Thái Sơ

Chương 76: Thuận Pha Hạ Lư, Bàn Tay Hiểm Ác (1)

Cao Lâu Đại Hạ

08/07/2021

- Hắn tuyên bố muốn tranh đại vị chưởng giáo, nói Trương Cuồng và Lý Tĩnh đều không đánh lại hắn, còn bảo là . . . 

Nói tới đây Trương Dương cố ý tạm dừng, vẻ mặt khó xử nhìn Cổ Tiểu Vân, muốn nói lại thôi. 

Cổ Tiểu Vân thầm cười nhạt, Trương Dương đúng là giỏi nói bậy bạ. Mấy ngày nay gã luôn muốn miếng đất linh tuyền của Tần Hạo Hiên, đã phái tai mắt theo dõi từng giây từng phút, nếu hắn từng nói ra lời như vậy thì sớm truyền vào tai gã. 

Trương Dương nhỏ giọng chậm rãi nói: 

- Hắn còn nói điệt tử Cổ Tiểu Vân của đường chủ Cổ Vân Đường không dám huênh hoang trước mặt gã, năm lần bảy lượt tìm hắn đổi đất nhưng bị từ chối thẳng thừng. Cổ Tiểu Vân héo như mầm bắp ngô trong ruộng của các ngươi! 

Trương Dương lén quan sát sắc mặt Cổ Tiểu Vân, thấy mặt gã từ trắng thành đỏ sau đó là màu xanh đen. 

Cổ Tiểu Vân tức giận, ít nhất trong mắt Trương Dương thì sư huynh mặt mập đã bị gã chọc giận. 

Mặt ngoài Cổ Tiểu Vân tức giận nhưng trong lòng vui vẻ, gã đang muốn kiếm chuyện với Tần Hạo Hiên lấy miếng đất linh tuyền, mỗi tội không có cái cớ. Giờ thì buồn ngủ có người đưa gối! Trương Dương đã nói linh tinh vậy gã sẽ chiều ý làm bộ tức giận, sau đó đánh Tần Hạo Hiên chiếm đủ ích lợi. Nếu Chấp Pháp Đường tìm tới thì Cổ Tiểu Vân sẽ đổ hết cho Trương Dương, bảo là gã nói. 

Cổ Tiểu Vân hung hăng trừng Trương Dương, tức giận hỏi: 

- Ngươi không lừa ta? Hắn thật sự nói như vậy? 

Trương Dương lớn tiếng tỏ thái độ thanh minh trong sạch: 

- Cho ta mấy lá gan cũng không dám lừa Cổ sư huynh! Sư huynh là điệt tử ruột của sư tôn ta, sau này còn nhiều chỗ cần dựa vào Cổ sư huynh, nào dám lừa sư huynh? 

Thấy Cổ Tiểu Vân gần tin mình, Trương Dương cười thầm trong bụng. Tần Hạo Hiên ơi là Tần Hạo Hiên, ngươi hãy chờ xem! 



- Tên khốn đó dám bảo là ta héo như mầm bắp ngô trong ruộng? Ta cho hắn héo này, héo này! 

Cổ Tiểu Vân nổi giận đùng đùng đi ruộng của mình đánh ngã hơn mười cây linh dược, đường kiếm như đang chém vào Tần Hạo Hiên. Chờ cơn giận nguôi ngoai, Cổ Tiểu Vân giả bộ phát hiện linh dược mình cực khổ gieo trồng bị chính tay mình tức giận chém ngã nhiều, thế là càng điên hơn tính hết lên đầu Tần Hạo Hiên. 

Cổ Tiểu Vân đau lòng tức giận nói: 

- Tần Hạo Hiên đáng chết, hại ta làm chết nhiều linh dược. Lão tử đi tìm hắn đổi đất ngay! Nếu hắn còn từ chối thì đêm nay ta hủy hết mầm bắp ngô trong ruộng của hắn! 

Trương Dương thành công đâm thọc trong bụng vui vẻ, ngoài mặt uất ức nói: 

- Tần Hạo Hiên rất đáng giận, hủy ruộng bắp ngô của hắn là còn nhẹ nhàng, chỉ tính chuyện hắn nói xấu sau lưng sư huynh thì sư huynh phải bắt hắn đổi miếng đất đó bồi thường mất mác danh dự của sư huynh! 

Cổ Tiểu Vân cười lạnh, mắt lóe tia sáng sắc bén ra vẻ quyết tâm giành lấy: 

- Hừ, còn phải nói! 

- Vậy tiểu đệ chờ Cổ sư huynh ra mặt làm chủ cho chúng ta. 

Trương Dương đi theo sau lưng Cổ Tiểu Vân, lòng thầm cười nhạt. Cổ Tiểu Vân tư chất bình thường, cá tính xúc động nhưng thực lực Tiên Miêu cảnh thất diệp cộng thêm núi dựa lớn thúc thúc đủ cho Tần Hạo Hiên chịu thiệt. 

Trong khi đoàn người Cổ Tiểu Vân muốn tìm Tần Hạo Hiên thì ba người Tần Hạo Hiên đang đi hướng đồng ruộng. Tần Hạo Hiên định bụng tính buổi chiều tưới nước xong gánh thêm ít nước, ngày mai chỉ còn một cái thùng lớn của Từ Vũ chưa đầy, chờ đổ đầy nước thì hắn có thể yên lòng đi cấm túc. 

Nhìn Tần Hạo Hiên đi tới, Cổ Tiểu Vân mặt hầm hầm sải bước xông lên túm cổ áo hắn, biểu tình muốn ăn tươi nuốt sống rồi nghiền xương hắn ra tro. 



Mặt Cổ Tiểu Vân hung ác buông lời đe dọa, thịt mỡ trên mặt rung rung: 

- Tần tiểu tử, lão tử hôm nay hỏi ngươi lần cuối, ngươi có đổi miếng đất đó hay không!? 

Mới đụng mặt đã bị Cổ Tiểu Vân siết cổ áo, Tần Hạo Hiên dù có là Bồ Tát đất cũng nổi giận. 

Tần Hạo Hiên hất tay Cổ Tiểu Vân ra, bực bội trả lời: 

- Không đổi! Lão tử đã nói nhiều lần là không đổi! Ngươi chết tâm đi, dù thúc thúc Cổ Vân Tử của ngươi đích thân đến cũng đừng hòng đổi với lão tử! 

Cổ Tiểu Vân giơ nắm tay tính đánh: 

- Hay cho đồ khốn kiếp vong ân phụ nghĩa nhà ngươi! Dám kêu thẳng tên húy của thúc thúc ta, có chút gì tôn sư trọng đạo không? Xem lão tử hôm nay có đánh chết ngươi không! 

Tần Hạo Hiên không chút ưu thế, sắp không tránh khỏi một trận vật lộn. 

Từ Vũ bỗng sải bước che trước mặt Tần Hạo Hiên, không nói không rằng, đôi mắt rực cháy lửa giận trừng Cổ Tiểu Vân. 

Nắm đấm của Cổ Tiểu Vân sắp đánh vào mặt Từ Vũ, với sức lực của gã dù không dùng linh lực cũng dư sức đánh bay nàng dáng người nhỏ gầy. Cổ Tiểu Vân thấy Từ Vũ lại che trước mặt Tần Hạo Hiên, khi nắm đấm cách mặt nàng chưa tới một tấc thì gã vội dừng tay. 

Đánh Tần Hạo Hiên không đáng gì, dù hắn là nhược chủng mạnh nhất cũng không sợ. Nhưng nếu đánh Từ Vũ thì Cổ Tiểu Vân không đơn giản là bị cấm túc, dù có phế tu vi đuổi ra khỏi tông môn thì không ai cảm thấy phạt quá nặng. Bốn chữ vô thượng tử chủng nổi tiếng lừng lẫy trong Tu Tiên Giới. 

Tuy không dám đánh Từ Vũ nhưng Cổ Tiểu Vân há miệng thối nhục mạ Tần Hạo Hiên: 

- Đồ hèn, đánh lộn mà ỷ vào nữ nhân che trước mặt, ta thấy ngươi nên sớm về nhà ôm mẫu thân bú sữa đi! Không có một chút can đảm thì tu tiên cái khỉ gì! 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Sơ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook