Chương 204: Của để lại rất nhiều
Khai Hoang
01/05/2014
Tông Thủ im lặng gật đầu, một ngàn Huyền Giáp Phong Long kỵ, đây là thứ
rất có phân lượng. Hắn không muốn mở miệng nói cảm ơn, chỉ cảm kích ghi
nhớ trong lòng.
- Đương nhiên thế gian này cũng không thể có tuyệt đối trung thành. Vì thế thế tử cũng đừng thất vọng.
Nói đến chỗ này, Hiên Viên Thông lại vẫy vẫy tay, một người phía trước nhất ở bên trong đội kỵ sĩ cưỡi một thớt Phong Dực Long Thú hùng tráng nhất đi đến bên cạnh thân Hiên Viên Thông, hắn xốc mặt nạ lên, đúng là Đàm Đào gật đầu làm lễ với Tông Thủ.
- Bên cạnh ngươi có hai người Tông Nguyên, Hổ Trung Nguyên đều là võ tu có thể một chọi mười, là thế hệ nổi bật. Bất quá nếu là gặp phải Huyền Vũ Tông đến cùng vẫn còn có chút thua kém. Về phần Nhược Thủy, tuy là Huyền Vũ Tông nhưng bị độc tổn thương chưa lành. Ta để cho Đàm Đào đi theo ngươi, sự tình Vân Hà Sơn cùng Liệt Diễm Sơn là hắn gây ra. Lần này coi như là để hắn lấy công đền tội.
Hiên Viên Thông nói đến đây tựa hồ vẫn còn tức giận, hắn hung hăng trừng mắt với Đàm Đào. Đàm Đào chỉ có thể là cười khổ mà chống đỡ, tiếp theo thần sắc cũng chuyển thành nghiêm nghị:
- Thành chủ yên tâm, lần đi Càn Thiên Sơn, ta tuyệt sẽ không để cho thế tử chết trước Đàm Đào ta.
Hiên Viên Thông lúc này mới thoả mãn cười cười, Tông Thủ lại thầm cảm thấy đau đầu, thế nào lại lại là gia hỏa âm hiểm này? Hắn ình nguyện hay là Hiên Viên Thông phái đến?
Bất quá giờ phút này có chối cũng không được, chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
- Đa tạ nhạc phụ, một ngàn Huyền Giáp phong long kỵ này chỉ cần ba tháng, Tông Thủ ta nhất định để cho bọn họ toàn thân trở về.
- Không cần phải như thế, ngươi là Thiếu thành chủ của Huyền Sơn Thành. Huyền Giáp Phong Long kỵ vốn sẽ là của ngươi, sau này tùy ngươi dùng là được. Tự nhiên đám người này sẽ sống nhờ ngươi.
Thấy Tông Thủ trợn mắt há hốc mồm, Hiên Viên Thông tiếp theo cười ha ha:
- Ta biết được phụ thân ngươi trầm luân Vân Hải từng tại lưu lại tuyệt bút thú tinh linh thạch ở Tam Lục Tiễn Trang. Điểm ấy nhân mã không đến mức nuôi không nổi chứ?
Tông Thủ im lặng một hồi cái gì gọi là chút nhân mã hả? Mười vị cường giả Võ Tông, 50 vị Tiên Thiên Võ sư, hai trăm vị Bí Võ Sư. Những người còn lại đều trên Địa Luân Ngũ Mạch.
Chỉ có một người ba ngựa đã có tổng cộng 3000 thớt Phong Dực Long Thú. Còn có bổng lộc cung ứng. Một năm không có 400 viên tứ giai linh thạch hoặc là bốn ngàn viên tứ giai thú tinh trở lên thì đừng nói nuôi nữa.
Trong đó mấy vị Võ Tông thì chiếm được một nửa, hàng năm cung ứng hắn tu hành linh đan linh thạch 2000 tứ giai thú tinh.
Càn Thiên Sơn một năm sản xuất bao nhiêu tứ giai thú tinh cùng linh thạch? Linh thạch mỏ ngược lại có không ít nhưng phần lớn đều bị những tông môn lánh đời chia nhau rồi.
Hắn nhớ rõ một năm Càn Thiên Sơn thu thuế tiền bạc linh thạch thú tinh, còn có nước phụ thuộc chư thành kính hiến và đan dược cùng binh khí chính mình kinh doanh cùng với các loại tài liệu mua bán, đổi thành tứ giai thú tinh chỉ có chừng ba vạn. Hàng năm tại Vân Hải săn bắn cũng không phải phải ít, hẳn là hai mươi lăm vạn.
Chỉ cung ứng một ngàn Huyền Giáp phong long kỵ không sai biệt lắm tương đương với một phần mười tổng thu nhập hàng năm của Càn Thiên Sơn rồi.
Mà cho dù là hắn sau khi trở về kế thừa Yêu Vương vị, số tiền kia cũng không phải hắn có thể tùy ý vận dụng.
Hiện tại chỉ có thể trông cậy vào tài phú khổng lồ Tông Vị Nhiên để lại cho hắn.
Hiên Viên Thông tựa hồ nhìn thấu tâm tư của hắn, mỉm cười:
- Yên tâm đi! Đừng quên trước đó sáu năm lão đệ chưa xảy ra chuyện đã là Thiên Vị Võ Tông. Hơn nữa là một mình một người xâm nhập đến đáy Vân hải săn giết thất giai tinh thú Mị Quái, ngay cả lông tóc cũng ít bị tổn thương. Chỉ một lần mà đã thu hoạch mười viên thất giai thú trở lên, những năm nay cơ hồ là mỗi ngày đều đi những hung địa nổi tiếng kia để ma luyện võ đạo. Ngươi có thể tưởng tượng tài phú của hắn bây giờ khổng lồ như thế nào. Đoán chừng những năm này tích góp từng tí một tiền riêng, không sai biệt lắm đã đủ mua được Huyền Sơn Thành ta đây.
Ánh mắt Tông Thủ lập tức co rụt lại, trong nội tâm yên lòng. Chỉ là trong lòng phức tạp mãi không thôi.
Thời đại này Vân Giới tinh thú trên tứ giai cực kỳ hiếm thấy, mặc dù có cả đàn nhưng đều sinh tồn ở cánh đồng hoang vu cực kỳ hiểm ác, một số còn mở linh trí, không phải Tiên Thiên Võ sư tầm thường dùng sức một mình có thể săn giết.
Vì vậy tứ giai cùng tam giai chênh lệch giá cả gần trăm lần, bất quá phía trên Vân Lục không có nhưng phía dưới Vân Lục lại có vô số ma uyên sinh tồn vô số địa tinh thú cùng ác mị ma quái.
Nếu như có đủ thực lực thì thừa lúc vân hạm lơ lửng xuống dưới săn giết. Bất quá cơ bản chẳng khác nào là cắn xé nhau, hung hiểm vô cùng. Cho dù là Thiên Vị Võ Tông, Viết Du Cảnh Linh Sư cũng chưa chắc có thể bảo toàn tính mạng.
Nghe nói rất nhiều hung thú thời đại Vân Hoang bị khu trục sinh tồn tại phía dưới và có vô số tinh thú cường hoành bị ma khí lây nhiễm. Mặc dù vạn năm về sau hàng năm đều có Thiên Vị Võ Tông và Linh Sư Nhật Du Cảnh, bị vây công vẫn lạc phát sinh.
Vì vậy ngoại trừ những tông môn lánh đời thì chỉ có thế lực lớn như Càn Thiên Sơn mới có tư cách tổ chức đội tàu xuống dưới săn giết thú tinh.
Cho nên mới có vô số Võ Tông cùng Tiên Thiên Võ sư phụ thuộc Càn Thiên Sơn cùng Huyền Sơn Thành. Vùng có Ma Uyên Ác đạt được thú tinh cũng giao cho thành chủ một nửa trong số đó, những thứ khác như tài liệu da lông có thể dùng.
Mà Càn Thiên Sơn hàng năm thu thuế, kỳ thật không nhiều lắm. Hơn phân nửa tài phú đều ở dưới Vân Hải này, cũng bởi vì mỗi lần xuất nhập thương vong cực nhỏ, mới có thể xưng hùng phía tây Đông Lâm Vân Giới.
Chỉ là hắn đoán được Tông Vị Nhiên rất mạnh nhưng mạnh tới như thế thì thật khiến người ta líu lưỡi.
Một mình xuất nhập dưới Vân Hải săn giết thất giai tinh thú, mà lông tóc không tổn thương. Cho dù Võ Tôn cấp một cũng chưa chắc có thể làm được.
Dựa theo thuyết pháp của Hiên Viên Thông thìTông Vị Nhiên dấu diếm thời gian sáu năm, nói cách khác, sáu năm hắn đồ sát tinh thú Mị Quái rõ ràng cũng không bị những tông môn cường giả kia phát giác!
Ngay sau đó Tông Thủ lại bắt đầu tính toán trong lòng Tông Vị Nhiên lưu tài sản cho mình nhiều thế nào.
Một viên thất giai thú tinh tương đương với một vạn viên tứ giai thú tinh. Một năm mười viên, sáu năm chính là 60 vạn tứ giai thú tinh. Đây há không phải là tương đương với hai năm của Càn Thiên Sơn sao?
Dù là chính Tông Vị Nhiên cũng cần dùng đi không ít. Phía trên Thiên Vị cần thiết đan dược linh thạch cũng nhiều, nhưng số lượng này cũng cực lớn đến vượt quá tưởng tượng cực hạn của hắn.
Thở sâu thở ra một hơi, Tông Thủ miễn cưỡng để dòng suy nghĩ của mình bình tĩnh lại. Sau đó đầu đầy mồ hôi lạnh, đúng rồi!
Nhớ rõ mấy ngày sau, chính là giá cả thú tinh cùng linh thạch lần thứ nhất giảm đi, mức độ lần này không nhỏ, chính mình không ngờ là đã quên.
Trước kia Tông Thủ cho là linh thạch thú tinh tồn tại Tam Lục Tiễn Trang có lẽ số lượng không phải quá lớn, cũng không để ở trong lòng. Tự tin mặc dù tổn thất, mình cũng rất nhanh lấy lại lợi nhuận, giờ phút này ẩn ẩn sinh ra thêm vài phần đau lòng.
Bỗng nhiên trong lòng Tông Thủ khẽ nhúc nhích, nhớ tới phụ cận đường về tại lần này lối vào phía đông Như Hải Sơn Mạch tựa hồ có một phù thành là phiên chợ nổi tiếng của tu giả.
Vô số võ tu Linh Sư, còn có thế lực các nơi, thậm chí tông môn lánh đời đều giao dịch ở đây.
Vậy Tam Lục Tiễn Trang, nhất định có phần số ở trong đó, đúng lúc tiện đường.
Hiên Viên Thông thấy Tông Thủ sắc mặt lúc trắng lúc xanh, từng đợt biến ảo bất định cũng âm thầm lấy làm kỳ dị. Tiếp theo có lẽ nghĩ Tông Thủ là bị tài phú cực lớn này làm cho sợ hãi, hắn nhịn không được cười lên:
- Không biết hắn đến cùng lưu lại bao nhiêu tiền tài, bất quá theo suy đoán tất nhiên không ít, cung ứng một ngàn Huyền Giáp Phong Long kỵ trong vòng ba năm cũng không thành vấn đề. ! Đúng rồi, Tông Thủ ngươi cũng đã biết, Linh Võ hợp nhất?
Những lời này hỏi đột ngột vô cùng, Đàm Đào cùng Hổ Thiên Thu bên cạnh chợt co rút đồng tử, rồi cũng khôi phục như thường.
- Linh Võ hợp nhất?
Tông Thủ nhíu mày, ở bên trong, hai đạo Linh Võ đều được coi là danh từ có thành tựu cực cao. Chỉ là có chút kỳ quái, Hiên Viên Thông tự nhiên hỏi vấn đề này làm gì?
- Ta nghe nói qua, bất quá tự hồ chỉ có Linh Võ hai đạo đạt tới phía trên tiên cảnh mới có thể làm được. Dưới Tiên cảnh mặc dù cũng có chút người có thể hoàn thành, bất quá nhân số cực nhỏ. Nghe nói sau Vân Hoang chỉ có bảy người mà thôi.
Bảy người này có danh khí nhất không ai qua được kiếm tông chi chủ cùng với tòa tôn Thương Sinh Đạo hôm nay, hơn nữa ai cũng đều là trong thời gian thật ngắn bước chân vào tiên môn ra khỏi Vân Giới, đều là nhân vật cường đại.
Linh Sư võ tu đại khái chia làm Thiên Địa Thân ba cấp. Phía sau Linh Võ Tôn và Linh Sư Chân Hình Cảnh vẫn chưa dừng lại.
- Quả thật chỉ là sau khi say rượu mới vô ý thức làm được sao?
Hiên Viên Thông lẩm bẩm một tiếng khuôn mặt tiếc nuối, mãi tới khi thấy Tông Thủ vẻ mặt kỳ lạ mới cười nói:
- Ngươi cũng là Linh Võ song tu, chẳng lẽ sẽ không nghĩ tới thử một lần đem Linh Võ hai đạo hợp hai làm một?
Tông Thủ nghe vậy thì quyết đoán:
- Như thế nào không muốn. Bất quá ta nghe nói Linh Võ hợp nhất dựa vào là linh cảm cùng cơ duyên linh cảm. Nếu là cưỡng cầu ngược lại không được.
Hiên Viên Thông khẽ gật đầu, cũng không hỏi nữa, ngược lại phất phất tay, chỉ thấy kỵ sĩ sau lưng chạy nhanh lấy một cỗ Vân Xa.
Tông Thủ âm thầm kỳ quái nhìn bên trong, lại chỉ thấy tất cả đều là vò rượu. Không khỏi trong lòng kỳ quái, Hiên Viên Thông có lẽ tinh tường mình không uống được rượu sao?
Lại chỉ nghe Hiên Viên Thông giải thích:
- Đây là rượu ta cất trong hầm vài thập niên rồi, ngày hôm nay toàn bộ tặng cho ngươi. Sau này ngươi mỗi lần luyện võ tốt nhất có thể uống hơn một vò, đối với ngươi có lợi thật lớn. Nếu gặp cường địch thì có thể uống cái say chuếnh choáng thì không còn gì tốt hơn.
Tông Thủ lập tức im lặng, uống rượu tập võ, hắn làm sao lại không biết? Nếu bàn về kinh nghiệm võ đạo, vị nhạc phụ này thúc ngựa đều không kịp nổi chính mình.
Bất quá Tông Thủ vẫn cố mà nhận lấy, mà đang ở lúc Tông Thủ muốn trở lại Vân Xa của mình thì chợt giả ra vẻ mặt nghi vấn nói:
- Đúng rồi, ta gần đây nghe Hổ Trung Nguyên nói lên, hai năm qua thú tinh săn bắn của Càn Thiên Sơn tăng trưởng trọn vẹn gấp đôi. Thú tinh lưu thông trên thị trường những năm qua nhiều hơn không ít. Không biết nhạc phụ bên này có như vậy không? Nếu thực như thế, ta ý định đi xem đi Giới Phù Thành toàn bộ đổi đi thú tinh phụ thân lưu lại. Không biết vì cái gì, thế chất tổng có chút không yên lòng.
Hiên Viên Thông vốn là không thèm để ý, nhưng nghe vài câu nghe phía sau lập tức đồng tử co rụt lại.
- Đương nhiên thế gian này cũng không thể có tuyệt đối trung thành. Vì thế thế tử cũng đừng thất vọng.
Nói đến chỗ này, Hiên Viên Thông lại vẫy vẫy tay, một người phía trước nhất ở bên trong đội kỵ sĩ cưỡi một thớt Phong Dực Long Thú hùng tráng nhất đi đến bên cạnh thân Hiên Viên Thông, hắn xốc mặt nạ lên, đúng là Đàm Đào gật đầu làm lễ với Tông Thủ.
- Bên cạnh ngươi có hai người Tông Nguyên, Hổ Trung Nguyên đều là võ tu có thể một chọi mười, là thế hệ nổi bật. Bất quá nếu là gặp phải Huyền Vũ Tông đến cùng vẫn còn có chút thua kém. Về phần Nhược Thủy, tuy là Huyền Vũ Tông nhưng bị độc tổn thương chưa lành. Ta để cho Đàm Đào đi theo ngươi, sự tình Vân Hà Sơn cùng Liệt Diễm Sơn là hắn gây ra. Lần này coi như là để hắn lấy công đền tội.
Hiên Viên Thông nói đến đây tựa hồ vẫn còn tức giận, hắn hung hăng trừng mắt với Đàm Đào. Đàm Đào chỉ có thể là cười khổ mà chống đỡ, tiếp theo thần sắc cũng chuyển thành nghiêm nghị:
- Thành chủ yên tâm, lần đi Càn Thiên Sơn, ta tuyệt sẽ không để cho thế tử chết trước Đàm Đào ta.
Hiên Viên Thông lúc này mới thoả mãn cười cười, Tông Thủ lại thầm cảm thấy đau đầu, thế nào lại lại là gia hỏa âm hiểm này? Hắn ình nguyện hay là Hiên Viên Thông phái đến?
Bất quá giờ phút này có chối cũng không được, chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
- Đa tạ nhạc phụ, một ngàn Huyền Giáp phong long kỵ này chỉ cần ba tháng, Tông Thủ ta nhất định để cho bọn họ toàn thân trở về.
- Không cần phải như thế, ngươi là Thiếu thành chủ của Huyền Sơn Thành. Huyền Giáp Phong Long kỵ vốn sẽ là của ngươi, sau này tùy ngươi dùng là được. Tự nhiên đám người này sẽ sống nhờ ngươi.
Thấy Tông Thủ trợn mắt há hốc mồm, Hiên Viên Thông tiếp theo cười ha ha:
- Ta biết được phụ thân ngươi trầm luân Vân Hải từng tại lưu lại tuyệt bút thú tinh linh thạch ở Tam Lục Tiễn Trang. Điểm ấy nhân mã không đến mức nuôi không nổi chứ?
Tông Thủ im lặng một hồi cái gì gọi là chút nhân mã hả? Mười vị cường giả Võ Tông, 50 vị Tiên Thiên Võ sư, hai trăm vị Bí Võ Sư. Những người còn lại đều trên Địa Luân Ngũ Mạch.
Chỉ có một người ba ngựa đã có tổng cộng 3000 thớt Phong Dực Long Thú. Còn có bổng lộc cung ứng. Một năm không có 400 viên tứ giai linh thạch hoặc là bốn ngàn viên tứ giai thú tinh trở lên thì đừng nói nuôi nữa.
Trong đó mấy vị Võ Tông thì chiếm được một nửa, hàng năm cung ứng hắn tu hành linh đan linh thạch 2000 tứ giai thú tinh.
Càn Thiên Sơn một năm sản xuất bao nhiêu tứ giai thú tinh cùng linh thạch? Linh thạch mỏ ngược lại có không ít nhưng phần lớn đều bị những tông môn lánh đời chia nhau rồi.
Hắn nhớ rõ một năm Càn Thiên Sơn thu thuế tiền bạc linh thạch thú tinh, còn có nước phụ thuộc chư thành kính hiến và đan dược cùng binh khí chính mình kinh doanh cùng với các loại tài liệu mua bán, đổi thành tứ giai thú tinh chỉ có chừng ba vạn. Hàng năm tại Vân Hải săn bắn cũng không phải phải ít, hẳn là hai mươi lăm vạn.
Chỉ cung ứng một ngàn Huyền Giáp phong long kỵ không sai biệt lắm tương đương với một phần mười tổng thu nhập hàng năm của Càn Thiên Sơn rồi.
Mà cho dù là hắn sau khi trở về kế thừa Yêu Vương vị, số tiền kia cũng không phải hắn có thể tùy ý vận dụng.
Hiện tại chỉ có thể trông cậy vào tài phú khổng lồ Tông Vị Nhiên để lại cho hắn.
Hiên Viên Thông tựa hồ nhìn thấu tâm tư của hắn, mỉm cười:
- Yên tâm đi! Đừng quên trước đó sáu năm lão đệ chưa xảy ra chuyện đã là Thiên Vị Võ Tông. Hơn nữa là một mình một người xâm nhập đến đáy Vân hải săn giết thất giai tinh thú Mị Quái, ngay cả lông tóc cũng ít bị tổn thương. Chỉ một lần mà đã thu hoạch mười viên thất giai thú trở lên, những năm nay cơ hồ là mỗi ngày đều đi những hung địa nổi tiếng kia để ma luyện võ đạo. Ngươi có thể tưởng tượng tài phú của hắn bây giờ khổng lồ như thế nào. Đoán chừng những năm này tích góp từng tí một tiền riêng, không sai biệt lắm đã đủ mua được Huyền Sơn Thành ta đây.
Ánh mắt Tông Thủ lập tức co rụt lại, trong nội tâm yên lòng. Chỉ là trong lòng phức tạp mãi không thôi.
Thời đại này Vân Giới tinh thú trên tứ giai cực kỳ hiếm thấy, mặc dù có cả đàn nhưng đều sinh tồn ở cánh đồng hoang vu cực kỳ hiểm ác, một số còn mở linh trí, không phải Tiên Thiên Võ sư tầm thường dùng sức một mình có thể săn giết.
Vì vậy tứ giai cùng tam giai chênh lệch giá cả gần trăm lần, bất quá phía trên Vân Lục không có nhưng phía dưới Vân Lục lại có vô số ma uyên sinh tồn vô số địa tinh thú cùng ác mị ma quái.
Nếu như có đủ thực lực thì thừa lúc vân hạm lơ lửng xuống dưới săn giết. Bất quá cơ bản chẳng khác nào là cắn xé nhau, hung hiểm vô cùng. Cho dù là Thiên Vị Võ Tông, Viết Du Cảnh Linh Sư cũng chưa chắc có thể bảo toàn tính mạng.
Nghe nói rất nhiều hung thú thời đại Vân Hoang bị khu trục sinh tồn tại phía dưới và có vô số tinh thú cường hoành bị ma khí lây nhiễm. Mặc dù vạn năm về sau hàng năm đều có Thiên Vị Võ Tông và Linh Sư Nhật Du Cảnh, bị vây công vẫn lạc phát sinh.
Vì vậy ngoại trừ những tông môn lánh đời thì chỉ có thế lực lớn như Càn Thiên Sơn mới có tư cách tổ chức đội tàu xuống dưới săn giết thú tinh.
Cho nên mới có vô số Võ Tông cùng Tiên Thiên Võ sư phụ thuộc Càn Thiên Sơn cùng Huyền Sơn Thành. Vùng có Ma Uyên Ác đạt được thú tinh cũng giao cho thành chủ một nửa trong số đó, những thứ khác như tài liệu da lông có thể dùng.
Mà Càn Thiên Sơn hàng năm thu thuế, kỳ thật không nhiều lắm. Hơn phân nửa tài phú đều ở dưới Vân Hải này, cũng bởi vì mỗi lần xuất nhập thương vong cực nhỏ, mới có thể xưng hùng phía tây Đông Lâm Vân Giới.
Chỉ là hắn đoán được Tông Vị Nhiên rất mạnh nhưng mạnh tới như thế thì thật khiến người ta líu lưỡi.
Một mình xuất nhập dưới Vân Hải săn giết thất giai tinh thú, mà lông tóc không tổn thương. Cho dù Võ Tôn cấp một cũng chưa chắc có thể làm được.
Dựa theo thuyết pháp của Hiên Viên Thông thìTông Vị Nhiên dấu diếm thời gian sáu năm, nói cách khác, sáu năm hắn đồ sát tinh thú Mị Quái rõ ràng cũng không bị những tông môn cường giả kia phát giác!
Ngay sau đó Tông Thủ lại bắt đầu tính toán trong lòng Tông Vị Nhiên lưu tài sản cho mình nhiều thế nào.
Một viên thất giai thú tinh tương đương với một vạn viên tứ giai thú tinh. Một năm mười viên, sáu năm chính là 60 vạn tứ giai thú tinh. Đây há không phải là tương đương với hai năm của Càn Thiên Sơn sao?
Dù là chính Tông Vị Nhiên cũng cần dùng đi không ít. Phía trên Thiên Vị cần thiết đan dược linh thạch cũng nhiều, nhưng số lượng này cũng cực lớn đến vượt quá tưởng tượng cực hạn của hắn.
Thở sâu thở ra một hơi, Tông Thủ miễn cưỡng để dòng suy nghĩ của mình bình tĩnh lại. Sau đó đầu đầy mồ hôi lạnh, đúng rồi!
Nhớ rõ mấy ngày sau, chính là giá cả thú tinh cùng linh thạch lần thứ nhất giảm đi, mức độ lần này không nhỏ, chính mình không ngờ là đã quên.
Trước kia Tông Thủ cho là linh thạch thú tinh tồn tại Tam Lục Tiễn Trang có lẽ số lượng không phải quá lớn, cũng không để ở trong lòng. Tự tin mặc dù tổn thất, mình cũng rất nhanh lấy lại lợi nhuận, giờ phút này ẩn ẩn sinh ra thêm vài phần đau lòng.
Bỗng nhiên trong lòng Tông Thủ khẽ nhúc nhích, nhớ tới phụ cận đường về tại lần này lối vào phía đông Như Hải Sơn Mạch tựa hồ có một phù thành là phiên chợ nổi tiếng của tu giả.
Vô số võ tu Linh Sư, còn có thế lực các nơi, thậm chí tông môn lánh đời đều giao dịch ở đây.
Vậy Tam Lục Tiễn Trang, nhất định có phần số ở trong đó, đúng lúc tiện đường.
Hiên Viên Thông thấy Tông Thủ sắc mặt lúc trắng lúc xanh, từng đợt biến ảo bất định cũng âm thầm lấy làm kỳ dị. Tiếp theo có lẽ nghĩ Tông Thủ là bị tài phú cực lớn này làm cho sợ hãi, hắn nhịn không được cười lên:
- Không biết hắn đến cùng lưu lại bao nhiêu tiền tài, bất quá theo suy đoán tất nhiên không ít, cung ứng một ngàn Huyền Giáp Phong Long kỵ trong vòng ba năm cũng không thành vấn đề. ! Đúng rồi, Tông Thủ ngươi cũng đã biết, Linh Võ hợp nhất?
Những lời này hỏi đột ngột vô cùng, Đàm Đào cùng Hổ Thiên Thu bên cạnh chợt co rút đồng tử, rồi cũng khôi phục như thường.
- Linh Võ hợp nhất?
Tông Thủ nhíu mày, ở bên trong, hai đạo Linh Võ đều được coi là danh từ có thành tựu cực cao. Chỉ là có chút kỳ quái, Hiên Viên Thông tự nhiên hỏi vấn đề này làm gì?
- Ta nghe nói qua, bất quá tự hồ chỉ có Linh Võ hai đạo đạt tới phía trên tiên cảnh mới có thể làm được. Dưới Tiên cảnh mặc dù cũng có chút người có thể hoàn thành, bất quá nhân số cực nhỏ. Nghe nói sau Vân Hoang chỉ có bảy người mà thôi.
Bảy người này có danh khí nhất không ai qua được kiếm tông chi chủ cùng với tòa tôn Thương Sinh Đạo hôm nay, hơn nữa ai cũng đều là trong thời gian thật ngắn bước chân vào tiên môn ra khỏi Vân Giới, đều là nhân vật cường đại.
Linh Sư võ tu đại khái chia làm Thiên Địa Thân ba cấp. Phía sau Linh Võ Tôn và Linh Sư Chân Hình Cảnh vẫn chưa dừng lại.
- Quả thật chỉ là sau khi say rượu mới vô ý thức làm được sao?
Hiên Viên Thông lẩm bẩm một tiếng khuôn mặt tiếc nuối, mãi tới khi thấy Tông Thủ vẻ mặt kỳ lạ mới cười nói:
- Ngươi cũng là Linh Võ song tu, chẳng lẽ sẽ không nghĩ tới thử một lần đem Linh Võ hai đạo hợp hai làm một?
Tông Thủ nghe vậy thì quyết đoán:
- Như thế nào không muốn. Bất quá ta nghe nói Linh Võ hợp nhất dựa vào là linh cảm cùng cơ duyên linh cảm. Nếu là cưỡng cầu ngược lại không được.
Hiên Viên Thông khẽ gật đầu, cũng không hỏi nữa, ngược lại phất phất tay, chỉ thấy kỵ sĩ sau lưng chạy nhanh lấy một cỗ Vân Xa.
Tông Thủ âm thầm kỳ quái nhìn bên trong, lại chỉ thấy tất cả đều là vò rượu. Không khỏi trong lòng kỳ quái, Hiên Viên Thông có lẽ tinh tường mình không uống được rượu sao?
Lại chỉ nghe Hiên Viên Thông giải thích:
- Đây là rượu ta cất trong hầm vài thập niên rồi, ngày hôm nay toàn bộ tặng cho ngươi. Sau này ngươi mỗi lần luyện võ tốt nhất có thể uống hơn một vò, đối với ngươi có lợi thật lớn. Nếu gặp cường địch thì có thể uống cái say chuếnh choáng thì không còn gì tốt hơn.
Tông Thủ lập tức im lặng, uống rượu tập võ, hắn làm sao lại không biết? Nếu bàn về kinh nghiệm võ đạo, vị nhạc phụ này thúc ngựa đều không kịp nổi chính mình.
Bất quá Tông Thủ vẫn cố mà nhận lấy, mà đang ở lúc Tông Thủ muốn trở lại Vân Xa của mình thì chợt giả ra vẻ mặt nghi vấn nói:
- Đúng rồi, ta gần đây nghe Hổ Trung Nguyên nói lên, hai năm qua thú tinh săn bắn của Càn Thiên Sơn tăng trưởng trọn vẹn gấp đôi. Thú tinh lưu thông trên thị trường những năm qua nhiều hơn không ít. Không biết nhạc phụ bên này có như vậy không? Nếu thực như thế, ta ý định đi xem đi Giới Phù Thành toàn bộ đổi đi thú tinh phụ thân lưu lại. Không biết vì cái gì, thế chất tổng có chút không yên lòng.
Hiên Viên Thông vốn là không thèm để ý, nhưng nghe vài câu nghe phía sau lập tức đồng tử co rụt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.