Chương 801: Thí tiên (2)
Tịnh Vô Ngân
20/11/2019
Mọi người như nhìn thấy ngày tận thế của Tần Vấn Thiên. Tiên quang lượn lờ trên chưởng ấn kia rất đẹp mắt, cả phiến thiên không này còn sáng hơn trước.
Cường giả Tiên Thai chiến đấu rất rực rỡ.
Sắc mặt Tần Vấn Thiên vẫn như thường, không có một chút gợn sóng nào cả. Chỉ thấy bàn tay hắn huy động, thần binh trường thương phóng tới, dường như có lực lượng vô thượng bao phủ thần binh.
- Khí cụ thông tiên, một thương trấn thiên.
Hai đồng tử của Tần Vấn Thiên phát ra hào quang đáng sợ, trường thương mạnh mẽ đánh ra như bao phủ cả vòm trời. Một thương này giống như một kích tuyệt mệnh của viễn cổ cự nhân, một cỗ tiên quang vô hình hóa thành gợn sóng tịch dịch, ầm ầm càn quét về phía bầu trời. Chưởng ấn rung động rất mạnh, dường như sắp nghiền nát sụp đổ, sóng xung kích khủng bố bao phủ không gian, uy năng chân chính rung chuyển cả thiên địa.
Dư âm còn lại còn chưa kịp tán đi, Tần Vấn Thiên đã thấy ở phía trên hắn xuất hiện một thân ảnh ngạo nghễ, chính là vị cường giả Tiên Thai kia. Thân thể của hắn như thể được phóng đại, trên người mang theo tiên quang rực rỡ, chỉ thấy hai đồng tử của hắn như có uy năng xuyên thấu nhân tâm, ánh mắt liếc nhìn Tần Vấn Thiên như thể đang nhìn con sâu cái kiến, mặc dù Tần Vấn Thiên đã dùng thần binh chống cự hai lần công kích của hắn.
Tuy nhiên, điều này cũng không thể thay đổi cái gì, trong mắt hắn, Tần Vấn Thiên đã là người chết.
- Không nghĩ tới ngươi nhờ mượn lực lực lượng Cửu Tiên Chung luyện chế ra thần binh như vậy. Mặc dù như thế, thần binh này do ngươi mượn Cửu Tiên Chung luyện chế mà thành, nhưng ngươi cũng không xứng đáng có được nó. Người chết còn muốn dùng tiên binh làm cái gì.
Cường giả này lạnh nhạt nói ra, trên người hắn, tiên quang càng mạnh hơn nữa, hào quang vạn trượng, uy thế tiên gia vắt ngang thiên địa, ngay cả đến đám người đang đứng hóng hớt ở phương xa cũng đều cảm nhận được uy áp của cường giả Tiên Thai.
- Kết thúc thôi.
Vị cường giả Tiên Thai này lạnh lùng mở miệng, thân thể sáng lên, tiên quang sáng lóng lánh, hào quang chói mắt, chưởng ấn vô tận đánh ra như che khuất bầu trời, như muốn đập nát thiên địa.
- Đông...
Đúng lúc này, tiếng chuông của Cửu Tiên Chung lại vang lên, quanh quẩn khắp không gian.
- Đông, đông, đông...
Tiếng chuông không dứt, Cửu Tiên Chung cộng hưởng, phù quang vô tận hội tụ trên người Tần Vấn Thiên. Bên trong Cửu Tiên Chung, dường như có tiên khí tràn ngập phóng ra bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên. Trong tích tắc này, trên thân thể Tần Vấn Thiên xuất hiện cự nhân khổng lồ, hơn nữa còn không ngừng khuếch trương.
Lấy Tần Vấn Thiên làm trung tâm, xung quanh thân thể của hắn xuất hiện một hư ảnh vạn trượng, hơn nữa ẩn chứa uy thế ngợp trời.
Thân ảnh vô cùng khổng lồ này trực tiếp cầm lấy thần binh trường thương, trong chớp mắt, trường thương bay lên và tỏa sáng vạn trượng, một tiếng nói lạnh như băng cùng vang lên giữa hư không.
- Ngươi nói đúng, người chết, dùng tiên binh làm gì cái gì.
Giọng nói này lại là giọng nói của Tần Vấn Thiên, chỉ có điều mang theo vài phần nghiêm túc và trang trọng, cũng mang theo uy nghiêm thần thánh không thể kháng cự.
Hư ảnh khổng lồ kia cầm thần binh trường thương lên, đâm ra một thương, lập tức, toàn bộ chưởng ấn đanh đánh tới bị đánh vỡ, hóa thành những mảnh vụn trong hư không.
Những nơi mà nó đi qua, tất cả đều tịch diệt hóa thành hư vô, giống như gió thu quét lá vàng, sát phạt thiên địa.
Sắc mặt của vị cường gải Tiên Thai kia thay đổi, tiên quang trên người hắn càng mạnh hơn nữa và công kích điên cuồng, nhưng lại không có tác dụng, trường thương tới gần, tất cả công kích của hắn đều bị đánh nát bấy.
- Ầm ầm...
Một thương như thể muốn xuyên thủng cả bầu trời, thần sắc của cường giả Tiên Thai kia hoảng sợ, thân thể phá không bay đi, lại hóa thành một tia sáng chạy trốn.
Tuy nhiên, trường thương trong tay hư ảnh khổng lồ kia lại đâm tới lần nữa, hóa thành trường thương ngàn vạn trượng. Một thương xuất, quỷ thần kinh.
- PHỐC!
Một tiếng nổ lớn sinh ra trong hư không, cường giả Tiên Thai kia đứng sững lại, trường thương trực tiếp đâm vào trên thân thể của hắn, hắn lơ lửng giữa hư không.
- Tiên thì như thế nào, cũng sẽ phải chết mà thôi.
Giọng nói của Tần Vấn Thiên lại vang lên khắp thiên địa, một tiếng nổ mạnh mang theo tiên quang óng ánh, thân thể cường giả Tiên Thai kia phát nổ, trực tiếp nát bấy hóa thành bụi trần, từ nay về sau tan thành mây khói.
Tiên cũng phải chết.
Một thương này, quỷ thần kinh.
Một thương này, thí tiên.
Lúc trước, nhân vật Tiên Thai kia cao ngạo không ai bì nổi, xem tính mạng của Tần Vấn Thiên như rơm rác, như con sâu cái kiến, là súc vật, muốn giết cứ giết, thậm chí nói muốn lưu lại một mạng để sưu hồn Tần Vấn Thiên, đoạt đi kí ức của hắn, cường thế tới nhường nào, căn bản không coi Tần Vấn Thiên ra gì, thậm chí khi thần binh đã hai lần ngăn cản được công kích của hắn, hắn vẫn cho rằng như thế, hắn cho rằng mình xuất một kích là có thể diệt Tần Vấn Thiên.
Tuy nhiên, e rằng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới, một kích này lại là ngày tàn của chính bản thân hắn. Một thương này của Tần Vấn Thiên trực tiếp đóng đinh hắn trong hư không, đoạt đi tiên lộ của hắn, hủy đi tính mạng của hắn.
Một thương thí tiên!
Ai nói là tiên thì có thể cao cao tại thượng, có thể coi khinh tất cả phàm nhân dưới tiên? Ai nói là tiên thì có thể tùy ý nhục nhã người ở dưới Tiên cảnh? Không thể sỉ nhục tiên gia, vậy thì ngươi có thể tùy ý vũ nhục phàm hay sao?
Tần Vấn Thiên dùng thủ đoạn mạnh mẽ nhất để chứng minh, hắn cũng không thể bị làm nhục, nếu không, mặc cho ngươi là tiên, ngươi cũng phải chết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.