Thái Cổ Thần Vương

Chương 576: Thợ săn cùng con mồi (2)

Tịnh Vô Ngân

20/11/2019

- Được, trước hết giúp ta công kích hai người bọn họ thay ta chia sẻ áp lực, sau đó ta đi, ngươi phá trống trận của ta.

Tần Vấn Thiên gật đầu, sau khi đối phương truyền âm lại, hắn liền xuất thủ, hắn hiểu rõ hai người đối phương nói tới đương nhiên là Khuyết Thừa cùng Trầm Đình, sự uy hiếp của bọn họ là lớn nhất, một người khác không có bao nhiêu uy hiếp.

Chưởng ấn khủng bố từ trên trời giáng xuống, đánh phía Khuyết Thừa cùng với Trầm Đình. Lúc này cường giả Trượng Kiếm Tông kia bay thẳng đến trống trận chém ra lợi kiếm, một ánh kiếm sáng chói không gì sánh được chiếu xuống hư không, một kiếm quang này đủ để cho người ta không mở mắt ra được.

Đạo kiếm quang này không phải đánh về phía Khuyết Thừa, không phải là Trầm Đình, cũng không phải là người nào khác, mà là Tần Vấn Thiên.

Bạch Mưu, đệ tử của Trượng Kiếm Tông, hắn ở trên Trượng Kiếm Tông cũng là một đệ tử của Sơn Kiếm Chủ, nhân vật thiên kiêu. Hắn dường như nghe theo lời Tần Vấn Thiên nói lựa chọn rời khỏi, có một nửa có thể là chết, một nửa kỳ ngộ kia là còn sống thoát khỏi chiến trường.

Hai điều này đều không phải là điều hắn mong muốn, hắn biết, chỉ cần có thể giết Tần Vấn Thiên, như vậy chiến hồn cường đại trong trống trận trước người của Tần Vấn Thiên liền thuộc về hắn, hắn trong nháy mắt áp đảo Trầm Đình, cùng Khuyết Thừa tranh phong.

Chỉ cần hắn tiêu diệt Tần Vấn Thiên, tất cả vấn đề khó khăn đều có thể giải quyết dễ dàng, hắn sẽ có cơ hội giành được phần thắng trong chiến trường này, có lẽ sẽ được đến Tiên Võ Giới tìm chút cơ duyên.

Bởi vậy thiên kiêu nhân vật của Trượng Kiếm Tông Bạch Mưu lựa chọn mạo hiểm, phát động một đòn này về phía Tần Vấn Thiên. Một đòn này có uy lực mạnh mẽ phi thường, thành bại ở trong một lần hành động này.

Một kiếm này được khống chế đến mức cực chuẩn. Ở thời điểm Tần Vấn Thiên công kích, hắn xông về phía Tần Vấn Thiên, ánh kiếm chém xuống. Bạch Mưu có thể đi đến một bước này thực lực là không cần thiết phải hoài nghi, thấy một kiếm này sắc mặt của Diệp Lăng Sương cực kỳ khó coi, chính là nàng nói cho Tần Vấn biết thân phận của Thiên Bạch Mưu, có lẽ mới đưa đến Tần Vấn Thiên có lòng muốn giúp Bạch Mưu một hồi, lại không nghĩ tới sẽ xuất hiện một cảnh tượng này.

Tần Vấn Thiên ngược lại vô cùng bình tĩnh. Trong nháy mắt khi ánh kiếm hạ xuống hắn đã ra tay, tiếng trống chấn động, hồi âm lượn lờ bên trong khoảng không, hình như có vô số kiếm âm cùng tấu vang, không ngừng công kích tới một kiếm đang từ trong hư không chém xuống kia.



Thời gian Tần Vấn Thiên quyết định giúp Bạch Mưu đã suy xét đến khả năng Bạch Mưu có thể sẽ ra tay với hắn. Thân là nhân vật thiên kiêu của Trượng Kiếm Tông, đệ tử thân truyền của Kiếm Chủ, Tần Vấn Thiên hoàn toàn có lý do tin tưởng đối phương sẽ liều mạng một hồi, hắn sẽ nghĩ đến tình đồng môn, tình nghĩa cứu giúp sao? Lấy tính cách của Tần Vấn Thiên bây giờ chắc chắn sẽ không dùng lợi ích đi thử nghiệm phẩm chất của một người, giết chết Tần Vấn Thiên hắn, đối phương có khả năng thu được lợi íc rất lớn, thậm chí đối kháng cùng Khuyết Thừa.

Tần Vấn Thiên làm sao có thể không có sự chuẩn bị, ở trong nháy mắt khi đối phương xuất thủ, nhuệ khí trên người của hắn hoàn toàn được thể hiện ra, giống như là một thanh kiếm sức bén, rắn chắc không có gì phá nổi, âm thanh ầm ầm lại truyền ra. Thời điểm Bạch Mưu khẩn trương dừng ở trên thanh lợi kiếm chém xuống, từng đạo kiếm uy vô hình trực tiếp đâm vào trong cơ thể hắn, Hư Vô Đại Thiên Ấn lập tức rơi xuống.

Thấy đạo chưởng ấn này, Bạch Mưu biết mình thua cuộc, như vậy hắn đã nhận mệnh.

Một tiếng động ầm ầm nổ vang, Bạch Mưu bỏ mình, trống trận vỡ, tiếp đó, một luồng ánh sáng sấm sét chợt lóe lên, một lần nữa đánh vxuống. Nơi đó không chỉ có là Bạch Mưu, người của Trượng Kiếm tông phía sau Bạch Mưu cũng bỏ mình, từ trong giây lát khi Bạch Mưu ra tay, kết cục đã được quyết định. Ở một khắc cuối cùng bọn họ hậm chí đang nghĩ, vì cái gì không đi cùng Diệp Lăng Sương, ở tác dụng bước lên cầu lại cùng Tần Vấn Thiên kết thành đồng minh, mà không phải là Bạch Mưu.

Ánh sáng sấm sứt sau một chưởng kai đương nhiên là công kích của Khuyết Thừa, đáng tiếc vẫn chậm hơn so với Tần Vấn Thiên một bước.

Lúc này, trong chiến trường chỉ còn lại có ba người sau cùng, Khuyết Thừa, Tần Vấn Thiên, Trầm Đình. Tần Vấn Thiên tiêu diệt Bạch Mưu, Khuyết Thừa cùng Trầm Đình cũng tiêu diệt một người khác. Khuyết Thừa thắng, cùng trống trận tương dung, hắn phát ra khí thế là Thiên Cương bát trọng cảnh.

Thí thế trên người Tần Vấn Thiên còn lại là Thiên Cương thất trọng. ánh mắt hai người bọn họ cùng nhau nhìn về phía Trầm Đình. Giờ khắc này, Khuyết Thừa cùng Tần Vấn Thiên đều là thợ săn, Trầm Đình thành con mồi.

Trầm Đình trong nháy mắt thấy rõ địa vị của mình, sắc mặt tái nhợt.

Hắn là thiên kiêu của Đại Địa Môn, lại trở thành con mồi.

Hắn nói, muốn giáo huấn Tần Vấn Thiên làm người làm sao, nhưng châm chọc là theo thái độ của Khuyết Thừa cùng Tần Vấn Thiên xem ra đã biết, hai người này đồng thời lựa chọn hắn là con mồi, có nghĩa là bọn họ đều cho rằng hắn yếu nhất.



Tần Vấn Thiên không nói gì thêm, ánh mắt của hắn đã nói rõ tất cả, trong con ngươi hờ hững dường như có sự tự tin mãnh liệt cùng ngạo khí, dường như là khắc vào trong xương, loại ánh mắt này khiến cho Trầm Đình rất khó chịu, sắc mặt của hắn đặc biệt tái nhợt.

- Ta chết, ngươi cũng sẽ chết.

Trầm Đình nhìn Tần Vấn Thiên nói:

- Chúng ta liên thủ, đối phó với Khuyết Thừa, bằng không ta sẽ liên thủ với hắn đối phó ngươi?

Trầm Đình hiển nhiên cho rằng uy hiếp của Tần Vấn Thiên nhỏ hơn so với Khuyết Thừa, bởi vậy hắn hi vọng cùng Tần Vấn Thiên liên thủ chống lại Khuyết Thừa trước. Nếu như có thể xuất hiện cơ hội đương nhiên càng tốt, cơ hội để cho hắn tiêu diệt Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên không nói gì, hắn làm sao không hiểu rõ Trầm suy nghĩ của Đình, đến thời khắc này trong loại cục diện này, Trầm Đình vẫn có chủ ý, muốn hắn và Khuyết Thừa liên thủ đối phó với Tần Vấn Thiên sao? Trầm Đình hắn dám yên tâm về Khuyết Thừa, chỉ sợ thời điểm hắn cùng Tần Vấn Thiên đụng chạm, Khuyết Thừa lại lấy mạng của hắn trước.

- Ta tặng trống trận cho ngươi, ngươi tha cho ta một mạng.

Trầm Đình thấy Tần Vấn Thiên trầm mặc liền biết không có hi vọng, hắn chỉ có thể cầu mong được giữ toàn mạng sống.

- Tốt.

Khuyết Thừa gật đầu, bàn tay hắn chứa lực lượng của Lôi Đình, dường như lúc nào cũng có thể phát động công kích. Tần Vấn Thiên làm sao không phải như vậy, Trầm Đình đã là người nhất định phải chết, chiến đấu sau cùng sẽ là quyết đấu giữa Khuyết Thừa cùng hắn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Cổ Thần Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook