Chương 177: Thất Suy Quỷ Diện
Khai Hoang
01/05/2014
Sơ Tuyết cũng đã giật mình, cho rằng Tông Thủ muốn giúp cô gái kia được ra đi thanh thản.
Sau một lát nàng mới phát hiện nhát kiếm kia không có đâm vào tim của cô gái kia. Góc độ đâm vào hơi nghiêng qua một chút, mà Lôi Nha Kiếm kia được Tông Thủ rút ra một nửa thì trên mũi kiếm có một tia nùng huyết. (mủ máu)
Màu sắc từ màu xanh biến thành màu đen, mơ hồ có thể thấy được trong trong còn có chút màu tử kim sắc, Tông Thủ đặt mũi kiếm lên chóp mũi ngửi ngửi, hắn lúc này nhíu mày lại. Trên mũi kiếm lôi quang lóe lên đem vài giọt máu màu tím kia tiêu diệt đi.
Loại độc này có thể ăn mòn binh khí, cũng may Tông Thủ có thể thúc dục lôi quang trên kiếm này nên khắc chế nó được.
Nhưng mà khi máu bị tiêu diệt thì có mùi tanh tưởi bốc lên, mùi tanh này làm cho người ta muốn ói. Sơ Tuyết ở bên cạnh suýt bất tỉnh ngã xuống đất.
Hổ Trung Nguyên ở bên cạnh thần sắc nghiêm nghị. Chịu đựng mùi thúi đi qua bên cạnh Tông Thủ, do dự mà khuyên nhủ:
- Thiếu chủ, loại độc này thức sự quá hung hiểm, thân thể của ngươi đáng quý nên tránh xa mới tốt. Có chuyện gì thì giao cho ta làm. Nếu không thì để con sói kia đi xử lý đi...
Tông Nguyên trở mình mắt trợn trắng, hắn cũng không có tức giận. Bị người ta khống chế thân bất do kỷ, chính là hạ tràng này đây. Không phải làm pháo hôi thì cũng như ngày hôm nay, bị sai sử làm chuyện nguy hiểm.
Dù sao hắn cũng không có hứng thú sống tiếp, đã sớm ôm suy nghĩ phải chết trong đầu. Cho dù mấy người kia dày vò thế nào cũng mặc.
Tông Thủ lại phất phất tay, ý bảo Sơ Tuyết cùng Hổ Trung Nguyên toàn bộ thối lui. Rồi sau đó lại dùng linh pháp tạo ra một đoàn nước, đem mấy viên thuốc rót vào trong miệng của cô gái.
Hắn lại lấy ra hơn mười kim châm đâm vào đại huyệt của nữ tử.
Trong nội tâm thầm than, đáng tiếc lúc này Hiên Viên không ở đây. Nếu không nhất định có thể làm tốt hơn cả hắn.
Bởi vì kiếp trước tu vi võ đạo của hắn cao thâm, luyện khí thuật đạt tới cảnh giới cực cao, đối với kết cấu thân thể tứ chi trăm mạch đều cực kỳ hiểu rõ, lại cộng thêm đọc rộng biết nhiều nên nhớ dai mà thôi. Luận trình độ y thuật chính thức hắn vẫn kém xa Hiên Viên.
Tông Thủ vừa cẩn thận nhìn qua da thịt của nữ tử này, giờ phút này gương mặt vẫn như trước, bắt đầu xuất hiện màu đỏ tím nhô lên, biến thành đáng sợ hơn, làm cho người ta không đành lòng nhìn thấy. Lập tức là như có điều suy nghĩ nói:
- Hẳn là không sai, loại độc này hơn phân nửa là Thất Suy Quỷ Diện. Cũng không biết là tổn thương trong tay Linh Sư nào...
Tông Nguyên cùng Sơ Tuyết còn chưa hiểu ra cái gì. Hổ Trung Nguyên kiến thức rộng rãi, sắc mặt lập tức biến thành tái nhợt:
- Thất Suy Quỷ Diện, chẳng lẽ là Quỷ Diện Xà?
Tông Thủ gật gật đầu, kinh ngạc nhìn qua Hổ Trung Nguyên. Có thể biết được loại độc này thế gian này cũng không nhiều.
Quỷ Diện Xà tồn thế không nhiều lắm, chúng sinh trưởng nhiều ở Vân hải và một ít khu vực vực sâu thăm thẳm.
Chúng thường được Linh Sư Dạ Du thu làm tọa giá. Rắn này phát triển cực nhanh, lúc sinh ra là yêu thú tam giai rồi. Chỉ cần cung cấp đầy đủ thú tinh nọc độc cùng với đồ ăn, ước chừng thời giam hai trăm năm sẽ sinh trưởng thành linh thú thất giai. Từ nay về sau bát giai cửu giai cũng có khả năng.
Phương diện năng lực chiến đấu có thể hơi kém một chút, cơ hồ là loại yếu nhất. Nhưng mà trong răng độc của nó lại chứa Thất Suy Quỷ Diện, thế gian cơ hồ không có biện pháp giải độc. Cấp bậc càng cao độc càng cường. Thậm chí còn có mấy phần khả năng hóa Giao, vì vậy được nhiều Linh Sư ưa thích.
Mà sau khi trúng độc thì tình hình sẽ như nữ tử này. Gương mặt sẽ biến thành như ác quỷ, trên tứ chi cũng xuất hiện đường vân màu tím hiện ra ngoài.
Chuyển qua giai đoạn kế tiếp thì nội tạng và huyết tủy kinh mạch sẽ suy kiệt..
Sắc mặt của Hổ Trung Nguyên lúc này biến ảo một hồi, hắn lại cúi người khuyên bảo:
- Trúng phải loại độc như thế thì thế tử nên cho nàng được ra đi thanh thản! Ta nghe nói loại độc này quỷ dị, trừ phi Linh Sư có được giải dược đối xứng mới có thể giải. Hơi không cẩn thận là lây cho người khác, độc này vô cùng hung ác.
Tông Thủ cũng từ chối cho ý kiến, ngồi nguyên tại chỗ, cẩn thận tìm trong trí nhớ của mình, tìm kiếm biện pháp giải quyết.
Đời sau bởi vì có vô số võ học niệm pháp từ trong các đại tông môn chảy ra ngoài, tuy Linh Năng không ngừng suy yếu nhưng đối với nghiên cứu niệm pháp và dược hiệu lại tiến rất mạnh. Cộng thêm thời đại thông tin bùng nổ khiến cho y thuật dần dần phát đạt, đi vào cực thịnh.
Rất nhiều nan đề thời cổ xem như không giải được, cấm thuật huyền bí đều đời sau cởi bỏ.
Mà trong đó có phần lớn thời gian ‘Thất Suy Quỷ Diện’ đều bị xem là khó giải.
Tông Thủ xem đồ thư quán là từ chỗ quốc gia lập nên, chẳng những tàng thư mênh mông, càng có bao hàm rất nhiều điểm. Tông Thủ ngây ngốc trong đó suốt mười năm cũng đọc tàng thư bên trong hơn phân nửa, trong đó có ghi lại về Thất Suy Quỷ Diện này.
Nhưng mà hắn mơ hồ nhớ rõ cách giải độc khá hà khắc.
Chỉ một lúc sau một đoạn văn tự đã hiện ra trong đầu của hắn. Trong mắt Tông Thủ hiện ra vài phần nhẹ nhàng.
- Khá tốt chỉ là độc tố lục giai mà thôi, cô gái này xem như còn cứu được! Nhưng mà độc đã vào cốt tủy, muốn khu trừ toàn bộ phải phí một ít công phu. Một thân huyết dịch cũng phải thay rồi.
Lại mở hàm răng bị hao tổn của nàng ra, sau đó lại dùng Lôi Nha Kiếm cắt một cái nhỏ vào cái lưỡi tím đen của nàng.
Tông Thủ cũng không để ý máu tanh tưởi, trực tiếp cúi người xuống ngậm lưỡi của nàng mút một cái.
Sơ Tuyết cùng Hổ Trung Nguyên thấy thế lập tức hít một ngụm khí lạnh.
Thứ hai muốn ngăn cản cũng không kịp, chỉ âm thầm lo lắng, Sơ Tuyết lúc này sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Nàng đứng cách xa ba thước nhìn qua Tông Thủ, vô cùng lo lắng.
Loại độc quỷ dị này không biết có nhiễm lên thiếu chủ của nàng hay không? Mặc dù phải cứu nữ nhân này cũng không cần như thế. Thiếu chủ thật sự không đem mạng của mình để trong lòng.
Tông Thủ hút một lát lại ngẩng đầu lên, rồi sau đó phun mạnh ngụm máu ra xa xa. Tưới vào cây cỏ gần đó, khói độc bốc lên
Trúng độc Thất Suy Quỷ Diện này thì có hai nơi nặng nhất, một là đầu lưỡi, một là trái tim, đều là chỗ tụ nhiều máu của con người. Muốn cứu người thì trước tiên phải thanh lý hai chỗ này trước.
Sau khi hút mấy lần, thẳng đến khi màu tím trên đầu lưỡi nhạt đi. Tông Thủ lại dán lên ngực cô gái hút một cái, đồng dạng hút năm sáu ngụm mới thôi.
Rồi sau đó Tông Thủ cũng cảm giác đầu của mình cũng hơi hôn mê, cũng may hắn thân có đinh ốc chân khí, phương diện thân thể chống độc khá mạnh. Hoặc là trực tiếp đông cứng hoặc đốt cháy la được. Nếu không thì khu động tử lôi chấn vỡ là có thể bức ra ngoài.
Không cho đám người Tông Nguyên đi hỗ trợ cũng là nguyên nhân này. Mặc dù tu vi ba người này không tệ, nhưng mà phương diện trừ độc lại kém xa hắn.
Mút máu huyết vào trong người, Tông Thủ lại thúc dục pháp ấn, miệng niệm chân ngôn, khu động linh pháp bám vào miệng vết thương của nàng.
Đây là cách phân biệt nhóm máu, qua không một lát cũng chỉ thấy một đoàn máu tím đậm đặc dần dần hiển hiện màu vàng nhạt nhỏ.
Tông Thủ thấy thế lập tức giật mình, nói:
- Xảo hợp, đang muốn tìm gần đây có người thay máu hay không. Nhưng không ngờ nhóm máu của nàng lại trùng với của ta.
Thời điểm thượng cổ Vân Hoang đã có người nghĩ tới phương pháp trao đổi máu, dùng trị liệu các loại thương thế liên quan tới mất máu. Cũng có một ít ví dụ thành công nhưng phần lớn đều thất bại, trong mười hai canh giời thì hơn phân nửa là chết, thẳng đến bốn ngàn năm sau người ta mới phát hiện các loại hình của máu, ước chừng phân thành ba loại, tùy ý trao đổi không được. Vì vậy lại phát minh ra linh pháp phân biệt nhóm máu, phân thành ba màu vàng bạc đồng. Từ nay về sau rất nhiều bệnh hoạn thương thế thời cổ không giải quyết được đã chữa hoàn toàn.
Nhóm máu của cô bé này là màu vàng, vậy là cùng loại với hắn, như thế cứu nàng không tốn bao nhiêu khí lực.
Sau đó cắt uyển mạch của nàng, bắt đầu thả độc huyết, lập tức lại có mùi hôi tanh tưởi bốc lên. Máu tươi rơi vào bụi cỏ và cây cỏ chung quanh héo rũ mở rộng ra.
Nhưng mà lúc này cho dù Sơ Tuyết hay là Hổ Trung Nguyên đều bình tĩnh đứng nguyên tại chỗ, cố nén không có thối lui. Ngay cả Tông Nguyên cũng chỉ bụm mũi đứng nguyên tại chỗ.
Đợi tới khi máu độc không còn chảy ra nửa Tông Thủ lại đem kim châm dài ba thốn vừa thô vừa to đâm vào gần trái tim của nàng. Hắn lại cắt uyển mạch của nàng. Một tia huyết dịch đỏ tươi dùng linh pháp dẫn đường rót vào trong kim châm, chậm rãi chảy vào cơ thể nữ tử này.
Qua chừng nửa canh giờ sắc mặt của nàng hồng nhuận phơn phớt. Đường vân ghê tỏm rút đi, dù chưa rút hẳn nhưng đã có vài phần sinh cơ.
Hổ Trung Nguyên nhìn thấy thì vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ ‘Thất Suy Quỷ Diện’ được xưng không có người giải được, cứ như vậy bị giải dễ dàng? Phương pháp thay máu trước kia đã từng nghe nói qua, nhưng mà phần lớn không bao lâu là tử vong.
Y thuật của thế tử thật sự có thể nói là thần kỳ. Linh pháp võ đạo đã lợi hại biên thái như vậ thuật cũng mạnh như thế Sơ Tuyết không chú ý điểm này, chỉ nhìn qua sắc mặt của Tông Thủ, sắc mặt của hắn lại trắng như giấy, nàng nóng lòng đi lên đặt bàn tay trắng nõn trước mặt Tông Thủ, nói:
- Thiếu chủ, nếu không lấy máu của Tuyết Nhi đi? Tuyết Nhi và nữ hài tử như nàng, chắc là có thể.
Tông Thủ nhịn không được cười lên, nhóm màu này làm gì liên quan tới giới tính cơ chứ. Mặc dù thật sự là cùng nhóm máu cũng không sánh được với lôi loan tinh hoa của hắn nha.
Đoán chừng lần rút màu này có thể suy giảm tới nguyên khí lúc trước của mình, hắn đã phong bế miệng vết thương.
Thất Suy Quỷ Diện đã nhập vào cốt tủy, ngũ tạng lục phủ tự nhiên bị xâm nhuộm.
Phương pháp thay máu này có kỳ hiệu với trúng độc. Có thể đến mức này thì thay chừng năm sáu chục lần là có thể khỏi hẳn.
Hắn cần giữ nguyên khí lại để khôi phục, chuẩn bị cho lần truyền máu tiếp theo.
Thời điểm rút kim châm ra ngoài, Tông Thủ chợt khẽ động nhìn qua sắc mặt của nàng. Chỉ thấy nàng lúc này đã tỉnh táo lại, con mắt thanh tịnh nhìn qua hắn.
Trong nội tâm Tông Thủ khẽ nhúc nhích, sắc mặt nghiêm nghị cười nói:
- Ngươi chính là Nhược Thủy?
Cô bé kia dường như nói chuyện rất gian nan, há miệng muốn nói lại ngừng, có chút gật gật đầu, sau đo nâng một tay lên vô lực vuốt nhẹ gương mặt của Tông Thủ, ánh mắt của nàng mang theo vui mừng, thẳng đến khi đồng tử tan rã hôn mê đi.
Mà Tông Thủ vào lúc này cũng nhìn qua sắc trời. Xem thời gian này không thích hợp tìm kiếm linh mạch nữa rồi.
Sau một lát nàng mới phát hiện nhát kiếm kia không có đâm vào tim của cô gái kia. Góc độ đâm vào hơi nghiêng qua một chút, mà Lôi Nha Kiếm kia được Tông Thủ rút ra một nửa thì trên mũi kiếm có một tia nùng huyết. (mủ máu)
Màu sắc từ màu xanh biến thành màu đen, mơ hồ có thể thấy được trong trong còn có chút màu tử kim sắc, Tông Thủ đặt mũi kiếm lên chóp mũi ngửi ngửi, hắn lúc này nhíu mày lại. Trên mũi kiếm lôi quang lóe lên đem vài giọt máu màu tím kia tiêu diệt đi.
Loại độc này có thể ăn mòn binh khí, cũng may Tông Thủ có thể thúc dục lôi quang trên kiếm này nên khắc chế nó được.
Nhưng mà khi máu bị tiêu diệt thì có mùi tanh tưởi bốc lên, mùi tanh này làm cho người ta muốn ói. Sơ Tuyết ở bên cạnh suýt bất tỉnh ngã xuống đất.
Hổ Trung Nguyên ở bên cạnh thần sắc nghiêm nghị. Chịu đựng mùi thúi đi qua bên cạnh Tông Thủ, do dự mà khuyên nhủ:
- Thiếu chủ, loại độc này thức sự quá hung hiểm, thân thể của ngươi đáng quý nên tránh xa mới tốt. Có chuyện gì thì giao cho ta làm. Nếu không thì để con sói kia đi xử lý đi...
Tông Nguyên trở mình mắt trợn trắng, hắn cũng không có tức giận. Bị người ta khống chế thân bất do kỷ, chính là hạ tràng này đây. Không phải làm pháo hôi thì cũng như ngày hôm nay, bị sai sử làm chuyện nguy hiểm.
Dù sao hắn cũng không có hứng thú sống tiếp, đã sớm ôm suy nghĩ phải chết trong đầu. Cho dù mấy người kia dày vò thế nào cũng mặc.
Tông Thủ lại phất phất tay, ý bảo Sơ Tuyết cùng Hổ Trung Nguyên toàn bộ thối lui. Rồi sau đó lại dùng linh pháp tạo ra một đoàn nước, đem mấy viên thuốc rót vào trong miệng của cô gái.
Hắn lại lấy ra hơn mười kim châm đâm vào đại huyệt của nữ tử.
Trong nội tâm thầm than, đáng tiếc lúc này Hiên Viên không ở đây. Nếu không nhất định có thể làm tốt hơn cả hắn.
Bởi vì kiếp trước tu vi võ đạo của hắn cao thâm, luyện khí thuật đạt tới cảnh giới cực cao, đối với kết cấu thân thể tứ chi trăm mạch đều cực kỳ hiểu rõ, lại cộng thêm đọc rộng biết nhiều nên nhớ dai mà thôi. Luận trình độ y thuật chính thức hắn vẫn kém xa Hiên Viên.
Tông Thủ vừa cẩn thận nhìn qua da thịt của nữ tử này, giờ phút này gương mặt vẫn như trước, bắt đầu xuất hiện màu đỏ tím nhô lên, biến thành đáng sợ hơn, làm cho người ta không đành lòng nhìn thấy. Lập tức là như có điều suy nghĩ nói:
- Hẳn là không sai, loại độc này hơn phân nửa là Thất Suy Quỷ Diện. Cũng không biết là tổn thương trong tay Linh Sư nào...
Tông Nguyên cùng Sơ Tuyết còn chưa hiểu ra cái gì. Hổ Trung Nguyên kiến thức rộng rãi, sắc mặt lập tức biến thành tái nhợt:
- Thất Suy Quỷ Diện, chẳng lẽ là Quỷ Diện Xà?
Tông Thủ gật gật đầu, kinh ngạc nhìn qua Hổ Trung Nguyên. Có thể biết được loại độc này thế gian này cũng không nhiều.
Quỷ Diện Xà tồn thế không nhiều lắm, chúng sinh trưởng nhiều ở Vân hải và một ít khu vực vực sâu thăm thẳm.
Chúng thường được Linh Sư Dạ Du thu làm tọa giá. Rắn này phát triển cực nhanh, lúc sinh ra là yêu thú tam giai rồi. Chỉ cần cung cấp đầy đủ thú tinh nọc độc cùng với đồ ăn, ước chừng thời giam hai trăm năm sẽ sinh trưởng thành linh thú thất giai. Từ nay về sau bát giai cửu giai cũng có khả năng.
Phương diện năng lực chiến đấu có thể hơi kém một chút, cơ hồ là loại yếu nhất. Nhưng mà trong răng độc của nó lại chứa Thất Suy Quỷ Diện, thế gian cơ hồ không có biện pháp giải độc. Cấp bậc càng cao độc càng cường. Thậm chí còn có mấy phần khả năng hóa Giao, vì vậy được nhiều Linh Sư ưa thích.
Mà sau khi trúng độc thì tình hình sẽ như nữ tử này. Gương mặt sẽ biến thành như ác quỷ, trên tứ chi cũng xuất hiện đường vân màu tím hiện ra ngoài.
Chuyển qua giai đoạn kế tiếp thì nội tạng và huyết tủy kinh mạch sẽ suy kiệt..
Sắc mặt của Hổ Trung Nguyên lúc này biến ảo một hồi, hắn lại cúi người khuyên bảo:
- Trúng phải loại độc như thế thì thế tử nên cho nàng được ra đi thanh thản! Ta nghe nói loại độc này quỷ dị, trừ phi Linh Sư có được giải dược đối xứng mới có thể giải. Hơi không cẩn thận là lây cho người khác, độc này vô cùng hung ác.
Tông Thủ cũng từ chối cho ý kiến, ngồi nguyên tại chỗ, cẩn thận tìm trong trí nhớ của mình, tìm kiếm biện pháp giải quyết.
Đời sau bởi vì có vô số võ học niệm pháp từ trong các đại tông môn chảy ra ngoài, tuy Linh Năng không ngừng suy yếu nhưng đối với nghiên cứu niệm pháp và dược hiệu lại tiến rất mạnh. Cộng thêm thời đại thông tin bùng nổ khiến cho y thuật dần dần phát đạt, đi vào cực thịnh.
Rất nhiều nan đề thời cổ xem như không giải được, cấm thuật huyền bí đều đời sau cởi bỏ.
Mà trong đó có phần lớn thời gian ‘Thất Suy Quỷ Diện’ đều bị xem là khó giải.
Tông Thủ xem đồ thư quán là từ chỗ quốc gia lập nên, chẳng những tàng thư mênh mông, càng có bao hàm rất nhiều điểm. Tông Thủ ngây ngốc trong đó suốt mười năm cũng đọc tàng thư bên trong hơn phân nửa, trong đó có ghi lại về Thất Suy Quỷ Diện này.
Nhưng mà hắn mơ hồ nhớ rõ cách giải độc khá hà khắc.
Chỉ một lúc sau một đoạn văn tự đã hiện ra trong đầu của hắn. Trong mắt Tông Thủ hiện ra vài phần nhẹ nhàng.
- Khá tốt chỉ là độc tố lục giai mà thôi, cô gái này xem như còn cứu được! Nhưng mà độc đã vào cốt tủy, muốn khu trừ toàn bộ phải phí một ít công phu. Một thân huyết dịch cũng phải thay rồi.
Lại mở hàm răng bị hao tổn của nàng ra, sau đó lại dùng Lôi Nha Kiếm cắt một cái nhỏ vào cái lưỡi tím đen của nàng.
Tông Thủ cũng không để ý máu tanh tưởi, trực tiếp cúi người xuống ngậm lưỡi của nàng mút một cái.
Sơ Tuyết cùng Hổ Trung Nguyên thấy thế lập tức hít một ngụm khí lạnh.
Thứ hai muốn ngăn cản cũng không kịp, chỉ âm thầm lo lắng, Sơ Tuyết lúc này sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Nàng đứng cách xa ba thước nhìn qua Tông Thủ, vô cùng lo lắng.
Loại độc quỷ dị này không biết có nhiễm lên thiếu chủ của nàng hay không? Mặc dù phải cứu nữ nhân này cũng không cần như thế. Thiếu chủ thật sự không đem mạng của mình để trong lòng.
Tông Thủ hút một lát lại ngẩng đầu lên, rồi sau đó phun mạnh ngụm máu ra xa xa. Tưới vào cây cỏ gần đó, khói độc bốc lên
Trúng độc Thất Suy Quỷ Diện này thì có hai nơi nặng nhất, một là đầu lưỡi, một là trái tim, đều là chỗ tụ nhiều máu của con người. Muốn cứu người thì trước tiên phải thanh lý hai chỗ này trước.
Sau khi hút mấy lần, thẳng đến khi màu tím trên đầu lưỡi nhạt đi. Tông Thủ lại dán lên ngực cô gái hút một cái, đồng dạng hút năm sáu ngụm mới thôi.
Rồi sau đó Tông Thủ cũng cảm giác đầu của mình cũng hơi hôn mê, cũng may hắn thân có đinh ốc chân khí, phương diện thân thể chống độc khá mạnh. Hoặc là trực tiếp đông cứng hoặc đốt cháy la được. Nếu không thì khu động tử lôi chấn vỡ là có thể bức ra ngoài.
Không cho đám người Tông Nguyên đi hỗ trợ cũng là nguyên nhân này. Mặc dù tu vi ba người này không tệ, nhưng mà phương diện trừ độc lại kém xa hắn.
Mút máu huyết vào trong người, Tông Thủ lại thúc dục pháp ấn, miệng niệm chân ngôn, khu động linh pháp bám vào miệng vết thương của nàng.
Đây là cách phân biệt nhóm máu, qua không một lát cũng chỉ thấy một đoàn máu tím đậm đặc dần dần hiển hiện màu vàng nhạt nhỏ.
Tông Thủ thấy thế lập tức giật mình, nói:
- Xảo hợp, đang muốn tìm gần đây có người thay máu hay không. Nhưng không ngờ nhóm máu của nàng lại trùng với của ta.
Thời điểm thượng cổ Vân Hoang đã có người nghĩ tới phương pháp trao đổi máu, dùng trị liệu các loại thương thế liên quan tới mất máu. Cũng có một ít ví dụ thành công nhưng phần lớn đều thất bại, trong mười hai canh giời thì hơn phân nửa là chết, thẳng đến bốn ngàn năm sau người ta mới phát hiện các loại hình của máu, ước chừng phân thành ba loại, tùy ý trao đổi không được. Vì vậy lại phát minh ra linh pháp phân biệt nhóm máu, phân thành ba màu vàng bạc đồng. Từ nay về sau rất nhiều bệnh hoạn thương thế thời cổ không giải quyết được đã chữa hoàn toàn.
Nhóm máu của cô bé này là màu vàng, vậy là cùng loại với hắn, như thế cứu nàng không tốn bao nhiêu khí lực.
Sau đó cắt uyển mạch của nàng, bắt đầu thả độc huyết, lập tức lại có mùi hôi tanh tưởi bốc lên. Máu tươi rơi vào bụi cỏ và cây cỏ chung quanh héo rũ mở rộng ra.
Nhưng mà lúc này cho dù Sơ Tuyết hay là Hổ Trung Nguyên đều bình tĩnh đứng nguyên tại chỗ, cố nén không có thối lui. Ngay cả Tông Nguyên cũng chỉ bụm mũi đứng nguyên tại chỗ.
Đợi tới khi máu độc không còn chảy ra nửa Tông Thủ lại đem kim châm dài ba thốn vừa thô vừa to đâm vào gần trái tim của nàng. Hắn lại cắt uyển mạch của nàng. Một tia huyết dịch đỏ tươi dùng linh pháp dẫn đường rót vào trong kim châm, chậm rãi chảy vào cơ thể nữ tử này.
Qua chừng nửa canh giờ sắc mặt của nàng hồng nhuận phơn phớt. Đường vân ghê tỏm rút đi, dù chưa rút hẳn nhưng đã có vài phần sinh cơ.
Hổ Trung Nguyên nhìn thấy thì vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ ‘Thất Suy Quỷ Diện’ được xưng không có người giải được, cứ như vậy bị giải dễ dàng? Phương pháp thay máu trước kia đã từng nghe nói qua, nhưng mà phần lớn không bao lâu là tử vong.
Y thuật của thế tử thật sự có thể nói là thần kỳ. Linh pháp võ đạo đã lợi hại biên thái như vậ thuật cũng mạnh như thế Sơ Tuyết không chú ý điểm này, chỉ nhìn qua sắc mặt của Tông Thủ, sắc mặt của hắn lại trắng như giấy, nàng nóng lòng đi lên đặt bàn tay trắng nõn trước mặt Tông Thủ, nói:
- Thiếu chủ, nếu không lấy máu của Tuyết Nhi đi? Tuyết Nhi và nữ hài tử như nàng, chắc là có thể.
Tông Thủ nhịn không được cười lên, nhóm màu này làm gì liên quan tới giới tính cơ chứ. Mặc dù thật sự là cùng nhóm máu cũng không sánh được với lôi loan tinh hoa của hắn nha.
Đoán chừng lần rút màu này có thể suy giảm tới nguyên khí lúc trước của mình, hắn đã phong bế miệng vết thương.
Thất Suy Quỷ Diện đã nhập vào cốt tủy, ngũ tạng lục phủ tự nhiên bị xâm nhuộm.
Phương pháp thay máu này có kỳ hiệu với trúng độc. Có thể đến mức này thì thay chừng năm sáu chục lần là có thể khỏi hẳn.
Hắn cần giữ nguyên khí lại để khôi phục, chuẩn bị cho lần truyền máu tiếp theo.
Thời điểm rút kim châm ra ngoài, Tông Thủ chợt khẽ động nhìn qua sắc mặt của nàng. Chỉ thấy nàng lúc này đã tỉnh táo lại, con mắt thanh tịnh nhìn qua hắn.
Trong nội tâm Tông Thủ khẽ nhúc nhích, sắc mặt nghiêm nghị cười nói:
- Ngươi chính là Nhược Thủy?
Cô bé kia dường như nói chuyện rất gian nan, há miệng muốn nói lại ngừng, có chút gật gật đầu, sau đo nâng một tay lên vô lực vuốt nhẹ gương mặt của Tông Thủ, ánh mắt của nàng mang theo vui mừng, thẳng đến khi đồng tử tan rã hôn mê đi.
Mà Tông Thủ vào lúc này cũng nhìn qua sắc trời. Xem thời gian này không thích hợp tìm kiếm linh mạch nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.