Chương 1575: Chung Thủy chuyển hóa. (2)
Khai Hoang
05/12/2014
Nguyên Vô Thương và Thẩm Nguyệt Hiên cẩn thận nhìn kỹ, Tô Tiểu Tiểu cũng nhếch môi, mang theo vài phần vị chua nói:
- Lớn lên thật xinh đẹp, thế gian này rõ ràng còn nữ nhi xinh đẹp như vậy - -
Lâm Huyền Huyên nhìn qua dung mạo của người trong băng kia, sau đó liếc mấy người đang hơi có chút thất thần kia, trong mắt mang theo vài phần vui vẻ.
- Cũng đừng nhìn lầm, người nọ là nam đấy!
Nếu là nữ tử, nàng đã sớm thu lại, trở về hảo hảo nghiên cứu một phen rồi.
- Nam sao?
Tông Thủ ngạc nhiên chốc lát, lại nhìn kỹ, quả nhiên nơi cổ họng có một khối hầu kết không rõ ràng.
Hai vị bên cạnh sắc mặt cũng ửng đỏ. Chỉ là hai người đều là nhân vật da mặt có thể so với tường thành, người sau càng nghiêm trang, bộ dáng chính nhân quân tử, rất khó nhìn ra ý ngượng ngùng gì.
Tô Tiểu Tiểu thở phào một cái, lớn lên tuy đẹp, đó cũng là nam - -
Tông Thủ vô ý thức nhớ tới Sát Hậu Hổ, luận đến mỹ mạo, trong số nam mà hắn đã gặp, cũng chỉ có vị này là có thể sánh bằng thôi.
Chỉ là người này rốt cuộc là ai? Có thể khiến Hi Tử coi trọng như thế, ra tay bảo toàn tánh mạng cho hắn, chắc hẳn có chỗ bất phàm.
Ăn mặc một thân áo giáp ngân bạch, là chiến giáp tiêu chuẩn của Thủy Tần, hơn nữa địa vị không thấp.
Chỉ là Thủy Tần đều là màu đen, duy chỉ có vị này là áo giáp có màu ngân bạch.
- Hẳn là một vị đại tướng thời đại Thủy Tần, lại không biết là ai?
Nguyên Vô Thương cũng suy đoán nói:
- Ta nghe nói thời đại Vân Hoang, trước Đại Tần Thủy Hoàng có một vị tuyệt thế danh tướng Vũ An Quân, dung mạo lại như một nữ tử, tuyệt sắc khuynh thành - -
Vũ An Quân đã chết trước khi Đại Tần Thủy Hoàng kế vị, mà Vân Giới tuy được nhất thống trong tay Đại Tần Thủy Hoàng, nhưng theo không ít binh gia nhận xét thì Thủy Tần sở dĩ có thể quét ngang thiên hạ, tất cả đều là nhờ vị Vũ An Quân này.
Trải qua đại chiến, càn quét hơn phân nửa hùng quân thiên hạ. Lúc ấy tam đại cường quốc đứng thế chân vạc với Thủy Tần đã bị vị này Vũ An Quân này triệt để đánh phế, cường tráng trong nước tử thương hầu như không còn, nguyên khí tổn hao nhiều. Khiến cho Đại Tần thế càng thêm mạnh.
Đến nỗi cuối cùng công cao chấn chủ, nghe nói là bị buộc phải tự sát.
- Không có khả năng! Niên đại cũng không đúng - -
Thẩm Nguyệt Hiên lắc đầu, cũng trầm ngâm nói:
- Cũng có thể là Mông Điềm, Vương Tiễn, Vương Bí, hoặc là Lý Tín. Bất quá không nghe nói qua mấy người kia có mỹ mạo như vậy? Chẳng lẽ là Long Dương Quân?
Tông Thủ ở bên nghe, lại chẳng muốn đi đoán. Thầm nghĩ hai tên này, thật sự là càng đoán càng không hợp thói thường rồi. Bất quá sau khi Thủy Tần hoàng đế nhất thống Đại Tần, dưới trướng rất nhiều danh tướng lục tục tàn lụi trong mấy chục năm ngắn ngủn. Thậm chí có mấy vị sau khi hắn chết đã được ban chết, cũng là sự thật.
Nghĩ nghĩ, Tông Thủ cuối cùng vẫn thu khồi khối Huyền Băng kia.
Về sau nếu tâm tình tốt, liền phục sinh hắn thử xem. Hữu sinh tử đàm hoa tại, hắn cũng vừa mới có thần thông này.
Mấy người thấy thế, cũng nhao nhao thu tâm niệm lại. Lúc này đều biết thi quân tướng kia đến, từng người đều bắt đầu chuẩn bị.
Lâm Huyền Huyên lục tục đánh ra suốt hơn ba ngàn cán trận kỳ, bày ra một Âm Dương Thái Cực hình tròn ở bên ngoài thiên đàn.
SAu khi bố này, bên trong dấy lên nhiều đóa kim sắc hỏa diễm nhiều đóa, xua tán lấy những thi khí kia.
Rõ ràng không hề xung đột với di trận của Hi Tử mà còn kết hợp chặt chẽ.
Hiển nhiên trước khi tiến vào nàng đã hiểu rõ trận này như lòng bàn tay.
Bộ kỳ trận này, cũng chuẩn bị để chuyên ứng phó thi quân.
Thẩm Nguyệt Hiên là trận đạo đại gia, ở chỗ này lại không cách nào bày trận, bất quá lại lấy ra vô số linh kiện. Sau đó mọi người nhìn tận mắt, nguyên một đám khôi lỗi cầm trong tay cung tiễn xích sắc nhanh chóng được lắp rắp. Số lượng suốt hai trăm, canh giữ ở trên thiên đài.
Còn có 100 hồng thuẫn khôi lỗi, gác lấy phía dưới bậc thang.
Nguyên Vô Thương thì lấy ra một đám phù lục, dán ở bốn phía thiên đàn.
Vạn linh tuyệt không thần thông của hắn có thể rút hết toàn bộ Linh Năng ở một chỗ không còn gì, cũng có thể hội tụ Linh Năng.
Khiến mọi người ở đây lúc thi triển linh pháp cũng không sợ Linh Năng thiếu thốn.
Tông Thủ cũng toàn lực ứng phó, phóng thích ra Tiểu kim Hàm Hi, còn có đàn xích hỏa kim nghĩ, ẩn trong toàn xích kỳ kim diễm trận của Lâm Huyền Huyên.
Bản thân lại ngồi ngay ngắn giữa thiên đàn, tùy thời dung hợp Phật môn nguyện lực, chuẩn bị ngưng tụ Vô Lượng Chung Thủy phật thân
Thiên đàn nơi này vị trí tuyệt hảo. Cơ hồ tụ kết được non nửa linh mạch phiến Tiểu Thiên Thế Giới này bản thân chính là pháp đàn tốt nhất. Có mấy người Lâm Huyền Huyên hộ pháp, hắn cũng có thể yên tâm nguyên thần xuất khiếu.
Minh Viết Hiên tuy có ý lợi dụng, nhưng mà Tông Thủ thực sự không muốn Thiên Đàn mà Hi Tử lưu lại, vật duy nhất có thể hạn chế Tần Hoàng trong Tiểu Thiên Thế Giới lại bị thi quân trong thành phá hủy
Theo như lời Lâm Huyền Huyên, kiện truyền thừa chi bảo kia chẳng những cực kỳ trọng yếu với Minh Viết Hiên, mà cũng là vật mấu chỗ để Tần Hoàng ‘ phục sinh ’ .
Nếu người kia thật sự có thể đánh cắp thì về cơ bản chẳng khác nào đã phá hủy mưu đồ của Từ Phúc.
Vì công hay tư, Tông Thủ đều phải dốc hết toàn lực.
Chuẩn bị tất cả thỏa đáng, Tông Thủ liền ngưng mắt nhìn sang hướng Tây.
Mười hai đồng nhân kia hẳn là ở trong A Phòng Cung, nhưng hắn hiện giờ vì Thiên Đàn bị chế trụ nên không thể tiến vào. Cũng không biết bên kia tình hình thế nào rồi nữa?
Cũng may là chỉ cần đợi mấy canh giờ thôi, đợi đến khi trận hách thứ hai triệt để quét sạch cấm chế linh lạc cấm vân chung quanh Lưỡng Nghi Tụ Long Trận, hoàn thành khống chế ngược lại
Mấy người bọn họ liền có thể rời khỏi Thiên Đàn này, đến lúc đó, nơi này cũng không phải chỉ vài thi thể kia có thể phá hủy nổi.
Nhưng chỉ sợ đến lúc đó đã chậm, mười hai đồng nhân kia rơi vào tay người khác thôi.
- Cần gì lo nghĩ?
Thần sắc Lâm Huyền Huyên nhàn nhạt, hông thèm để ý:
- Mười hai trấn quốc đồng nhân nếu thật sự dễ trộm lấy như vậy, năm đó Hi Tử đã sớm trộm ra rồi. Ngươi cho rằng hắn không muốn dùng chí bảo bực này để trấn áp số mệnh Thương Sinh Đạo hắn? Cũng không phải không muốn, mà là không thể. Ngươi hôm nay muộn một chút, nói không chừng ngược lại là chuyện tốt. Huống chi trong nội cung, hiện giờ còn có một Từ Phúc. Để cho người khác tra hư thật của hắn trước, kỳ thật ngược lại là chuyện tốt. Công phu hàm dưỡng của Tông Thủ thật sự không tới nơi tới chốn - -
Tông Thủ lập tức thẹn thùng, cũng vì trấn quốc đồng nhân kia liên quan đến sinh tử tồn vong của vô số người Đại Càn nên hắn mới thế.
Hắn không cầu lấy được toàn bộ đồng nhân, chỉ cần đoạt được một cái. Khiến cho mười hai đồng nhân không thể thành trận là có thể an tâm rồi, bất quá bị Lâm Huyền Huyên nói vậy, đến cùng vẫn nhập định, im im lặng lặng chờ đời.
- Lớn lên thật xinh đẹp, thế gian này rõ ràng còn nữ nhi xinh đẹp như vậy - -
Lâm Huyền Huyên nhìn qua dung mạo của người trong băng kia, sau đó liếc mấy người đang hơi có chút thất thần kia, trong mắt mang theo vài phần vui vẻ.
- Cũng đừng nhìn lầm, người nọ là nam đấy!
Nếu là nữ tử, nàng đã sớm thu lại, trở về hảo hảo nghiên cứu một phen rồi.
- Nam sao?
Tông Thủ ngạc nhiên chốc lát, lại nhìn kỹ, quả nhiên nơi cổ họng có một khối hầu kết không rõ ràng.
Hai vị bên cạnh sắc mặt cũng ửng đỏ. Chỉ là hai người đều là nhân vật da mặt có thể so với tường thành, người sau càng nghiêm trang, bộ dáng chính nhân quân tử, rất khó nhìn ra ý ngượng ngùng gì.
Tô Tiểu Tiểu thở phào một cái, lớn lên tuy đẹp, đó cũng là nam - -
Tông Thủ vô ý thức nhớ tới Sát Hậu Hổ, luận đến mỹ mạo, trong số nam mà hắn đã gặp, cũng chỉ có vị này là có thể sánh bằng thôi.
Chỉ là người này rốt cuộc là ai? Có thể khiến Hi Tử coi trọng như thế, ra tay bảo toàn tánh mạng cho hắn, chắc hẳn có chỗ bất phàm.
Ăn mặc một thân áo giáp ngân bạch, là chiến giáp tiêu chuẩn của Thủy Tần, hơn nữa địa vị không thấp.
Chỉ là Thủy Tần đều là màu đen, duy chỉ có vị này là áo giáp có màu ngân bạch.
- Hẳn là một vị đại tướng thời đại Thủy Tần, lại không biết là ai?
Nguyên Vô Thương cũng suy đoán nói:
- Ta nghe nói thời đại Vân Hoang, trước Đại Tần Thủy Hoàng có một vị tuyệt thế danh tướng Vũ An Quân, dung mạo lại như một nữ tử, tuyệt sắc khuynh thành - -
Vũ An Quân đã chết trước khi Đại Tần Thủy Hoàng kế vị, mà Vân Giới tuy được nhất thống trong tay Đại Tần Thủy Hoàng, nhưng theo không ít binh gia nhận xét thì Thủy Tần sở dĩ có thể quét ngang thiên hạ, tất cả đều là nhờ vị Vũ An Quân này.
Trải qua đại chiến, càn quét hơn phân nửa hùng quân thiên hạ. Lúc ấy tam đại cường quốc đứng thế chân vạc với Thủy Tần đã bị vị này Vũ An Quân này triệt để đánh phế, cường tráng trong nước tử thương hầu như không còn, nguyên khí tổn hao nhiều. Khiến cho Đại Tần thế càng thêm mạnh.
Đến nỗi cuối cùng công cao chấn chủ, nghe nói là bị buộc phải tự sát.
- Không có khả năng! Niên đại cũng không đúng - -
Thẩm Nguyệt Hiên lắc đầu, cũng trầm ngâm nói:
- Cũng có thể là Mông Điềm, Vương Tiễn, Vương Bí, hoặc là Lý Tín. Bất quá không nghe nói qua mấy người kia có mỹ mạo như vậy? Chẳng lẽ là Long Dương Quân?
Tông Thủ ở bên nghe, lại chẳng muốn đi đoán. Thầm nghĩ hai tên này, thật sự là càng đoán càng không hợp thói thường rồi. Bất quá sau khi Thủy Tần hoàng đế nhất thống Đại Tần, dưới trướng rất nhiều danh tướng lục tục tàn lụi trong mấy chục năm ngắn ngủn. Thậm chí có mấy vị sau khi hắn chết đã được ban chết, cũng là sự thật.
Nghĩ nghĩ, Tông Thủ cuối cùng vẫn thu khồi khối Huyền Băng kia.
Về sau nếu tâm tình tốt, liền phục sinh hắn thử xem. Hữu sinh tử đàm hoa tại, hắn cũng vừa mới có thần thông này.
Mấy người thấy thế, cũng nhao nhao thu tâm niệm lại. Lúc này đều biết thi quân tướng kia đến, từng người đều bắt đầu chuẩn bị.
Lâm Huyền Huyên lục tục đánh ra suốt hơn ba ngàn cán trận kỳ, bày ra một Âm Dương Thái Cực hình tròn ở bên ngoài thiên đàn.
SAu khi bố này, bên trong dấy lên nhiều đóa kim sắc hỏa diễm nhiều đóa, xua tán lấy những thi khí kia.
Rõ ràng không hề xung đột với di trận của Hi Tử mà còn kết hợp chặt chẽ.
Hiển nhiên trước khi tiến vào nàng đã hiểu rõ trận này như lòng bàn tay.
Bộ kỳ trận này, cũng chuẩn bị để chuyên ứng phó thi quân.
Thẩm Nguyệt Hiên là trận đạo đại gia, ở chỗ này lại không cách nào bày trận, bất quá lại lấy ra vô số linh kiện. Sau đó mọi người nhìn tận mắt, nguyên một đám khôi lỗi cầm trong tay cung tiễn xích sắc nhanh chóng được lắp rắp. Số lượng suốt hai trăm, canh giữ ở trên thiên đài.
Còn có 100 hồng thuẫn khôi lỗi, gác lấy phía dưới bậc thang.
Nguyên Vô Thương thì lấy ra một đám phù lục, dán ở bốn phía thiên đàn.
Vạn linh tuyệt không thần thông của hắn có thể rút hết toàn bộ Linh Năng ở một chỗ không còn gì, cũng có thể hội tụ Linh Năng.
Khiến mọi người ở đây lúc thi triển linh pháp cũng không sợ Linh Năng thiếu thốn.
Tông Thủ cũng toàn lực ứng phó, phóng thích ra Tiểu kim Hàm Hi, còn có đàn xích hỏa kim nghĩ, ẩn trong toàn xích kỳ kim diễm trận của Lâm Huyền Huyên.
Bản thân lại ngồi ngay ngắn giữa thiên đàn, tùy thời dung hợp Phật môn nguyện lực, chuẩn bị ngưng tụ Vô Lượng Chung Thủy phật thân
Thiên đàn nơi này vị trí tuyệt hảo. Cơ hồ tụ kết được non nửa linh mạch phiến Tiểu Thiên Thế Giới này bản thân chính là pháp đàn tốt nhất. Có mấy người Lâm Huyền Huyên hộ pháp, hắn cũng có thể yên tâm nguyên thần xuất khiếu.
Minh Viết Hiên tuy có ý lợi dụng, nhưng mà Tông Thủ thực sự không muốn Thiên Đàn mà Hi Tử lưu lại, vật duy nhất có thể hạn chế Tần Hoàng trong Tiểu Thiên Thế Giới lại bị thi quân trong thành phá hủy
Theo như lời Lâm Huyền Huyên, kiện truyền thừa chi bảo kia chẳng những cực kỳ trọng yếu với Minh Viết Hiên, mà cũng là vật mấu chỗ để Tần Hoàng ‘ phục sinh ’ .
Nếu người kia thật sự có thể đánh cắp thì về cơ bản chẳng khác nào đã phá hủy mưu đồ của Từ Phúc.
Vì công hay tư, Tông Thủ đều phải dốc hết toàn lực.
Chuẩn bị tất cả thỏa đáng, Tông Thủ liền ngưng mắt nhìn sang hướng Tây.
Mười hai đồng nhân kia hẳn là ở trong A Phòng Cung, nhưng hắn hiện giờ vì Thiên Đàn bị chế trụ nên không thể tiến vào. Cũng không biết bên kia tình hình thế nào rồi nữa?
Cũng may là chỉ cần đợi mấy canh giờ thôi, đợi đến khi trận hách thứ hai triệt để quét sạch cấm chế linh lạc cấm vân chung quanh Lưỡng Nghi Tụ Long Trận, hoàn thành khống chế ngược lại
Mấy người bọn họ liền có thể rời khỏi Thiên Đàn này, đến lúc đó, nơi này cũng không phải chỉ vài thi thể kia có thể phá hủy nổi.
Nhưng chỉ sợ đến lúc đó đã chậm, mười hai đồng nhân kia rơi vào tay người khác thôi.
- Cần gì lo nghĩ?
Thần sắc Lâm Huyền Huyên nhàn nhạt, hông thèm để ý:
- Mười hai trấn quốc đồng nhân nếu thật sự dễ trộm lấy như vậy, năm đó Hi Tử đã sớm trộm ra rồi. Ngươi cho rằng hắn không muốn dùng chí bảo bực này để trấn áp số mệnh Thương Sinh Đạo hắn? Cũng không phải không muốn, mà là không thể. Ngươi hôm nay muộn một chút, nói không chừng ngược lại là chuyện tốt. Huống chi trong nội cung, hiện giờ còn có một Từ Phúc. Để cho người khác tra hư thật của hắn trước, kỳ thật ngược lại là chuyện tốt. Công phu hàm dưỡng của Tông Thủ thật sự không tới nơi tới chốn - -
Tông Thủ lập tức thẹn thùng, cũng vì trấn quốc đồng nhân kia liên quan đến sinh tử tồn vong của vô số người Đại Càn nên hắn mới thế.
Hắn không cầu lấy được toàn bộ đồng nhân, chỉ cần đoạt được một cái. Khiến cho mười hai đồng nhân không thể thành trận là có thể an tâm rồi, bất quá bị Lâm Huyền Huyên nói vậy, đến cùng vẫn nhập định, im im lặng lặng chờ đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.