Thần Hoàng

Chương 306: Đại Nhật Đao Thánh. (2)

Khai Hoang

18/05/2014

Ngụy Húc cũng từ chối cho ý kiến, lẳng lặng lắng nghe. Chỉ thấy vậy Hiên Viên Thông lại cười cười:

- Ta không biết công tử rốt cuộc là thân phận như thế nào. Bất quá công tử đã có thể mang tiểu Thủ trong vòng một đêm xuyên thẳng qua hơn hai ngàn dặm thì suy đoán việc nhỏ ấy không khó dấu. Trước đó ta đã giúp hắn giấu diếm, bất quá cũng không muốn sư môn trưởng bối của hắn không biết thiên tư chính thức hắn mà dạy bảo thậm chí coi thường hắn.

Vẻ mặt Ngụy Húc hơi nguôi giận, tiếp theo lại hiếu kỳ hỏi:

- Như vậy lại vì sao phải để cho hắn uống rượu? Hẳn là trong rượu có cái gì mê hoặc?

- Cũng không phải! Rượu kia của con gái ta không thể bình thường hơn, hơn nữa cực kỳ khó uống!

Không hề cố kỵ nữ nhi của mình trước mặt người ngoài, Hiên Viên Thông bất đắc dĩ cười cười:

- Chỉ là bởi vì lần trước ở bên trong Thiết Cương Điện, Thủ nhi lần thứ nhất dùng Linh Võ hợp nhất là lúc say rượu.

Ngụy Húc lúc này mới chợt hiểu, nếu như thế, vậy khó trách Hiên Viên Thông nhất định muốn Tông Thủ uống rượu. Linh Võ hợp nhất lúc mới bắt đầu cần gấp nhất vô tình ý mà làm, nếu như tận lực ngược lại không làm được gì.

Tông Thủ giờ phút này, đã bước chân vào cánh cửa kia. Sau đó mỗi một lần hoàn thành thì có thể làm cho chân khí và hồn lực trong cơ thể càng hòa hợp mấy phần.

Mãi tới khi cuối cùng, triệt để hợp nhất khi đó tùy ý vận dụng, không cần tiếp tục cố kỵ.

Phương thức của Hiên Viên Thông vừa lúc thích hợp nhất phương thức xử trí, võ giả sinh ra địa phương nhỏ bé rõ ràng có thể có kiến thức bực này.

Tiếp theo trong nháy mắt, hắn như có điều suy nghĩ nhìn Lâm Thi Na.

Nghe nói phụ nhân này, trước kia là xuất thân từ Ma Tông, về sau phản giáo đi ra ngoài kết hợp cùng Hiên Viên Thông.

Có thể biết được phương diện tri thức đoán chừng cũng chỉ có vị này.

Nhoẻn miệng cười, Ngụy Húc cong ngón búng ra mười cái quang ảnh bắn ra đánh tới mười mấy người ở đây.

Những cường giả Huyền Sơn Thành này còn không kịp sinh ra ý thức chống cự từng người mê mệt ngã xuống đất.

Hiên Viên Thông nhíu nhíu mày muốn cản trở thì chỉ cảm giác không gian quanh người đều bị khóa chặt, không thể nhúc nhích.



- Yên tâm, chỉ là tạm thời xóa đi đám người ngày hôm nay mà thôi. Đối với tu vi của bọn hắn còn hơi có chút chỗ tốt. Nếu như để bọn hắn biết rõ sự tình ta và ngươi đều không đỡ được phong hiểm này.

Thuận miệng giải thích vài câu để Hiên Viên Thông yên tĩnh trở lại, sau đó Ngụy Húc lại nhìn chung quanh, toàn bộ đỉnh Huyền Sơn đã bị phá thành mảnh nhỏ. Khoảng cách nghiêng sập đã không xa.

Ngụy Húc đạp mạnh dưới chân một cái, chỉ thấy phiến địa vực này bằng tốc độ kinh người đang nhanh chóng trở lại như lúc ban đầu.

Vết thương do kiếm gây ra đánh trên mặt đất cũng không ngừng khép lại, khói bụi tiêu tán. Mặt đất cao hơn mười trượng, đất đá ngưng tự nguyên vẹn như lúc ban đầu, không hề có vết rách.

Thậm chí Thiết Cương Điện bị phá hủy cũng lần nữa đột ngột từ mặt đất mọc lên, hình dạng bố trí cùng trước đó không có nửa phần bất đồng.

Ngụy Húc nhìn xung quanh rồi hỏi Hiên Viên Thông:

- Có chỗ nào không đúng không?

Hiên Viên Thông sớm đã là nói không ra lời, bực này thủ đoạn còn hơn Dịch Thiên Huyễn lúc trước một bậc.

Vị Sư huynh Tông Thủ này đâu chỉ đạt tới cảnh giới tiên cảnh.

Ngay sau đó Ngụy Húc ném ánh mắt về phía Tông Thủ, chỉ thấy Hiên Viên Y Nhân dùng một loại dầu thuốc đặc chế bôi lên toàn thân Tông Thủ sau đó không ngừng mát xa.

Ngụy Húc mỉm cười, cô bé này quả nhiên không hổ là đan sư thiên tư tinh thông dược lý xuất chúng nhất trong mười năm ở Vân Giới, có nàng chiếu cố giảm đi không ít công phu của hắn.

Ánh mắt hắn lại chuyển thành thâm thúy khó lường.

Đã biết được cực hạn của Tông Thủ thì ý định của mình cần phải sửa lại.

Một đoàn điện quang bên phải đầu ngón tay không ngừng quấn quanh xoay tròn, Tông Thủ trầm ngâm, như có điều suy nghĩ động tác vô thức, thỉnh thoảng phát ra tiếng vang 'đùng' Đó là hơi bụi bị lôi điện nổ tung trong không khí.

Đây là đầu Lôi Dực Dương Xà nửa canh giờ trước đó, khi hắn từ trong hôn mê thức tỉnh, Ngụy Húc tiện tay ném tiểu gia hỏa cho hắn.

Nói là lúc trước trận chiến ấy hắn chỉ có nhớ là tiếp Hắc y lão giả 23 kiếm sau đó trước mặt Võ Tôn cường giả bị bại trận hôn mê.



Mà Lôi Dực Kiếm của mình cũng thành một trong vật hi sinh.

Ngụy Húc thấy lưỡi kiếm khí linh không tệ, tiện tay chộp tới trợ giúp nó tiến giai thành lục giai đỉnh phong hồn thú.

Sư huynh của mình bổn sự đúng là thần thông quảng đại nhưng nghĩ tới trận thua của mình Tông Thủ âm thầm lắc đầu. 23 kiếm sao? Ngược lại không sai biệt lắm đoán trước của hắn, thậm chí có chút ít vượt qua.

Bất quá về sau quả nhiên vẫn chưa được uống rượu, tính toán mà mình am hiểu nhất không thể phát huy nổi, hơn nữa có chuyện đều không nhớ rõ cũng không giúp ích gì cho tinh nghiên kiếm đạo, tỉnh lại bản thân.

Hiên Viên Thông trước kia nói thời điểm hắn chiến đấu uống chút rượu đối với mình có chút chỗ tốt. Nhưng Tông Thủ không có nghĩ ra được, đến cùng chỗ tốt ở đâu?

Nói là có thể trợ giúp hắn lĩnh ngộ Linh Võ hợp nhất nhưng loại cảnh giới này, nào có dễ dàng lĩnh ngộ như vậy?

Cũng không biết Hiên Viên Thông, rốt cuộc là căn cứ như thế nào? Muốn thật có thể có trợ giúp, chẳng lẽ không phải là kẻ say trong thiên hạ cũng có thể làm được?

Cười cười một tiếng, giữa ngón tay lại truyền ra tiếng nổ tung, Tông Thủ bừng tỉnh lại thâm sâu nhìn Lôi Dực Dương Xà trong tay.

Trong thân nó có lôi đình chi lực cùng hỏa dương chi lực, tên tiểu tử này là khắc tinh của hồn thú, cùng với Si Mị dưới cửu giai.

Nhưng làm cho Tông Thủ ngạc nhiên là vật ấy rõ ràng trở thành hộ giá trời sinh, dùng tâm niệm cảm ứng so với hộ giá Tiểu Kim còn mạnh hơn chút ít, gần như cộng sinh nhất thể.

Cũng không biết Ngụy Húc, rốt cuộc đã làm như thế nào.

Trời sinh hộ giá không chiếm hộ giá của Linh Sư, là vật mà tất cả Linh Sư tha thiết ước mơ. Chỗ tốt còn không chỉ như vậy, trời sinh hộ giá vĩnh viễn không phản bội mà lo lắng, thu phục chiếm được lại càng không cần hao tâm tổn trí. Ngày sau chỉ cần cảnh giới chủ nhân tăng lên, những hộ giá trời sinh này cũng sẽ kích thích xúc tiến. Chỉ cần cung cấp một chút trợ giúp sẽ tăng lên cảnh giới.

Mà đầu Lôi Dực Dương Xà, cũng không biết Ngụy Húc sử thủ đoạn gì mà sức sống tràn trề, dường như có vài phần tố lại thân thể.

Còn có giờ phút này Tiểu Kim đã trở về cánh tay hắn, cũng đồng dạng bị động tay động chân.

Đại khái là hữu ích, trước kia Tiểu Kim giống như là túi da bị hắn dùng chứa các loại đồ đạc. Tuy là lực lượng phong phú bản thân sắp bạo chết.

Mà giờ khắc này cho cảm giác của hắn thì hoàn toàn bất đồng. Túi da đã đổi thành bình sắt chẳng những đã kiên cố không ít mà còn không sợ căng nứt, không gian bên trong lớn ra hơn mười lần.

Chỉ cần hắn trở về lấy thêm máy cái linh mạch thì có thể làm cho nó lần nữa tiến giai.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook