Thần Hoàng

Chương 1519: Thần bảo bí văn.

Khai Hoang

22/11/2014

Nàng rất sợ chọc giận Tông Thủ, không dám có chút bất kính, ánh mắt rủ xuống. Nhưng mà lại tránh trả lời nghi vấn của Tông Thủ nghi.

- Vật này là gì, Ma Liên cũng không biết. Chỉ biết giá trị của nó bất phàm. Nhưng nếu quân thượng cho Ma Liên mượn đánh giá, có lẽ sẽ biết là vật gì!

Tông Thủ nghe vậy như có điều suy nghĩ, không ném qua cho nnangf.

Người này trả lời cẩn thận, không muốn nói cho hắn nghe. Nhưng mà hắn có cảm giác hắc thiết hình đôi cánh này nếu ở trong tay của nữ nhân này có chỗ khác thường.

Thần niệm cảm giác loáng thoáng, cảm giác vật ấy có lẽ có phần trọng yếu, càng không để rơi vào tay của nàng ta.

- Không cần Bọn ngươi có thể rời đi!

Trực tiếp vung tay áo, ý bảo mấy người này rời xa. Tông Thủ lóe lên bay vào trong xa giá.

Về phần khối hắc thiết này ném vào trong tu di của mình.

Vật này tuy quái dị, nhưng chỉ cần xuất hiện trên đời thì hắn sẽ có cơ hội tìm hiểu.

Ba vạn thiết kỵ cùng ngọc liễn lại đi xa. Mười tu sĩ kia cũng rời đi.

Có người tiến vào trong di tích, có người rời đi.

Chỉ có Ma Liên vẫn ở trên hư không, sắc mặt khó coi nhìn qua hướng Tông Thủ rời đi.

Bỗng nhiên thân ảnh tối sầm hiện ra bên cạnh nàng.

- Thần bảo này tại sao rơi vào trong tay của hắn? Quá khéo chút ít, chẳng lẽ là thiên ý sao? Nếu có vật ấy Huyết Thánh Ma Chủ trực tiếp có thể đặt chân lên chí cảnh!

Ma Liên phu nhân thần sắc quái dị, nhìn qua người bên cạnh.

Nói là đạo đức tốt, nhưng nếu nàng có bảo vật này sẽ đưa cho Huyết Thánh Ma Chủ hay sao?

Hai người này chắc chắn sẽ có đại chiến sinh tử.

Nhưng mà vật này quá mức trọng yếu rồi.

- Tăng Huyền Trì Pháp Dực, hơn phân nửa là bảo vật này!

Ma Liên phu nhân lắc đầu:

- Ta cũng không nghĩ tới đây là di tích trung cổ Hư Huyền Tông, không ngờ còn cất dấu thần bảo này. Chuyện này cho dù thế nào cũng phải báo cáo Nguyên Ma đại nhân.



Thiên Ma Khung Cảnh, thời điểm Tông Thủ rời đi hai ngày, ánh mắt Tô Tiểu Tiểu yên tĩnh, bước vào trong khung cảnh, đây là chỗ Nguyên Ma ở.

Chỗ ở của Vô Thượng Nguyên Ma hoàn toàn không hợp với tà khí trong Nguyên Ma khung cảnh. Ngược lại giống như tiên cảnh, cảnh trí tú lệ, công pháp ma đạo vặn vẹo nhân tính. Ngay cả quan niệm thẩm mỹ cũng khác người thường, tính tình khát máu, cũng yêu thích phong cách quỷ dị.

Tô Tiểu Tiểu không nhanh không chậm đi vào, ánh mắt người chung quanh nhìn nàng khác thường.,

Tô Tiểu Tiểu đi tới một con suối thì dừng lại. Nhưng mà ánh mắt kiên quyết bước qua.

Lần này là lần quyết định sinh tử của nàng, không trốn tránh được.

- Nguyên Ma đại nhân vạn phúc!

Nhẹ nhàng thi lễ quỳ xuống, ngh được phía trước a một tiếng, Tô Tiểu Tiểu mới ngẩng đầu nhìn qua.

Ở bên kia là Lý Biệt Tuyết, đang đứng trong rừng lan. Nơi này không có người khác, chỉ có nàng và Hàn Thanh.

Có thể thân hình vừa khôi phục, nguyên khí tổn hao nhiều cho nên sắc mặt của Hàn Thanh không còn chút máu.

- Tô Tiểu Tiểu!

Hàn Thanh nghiến răng nghiến lợi, trong con mắt bốc lửa quát:

- Ngươi không biết là hôm nay cần cho ta một câu trả lời sao?

- Trả lời cái gì?

Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt mê hoặc, rồi sau đó chợt nói:

- Thực xin lỗi, Tiểu Tiểu lần trước sốt ruột cứu sư đệ, không kịp nghĩ đã vội vàng ra tay. Thật không ngờ chuyện biến thành hại tính mạng của sư đệ.

Ngôn từ khẩn thiết, ánh mắt cực kỳ chân thành.

Hàn Thanh cũng không thừa lời, trong nội tâm cười lạnh không thôi. Không chịu thừa nhận có hữu dụng?

Mặc dù hôm nay Lý Biệt Tuyết không xử trí nàng, nhưng đợi đệ nhất nhân ma đạo của Vân Giới rời đi thì hắn có ngàn cách bào chế nàng.

Nhớ lại ngày đó hắn trọng thương sắp chết, nàng lại nói những lời kia với Tông Thủ làm sắc mặt Hàn Thanh vặn vẹo.

Chỉ cần còn là nam nhân, đều không thừa nhận nhục nhã này.

- Có ý tứ!

Lý Biệt Tuyết cười khẽ, nhưng lại không quay đầu, thần sắc chuyên chú nhìn qua phía trước.



Phía trước có cánh hoa nở rộ vô cùng tươi đẹp.

Nhưng mà Lý Biệt Tuyết nhìn không phải cảnh ắc, mà là những thiên địa pháp tắc, tuần hoàn lưu động, vận luật lưu động đan vào nhau, nhìn chúng giống như nhìn đời người.

- Tiểu Tiểu, chuyện ngày đó ngươi phải giải thích cho bổn tọa.

Tâm tình Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh, thần sắc chăm chú:

- Thiếp thân chỉ dạy bảo thánh tử sư đệ ma đạo là cái gì mà thôi. Sư đệ hắn từ sau khi xuất đạo vẫn thuận buồm xuôi gió, chẳng những khinh thị anh hùng thiên hạ, cũng khinh thường ma môn chúng ta, cũng quá không đề phòng. Cho rằng cùng là người ma môn sẽ khăng khăng một mực cống hiến sức lực, sẽ không lấy mạng của hắn?

Lý Biệt Tuyết nghe vậy không đếm xỉa mà ân một tiếng, cũng từ chối cho ý kiến.

Tô Tiểu Tiểu cũng lơ đễnh:

- Sư đệ ngày khác vẫn như thế, không biết phòng bị, mặc dù chết trong tay của Tô Tiểu Tiểu thì cũng chết trong tay của người khác. Ma môn chúng ta truy cầu khôn sống mống chết, mạnh được yếu thua. Thiên tư cùng tâm tính đều cần tuyệt hảo. Cho dù khi đó hắn chết cũng là đáng đời. Tôn giả ma môn chúng ta có thể cứu hắn một lần hai lần, chẳng lẽ còn có thể vĩnh viễn cứu hắn sao?

Trong mắt Hàn Thanh đã phun ra lửa. Cố tình phản bác nhưng mà trên trán mồ hôi chảy ròng ròng.

Mà lúc này Lý Biệt Tuyết đã quay đầu lại. Ánh mắt âm lãnh mang theo vài phần nghiền ngẫm nhìn hắn một cái.

- Nói ngược lại rất có đạo lý, người ma môn chúng ta làm việc là như thế, Hàn Thanh ngươi cần lấy đó làm gương không được chủ quan, chết trong tay đồng đạo của mình. Như vậy bổn tọa cũng không báo thù cho ngươi, anh tài ma môn chúng ta xuất hiện lớp lớp, tcũng không thiếu mình ngươi.

Hàn Thanh không dám nói lời nào, chỉ có thể trịnh trọng bái Lý Biệt Tuyết thật sâu. Sau đó không quan tâm tới.

- Như vậy, vì sao phải vận dụng Nguyên Ma Thất Tình Quyết, đây là một lần cơ hội thăng cấp sao? Biết rõ có ta ở bên cạnh nên ngươi sẽ không chết dưới kiếm của tiểu tử kia. Thật sự là như ngươi nói sẽ sinh hạ ma thai cho hắn sao? Hay là bất mãn an bài của bổn tọa lúc trước? Hoặc ngươi thật sự thích tiểu tử đó?

- Trừ câu cuối cùng thì cả hai đều có.

Tô Tiểu Tiểu ngửa đầu, ánh mắt kiên định càng mang theo khiêu khích đối mặt với Lý Biệt Tuyết.

- Tô Tiểu Tiểu và Tông Thủ chỉ mới gặp nhau mấy lần, làm gì đã yêu thích? Nhiều nhất chỉ là thưởng thức mà thôi. Ngược lại đối với hôn sự với sư đệ ta thật sự bất mãn. Hàn Thanh sư đệ hắn có điểm nào xứng với đệ tử?

Trong mắt Hàn Thanh giống như phun lửa, giận quá hóa cười.

Không xứng? Thiên tư của hắn trong ma môn mấy ngàn năm qua cũng là xuất sắc nhất đấy.

Tu luyện Đại Nghịch Thiên Ma pháp, càng tu luyện mười hai thần thông cấp diệt thế, gần tu luyện xong thần thông thứ mười ba, vô số cường giả đều tán thưởng hắn. Được cho rằng là sau Huyết Thánh Ma Chủ có khả năng nhất bước vào chí cảnh.

Thành tựu ngày sau cũng vượt qua Huyết Thánh Ma Chủ!

Chính thức không xứng chính là Tô Tiểu Tiểu mà thôi! Nàng được hắn sủng hạnh nên cảm thấy vui mừng mới đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook