Chương 766: Đuổi người (1)
Tịnh Vô Ngân
20/11/2019
Kỳ Môn Tiên Phủ có vô số thiên kiêu, trong đó thiên tài muốn bái nhập càng nhiều hơn so với muốn vào Khương thị.
Nói cho cùng thì Khương thị nhất mạch thuộc dòng họ Khương, là thế lực gia tộc truyền thừa, còn Kỳ Môn Tiên Phủ thì khác, bọn họ cũng không phải là truyền thừa gia tộc, chỉ cần ngươi bái nhập môn hạ Kỳ Môn Tiên Phủ, có thiên phú đủ cường đại, sẽ có cơ hội lấy được sự bồi dưỡng tốt nhất, nhưng ở Khương thị nhất mạch, ngươi mãi mãi không có nhiều tài nguyên như người họ Khương.
Vì vậy bây giờ Kỳ Môn Tiên Phủ quật khởi rất nhanh, tên gọi Luyện Khí Thánh Địa của Khương thị nhất mạch đã lung lay sắp đổ, thế lực hai bên tranh đấu gay gắt, nhất là các thanh niên đồng lứa, nếu gặp mặt nhau thường tranh phong khiêu khích.
Đương nhiên, không chỉ có Kỳ Môn Tiên Phủ và Khương thị nhất mạch, ở trên Vân Châu, những người trong siêu cấp thế lực kia đều đối chọi gay gắt, trên con đường đại đạo của thế giới Tiên Vực, đây là chuyện vô cùng bình thường, chỉ có cạnh tranh, mới có thể thúc dục cho con người không ngừng trở nên cường đại.
Khương Yển nghe được giọng nói khiêu khích của Xa Viên thì thần sắc hơi lộ ra vẻ khó coi, dù sao đúng là đối phương đã làm Cửu Tiên Chung phát ra tiếng chuông, tiếng chuông tương dung giống như tiếng gọi của đại đạo trong thiên địa.
Chỉ thấy sắc mặt của hắn trang nghiêm, trầm giọng nói.
- Xa Viên, bây giờ ngươi nói lời này đúng là còn sớm đấy, cuối cùng ai có thể câu thông Cửu Tiên Chung còn chưa biết đâu.
Giọng nói này truyền vào hư không, lập tức lan tràn ra ngoài, chấn động hư không, người bên ngoài vài trăm dặm đều nghe được rõ ràng, làm cho rất nhiều người rung động, người Khương thị nhất mạch và Xa Viên của Kỳ Môn Tiên Phủ bắt đầu tranh phong với nhau.
- Ha ha, Khương Yển, ngươi cũng đừng tự lừa mình dối người nữa, nếu ta không thể câu thông Cửu Tiên Chung, làm cho Cửu Tiên Chung hiển linh, một bước đăng tiên, như vậy Khương Yển ngươi không thể làm được, ngươi đã kém hơn ta một bước, một bước này không thể nào vượt qua.
Giọng nói của Xa Viên vang lên lần nữa, tiếng nói càng truyền đi xa hơn.
Khương Yển giận tái mặt, băng lãnh nói:
- Cuồng vọng, nghe đồn muốn câu thông Cửu Tiên Chung thì phải nhìn thấy luyện khí chi đạo, Cửu Tiên Chung chứng kiến, đến lúc đó ta xem ngươi làm sao so sánh được với ta.
- Dõng dạc quá nhỉ, vậy đầu tiên ngươi đánh cho tiếng chuông Cửu Tiên Chung truyền khắp tám phương đi, sau đó nhìn ngươi luyện khí, nếu không Cửu Tiên Chung không biết ngươi là người phương nào đâu.
Xa Viên cười nói, lập tức bóng người của hắn biến mất, sắc mặt của Khương Yển không dễ nhìn cho lắm, sắc mặt nàng biến thành màu đen.
- Hai vị đều là nhân trung long phượng, một đời thiên kiêu, lúc quyết chiến sẽ có phong vân biến sắc, vô cùng đặc sắc.
Lúc này, ở trên hư không có mấy bóng người đứng đó, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy một trung niên đứng đầu, hắn mỉm cười nói.
- Mấy ngày sau ta là Quận Vương Giang Lăng quận Bùi Thiên Nguyên thiết yến mời những thiên tài này đến Giang Lăng Quận Phiêu Tuyết thành làm khách, được không?
- Quý Không ta và Quận Vương hân hạnh được đón tiếp các vị thiên kiêu.
Một người bên cạnh vừa cười vừa nói, làm cho rất nhiều người Phiêu Tuyết thành rùng mình, trung niên đứng ở trong hư không kia chính là Quận Vương Giang Lăng Quận sao, hắn cũng đến Phiêu Tuyết Thành rồi, nhưng chuyện này cũng bình thường, tiên linh Cửu Tiên Chung hiển linh trong Phiêu Tuyết thành, hấp dẫn rất nhiều thiên kiêu Thánh Địa Vân Châu đến đây, mặc dù Bùi Thiên Nguyên là Quận Vương Giang Lăng Quận, nhưng nhìn khắp Vân Châu, các thiên kiêu này đều có hậu trường cứng rắn, nếu có thể thì kéo gần quan hệ cũng tốt.
Nhưng Bùi Thiên Nguyên cũng không đến mức phải nịnh hót bọn họ, nói cho cùng thân là Quận Vương Giang Lăng Quận trong tám mươi mốt quận Vân Châu, bản thân Bùi Thiên Nguyên cũng có chút bối cảnh, chẳng qua không biết là thủ hạ trong các môn nhân nào dưới trướng Đông Thánh Tiên Đế.
Ngay cả Quý Không cũng không phải nhân vật tầm thường, hắn chính là đệ tử Vân Lâu Thánh Môn, cũng thuộc về Thánh Địa Vân Châu, hơn nữa bối cảnh thâm hậu, hắn phụ trách sự vụ Vân Lâu trong phạm vi Giang Lăng Quận.
- Nếu hai vị có lời mời, tất nhiên Khương Yển ta sẽ đi dự tiệc.
Khương Yển mở miệng nói, lúc trước Quận Vương Giang Lăng Quận Bùi Thiên Nguyên và Quý Không giúp hắn truy nã Tần Vấn Thiên, từ khi Vân Lâu phát lệnh truy nã, xem như đã thiếu đối phương một cái nhân tình, hơn nữa bản thân người kia còn có bối cảnh thâm hậu, tất nhiên hắn sẽ không từ chối.
- Quận Vương và Quý lâu chủ mời, ta sao có thể không đi.
Xa Viên Kỳ Môn Tiên Phủ cũng hào khí nói, đồng ý đi dự tiệc.
- Nếu các vị muốn tham gia, đến lúc đó đều có thể đến, thời gian và địa điểm ta sẽ thông báo, bảy ngày sau, đến Phiêu Tuyết Lâu.
Quận Vương Bùi Thiên Nguyên cười sang sảng, làm cho không ít người mở miệng đồng ý, nhưng vài người thiên phú yếu lại không có bối cảnh thì không mở miệng, bọn họ biết dù Bùi Thiên Nguyên nói khách khí, nhưng vẫn phải tự biết mình, thiên phú và bối cảnh, ít nhất ngươi phải có, lúc đi dự tiệc thì người khác mới có thể bằng lòng tiếp đãi, nếu không, dựa vào cái gì mà ngươi có thể ngồi chung một chỗ với người khác?
Dù ngươi mặt dày tới, người khác cũng chỉ dùng ánh mắt xem thường nhìn ngươi, bởi vì ngươi không cùng tầng lớp với người khác.
- Đa tạ các vị, rất hân hạnh được đón tiếp các vị.
Bùi Thiên Nguyên nghe được không ít người đồng ý, hắn mỉm cười gật đầu, ánh mắt nhìn vào hư không, nhìn Bùi Khiếu.
- Bùi Khiếu.
Bùi Thiên Nguyên hô.
- Quận Vương.
Bùi Khiếu cung kính đáp.
- Ngươi phải học tập các vị thiên kiêu.
Bùi Thiên Nguyên mở miệng, Bùi Khiếu gật đầu đáp.
- Bùi Khiếu hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.