Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2192: Nhân họa được phúc (Hạ)

Cô Đơn Địa Phi

07/04/2018

- Lăng Hàn, ngươi không sao rồi chứ?

Bốn nữ Hổ Nữu đều tiến tới gần.

Lăng Hàn gật đầu nói:

- Không sao rồi, hơn nữa... Cũng coi như là nhân họa được phúc.

Tu vi của hắn đã đạt đến Dương Hồn hậu kỳ, đây là tăng lên chân thực, mà tăng lên không nhìn thấy là hắn vận dụng quy tắc.

Hắn bây giờ, khá giống Kỷ Vô Danh, rõ ràng cảnh giới tương đồng, nhưng có thể để người ta tuyệt vọng.

- Không biết tên quỷ đáng ghét kia rời đi chưa.

Hổ Nữu chu cái miệng nhỏ nhắn nói.

- Hắn hẳn chưa rời đi, nhưng trong vòng mấy trăm năm chúng ta gặp phải nhiều lần sóng lớn, đã xa xa rời đi khu vực kia, ngay cả thần thức của Tiên Vương cũng có hạn.

- Chúng ta phải ra khu vực này.

Lăng Hàn ra Hắc Tháp, một bên làm tốt chuẩn bị lập tức trốn vào, nhưng đợi nửa ngày, trong biển một mảnh gió êm sóng lặng, căn bản không có ai ra tay công kích.

Vù!

Phương xa đột nhiên xuất hiện một chiếc thuyền lớn, nhanh chóng lái về phía hắn.

Lăng Hàn ngưng mắt nhìn, chỉ thấy trên thuyền cắm một lá cờ xí, phía trên vẽ một hùng ưng đón gió phấp phới, trông rất sống động.

Đây là một chiếc... Thương thuyền!

Vô Tận Hải Vực cũng không phải Tử Hải, mà thường thường có thương thuyền lui tới, tuy cực kỳ nguy hiểm, nhưng lợi nhuận cũng cực kỳ cao.

Ở trong Vô Tận Hải Vực, cơ bản chưa từng nghe nói có sự tình hải tặc qua lại, nguy hiểm phần lớn khởi nguồn từ đại hải, nơi này có quá nhiều sinh linh mạnh mẽ, thậm chí có thể để cho Tiên Vương cau mày.

Bởi vậy, đội buôn dám làm ăn ở trong Vô Tận Hải Vực, vậy khẳng định đều có cường giả tọa trấn.

- Người trẻ tuổi, lên đây đi!

Thời điểm thuyền lớn trải qua cũng không có dừng lại, mà có một sợi dây thừng quăng tới, vừa vặn ở trước người Lăng Hàn.

Lăng Hàn đưa tay chộp một cái, lại dùng lực kéo, cả người liền bay vọt đến, vững vàng rơi vào boong tàu.

- Thương thuyền của các ngươi gặp Hải Vương tập kích sao?

Trên boong thuyền đứng một gã đại hán, trong tay còn cầm một đoạn dây thừng.

Trong Vô Tận Hải Vực, có chút Tiên Thú mạnh mẽ đạt đến cấp bậc Tiên Vương liền được gọi là Hải Vương.



Lăng Hàn suy nghĩ một chút nói:

- Không kém bao nhiêu đâu.

Hai vị Tiên Vương cũng có thể xem như là Hải Vương, đúng hay không?

Nếu như Mặc Độc Tiên Vương cùng Thất Vân Tiên Vương biết, tất nhiên sẽ tức giận đến xì khói, lại so sánh bọn họ thành mãnh thú không có linh trí trong biển, cái này không phải bẩn thỉu bọn họ sao?

- Chúng ta muốn đi Tây Tiên Vực, nếu như ngươi cũng như thế, vậy liền để ngươi quá giang. Có điều, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, mỗi ngày ngươi phải thôi thúc trận pháp, lấy cái này coi như tiền chuyên chở của ngươi.

Đại hán kia nói.

- Được!

Lăng Hàn đáp lời.

Đại hán an bài cho hắn một gian phòng, Lăng Hàn thì mỗi ngày đi xuống dưới đáy thuyền, cùng những thủy thủ khác thôi thúc trận pháp, để thuyền lớn tiến lên.

Trải qua mấy ngày, Lăng Hàn cũng cùng một đám thủy thủ lăn lộn quen mặt.

Chiếc thương thuyền này thuộc về Tần gia, mà Tần gia là một thế lực Thăng Nguyên Cảnh. Tần gia tổng cộng có mười một chiếc thương thuyền cỡ lớn, trên mỗi chiếc thương thuyền đều có một đại năng Thăng Nguyên Cảnh tọa trấn, chỉ cần không gặp Hải Vương, thì cơ bản sẽ không xảy ra chuyện.

Trước đó đại hán để Lăng Hàn lên thuyền gọi Tần Vĩ, chính là một cường giả Tiên Phủ Cảnh của Tần gia, cá tính hào sảng, thích kết giao bằng hữu, nếu không như vậy, hắn sẽ không quản việc không đâu, kéo Lăng Hàn lên thuyền.

Ngày đó, Lăng Hàn đang ở trong khoang thuyền nghỉ ngơi, hoàn cảnh của nơi này rất kém, bởi vậy hắn không có để bốn nữ cùng Thạch Lỗi, Thạch Ngọc đi ra.

Oanh, thân thuyền rung mạnh.

Làm sao, lại bị tập kích?

Oành! Oành! Oành!

Thân thuyền liên tiếp rung động, biên độ chấn động càng lúc càng lớn.

- Không tốt, gặp phải sóng thần!

Có người kinh ngạc thốt lên.

Lăng Hàn thở phào nhẹ nhõm, hắn cuối cùng là tai tinh gì a, luôn có thể đưa tới phiền phức.

Hắn cực kỳ phiền muộn, lẽ nào không có thời điểm để hắn hảo hảo đi đường, ăn một bữa cơm, ngủ một giấc ngon lành sao?

Tất cả mọi người trong thuyền đều chuyển động, lên boong tàu, xuống đáy thuyền, đều vì đón đánh sóng thần mà làm chuẩn bị.

Lăng Hàn cũng đến trên boong thuyền, gương mắt nhìn tới, chỉ thấy phía trước thình lình xuất hiện một sóng lớn cao vạn trượng, đang đánh về phía bọn họ ới. Mà ở trong sóng lớn, có thể rõ ràng nhìn thấy có từng viên phù văn đang nhảy nhót, phát sáng.

Bởi vậy, cái này không phải là một làn sóng phổ thông, mà tương đương với một công kích của cường giả.



- Chí ít là cấp bậc Thăng Nguyên.

Lăng Hàn nhìn chằm chằm những phù hiệu kia một hồi, lập tức có phán đoán.

Muốn hắn nói ra một vị nhân vật mạnh mẽ hơn mình là tu vi bực nào, cái này rất khó, nhưng phù hiệu đại đạo lại quá rõ ràng, có thể trực tiếp phản ứng ra mạnh yếu của một đạo công kích.

Đây tuyệt đối là cấp bậc Thăng Nguyên, nếu như Lăng Hàn nghênh đón, phỏng chừng sẽ bị đập thành mảnh vỡ.

- Nhanh, cùng một chỗ thôi thúc trận pháp phòng ngự.

Có người ở một bên hét lớn.

Lăng Hàn cũng nhảy tới, nếu đáp thuyền của người ta, vậy thời điểm gặp phải nguy hiểm đương nhiên phải ra một phần lực.

Trên thuyền chỉ có một trận pháp phòng ngự, nhưng có mười mấy mắt trận, có thể đưa nguyên lực vào trong đó, kích phát uy lực của trận pháp.

Lăng Hàn không có một chút bảo lưu, dốc lực mà làm.

Vù, cái mắt trận này nhất thời sáng lên. Ong ong ong, mắt trận liên tiếp sáng lên, trận pháp phòng ngự trên thuyền bị khởi động, hình thành một lồng ánh sáng hình bầu dục.

Oành, sóng biển kéo tới, nặng nề vỗ vào lồng ánh sáng, nhất thời để lồng ánh sáng run lắc.

Sóng lớn này không chỉ có lực lượng oanh kích, mà là quy tắc xông tới.

Oành oành oành, đầu sóng cuốn qua, quy tắc đang không ngừng va chạm, cũng làm cho lồng ánh sáng phòng ngự càng ngày càng yếu đuối. Oanh, con sóng lớn này rốt cục đi qua, mà lồng ánh sáng phòng ngự cũng run lên, sau đó triệt để phá nát.

Cũng còn tốt, nếu như trận pháp phòng ngự lại sớm đổ nát một chút, vậy bọn họ liền gặp vận rủi lớn.

Nhưng mà không đợi mọi người cao hứng, chỉ thấy phía trước lại có một đạo sóng lớn vỗ lại.

Lại còn có một đạo!

Mọi người cả kinh, sau đó vội vã đi thôi phát trận pháp.

Vù, ở mọi người không tiếc đánh đổi mà thôi thúc, lồng ánh sáng tái hiện.

Oành!

Sóng lớn đánh tới, lồng ánh sáng run run, thời khắc đều ở biên giới đổ nát.

Lần này, bọn họ lại cực kỳ may mắn, trận pháp phòng ngự ở sau sóng lớn mới sụp đổ.

Nhưng ở sau con sóng lớn này, còn có đạo thứ ba.

Còn bao nhiêu a?

Mọi người nào có thời gian nhổ nước bọt, lần thứ hai đi thôi phát trận pháp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook