Chương 680: Tứ đại Tinh Thần Thiên Tượng (2)
Tịnh Vô Ngân
20/11/2019
Đệ nhất Tinh Thần Thiên Tượng là Mộng Giới Tinh Tượng, với Thuỵ Mông tinh hồn diễn hóa sinh ra. Mộng giới vô biên, chính là Tinh Thần Thiên Tượng thuộc loại lĩnh vực, có thể dẫn người vào trong Tinh Thần Thiên Tượng không có cách nào tự kềm chế. Không gian bốn phía chung quanh bên trong tinh tượng đều thấu lộ ra lực lượng hủy diệt và dung hợp chân ý.
Tinh Thần Thiên Tượng thứ hai là Kiếm Thí Tinh Tượng, chính là lấy Kiếm chi tinh hồn diễn hóa sinh ra, có hủy diệt năng lực cực mạnh, có thể trấn sát hết thảy.
Đệ tam Tinh Thần Thiên Tượng là Triệu Hoán Tinh Tượng, chính là do Đế Yêu tinh hồn diễn hóa sinh ra, có thể triệu hoán ra yêu thú mạnh mẽ để chiến đấu.
Tinh Thần Thiên Tượng thứ tư là Trấn Diệt Tinh Tượng, chính là dùng tinh hồn thứ năm trấn áp tinh hồn của hắn diễn hóa sinh ra, là Tinh Thần Thiên Tượng mà hắn cuối cùng lĩnh ngộ ra, có uy năng khó tin.
Lĩnh ngộ bốn mảnh Tinh Thần Thiên Tượng xong, Tần Vấn Thiên chỉ còn lại có Thiên Chùy tinh hồn là không có diễn hóa ra Tinh Thần Thiên Tượng, cũng không phải là không thể, mà theo như Tần Vấn Thiên thấy, có tứ đại Tinh Thần Thiên Tượng đã hoàn toàn đủ rồi. Mặc dù lại tiếp tục dùng Thiên Chùy tinh hồn diễn hóa Tinh Thần Thiên Tượng, đối với lực chiến đấu của hắn cũng không thể có bất kỳ tác dụng tăng phúc nào.
Ngoại trừ lĩnh ngộ tứ đại Tinh Thần Thiên Tượng ra, Tần Vấn Thiên còn tốn không ít thời gian tu hành trên các phương diện khác, không trễ nải khoảnh khắc nào. Hắn không nghĩ tới chuyện ngày đó Đông Thánh Tiên đế thu đồ đệ, càng không có tinh lực đi để ý tới nói lời thừa rãnh rỗi của ngoại giới. Đây là thế giới tôn trọng cường giả và lực lượng. Thời điểm khi hắn bị người nghiền ép, mọi người đều sẽ khinh bỉ. Khi hắn đứng ở một cái cao độ chưa từng có trước đó, thế nhân sẽ quỳ bái hắn.
- Rốt cuộc cũng biết nghỉ ngơi rồi.
Một thân ảnh mỹ lệ đi tới cạnh Tần Vấn Thiên, mang theo nụ cười ôn nhu.
- Hoạt động chút gân cốt.
Tần Vấn Thiên đi tới bên người Mạc Khuynh Thành, hai tay ôm vòng eo mảnh khảnh của nàng, lộ ra thần tình hưởng thụ.
- Sắc lang!
Mạc Khuynh Thành bĩu môi nói.
- Có làm sao chứ?
Tần Vấn Thiên ôm càng chặt hơn, Mạc Khuynh Thành hơi hơi tựa vào trong ngực Tần Vấn Thiên, dịu dàng nói:
- Thế giới bên ngoài rất nhiều người đều vào nói chuyện về chàng, có người nói chàng có phải đi thế giới Tiên vực rồi hay không, sao lâu như vậy mà chưa từng xuất hiện.
- Cứ để bọn họ nói đi, dù sao ta vốn cũng tính toán đi tới Tiên vực rồi.
Tần Vấn Thiên không thèm để ý nói, kể từ khi biết Hoàng Cực Thánh Vực chính là thế giới lạp tử, là thế giới thổ dân, Tần Vấn Thiên vẫn có lòng muốn đi ra ngoài nhìn một chút xem thế giới Tiên vực chân chính rộng đến cỡ nào.
Nam nhi chí ở bốn phương, huống chi hắn còn lưng đeo sứ mệnh không biết cha mẹ, còn muốn đi tìm được Thanh nhi, bất kể như thế nào, hắn đều phải đi ra ngoài.
- Mang thiếp ta cùng đi được không?
Mạc Khuynh Thành ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên, ánh mắt dường như có thể hòa tan hết thảy. Nàng thật sự rất lo lắng, thế giới Tiên vực, đối với nàng mà nói dường như quá xa vời.
- Nha đầu ngốc.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng hôn xuống trên trán Mạc Khuynh Thành, tùy tiện nói:
- Chúng ta ra ngoài đi một chút đi.
- Tốt.
Mạc Khuynh Thành gật gật đầu, Tần Vấn Thiên lôi kéo tay của nàng, thân hình nhoáng lên một cái, lập lòe đi ra ngoài Dược Hoàng cốc, không làm kinh động bất kỳ kẻ nào.
Bước chậm ở trong Thánh Hoàng thành, hô hấp không khí mới mẻ, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành như là người bình thường vậy dắt tay đi trên đường, rất nhiều người không tự chủ được đưa mắt nhìn, bởi vì, hai người này rất kinh diễm, khí chất của Tần Vấn Thiên, mỹ mạo của Mạc Khuynh Thành, huống chi, Hoàng Cực Thánh Vực giờ này có mấy người không nhận ra Tần Vấn Thiên?
Năm đó ở Tiên cung trên vòm trời, người trong thiên hạ đều thấy được qua hắn.
Rất nhiều người đang thì thầm nói chuyện, thầm nghĩ:
- Đây là Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành rồi, Mạc Khuynh Thành quả nhiên rất đẹp, không nghĩ tới Tần Vấn Thiên vẫn còn ở bên trong Thánh Hoàng thành. Năm đó Đông Thánh Tiên đế bỏ hắn, không biết là thật sự bởi vì phẩm tính của hắn hay là thiên phú của hắn không ổn.
- Lời đồn ngày đó Tần Vấn Thiên bị làm nhục, lần bế quan này kéo dài hơn nửa năm, xem ra tâm tình của hắn không tệ. Hơn nữa Tần Vấn Thiên cũng là nhân vật phong hoa tuyệt đại, toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực cũng không có bao nhiêu người có thể so sánh với hắn, có thể tranh phong cùng Tiên vực thiên kiêu.
Rất nhiều thanh âm của mọi người đều đã lọt vào bên trong sự cảm tri của Tần Vấn Thiên, khiến cho hắn thầm cười khổ. Nổi danh cũng không phải là chuyện tốt, chỉ muốn an tĩnh đi bộ một chút cũng không thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.