có ngưng trọng, còn có không cam lòng, hắn bị Quý Phi Tuyết đánh bại, nhưng Tần Vấn Thiên lại có thể tranh phong với đối thủ cùng nổi danh với Quý Phi Tuyết không bại, cho dù lâm vào yếu thế nhưng không thua như hắn, ý nghĩa sau lưng việc này, Thương Đồng không muốn thừa nhận.
Ánh mắt Lâm Tiên Nhi sáng lên, nàng cười nhẹ, có kinh hỉ, cũng có mong đợi.
Kiêu Dương công chúa thở phào nhẹ nhõm, Tần Vấn Thiên có năng lực như thế cũng làm nàng dễ chịu hơn một ít, cũng tiếp thu kết cục thất bại trong giao phong với Tần Vấn Thiên.
Dường như tất cả không có quan hệ với thanh niên kia, Tần Vấn Thiên vẫn không có công phạt xâm lược, dường như hắn đều là như vậy, hắn lĩnh ngộ lực lượng trong bia đá thứ hai, đó là lực lượng ngôi sao kinh khủng, hắn có khả năng nhìn thấy hư ảnh mơ hồ trong hư không, người khoác áo giáp ngôi sao, bàn tay tỏa ra phù quang óng ánh, văn tự như hóa thành thực chất, hắn ra tay hung hãn và lực lượng công phạt ngôi sao.
Loại lực lượng công phạt có một số cùng loại với Trích Tinh Phủ Trích Tinh chưởng ấn năm đó, nhưng uy lực không thể so sánh nổi, nó lại có chút cùng loại với lợi trảo công kích của Đế Thí, nhưng Đế Thí công kích càng hung lệ yêu tà, lực lượng trước mặt rất thuần khiết.
- Không ngờ sử dụng Luyện Thần Đồ Lục phát ra công kích.
Tần Vấn Thiên cảm thấy kinh hãi, hắn chưa bao giờ buông tha tu hành Luyện Thần Đồ Lục, đây là nguyên nhân trợ giúp hắn chiến đấu vượt cấp, nhưng lực lượng công phạt trước mắt mơ hồ có một số bóng dáng của Luyện Thần Đồ Lục trong đó, trước khi công phạt sẽ ngưng tụ lực lượng trong lòng bàn tay, giống như từng viên Thần Nguyên ngưng tụ mà thành, tuy rằng tương tự nhưng hiển nhiên không có cao minh như Luyện Thần Đồ Lục.
Trước từng tấm cổ bia, bóng dáng các thiên kiêu càng ngày càng ít, những nhân vật nổi tiếng liên tục bị đào thải, trong đó bao quát sư huynh Đoàn Hàn của Tần Vấn Thiên cũng bị người ta đuổi đi, ngay cả Cố Lưu Phong đã chạy tới trước tấm bia đá thứ ba.
Các thiên kiêu bắt đầu thả chậm bước chân lĩnh ngộ bia đá, dường như ý thức được cái gì đó, hoặc từ trong chiến đấu giữa Đế Thí và Tần Vấn Thiên đã đạt được gợi ý.
Tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại vẫn còn, dường như tuyên cáo với mọi người mình mới là ngôi sao ưu tú, chỉ có chiến đấu của Đế Thí cùng Tần Vấn Thiên là khúc nhạc đệm, cũng làm người ta kinh hãi, dẫn đến phía sau không còn ai tiếp tục khiêu chiến Tần Vấn Thiên.
Bây giờ, trước cổ bia không tới hai mươi người, nội tâm những người trong cầu nổi đập mạnh, có lẽ không bao lâu nữa, mười ghế trên cổ bia Tiên Võ Giới lần này sẽ xuất hiện, có lẽ người bên ngoài rất mong đợi, ngóng nhìn thời khắc vạn chúng chú mục hàng lâm.
Nhưng cho dù bên ngoài dậy sóng như thế nào, tất cả đều không liên quan tới Tần Vấn Thiên đang lĩnh ngộ lực lượng, hắn chỉ biết mục đích của mình là bước đi vững chắc, vững bước đi về phía trước, đề thăng thực lực của mình.
Nếu có thể vận may trở thành người lưu lại sau cùng, đương nhiên hắn cũng phi thường bằng lòng, chí ít có thể cho các huynh đệ phụ trợ mình chiến đấu một công đạo, đồng thời, cũng muốn ăn mỳ ký ức tang thương bên ngoài Tiên Võ Giới, còn có bóng dáng tuyệt thế mỉm cười với mình.
Bảy ngày sau, Tần Vấn Thiên đánh bại hai người nên không bị cản trở tiến lên phía trước, hắn đi tới hàng bia đá thứ ba, lúc này hắn lựa chọn tấm bia đá Đế Thí từng trải qua, tình hình như vậy càng làm người ta có ấn tượng sâu sắc về thiếu niên kia.
Bây giờ, trước tấm bia đá Tiên Võ Giới chỉ còn lại mười hai người, thanh niên đại chiến với Đế Thí mà bất bại vẫn lưu lại, chỉ cần hắn kiên trì đến khi hai người bị đào thải, hắn sẽ biến thành hắc mã, tiến vào mười nhân vật xếp hạng trên cổ bia Tiên Võ Giới.
Lúc này bên ngoài Tiên Võ Giới, trong lòng Tần Vấn Thiên nhớ mong bóng dáng xinh đẹp đứng trong đám người Dược Hoàng Cốc, trên gương mặt xinh xắn khẩn trương, bàn tay nhỏ của nàng xiết chặc khi nhìn cái tên Tần Vấn Thiên, bàn tay của nàng chưa từng thả lỏng bao giờ.
Nhìn từng hàng chữ trước mặt, nàng có thể không quan tâm Tần Vấn Thiên xếp hạng thứ mấy, chỉ cầu hắn bước ra khỏi Tiên Võ Giới vẫn hoàn hảo như ban đầu thì nàng rất vui mừng rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.