Thái Cổ Thần Vương

Chương 991: Tâm tư Đông Thánh ĐÌnh (2)

Tịnh Vô Ngân

20/11/2019

 

Ngay vào lúc nào, ánh mắt Lưu Ly công chúa nhìn lại, trong mắt hiện ra nụ cười nhàn nhạt, cho dù là cười cững lộ ra hơi thở có mấy phần thần bí. 

 

- Lúc trước, Quân Mộng Trần biểu hiện ở hai đợt trước, một vòng thứ hai, một vòng thứ bảy, loại biểu hiện này tựa hồ cũng không tốt lắm, như vậy cho dù vòng cuối này hắn có biểu hiện xuất sắc thì cũng làm sao có thể vào được tam giáp? 

 

Lưu Ly công chúa hỏi. 

 

- Công chúa nói, quả thật cũng là su nghĩ trong lòng ta, mục đích của tiên yến này chính là vì phụ thân ta chọn ba tuyệt đại thiên kiêu làm đệ tử, mặc dù người này hai đợt trước không đủ xuất chúng, nhưng chỉ cần một vòng cuối cùng này, hắn biểu hiện đủ xuất sắc, thì vẫn có thể vào tam giáp. 

 

Đông Thánh Đình nói năng có khí phách, chậm rãi nói. 

 

- Như vậy, sư huynh Tần Vấn Thiên của hắn, biểu hiện cũng không kém hơn Quân Mộng Trần, nếu như Quân Mộng Trần có thể vào tam giáp, vậy Tần Vấn Thiên có thể vào hay không? 

 

Ánh mắt Lưu Ly công chúa nhìn về phái Cổ chiến đài, lộ ra vẻ mỉm cười, nếu như Đông Thánh Đình chỉ lựa chọn Quân Mộng Trần mà không chọn Tần Vấn Thiên, hiển nhiên lộ ra vẻ bất công. 

 

- Cho nên mới cần phải xem biểu hiện tiếp theo của bọn hắn, nếu như Tần Vấn Thiên cũng xuất chúng, như vậy có thể giống nhau đều vào tam giáp. 

 

Đông Thánh ĐInh nói như vậy, Lưu Ly công chúa không nói thêm gì nữa. 

 

Cô Tô Thiên Kỳ, Hoa Thái Hư, Quân Mộng Trần còn có Vũ Vương, tam giáp cũng chỉ có ba vị trí, nàng muốn nhìn một chút xem Đông Thánh Đình lựa chọn ra sao. 

 

Trên Cổ chiến đài, chiến đấu không ngừng, Tử Tinh Hiên đánh bại Lệ, vẻ mặt Bất Bại ma vương có chút khó coi. 

 

Bắt đầu quyết chiến về sau, đệ tử của hắn có thể nói là chiến bại liên tiếp, không có một trận thắng nào, hán kafm sư tôn cũng không có chút mặt mũi nào. 

 

Nhưng mà cũng vừa vặn chứng minh những thiên kiêu này đều là người cường đại, cho dù là Lệ, ở trong đó cũng không có ưu thế quá mạnh mẽ, bị mấy người đánh bại rồi cũng không có duyên với tam giáp. 

 



Cạnh tranh quá cường liệt rồi, nhìn tình hình chiến đấu của hai người trên chiến đài, Diệp Thiên Trần có thể sẽ lại thất bại, hắn là thiên kiêu đứng thứ nhất Càn châu, giờ biến thành tồn tajimaf mọi người đều có thể chà đạp. 

 

Thậm chí, Cô Tô Thiên kỳ cũng bắt đầu tìm kiếm chiến đấu, hắn đánh bại Lệ, rồi lại đi về phía Thái Tháp, ba người Tần Vấn Thiên làm một ít chuyện hắn đều biết. 

 

Đối với Cô Tô Thiên kỳ mà nói, vị trí thứ nhất mới là mục tiêu của hắn. 

 

Thái Tháp đối mặt với Cô Tô Thiên Kỳ, áp lực rất lớn, hắn và Diệp Thiên Trần có bi kịch giống nhau, cho tới bây giờ đều không có một trận thắng nào. 

 

- Xem ra, trận chiến cuối cùng này, Lệ, Thái Tháp, Diệp Thiên Trần nhất định xếp hạng phía sau, vốn xếp hạng của họ đã không vào được top năm rồi. 

 

Mọi người đang xem cuộc chiến thầm nghĩ trong lòng. 

 

Hơn nữa vị trí tam giáp, nhất định rất nhiều người không có duyên, trừ ba người bọn họ ra thì Mạc Vấn cũng không có hy vọng, thậm chí cường đại như Vũ Vương thì hy vọng cũng rất xa vời. 

 

Lúc này, vũ Vương đang nhìn Tần Vấn Thiên, trong đồng tử hiện lên chiến ý mãnh liệt, dường như muốn cùng Tần Vấn Thiên đánh một trận. 

 

Tần Vấn Thiên cũng nhìn thấy hắn nhưng mà vẻ mặt của hắn hờ hững, không có một tia tình cảm nào, dường như Vũ Vương không phải là đối thủ hắn muốn chiến đấu. 

 

Dường như Vũ Vương cũng chú ý tới ánh mắt của Tần Vấn Thiên, bước chân của hắn từng bước đi về phía Tần Vấn Thiên, cánh chim màu vàng kim lóe lên, ẩn chứa uy áp đáng sợ. 

 

- Tránh ra. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua Vũ Vương một cái, lạnh nhạt nói. 

 

- Ông… 

 

Cánh Vũ Vương lóe lên, giống như một trận cuồng phong lao ra, chỉ trong giây lát đã rơi xuống trước người của Tần Vấn Thiên, vung tay lên tựa như móng nhọn kinh khủng xé rách hư không. 



 

Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, tay phải giơ lên công kích, âm thanh Cổ chung thùng thùng chấn động không ngớt, dường như có một tòa Cổ chung liên tục trấn áp ra, tiếng nổ vang chấn động kahwsp thiên địa, Vũ Vương rống giận một tiếng, dường như muốn một kích đánh sụp Tần Vấn Thiên. 

 

Cổ chung không dứt, vô cùng vô tận, từng đạo kiếp quang chém giết tại trên người Vũ Vương, chấn đến linh hồn hắn chấn động, cả người Tần Vấn Thiên như bị hào quang chiến đấu bao phủ, lúc Vũ Vương nhìn về phía Tần Vấn Thiên đã thấy được hào quang chiến đấu chói mắt. 

 

- Thình thịch… 

 

Cuối cùng, Vũ Vương không có cách nào thừa nhận được công kích không ngừng của Cổ chung, cánh chim chợt lóe lên rồi lui lại phái sau, Tần Vấn Thiên vẫn đứng tại chỗ, lãnh đạm nhìn chăm chú vào hắn. 

 

- Tinh Hiên, trấn đấu này tranh thủ cầm xuống. 

 

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, Tử Tinh Hiên đi tới đối diện với Vũ Vương, trên người nàng vẫn xuất hiện cánh chim thần ưng, hiện ra ánh sáng chói mắt. 

 

Con ngươi Vũ Vương co rút lại, Tần Vấn Thiên để cho Tử Tinh Hiên chiến đấu cùng hắn, còn về phía Tần Vấn Thiên dường như khinh thường chiến cùng hắn. 

 

Sau khi Tần Vấn Thiên nhìn qua mấy người, hắn cho là không cần lấy Vũ Vương ra lập uy nữa rồi, ánh mắt của hắn không có để ở trên người Vũ Vương. 

 

- Oanh! 

 

Khí thế trên người của Vũ Vương ngập trời, sau khi thua vào trong tay của Quân Mộng Trần, Tần Vấn Thiên cự tuyệt đánh với hắn một trận, đây là miệt thị bực nào cơ chứ? 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Cổ Thần Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook