Chương 1572: Thiên địa dị biến. (1)
Khai Hoang
03/12/2014
Lâm Huyền Huyên lại nhìn về phía cự đỉnh, nói:
- Còn về phần vì sao Hi Tử lại đi vào mộ Tần hoàng, năm xưa chưa có nói qua với sư huynh muội chúng ta. Bất quá với phỏng đoán của ta, hẳn là có liên quan đến kiện thần khí khai thiên ẩn trong Vân Giới kia. Nhưng đến tột cùng liên quan như thế nào thì ta hoàn toàn không biết.
Lúc nói chuyện, bàn tay ngọc ngà của Lâm Huyền Huyên đã chỉ về hướng cự đỉnh kia. Không tốn nhiều sức như đã nghĩ, rất dễ dàng thì đã nâng được cự đỉnh đó lên.
Đồ vật bên trong cũng rực rỡ muôn màu không đoán trước được, hơn nữa đều tràn ngập “sinh khí” không hòa hợp với thành Hàm Dương này, tất cả đều chứa đựng sinh khí nồng đậm đến không tưởng tượng được. Thậm chí là có mấy thứ trong đó có thể so sáng với Cửu khiếu sinh nguyên thạch trong tay Tông Thủ.
Bên trong có rượu ngon, có đan dược, có các loại các dạng linh tài, còn có vài món bảo vật nữa.
Tất cả đều không ngoại lệ ở trong chứa đựng dung hợp một lượng khổng lồ sinh nguyên lực. Hồn đồng nhất với thể, không còn cách phân chia ra.
- Thì ra là thế!
Tông Thủ hơi hơi suy nghĩ, cũng hiểu ra được vấn đề.
Trong tiểu thiên thế giới này, tử khí thật sự quá mức nồng đậm! Nhưng bản thân thiên địa lại phải có sự cân bằng. Âm dương tương sinh, sống chết đối lập, pháp tắc như vậy, là điều cố định hiển nhiên.
Có chết thì sẽ có sống, cho dù là pháp tắc bóp méo của “Lưỡng nghi tụ long trận” cũng không thể xóa bỏ sự tồn tại của “sinh khí”.
Tử khí cường thịnh, cũng không đồng nghĩa với không có sinh cơ tồn tại, chỉ là bị áp chế che giấu đi mà thôi.
Hi Tử chính là dùng thiên đàn này thu thập tất cả sinh nguyên lực tự do ở trong thành Hàm Dương. Sinh khí tích lũy hơn mười ngàn năm ở bên trong đã đạt đến trình độ kinh người.
Tông Thủ tùy tiện phất tay một cái, lấy ra một bình ngọc. Tất cả đan hoàn ở bên trong đều là “pháp đan” cấp một, tiếp cận với cấp bậc tiên đan, ở trong linh trân bốn phẩm thiên địa huyền hoàng, đứng hàng huyền giai cực phẩm. Có thể kích phát tiềm lực trong người, tăng cường hồn thức. Có thể phụ trợ cho tu hành của tu sĩ, cũng có thể dùng để kích phát tiềm năng tạm thời khi đang trong tuyệt cảnh hoặc lúc then chốt.
Mà quan trọng nhất chính là, cho dù là người sống hay người chết đều có thể sử dụng - -
Nhưng lúc này trong những đan hoàn lại rõ ràng xảy ra biến dị. Trong đan hoàn có kết cấu linh văn của linh trân tiên thiên cùng với thần bảo tiên thiên, tuy rằng trông có vẻ rất mờ nhạt yếu ớt.
Nhưng cũng đủ khiến cho tác dụng của đan hoàn xảy ra biến hóa. Ngoại trừ tác dụng có thể kích phát tiềm năng ra, nó còn có thể - - dùng để kéo dài tuổi thọ!
- Đây được gọi là gì? Linh đan tiên thiên sao?
Tông Thủ không nói gì, bình đan hoàn trong tay hắn nhiều nhất chỉ có thể đủ để kéo dài mười năm duyên mệnh thôi.
Nhưng số lượng bình ở trong này lại ở mức khổng lồ đến không thể tin. Tổng cộng có chừng ba trăm bình đan dược, tổng số đan hoàn hẳn là khoảng hơn mười ngàn viên, trong đó không thiếu những viên đã tiếp cận với linh trân thiên giai đỉnh cao cấp bậc tiên đan.
Có khả năng kéo dài thọ mệnh, cũng không chỉ có những viên đan hoàn ở giữa tiên hậu thiên không thôi đâu. Các tiên nhưỡng chô cùng, các loại linh dược quý trọng hẳn cũng có tác dụng đồng dạng như vậy.
Nhưng trong số những bình đan ở đây, Tông Thủ không phát hiện được bất cứ loại nào gần giống với “Thiên nguyên tạo sinh đan”, cũng là đan dược có thể dùng để kéo dài tuổi thọ.
Không chỉ đan dược kéo dài thọ mệnh không có, ngay cả linh đan chuyên dụng cho người sống cũng đồng dạng không có. Linh đan ở trong đỉnh phần lớn đều là những đan dược cho dù là người sống hay người chết đều có thể sử dụng.
Loại tình hình này chỉ sợ không phải là do Hi Tử cố ý, hơn phân nửa là ở trong mộ này căn bản là không thể tìm thấy - -
Tông Thủ cơ hồ có thể xác định, những tu sĩ nghĩ đến một Tần hoàng tìm kiếm đan dược kéo dài thọ mệnh hơn phân nửa là phải thất vọng rồi.
- Nếu như thế thì phần lớn linh đan giống như “thiên nguyên tạo sinh đan” đều được giấu ở trong phó trủng rồi?
Tông Thủ nhìn về phía cung A Phòng, rơi vào trạng thái suy nghĩ sâu xa.
Ước chừng vị Thủy Tần kia cũng đã đoán được, những đan dược dùng để kéo dài thọ mệnh cực phẩm như “Thiên nguyên tạo sinh đan” ở trong khu mộ chính của Tần hoàng căn bản là không thể xuất hiện cất chứa, cho nên mới tạo ra phó chủng để bảo tồn.
Theo lẽ thường mà nói, cho dù là cách xa mười mấy ngàn năm cũng không e ngại bị người khác đào trộm.
Nhưng vị Tần hoàng kia lại không dự đoán được, sau gần hai ngàn năm sau cái chết của mình, thiên địa bỗng nhiên tan biến, Vân Lục chia cắt. Ngay cả phía Đông núi Côn Luân cũng bị phá gãy.
Đan dược ở trong đỉnh tuy nhiều, nhưng mấy người ở đây đều chỉ có chút ngạc nhiên mà thôi.
Hơn mười năm hai mươi năm tuổi thọ đối với bọn họ mà nói cũng như không.
Nhưng hơn mười kiện tiên bảo ở trong đỉnh kia ngược lại càng khiến người khác chú ý.
Nguyên Vô Thương chỉ nhìn vài lần thì ánh mắt liền toát ra hâm mộ nói:
- Thánh tôn Hi Tử năm đó nhất định là đem tất cả bảo vật tốt nhất trong hoàng cung thu thập lại để ở đây!
Tông Thủ cũng có cảm xúc như thế, hơn mười kiện tiên bảo này đều là loại có cấp bậc đỉnh cao nhất.
Lại ở trong đỉnh hơn mười mấy ngàn năm, bị sinh nguyên lực ảnh hưởng, đồng dạng cũng sinh ra một ít linh văn tiên thiên.
Sử dụng lâu như tiên bảo này, ngoại trừ thần thông của bản thân bảo vật ra, còn có thể tùy thời tùy lúc đổ vào người sử dụng nó một lượng sinh cơ, khôi phục thương thế.
Bất quá mấy người ở đây tuy rằng ước mong, nhưng lại không ai có ý lấy chúng.
Những linh trân ở chỗ này là vật Hi Tử năm xưa để lại. Lúc này lại có Lâm Huyền Tĩnh và Tông Thủ của Thương Sinh Đạo ở đây, cho dù thế nào cũng không đến phiên bọn họ xử lý những thứ này.
Họ cũng không dám có hy vọng xa vời gì, dù sao mỗi một kiện tiên khí ở đây đều có thể trở thành bảo vật trấn giáo của một tông phái!
Lâm Huyền Huyên ngược lại thoải mái nói:
- Tiếp theo ở đây chắc chắn còn phải mượn lực lượng lớn nhất của các vị! Trận chiến này hung hiểm, Thương Sinh Đạo ta không thể không ràng buộc. Những vật ở trong đỉnh, vài vị đều có thể lấy một phần.
Nguyên Vô Thương lập tức vui vẻ, không tỏ vẻ muốn cự tuyệt đùn đẩy, trực tiếp lấy một kiếm tiên cấp nửa bước thần bảo. Tuy không phải là vật trân quý nhất ở trong mười kiện tiên bảo, nhưng lại hợp ý hắn nhất.
Trầm Nguyệt Hiên do dự một lúc, cũng không ngoài dự đoán của mọi người chọn lấy vài tài liệu luyện khí ở trong đống linh trân kia.
Tô Tiểu Tiểu thì đem một phần mười đan dược kéo dài thọ mệnh thu vào trong tay áo của mình.
Lâm Huyền Huyên không khỏi hừ lạnh một tiếng, mày liễu nhíu lại. So với những bảo vật trong đỉnh, nàng lại càng coi trọng những linh đan đó hơn.
Bất quá Tô Tiểu Tiểu này cũng rất hiểu biết đúng mực, số lượng đan dược nàng lấy hoàn toàn không chạm vào điểm mấu chốt của Lâm Huyền Huyên.
- Còn về phần vì sao Hi Tử lại đi vào mộ Tần hoàng, năm xưa chưa có nói qua với sư huynh muội chúng ta. Bất quá với phỏng đoán của ta, hẳn là có liên quan đến kiện thần khí khai thiên ẩn trong Vân Giới kia. Nhưng đến tột cùng liên quan như thế nào thì ta hoàn toàn không biết.
Lúc nói chuyện, bàn tay ngọc ngà của Lâm Huyền Huyên đã chỉ về hướng cự đỉnh kia. Không tốn nhiều sức như đã nghĩ, rất dễ dàng thì đã nâng được cự đỉnh đó lên.
Đồ vật bên trong cũng rực rỡ muôn màu không đoán trước được, hơn nữa đều tràn ngập “sinh khí” không hòa hợp với thành Hàm Dương này, tất cả đều chứa đựng sinh khí nồng đậm đến không tưởng tượng được. Thậm chí là có mấy thứ trong đó có thể so sáng với Cửu khiếu sinh nguyên thạch trong tay Tông Thủ.
Bên trong có rượu ngon, có đan dược, có các loại các dạng linh tài, còn có vài món bảo vật nữa.
Tất cả đều không ngoại lệ ở trong chứa đựng dung hợp một lượng khổng lồ sinh nguyên lực. Hồn đồng nhất với thể, không còn cách phân chia ra.
- Thì ra là thế!
Tông Thủ hơi hơi suy nghĩ, cũng hiểu ra được vấn đề.
Trong tiểu thiên thế giới này, tử khí thật sự quá mức nồng đậm! Nhưng bản thân thiên địa lại phải có sự cân bằng. Âm dương tương sinh, sống chết đối lập, pháp tắc như vậy, là điều cố định hiển nhiên.
Có chết thì sẽ có sống, cho dù là pháp tắc bóp méo của “Lưỡng nghi tụ long trận” cũng không thể xóa bỏ sự tồn tại của “sinh khí”.
Tử khí cường thịnh, cũng không đồng nghĩa với không có sinh cơ tồn tại, chỉ là bị áp chế che giấu đi mà thôi.
Hi Tử chính là dùng thiên đàn này thu thập tất cả sinh nguyên lực tự do ở trong thành Hàm Dương. Sinh khí tích lũy hơn mười ngàn năm ở bên trong đã đạt đến trình độ kinh người.
Tông Thủ tùy tiện phất tay một cái, lấy ra một bình ngọc. Tất cả đan hoàn ở bên trong đều là “pháp đan” cấp một, tiếp cận với cấp bậc tiên đan, ở trong linh trân bốn phẩm thiên địa huyền hoàng, đứng hàng huyền giai cực phẩm. Có thể kích phát tiềm lực trong người, tăng cường hồn thức. Có thể phụ trợ cho tu hành của tu sĩ, cũng có thể dùng để kích phát tiềm năng tạm thời khi đang trong tuyệt cảnh hoặc lúc then chốt.
Mà quan trọng nhất chính là, cho dù là người sống hay người chết đều có thể sử dụng - -
Nhưng lúc này trong những đan hoàn lại rõ ràng xảy ra biến dị. Trong đan hoàn có kết cấu linh văn của linh trân tiên thiên cùng với thần bảo tiên thiên, tuy rằng trông có vẻ rất mờ nhạt yếu ớt.
Nhưng cũng đủ khiến cho tác dụng của đan hoàn xảy ra biến hóa. Ngoại trừ tác dụng có thể kích phát tiềm năng ra, nó còn có thể - - dùng để kéo dài tuổi thọ!
- Đây được gọi là gì? Linh đan tiên thiên sao?
Tông Thủ không nói gì, bình đan hoàn trong tay hắn nhiều nhất chỉ có thể đủ để kéo dài mười năm duyên mệnh thôi.
Nhưng số lượng bình ở trong này lại ở mức khổng lồ đến không thể tin. Tổng cộng có chừng ba trăm bình đan dược, tổng số đan hoàn hẳn là khoảng hơn mười ngàn viên, trong đó không thiếu những viên đã tiếp cận với linh trân thiên giai đỉnh cao cấp bậc tiên đan.
Có khả năng kéo dài thọ mệnh, cũng không chỉ có những viên đan hoàn ở giữa tiên hậu thiên không thôi đâu. Các tiên nhưỡng chô cùng, các loại linh dược quý trọng hẳn cũng có tác dụng đồng dạng như vậy.
Nhưng trong số những bình đan ở đây, Tông Thủ không phát hiện được bất cứ loại nào gần giống với “Thiên nguyên tạo sinh đan”, cũng là đan dược có thể dùng để kéo dài tuổi thọ.
Không chỉ đan dược kéo dài thọ mệnh không có, ngay cả linh đan chuyên dụng cho người sống cũng đồng dạng không có. Linh đan ở trong đỉnh phần lớn đều là những đan dược cho dù là người sống hay người chết đều có thể sử dụng.
Loại tình hình này chỉ sợ không phải là do Hi Tử cố ý, hơn phân nửa là ở trong mộ này căn bản là không thể tìm thấy - -
Tông Thủ cơ hồ có thể xác định, những tu sĩ nghĩ đến một Tần hoàng tìm kiếm đan dược kéo dài thọ mệnh hơn phân nửa là phải thất vọng rồi.
- Nếu như thế thì phần lớn linh đan giống như “thiên nguyên tạo sinh đan” đều được giấu ở trong phó trủng rồi?
Tông Thủ nhìn về phía cung A Phòng, rơi vào trạng thái suy nghĩ sâu xa.
Ước chừng vị Thủy Tần kia cũng đã đoán được, những đan dược dùng để kéo dài thọ mệnh cực phẩm như “Thiên nguyên tạo sinh đan” ở trong khu mộ chính của Tần hoàng căn bản là không thể xuất hiện cất chứa, cho nên mới tạo ra phó chủng để bảo tồn.
Theo lẽ thường mà nói, cho dù là cách xa mười mấy ngàn năm cũng không e ngại bị người khác đào trộm.
Nhưng vị Tần hoàng kia lại không dự đoán được, sau gần hai ngàn năm sau cái chết của mình, thiên địa bỗng nhiên tan biến, Vân Lục chia cắt. Ngay cả phía Đông núi Côn Luân cũng bị phá gãy.
Đan dược ở trong đỉnh tuy nhiều, nhưng mấy người ở đây đều chỉ có chút ngạc nhiên mà thôi.
Hơn mười năm hai mươi năm tuổi thọ đối với bọn họ mà nói cũng như không.
Nhưng hơn mười kiện tiên bảo ở trong đỉnh kia ngược lại càng khiến người khác chú ý.
Nguyên Vô Thương chỉ nhìn vài lần thì ánh mắt liền toát ra hâm mộ nói:
- Thánh tôn Hi Tử năm đó nhất định là đem tất cả bảo vật tốt nhất trong hoàng cung thu thập lại để ở đây!
Tông Thủ cũng có cảm xúc như thế, hơn mười kiện tiên bảo này đều là loại có cấp bậc đỉnh cao nhất.
Lại ở trong đỉnh hơn mười mấy ngàn năm, bị sinh nguyên lực ảnh hưởng, đồng dạng cũng sinh ra một ít linh văn tiên thiên.
Sử dụng lâu như tiên bảo này, ngoại trừ thần thông của bản thân bảo vật ra, còn có thể tùy thời tùy lúc đổ vào người sử dụng nó một lượng sinh cơ, khôi phục thương thế.
Bất quá mấy người ở đây tuy rằng ước mong, nhưng lại không ai có ý lấy chúng.
Những linh trân ở chỗ này là vật Hi Tử năm xưa để lại. Lúc này lại có Lâm Huyền Tĩnh và Tông Thủ của Thương Sinh Đạo ở đây, cho dù thế nào cũng không đến phiên bọn họ xử lý những thứ này.
Họ cũng không dám có hy vọng xa vời gì, dù sao mỗi một kiện tiên khí ở đây đều có thể trở thành bảo vật trấn giáo của một tông phái!
Lâm Huyền Huyên ngược lại thoải mái nói:
- Tiếp theo ở đây chắc chắn còn phải mượn lực lượng lớn nhất của các vị! Trận chiến này hung hiểm, Thương Sinh Đạo ta không thể không ràng buộc. Những vật ở trong đỉnh, vài vị đều có thể lấy một phần.
Nguyên Vô Thương lập tức vui vẻ, không tỏ vẻ muốn cự tuyệt đùn đẩy, trực tiếp lấy một kiếm tiên cấp nửa bước thần bảo. Tuy không phải là vật trân quý nhất ở trong mười kiện tiên bảo, nhưng lại hợp ý hắn nhất.
Trầm Nguyệt Hiên do dự một lúc, cũng không ngoài dự đoán của mọi người chọn lấy vài tài liệu luyện khí ở trong đống linh trân kia.
Tô Tiểu Tiểu thì đem một phần mười đan dược kéo dài thọ mệnh thu vào trong tay áo của mình.
Lâm Huyền Huyên không khỏi hừ lạnh một tiếng, mày liễu nhíu lại. So với những bảo vật trong đỉnh, nàng lại càng coi trọng những linh đan đó hơn.
Bất quá Tô Tiểu Tiểu này cũng rất hiểu biết đúng mực, số lượng đan dược nàng lấy hoàn toàn không chạm vào điểm mấu chốt của Lâm Huyền Huyên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.