Thái Cổ Thần Vương

Chương 775: Lời lẽ đanh thép (2)

Tịnh Vô Ngân

20/11/2019

 

 

Thấy một cảnh tượng như vậy, thần sắc của Xa Viên đang ở bên cạnh Bùi Vũ chợt biến lạnh, lạnh lùng mở miệng, ánh mắt của Thư Lộ Diêu lập tức chậm rãi chuyển qua phía Xa Viên, lạnh lùng cười: 

 

- Xem ra quan hệ của các ngươi không tệ. 

 

Nói rồi hắn cũng không có tiếp tục nhiều lời, nhưng đôi mắt châm chọc này lại như thể cất chứa hàm ý khác, cảnh này khiến Bùi Vũ càng thêm phẫn nộ, chỉ có điều Xa Viên lại vẫn bình thản nói: 

 

- Tất cả thế lực khắp thiên hạ đều như nhau, ta nghe nói Vạn Thánh thư viện xuất hiện qua không ít nhân vật kiệt xuất, nhưng cũng khó bảo toàn không xuất ra thứ người bại hoại. 

 

- Xa Viên, lời này của ngươi thật quá phận, Thư huynh vẫn chưa chọc tới ngươi, trước mặt mọi người mà ngươi sỉ nhục Thư huynh như vậy, khó tránh khỏi quá mức. 

 

Khương Yển lúc này tiếp lời nói: 

 

- Thư huynh chính là nhân vật thiên kiêu của Vạn Thánh thư viện, hai chữ - bại hoại- này của ngươi thật quá mức cuồng ngạo. 

 

Lời này vừa nói ra, rất nhiều người đều lộ ngay ra thần sắc thú vị, xem ra tên Khương Yển này e rằng thiên hạ không đủ loạn, tận lực làm cho mâu thuẫn thêm phần gay gắt, khiến cho Xa Viên và Thư Lộ Diêu đối đầu nhau. 

 

- Từ trước đến nay, ta luôn mang lòng ngưỡng mộ đối với Vạn Thánh thư viện, Xa Viên ngươi quả thật quá đáng mà. 

 

Nghê Phượng tiếp tục mở miệng, đổ thêm dầu vào lửa, quả nhiên, bọn họ vừa nói xong, Thư Lộ Diêu dù có muốn không để ý nữa cũng không có khả năng, lúc này ánh mắt của mọi người cũng đều rơi vào trên người hắn. 

 

- Xa Viên cuồng ngạo đâu phải là chuyện nhất thời, lúc gõ vang Cửu Tiên Chung, kẻ này đã đắc ý vênh váo, khiêu khích khắp nơi, ha ha. 

 

Lại có người vừa cười vừa nói, cũng là đệ tử của một thế lực lớn, Chiến Thiên tiên phủ của Vân Châu, lực chiến đấu của đám người thế lực này rất mạnh, thế lực của bọn họ rộng khắp Vân Châu, thậm chí ở trong Giang Lăng quận cũng có thuộc hạ của Chiến Tiên cung bọn họ. 

 



- Chu Hành Sơn của Chiến Thiên tiên phủ xem ra cũng có chủ ý gây chuyện đây mà. 

 

Mọi người thầm nghĩ, Chu Hành Sơn ngược lại không có ý tứ tận lực khiêu khích Xa Viên, chỉ do cảm thấy thú vị nên mới mở miệng nói. 

 

Thư Lộ Diêu im lặng, trước mặt nhiều người như vậy, mặt mũi thật sự có chút không nhịn được. 

 

- Bại hoại? Chí ít thì ta cũng không ở Giang Lăng quận đùa bỡn nữ nhân, nàng là người của quận vương phủ, ta đương nhiên sẽ vì mặt mũi của quận vương phủ mà không tính toán với nàng, ngươi vội vàng nói, là muốn biểu đạt cái gì? 

 

Thư Lộ Diêu cười lạnh nói, ánh mắt nhìn Xa Viên cùng với Bùi Vũ, trong giọng nói lộ ra vài phần tà ý. 

 

Bùi Thiên Nguyên yên lặng quan sát, mặc dù có dính dáng tới Bùi Vũ, hắn thậm chí cũng không nói xen vào, ở quận vương phủ, Bùi Vũ thiên phú tầm thường, địa vị bình thường, hiện tại trở thành ngòi nổ khiến hai vị thiên kiêu tranh phong, tuy rằng lời nói của Thư Lộ Diêu khiến nàng oan uổng, nhưng nếu như Xa Viên nhớ mãi không quên chuyện như vậy, thật sự cùng Bùi Vũ nảy sinh quan hệ thì đương nhiên là một chuyện tốt. 

 

- Gọi ngươi là bại hoại, ngược lại cũng đã là coi trọng ngươi. 

 

Xa Viên châm chọc một tiếng: 

 

- Ba người chúng ta, ta, Thiên Vấn huynh cùng với Bùi Vũ quen nhau chưa lâu, tính tình hợp nhau, trở thành bằng hữu tốt, đến trong miệng ngươi lại thay đổi hoàn toàn, thật sự không có giáo dưỡng. 

 

- Ba người cùng nhau, khẩu vị thật nặng. 

 

Nghê Phượng nghe được lời này lạnh lùng nói, ngay tức khắc, ánh mắt của mọi người đều hướng về nàng, khóe mắt lộ ra nét cười nhàn nhạt, thật đúng là thú vị, Nghê Phượng nhìn như lạnh lùng cao ngạo, ngôn ngữ lại tà ác đến thế, đương nhiên, Nghê Phượng làm như vậy, đại khái cũng là bởi vì trước đó Xa Viên cường thế ở trước mặt nàng, nàng hẳn là còn chưa thể nuốt xuống cỗ tức giận kia. 

 

Thân thể Bùi Vũ khẽ run một chút, nắm đấm nhỏ siết thật chặt, sắc mặt tái nhợt, một nữ tử bị sỉ nhục như vậy là cực kỳ nghiêm trọng, nhất là ở trường hợp này, lời của Nghê Phượng giống như mũi tên nhọn, đâm thẳng vào lòng người. 

 

Tần Vấn Thiên rất nhạy cảm thấy được sắc mặt biến đổi của Bùi Vũ cùng với thân thể đang run lên của nàng, hắn cũng mơ hồ có chút phẫn nộ, những kẻ này lại vũ nhục một nữ tử trẻ măng như vậy, thật sự quá đáng. 

 



Ngẩng đầu, ánh mắt hắn đảo qua Nghê Phượng, nữ tử lạnh lùng cao ngạo này của Thất kiếm tông trước đó đã trục xuất người khác, hiển nhiên là tự cho mình là đúng, là một nữ nhân ích kỷ không để ý người khác. 

 

- Người có thể nói ra những lời vô sỉ như vậy lại là một nữ tử, quả thực khó có thể tưởng tượng được, chẳng lẽ ngươi đã từng làm chuyện như vậy, nếu không thì làm sao có thể phun ra những lời như vậy. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn Nghê Phượng, lạnh lùng mở miệng. 

 

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Nghê Phượng trong nháy mắt lạnh như băng, ánh mắt như lợi kiếm sắc bén nhìn chẳm chằm về phía Tần Vấn Thiên, lạnh như băng mở miệng: 

 

- Càn rỡ, ngươi là ai mà cũng dám mở miệng nói những lời như vậy, có tin ta lập tức giết chết ngươi hay không. 

 

Không ít ánh mắt của mọi người đều nhìn đến Tần Vấn Thiên, Khương Yển cũng lạnh như băng mở miệng: 

 

- Tên gia hỏa này từ đâu xông ra vậy, đây là nơi mà ngươi có tư cách nói xen vào à? 

 

- Thật là thú vị, hẳn là bởi vì ngồi chung một chỗ với Xa Viên nên không biết thân biết phận của mình đây mà. 

 

Thư Lộ Diêu nhìn mọi người chung quanh, hỏi: 

 

- Các ngươi có biết tên này không? 

 

Mọi người đều lắc đầu, lộ ra ánh mắt châm chọc, Xa Viên có thân phận địa vị, nhưng người này thì khác, hắn vậy mà lại dám mở miệng sỉ nhục Nghê Phượng, những người đó muốn gây khó dễ với Xa Viên còn có chỗ cố kỵ, hiện tại túm được hắn, sao lại không hung hăng công kích cơ chứ, thủ đoạn như vậy thật sự bình thường! 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Cổ Thần Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook