Thần Đạo Đan Tôn

Chương 410: Kim Huyết Ma Viên

Cô Đơn Địa Phi

25/08/2017

Đây là một chi đội ngũ của Thiên Tàm Viện, nhưng chân chính thuộc về Thiên Tàm Viện, thì chỉ có ông lão kia, tên Tả Vũ Đạo, những người khác đều như Lăng Hàn, bị hắn nửa đường mời chào tới.

Không cần phải nói, đội ngũ bọn họ hoàn toàn là bia đỡ đạn, thật gặp phải đại chiến gì, vậy bọn họ đều là tới lấp mệnh.

Có mấy người trong ánh mắt có vẻ ưu lo, hiển nhiên nhìn ra chân tướng, nhưng cũng có ít người vui sướng, một ngày có thể kiếm hai khối nguyên tinh, chuyện tốt như vậy đi đâu tìm?

Chỉ có điều, vạn nhất nhiều thế lực phát sinh đại chiến, người nơi này phỏng chừng sẽ chết sạch, Thiên Tàm Viện cần giao nguyên tinh cho người chết sao?

Lăng Hàn bình tĩnh thong dong, hắn có Hắc Tháp, sức lực mười phần, ngược lại có tâm đục nước béo cò. Hắn và Hổ Nữu giả heo ăn thịt hổ, mọi người thấy bọn họ một vẫn là thiếu niên, một cái khác là tiểu cô nương, thì sao có khả năng sinh ý đề phòng?

Sau khi ăn cơm xong, đội ngũ này tiến về phía tây nam, nửa ngày sau, chỉ thấy phía trước xuất hiện một thung lũng, nhưng lúc này ngoài cốc người ta tấp nập, thật giống như mở hội vậy.

Ánh mắt của Lăng Hàn quét qua, chỉ thấy nơi này chia ra rất nhiều thế lực, dùng lều vải đơn giản làm thành từng khu vực nhỏ, đại bộ phận thế lực còn cắm cờ xí, tỷ như Thiên Tàm Viện, chính là một Yêu Tàm màu tím, Thực Cốt Lâu là một đầu lâu, Hàn Thủy Tông là một băng hà.

- Hàn Thủy Tông cũng tới.

Lăng Hàn cười hì hì, lúc trước hắn ở Lạc Nguyệt Hạp đánh giết một tên đệ tử của Hàn Thủy Tông, nếu như hiện tại hắn hiển lộ thân phận, cường giả Hàn Thủy Tông có thể tìm hắn tính sổ hay không?

Nếu như không thể buông tha, thì có khả năng này, có điều dưới con mắt mọi người, ai dám ra tay với một tên Đan sư? Trừ khi tên Đan sư này làm ra sự tình người người oán trách, gây nên công phẫn, nếu không nhất định phải suy tính quái vật khổng lồ như Đan sư hiệp hội.

Hơn nữa hiện tại Lăng Hàn đã là Đan sư Địa Cấp, vì một đệ tử Linh Hải Cảnh nho nhỏ đắc tội Đan sư Địa Cấp? Ha ha, chỉ có con ruột chết mới sẽ liều như vậy đi?

Lăng Hàn tìm một vòng, phàm là thế lực hắn biết cơ bản đã đến đủ, ngoại trừ một nhà.

Huyết Quang Lâu.

Có người nói Huyết Quang Lâu chủ trước bị một người tự xưng Quyền Đế đánh bại, nhường ra vị trí Lâu chủ, hiện tại vị kế nhiệm kia thật biết nhịn, đối mặt Thiên Vận Thạch cũng không ra tay.



Phải biết đồ chơi này coi như mình không cần, ném cho Linh Bảo Các đấu giá, tuyệt đối là giá trên trời nha.

Lăng Hàn cực kỳ biết điều, ẩn giấu ở trong đội bia đỡ đạn của Thiên Tàm Viện, mỗi ngày tu luyện một chút, phỏng đoán kiếm đạo và trận đạo. Thiên hạ đại đạo tương thông, hắn ở trận pháp thu được cảm ngộ, mới tu ra đạo kiếm khí thứ tám, nếm qua ngon ngọt tự nhiên để hắn hoàn toàn tự tin.

Yêu Hồi Nguyệt chỉ hai mươi bốn hai mươi lăm, không ngờ tu ra chín đạo kiếm khí, thậm chí còn không chỉ vậy, cái này cho hắn áp lực rất lớn.

Nhân vật thế hệ trước đều giá lâm, người trẻ tuổi trên Thiên Kiêu bảng tự nhiên không cách nào tỏa phong quang, nhưng Chư Toàn Nhi vẫn như một vầng minh nguyệt, bất kể đi đến nơi nào cũng sẽ gây náo động, bị vô số người truy phủng.

Trong thung lũng này có Thiên Vận Thạch, nhưng ở trong một sơn động, có một con yêu thú tọa trấn, ngăn chặn đường đi, đến nay không người dám mạo hiểm.

Bởi vì con yêu thú kia là Kim Huyết Ma Viên, yêu trung vương giả!

Sinh Hoa tầng chín lại thêm yêu trung vương giả, quyết định thực lực của con yêu thú này kinh người, hơn nữa yêu thú nơi này đều bị ý chí hỗn loạn ảnh hưởng tâm trí, mỗi con chỉ biết giết chóc, để Kim Huyết Ma Viên trở nên càng thêm đáng sợ.

Tuy nơi này tới không ít Sinh Hoa Cảnh, nhưng đạt đến tầng chín lại không nhiều, đừng nói mười người, dù hai mươi người liên thủ cũng không nhất định là đối thủ của ma viên.

Bởi vậy, mọi người đều đang chờ, giao chiến với hung vật như vậy, rất có khả năng chết đi, tự nhiên là càng nhiều người càng tốt.

Có điều thời gian này sẽ không quá lâu, bởi vì ma khí nơi này ảnh hưởng ý chí của sinh linh, khiến người ta trở nên điên cuồng, đây là người nào cũng không muốn phát sinh ở trên người mình.

Hiện tại những đại năng kia đang đàm phán, một là Thiên Vận Thạch quy ai, người đoạt được chịu lấy ra bao nhiêu chỗ tốt đến xử lý những người khác, mà Kim Huyết Ma Viên là cấp bậc vương giả, máu thịt, da lông, cốt của nó đều có giá trị to lớn, cái này lại phân phối thế nào?

Những ngày qua đang cãi cọ, như buổi đấu giá, mỗi thế lực đều muốn dùng cái giá thấp nhất đến thu được lợi ích lớn nhất, người nhiều, tự nhiên thành hội nghị vô tận.

Nhưng hai ngày sau, con Kim Huyết Ma Viên kia lại chủ động giết ra.

Nó cao tới mười trượng, bộ lông màu đỏ, dài khoảng hai thước, ở dưới gió núi thổi nhẹ nhàng phất động. Móng vuốt cũng dài kinh người, từng chiếc đều dài ba thước, như mâu nhọn, sáng lấp lóa khiến người ta nhìn liền sợ hãi.



Đây là một yêu thú vương giả, tu vi đạt đến Sinh Hoa tầng chín, tản mát ra khí thế cực kỳ đáng sợ, có thể sánh ngang Linh Anh tầng một. Cũng vì như thế, nên một đám cường giả Sinh Hoa Cảnh không dám dễ dàng khai chiến.

Đùng đùng đùng… người dưới Sinh Hoa Cảnh chân đều mềm nhũn, suýt chút nữa ngã trên mặt đất, khí thế kia thật đáng sợ. Lúc trước Phong Viêm lấy ra một tờ pháp chỉ của Linh Anh Cảnh, liền để cường giả Thần Thai Cảnh không thể động đậy, bây giờ con ma viên này cũng mạnh gần như vậy.

Nhưng cũng có không ít người ngoại lệ, tỷ như Chư Toàn Nhi, Trầm Trung Thành, còn có vài người trẻ tuổi mà Lăng Hàn không nhận ra, bọn họ lại đỡ được khí thế này.

Những người trẻ tuổi kia là vương giả trong nhân tộc, tuy còn non nớt, nhưng vương giả tuổi nhỏ cũng là vương giả, há có thể quỳ gối cúi đầu với một vương giả khác?

Lăng Hàn không muốn làm chim đầu đàn, nên kéo Hổ Nữu ngồi trên đất, ngược lại mọi người đều ngồi, cũng không cần sợ bị người chặn tầm mắt. Lại nói, con ma viên này cao tới mười trượng, mục tiêu quá rõ ràng a.

- Giết. . . Giết. . .

Ma viên lại nói được tiếng người, trong hai mắt màu đỏ tràn ngập thô bạo, lập tức triển khai tàn sát, ma trảo vung lên, xoạt, đánh ra năm đạo kình khí, kéo dài ngàn trượng, phốc phốc phốc phốc… kình khí xẹt qua, người nằm, ngồi hoặc quỳ trên đất đều không ngoại lệ, bị chia ra làm hai.

- Dừng tay!

Nó vừa ra tay, những cường giả Sinh Hoa Cảnh kia liền ngồi không yên, dồn dập ra tay công tới ma viên. Phải biết nơi này không chỉ là bia đỡ đạn, còn có môn nhân đệ tử của bọn họ, nếu như chết hết ở chỗ này, tổn thất kia liền lớn rồi.

Một, hai, ba, bốn, năm,… Lăng Hàn đếm lấy, tổng cộng có ba mươi bốn tên Sinh Hoa Cảnh, có ba người đạt đến tầng chín, năm người tầng tám, chín người tầng bảy, còn tầng bảy trở xuống, kỳ thực ý nghĩa không lớn, đối đầu vương giả nhiều lắm chỉ có thể kiềm chế một hồi, căn bản không có năng lực đánh chính diện.

Thật giống như Lăng Hàn, coi như bị một trăm Linh Hải tầng chín vậy công thì đã làm sao, còn không phải bị hắn miểu sát?

Ầm! Ầm! Ầm!

Đại chiến giấy lên, tuy ma viên lấy một địch chúng, nhưng ngược lại chiếm cứ chủ động, ma trảo vung vẩy, mỗi móng vuốt đều vung ra một đạo kình khí, không gì không xuyên thủng, làm cho những cường giả Sinh Hoa Cảnh kia chỉ có né tránh khắp nơi.

Yêu trung vương giả, thực rất cường đại!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook