Chương 4252: Chương 4259: Thiên tài, mỹ nữ tụ tập
Cô Đơn Địa Phi
09/07/2018
Không quản Lăng Hàn có bao nhiêu trang bức, hắn đánh bại Lục Kiếm Vân chính là sự thật kiên cố nhất.
Bởi vậy, thời điểm Lăng Hàn thu hồi lôi đài muốn trở về, lập tức có rất nhiều người vây quanh muốn giao hảo với hắn.
Lăng Hàn cũng không cố ý đắc tội với người khác, nói chút lời khách sáo, cũng không nói cái gì thực chất.
Lúc Lăng Hàn dự định trở về, hắn bị một lão giả cản lại.
- Lão hủ là người Cửu Dương Thánh địa, không biết tiểu hữu có thời gian hay không?
Lão giả nói.
Lăng Hàn bày lôi đài này, không phải là vì hấp dẫn người Cửu Dương Thánh địa hay sao?
Hắn cười nói:
- Có thời gian.
- Ha ha, sang bên kia trò chuyện.
Lão giả cười nói.
Hai người đi lên phía trước, mặc dù lão giả nói muốn trò chuyện nhưng vẫn không nói gì.
Lăng Hàn cũng không vội, hắn xem người này như không tồn tại.
Qua một thời gian, lão giả mới mở miệng, nói:
- Vì sao tiểu hữu bày lôi đài?
Lăng Hàn ăn ngay nói thật:
- Ta không thỏa mãn điều kiện báo danh nào của Thánh địa, cho nên chỉ có thể nghĩ ra hạ sách này, hi vọng Thánh địa có thể mở cửa sau, đồng ý ta báo danh.
Câu trả lời này làm lão giả không nghĩ tới, hắn nhìn Lăng Hàn, trên mặt ngạc nhiên, ngươi có thể dùng một quyền đánh bại Lục Kiếm Vân, bài danh tinh võng ít nhất cũng hơn chín ngàn, tại sao không đủ điều kiện?
Lăng Hàn cười cười:
- Bởi vì có một ít nguyên nhân cá nhân, ta không có đánh đẳng cấp chiến.
Thì ra là thế.
Lão giả tin tưởng, bởi vì quả thật có một ít đại gia tộc không cho hậu nhân đi đánh bài vị chiến, có nguyên nhân ít xuất hiện, có một ít muốn làm nên tiếng hót kinh n gười, mặc dù không nhiều nhưng thật sự có tình huống như thế.
- Thì ra là thế.
Lão giả cũng cười, nói:
- Tốt, lão hủ biết, xét thấy tình huống của ngươi, Thánh địa nên có tình huống xử lý đặc biệt, ngươi ở lại nơi này, chờ qua mấy ngày lão hủ xin thông hành lệnh sẽ đưa qua cho ngươi.
- Thật cảm ơn.
Lão giả rời đi, Lăng Hàn trở lại khách sạn, hắn đã đạt thành mục đích, hắn không cần bố trí võ đài.
Nhưng hắn không bày lôi đài, trên tinh võng lại bàn tán xôn xao.
Phần lớn người đều cho rằng Lăng Hàn sợ, Lục Kiếm Vân bại một lần, sau đó sẽ có vị trí trước chín ngàn, trước tám ngàn và người mạnh hơn xuất hiện, bọn họ sẽ khiêu chiến hắn, mà Lăng Hàn biết mình không địch lại, cho nên mới chủ động thu quán.
- Gia hỏa không thua nổi.
- Còn cái gì Chú Đỉnh đệ nhất cao thủ, nói đùa.
- Kẻ hèn nhát.
Trên tinh võng mắng chửi rất hung, Nữ Hoàng, Hổ Nữu và Bích Tiêu công chúa rất tức giận.
Lăng Hàn không quan tâm, hắn chờ đợi khảo hạch đến.
Thỏa mãn một trong ba điều kiện của Cửu Dương Thánh địa sẽ thu được tư cách báo danh, có thể trở thành đệ tử chính thức hay không cần trải qua sàng lọc.
Không qua bao lâu, lão giả kia đã mang theo thông hành lệnh đưa tới cho Lăng Hàn, Lăng Hàn nhỏ máu tươi trước mặt hắn, hoàn thành ràng buộc linh hồn, nếu không, chỉ một khối thông hành lệnh hoàn toàn có thể chuyển tặng người khác.
Giống như Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Đại Hắc Cẩu đi báo danh, sau khi chứng nhận thông qua cũng đã nhận được một khối thông hành lệnh, tích một giọt máu tươi tiến hành khóa lại.
Thời gian chỉ còn lại một tháng, Cửu Dương Thánh địa khai sơn thu đồ lần thứ nhất bắt đầu, bỏ lỡ lần này phải chờ thêm một năm, mà cơ hội như vậy cũng chỉ có mười lần, mười năm sau, Cửu Dương Thánh địa sẽ phong bế sơn môn, không biết sẽ mở ra khi nào.
Lăng Hàn siêng năng tu luyện mỗi ngày, sau khi hắn sửa tu Cổ Dương Thiên Kinh, tiến cảnh của hắn tăng nhanh hơn vài lần.
Một tháng trôi qua, hắn đã tu ra ba Thiên Đỉnh đầy đủ.
Thiên Đỉnh chính là cực hạn của Chú Đỉnh, nhưng Lăng Hàn sẽ không thỏa mãn với Thiên Đỉnh, hắn muốn tu ra cửu đỉnh cực hạn.
Nhưng từ Thiên Đỉnh đến Tứ Đỉnh, rất khó vượt qua bước này, cho dù là Lăng Hàn cũng không thể đột phá nổi, việc này cần thời gian nhất định.
Dù sao hắn vừa đột phá Thiên Đỉnh, quá trình này quá nhanh, dù không đột phá Tứ Đỉnh thì hắn cũng cần lắng đọng tu vi.
Lúc này, Cửu Dương Thánh địa mở sơn môn thu đồ đệ chính thức bắt đầu.
Có thể nói, trừ địa phương thực sự quá vắng vẻ, phần lớn thiên kiêu trong tinh không đã tới nơi đây, thậm chí không thiếu hậu duệ Tổ Vương, truyền nhân Đại Đế.
Tiên pháp cấp bậc Thánh cấp, Đại Đế học nhiều không ai chê ít, trừ phi bản thân đạt đến Thánh cấp mới có thể chân chính bắt đầu đi ra con đường của mình, đi xung kích vị trí Tổ Vương trăm ngàn năm mới có một.
Bởi vậy, trong đám người thỉnh thoảng có tiếng kinh hô ai tới, ai đến.
- Đế tộc Lâm Thất, tuy không phải truyền nhân mạnh nhất nhưng tinh võng bài danh hai trăm linh bảy, quả thực hù chết người.
- Ngươi nhìn tóc của hắn, đó là hỏa diễm đang bốc cháy, quá kinh khủng.
- Người như thế, một chiêu có thể miểu sát trăm Thiên Đỉnh.
- Nhất định thế, nghe nói Lâm Thất đã tu ra Thất Đỉnh, thiên tài đương thời ai có thể siêu việt?
- Thất! Đỉnh!
- Còn bên kia, Bát Bảo Thánh địa Đạo Tử Cam Bình, tinh võng xếp hạng một trăm tám mươi tám.
- Tuy không phải hậu nhân Đại Đế, không có huyết mạch mạnh nhất, nhưng nghe nói hắn là Tiên Thiên Thánh Thể!
- Giải Nghênh Thu, Thánh Nữ của Hoa Vũ tông, mặc dù bài danh chỉ hơn hai ngàn, lại là một trăm đại mỹ nhân trong tinh không, quả nhiên đẹp đến mức kinh tâm động phách!
- Đàm Mộng, quý nữ của Kim Tàm Thánh địa, đồng thời là vật vật trên tuyệt sắc bảng.
- Giang Diệc Phỉ, Thánh Nữ Thái Lâm tông, bài danh bảy mươi hai trên tuyệt sắc bảng.
- Thật sự quá đẹp, nếu có thể cưới kiều thê như thế, đời này không tiếc.
- Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiều, trăm đại mỹ nữ trong tinh không, có ai không tâm cao khí ngạo, muốn gả cũng phải gả cho tuấn kiệt thực lực bài danh tốp một trăm.
Ở chỗ này, cường giả có thực lực được vây quanh, mỹ nữ tuyệt sắc cũng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Hổ Nữu không phục, nói:
- Nữu còn đẹp hơn các nàng nhiều.
Lăng Hàn cười ha ha, ôm nàng nói:
- Đương nhiên.
Phốc!
Có người cười lớn, thật sự không biết xấu hổ, lại nói mình đẹp hơn Giải Nghênh Thu, Đàm Mộng, ngươi lấy tự tin ở nơi nào?
Lăng Hàn trừng mắt nhìn sang, khí thế lộ ra, sắc mặt người kia trắng bệch, hắn không dám phát ra tiếng nào nữa.
Đây là thu đồ năm thứ nhất, có một ít thiên tài khoảng cách quá xa, vẫn chưa chạy tới nơi này, có chút khả năng đang tu luyện khẩn yếu quan đầu, có khả năng đang mạo hiểm di tích cổ nên không biết tin tức, tóm lại, trong nhóm người hiện tại chỉ có khoảng hai ngàn người bài danh trước một vạn trên Chú Đỉnh cảnh, phần lớn từ một ngàn đến một vạn, bài danh trước mấy trăm tương đối ít.
Bài danh cao nhất chính là Cam Bình, một trăm tám mươi tám.
Có mười một mỹ nữ đến từ tuyệt sắc bảng, bài danh cao nhất chính là Đàm Mộng, bài danh năm mươi ba, mà thực lực mỹ nữ mạnh nhất chính là Giải Nghênh Thu, thực lực xếp hạng hai ngàn.
Kỳ thật cũng có mỹ mạo và thực lực, ví dụ mười vị trí đầu của tuyệt sắc bảng, mỗi một người đều là siêu cấp thiên tài.
- Khục, sàng lọc chính thức bắt đầu.
Bởi vậy, thời điểm Lăng Hàn thu hồi lôi đài muốn trở về, lập tức có rất nhiều người vây quanh muốn giao hảo với hắn.
Lăng Hàn cũng không cố ý đắc tội với người khác, nói chút lời khách sáo, cũng không nói cái gì thực chất.
Lúc Lăng Hàn dự định trở về, hắn bị một lão giả cản lại.
- Lão hủ là người Cửu Dương Thánh địa, không biết tiểu hữu có thời gian hay không?
Lão giả nói.
Lăng Hàn bày lôi đài này, không phải là vì hấp dẫn người Cửu Dương Thánh địa hay sao?
Hắn cười nói:
- Có thời gian.
- Ha ha, sang bên kia trò chuyện.
Lão giả cười nói.
Hai người đi lên phía trước, mặc dù lão giả nói muốn trò chuyện nhưng vẫn không nói gì.
Lăng Hàn cũng không vội, hắn xem người này như không tồn tại.
Qua một thời gian, lão giả mới mở miệng, nói:
- Vì sao tiểu hữu bày lôi đài?
Lăng Hàn ăn ngay nói thật:
- Ta không thỏa mãn điều kiện báo danh nào của Thánh địa, cho nên chỉ có thể nghĩ ra hạ sách này, hi vọng Thánh địa có thể mở cửa sau, đồng ý ta báo danh.
Câu trả lời này làm lão giả không nghĩ tới, hắn nhìn Lăng Hàn, trên mặt ngạc nhiên, ngươi có thể dùng một quyền đánh bại Lục Kiếm Vân, bài danh tinh võng ít nhất cũng hơn chín ngàn, tại sao không đủ điều kiện?
Lăng Hàn cười cười:
- Bởi vì có một ít nguyên nhân cá nhân, ta không có đánh đẳng cấp chiến.
Thì ra là thế.
Lão giả tin tưởng, bởi vì quả thật có một ít đại gia tộc không cho hậu nhân đi đánh bài vị chiến, có nguyên nhân ít xuất hiện, có một ít muốn làm nên tiếng hót kinh n gười, mặc dù không nhiều nhưng thật sự có tình huống như thế.
- Thì ra là thế.
Lão giả cũng cười, nói:
- Tốt, lão hủ biết, xét thấy tình huống của ngươi, Thánh địa nên có tình huống xử lý đặc biệt, ngươi ở lại nơi này, chờ qua mấy ngày lão hủ xin thông hành lệnh sẽ đưa qua cho ngươi.
- Thật cảm ơn.
Lão giả rời đi, Lăng Hàn trở lại khách sạn, hắn đã đạt thành mục đích, hắn không cần bố trí võ đài.
Nhưng hắn không bày lôi đài, trên tinh võng lại bàn tán xôn xao.
Phần lớn người đều cho rằng Lăng Hàn sợ, Lục Kiếm Vân bại một lần, sau đó sẽ có vị trí trước chín ngàn, trước tám ngàn và người mạnh hơn xuất hiện, bọn họ sẽ khiêu chiến hắn, mà Lăng Hàn biết mình không địch lại, cho nên mới chủ động thu quán.
- Gia hỏa không thua nổi.
- Còn cái gì Chú Đỉnh đệ nhất cao thủ, nói đùa.
- Kẻ hèn nhát.
Trên tinh võng mắng chửi rất hung, Nữ Hoàng, Hổ Nữu và Bích Tiêu công chúa rất tức giận.
Lăng Hàn không quan tâm, hắn chờ đợi khảo hạch đến.
Thỏa mãn một trong ba điều kiện của Cửu Dương Thánh địa sẽ thu được tư cách báo danh, có thể trở thành đệ tử chính thức hay không cần trải qua sàng lọc.
Không qua bao lâu, lão giả kia đã mang theo thông hành lệnh đưa tới cho Lăng Hàn, Lăng Hàn nhỏ máu tươi trước mặt hắn, hoàn thành ràng buộc linh hồn, nếu không, chỉ một khối thông hành lệnh hoàn toàn có thể chuyển tặng người khác.
Giống như Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Đại Hắc Cẩu đi báo danh, sau khi chứng nhận thông qua cũng đã nhận được một khối thông hành lệnh, tích một giọt máu tươi tiến hành khóa lại.
Thời gian chỉ còn lại một tháng, Cửu Dương Thánh địa khai sơn thu đồ lần thứ nhất bắt đầu, bỏ lỡ lần này phải chờ thêm một năm, mà cơ hội như vậy cũng chỉ có mười lần, mười năm sau, Cửu Dương Thánh địa sẽ phong bế sơn môn, không biết sẽ mở ra khi nào.
Lăng Hàn siêng năng tu luyện mỗi ngày, sau khi hắn sửa tu Cổ Dương Thiên Kinh, tiến cảnh của hắn tăng nhanh hơn vài lần.
Một tháng trôi qua, hắn đã tu ra ba Thiên Đỉnh đầy đủ.
Thiên Đỉnh chính là cực hạn của Chú Đỉnh, nhưng Lăng Hàn sẽ không thỏa mãn với Thiên Đỉnh, hắn muốn tu ra cửu đỉnh cực hạn.
Nhưng từ Thiên Đỉnh đến Tứ Đỉnh, rất khó vượt qua bước này, cho dù là Lăng Hàn cũng không thể đột phá nổi, việc này cần thời gian nhất định.
Dù sao hắn vừa đột phá Thiên Đỉnh, quá trình này quá nhanh, dù không đột phá Tứ Đỉnh thì hắn cũng cần lắng đọng tu vi.
Lúc này, Cửu Dương Thánh địa mở sơn môn thu đồ đệ chính thức bắt đầu.
Có thể nói, trừ địa phương thực sự quá vắng vẻ, phần lớn thiên kiêu trong tinh không đã tới nơi đây, thậm chí không thiếu hậu duệ Tổ Vương, truyền nhân Đại Đế.
Tiên pháp cấp bậc Thánh cấp, Đại Đế học nhiều không ai chê ít, trừ phi bản thân đạt đến Thánh cấp mới có thể chân chính bắt đầu đi ra con đường của mình, đi xung kích vị trí Tổ Vương trăm ngàn năm mới có một.
Bởi vậy, trong đám người thỉnh thoảng có tiếng kinh hô ai tới, ai đến.
- Đế tộc Lâm Thất, tuy không phải truyền nhân mạnh nhất nhưng tinh võng bài danh hai trăm linh bảy, quả thực hù chết người.
- Ngươi nhìn tóc của hắn, đó là hỏa diễm đang bốc cháy, quá kinh khủng.
- Người như thế, một chiêu có thể miểu sát trăm Thiên Đỉnh.
- Nhất định thế, nghe nói Lâm Thất đã tu ra Thất Đỉnh, thiên tài đương thời ai có thể siêu việt?
- Thất! Đỉnh!
- Còn bên kia, Bát Bảo Thánh địa Đạo Tử Cam Bình, tinh võng xếp hạng một trăm tám mươi tám.
- Tuy không phải hậu nhân Đại Đế, không có huyết mạch mạnh nhất, nhưng nghe nói hắn là Tiên Thiên Thánh Thể!
- Giải Nghênh Thu, Thánh Nữ của Hoa Vũ tông, mặc dù bài danh chỉ hơn hai ngàn, lại là một trăm đại mỹ nhân trong tinh không, quả nhiên đẹp đến mức kinh tâm động phách!
- Đàm Mộng, quý nữ của Kim Tàm Thánh địa, đồng thời là vật vật trên tuyệt sắc bảng.
- Giang Diệc Phỉ, Thánh Nữ Thái Lâm tông, bài danh bảy mươi hai trên tuyệt sắc bảng.
- Thật sự quá đẹp, nếu có thể cưới kiều thê như thế, đời này không tiếc.
- Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiều, trăm đại mỹ nữ trong tinh không, có ai không tâm cao khí ngạo, muốn gả cũng phải gả cho tuấn kiệt thực lực bài danh tốp một trăm.
Ở chỗ này, cường giả có thực lực được vây quanh, mỹ nữ tuyệt sắc cũng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Hổ Nữu không phục, nói:
- Nữu còn đẹp hơn các nàng nhiều.
Lăng Hàn cười ha ha, ôm nàng nói:
- Đương nhiên.
Phốc!
Có người cười lớn, thật sự không biết xấu hổ, lại nói mình đẹp hơn Giải Nghênh Thu, Đàm Mộng, ngươi lấy tự tin ở nơi nào?
Lăng Hàn trừng mắt nhìn sang, khí thế lộ ra, sắc mặt người kia trắng bệch, hắn không dám phát ra tiếng nào nữa.
Đây là thu đồ năm thứ nhất, có một ít thiên tài khoảng cách quá xa, vẫn chưa chạy tới nơi này, có chút khả năng đang tu luyện khẩn yếu quan đầu, có khả năng đang mạo hiểm di tích cổ nên không biết tin tức, tóm lại, trong nhóm người hiện tại chỉ có khoảng hai ngàn người bài danh trước một vạn trên Chú Đỉnh cảnh, phần lớn từ một ngàn đến một vạn, bài danh trước mấy trăm tương đối ít.
Bài danh cao nhất chính là Cam Bình, một trăm tám mươi tám.
Có mười một mỹ nữ đến từ tuyệt sắc bảng, bài danh cao nhất chính là Đàm Mộng, bài danh năm mươi ba, mà thực lực mỹ nữ mạnh nhất chính là Giải Nghênh Thu, thực lực xếp hạng hai ngàn.
Kỳ thật cũng có mỹ mạo và thực lực, ví dụ mười vị trí đầu của tuyệt sắc bảng, mỗi một người đều là siêu cấp thiên tài.
- Khục, sàng lọc chính thức bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.