Thần Hoàng

Chương 1638: Mưu của Từ Phúc. (2)

Khai Hoang

15/12/2014

Hắn lúc này không phải mấy ngày trước kia. Khi đó thực lực đơn bạc, mặc dù trong tay có bài tốt, trước mặt chí cảnh không có năng lực cò kè mặc cả, chờ bị xâm lược.

Lúc này mạnh yếu đổi chỗ, hôm nay Từ Phúc không có khả năng không đáp ứng, không có lựa chọn.

Từ Phúc cũng là người quyết đoán, chỉ suy tư một hồi, đã biết trừ phi là chính mình từ nay bỏ ý định trường sinh, nếu không cũng chỉ có thể tùy ý bài bố.

Trong nội tâm hơi có chút khí hận khó bình, loại tư vị này khó nhịn được.

- Vậy hạn định trăm năm! Ân Ngự ta sẽ không xuất thủ.

Đây là điều kiện hắn đưa ra, thời gian trăm năm hắn sẽ ra sức cho Đại Càn.

Về phần Ân Ngự, vì an tâm đệ tử Trọng Huyền này, mặc dù không có hắn ra tay, vận mệnh của Ân Ngự đã định rồi.

Thấy Tông Thủ im lặng, dường như từ chối cho ý kiến. Từ Phúc tâm tư hơi định, khôi phục mấy phần vui vẻ:

- Nhưng mà bệ hạ nếu muốn vây giết một vị chí cảnh Thánh tôn, phải có đại trận tuyệt đối! Sơ hở này nếu không đền bù, mưu của bệ hạ nhất định không thành.

Tông Thủ khẽ giật mình, kiềm chế tâm thần, cẩn thận lắng nghe.

- Chí cảnh nguyên thần ký thác đại đạo, cùng câu thông thiên địa. Cũng có thể biết trước tương lai, mặc dù không bằng người nghiên cứu thuật số, nhưng cũng biết hung cát bản thân. Cảm xúc cảm ứng thần thông này tu sĩ tầm thường đều có, tới chí cảnh càng tiến mạnh, thời điểm sinh tử hiện ra là biết được. Cho nên chí cảnh Thánh tôn khó có thể vây giết, không bởi vì tu vi, càng bởi vì trước khi gặp tai nạn đã biết rồi, sớm lẩn tránh.

Tông Thủ càng nghi hoặc, như vậy Hi Tử vẫn lạc, tinh tà côn minh thì giải thích thế nào?

Lại chỉ nghe Từ Phúc tiếp tục nói:

- Hi Tử là biết rõ nguy hiểm vẫn hùng hồn chịu chết. Về phần tinh tà côn minh một là vừa vào chí cảnh không đủ một năm, không có thành tựu. Một còn lại đạo hạnh kém, chỉ được cái mã ngoài. Thương Sinh khung cảnh một trận chiến liên quan tới mười chí cảnh. Nhân quả dây dưa, không cách nào cảm ứng cũng là bình thường. Hai người này không thể đánh đồng với Lý Biệt Tuyết.

Nói đến chỗ này, Từ Phúc vung phất trần lên.

- Nhưng mà Từ Phúc tại đây, ngược lại có phương pháp khắc chế! Nhưng mà bệ hạ còn cần ghi nhớ, để tránh ngoài ý muốn. Trận chiến này nên tốc chiến tốc thắng mới tốt.

Hai mắt Tông Thủ có chút nheo lại, có người này thì cuộc chiến mấy ngày sau sẽ có nắm chắc.

Ngược lại không có Từ Phúc còn có thu hoạch.

Tốc chiến tốc thắng sao? Hắn cũng đang có ý này.

...

- Vây giết Lý Biệt Tuyết?

Vạn kiếm khung cảnh, trong kiếm cung, trong tay Lăng Trần cầm lấy tín phù, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc.



Tim đập mạnh và loạn nhịp một lát, Lăng Trần mới phát hiện người trước mặt đang nhìn ánh mắt dò hỏi. Nghiêm mặt nói:

- Thương Sinh Đạo truyền tin, nói là bốn ngày sau Tông Thủ sẽ quân lâm Hoàng Kinh Thành. lấy đầu của Ân Ngự và tru sát Vô Thượng Nguyên Ma Lý Biệt Tuyết.

Không ngoài dự kiến, mấy người ngồi đây thần sắc cả kinh.

- Quân lâm Hoàng Kinh Thành, đây chẳng phải chịu chết?

Chẳng lẽ Tông Thủ nổi diên rồi?

Trong Hoàng Kinh Thành lấy đầu Ân Ngự thì không nói tới đạo nho hai nhà tuyệt đối không ngồi im mà nhìn, ước gì bọn họ làm chuyện ngu xuẩn này.

Mặc dù không có mười hai trấn quốc đồng nhân, bản thân Lý Biệt Tuyết cũng đủ diệt Tông Thủ rồi.

- Việc này hoang đường!

Người mở miệng ngồi bên cạnh Lăng Trần. Một lão giả mập mạp, nhìn như hiền lành. Nhưng mà chỉ cần tu vi không kém đều nhìn thấy kiếm ý mạnh mẽ từ trong người của hắn bộc lộ ra ngoài.

Dùng kiếm làm họ, tên là Thông Minh, là đứng đầu lục đại Thánh giả trong Kiếm Tông, chỉ dưới tông chủ.

- Kiếm Tông ta mặc dù cùng Đại Càn là minh hữu, dựa vào nhau. Nhưng mà chuyện ngu xuẩn này Kiếm Tông không làm!

- Thật là không thể tưởng tượng, nhưng mà Tông Thủ điên, Thương Sinh Đạo thật sự không có khả năng bị điên. Cho nên có nguyên nhân cả...

Tư Không suy nghĩ nói:

- Việc này đừng vội cự tuyệt, có thể cho Thương Sinh Đạo giải thích cặn kẽ một hai. Hoặc là Tú Quan từ nước ngoài trở về cũng không nhất định.

- Tú Quan?

Sắc mặt Kiếm Thông Minh rõ ràng hòa hoãn xuống:

- Một hai ngày nay có nghe đồn Tú Quan sắp trở về. Không có lửa thì sao có khói, không biết là từ nơi nào truyền ra.

Nếu cộng thêm Tú Quan có thể, Tú Quan gần vô hạn nửa bước chân cảnh, nếu có hắn thì chuyện này cũng dễ làm.

Nhưng mà chuyện này có thể sao?

Lăng Trần thần sắc quái dị:

- Trong thư kỳ thật đã có giải thích, chưa từng nói tới Tú Quan. Chỉ nói là Tông Thủ có phương pháp nắm giữ mười hai trấn quốc đồng nhân!

Lời này vừa ra thì trong phòng yên tĩnh. Mọi người hai mắt nhìn nhau, mặt hàm dị sắc.



- Nắm giữ mười hai trấn quốc đồng nhân? Nghe nói thương hoàng Ân Ngự đã thôn phệ chân linh tần hoàng, là chủ của mười hai trấn quốc đồng nhân. Hắn làm sao cướp đoạt?

Tư Không Phủ nghi ngờ nói:

- Nhưng mà Tông Thủ thực có biện pháp, như vậy Tú Quan trở về hơn phân nửa là cố ý truyền ra, mê hoặc lòng người đây mà...

Thương Sinh Đạo biết rõ mười hai đồng nhân tồn tại, cũng chuẩn bị đi cùng với Tông Thủ, chung kích Hoàng Kinh Thành. Người ta ai không kỳ quái, tuyệt không chỉ có mình Kiếm Tông bọn họ.

Nếu như có thêm Tú Quan sẽ không khiến người ta cảm thấy đột ngột.

- Như vậy Kiếm Tông nên làm thế nào?

- Không được dễ dàng cự tuyệt, nhưng mà phong hiểm quá lớn, cứ như vậy đáp ứng giống như không ổn, dù sao cũng liên quan hưng suy của Kiếm Tông nên không thể không cẩn thận...

Chuyện này có sai lầm là liên quan an nguy cả Kiếm Tông.

Nên trước tiên đi tới Thương Sinh khung cảnh, cẩn thận hỏi Ngụy Húc về chuyện Tông Thủ.

Đúng lúc này ngoài của có âm thanh truyền tới:

- Việc này không cần nghị luận, trực tiếp nói với Thương Sinh Đạo là Kiếm Tông chúng ta nhất định tương trợ to lớn nhất.

Thân ảnh áo trắng đi vào, mấy người ở đây lập tức chấn kinh.

- Bái kiến tông chủ!

Người trước mặt chính là tông chủ Kiếm Tông. Vạn kiếm khung cảnh, cùng đứng đầy bảy phái Kiếm Tông. Chấp chưởng một giáo gần ba mươi vạn tu giả.

Lăng Trần ngồi lên chủ vị, cúi đầu thi lễ sau lại hỏi:

- Tông chủ vừa rồi nói tương trợ là thật?

- Tự nhiên là phù linh kiếm trận!

Kiếm sĩ áo trắng trực tiếp mở miệng, không có chút do dự.

Mà Kiếm Thông Minh Tư Không Phủ đám người thì là lần nữa hoảng sợ. Cái gọi là Thông Linh kiếm trận, phía trước còn có bốn chữ Thiên Tuyệt Địa Diệt. Tên đầy đủ là ‘ Thiên Tuyệt Địa Diệt Phù Linh Kiếm Trận ’.

Là thủ đoạn cuối cùng của Kiếm Tông ngoài chí cảnh. Mặc dù so sánh với Thương Sinh Đạo Thương Sinh Kiếm Trận cũng không kém cỏi quá nhiều.

Giống như nhìn ra khó hiểu của đám người Kiếm Thông Minh, người áo trắng tiếp tục nói:

- Tần hoàng trước khi chết từng luyện chế một kiện ngọc tỉ trấn quốc, thay thế Hòa Thị Bích trấn áp vận mệnh quốc gia. Truyền thuyết vật ấy mới là trụ cột chính thức của trấn quốc đồng nhân. Nhưng mà việc này thế nhân ít có nghe nói, ta suy đoán vật ấy đã rơi vào trong tay Tông Thủ. Cho nên mới dám lớn mật như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook